Cà Kê Dê Ngỗng

Tôi đã có dân BẮC KỲ như thế

Tôi đã viết rất nhiều về Bắc Kỳ, chửi có, khen có, trách có và vừa đấm vừa xoa cũng có. Nhưng khác với những lần trước, đây sẽ là một bài rất nhẹ nhàng và thơ mộng. Tôi biết, mới đọc tới đây thì bạn ng

Tôi đã viết rất nhiều về Bắc Kỳ, chửi có, khen có, trách có và vừa đấm vừa xoa cũng có. Nhưng khác với những lần trước, đây sẽ là một bài rất nhẹ nhàng và thơ mộng. Tôi biết, mới đọc tới đây thì bạn nghĩ tôi sẽ châm biếm cái gì đó về Bắc Kỳ hay chửi xéo gì đó. Nhưng tôi cam đoan, tôi không hề. Tôi muốn các bạn nghe về dân Bắc Kỳ ngày xưa.

Ngày xưa, tôi đã có dân Bắc Kỳ thanh lịch. Họ là những người rất tế nhị và coi trọng lễ nghĩa. Cái gì cũng phải thưa bác, thưa chị ạ. Lời nói của họ thì đầy văn chương nghe sướng cả tai. Họ không hề biết nói tục. Nếu phải nói tục thì nói nặng nhất sẽ những câu văn chương bóng gió. Thậm chí nếu bạn nghe họ chửi thì bạn sẽ nghĩ họ đang khen bạn.

Ngày xưa, tôi đã có dân Bắc Kỳ thật thà. Họ không hề biết nói dối và họ căm ghét ai nói dối. Ông bà đã dạy “nghèo có sạch, rách cho thơm.” Hồi đó ai gian dối sẽ bị khinh bỉ và coi là nỗi nhục cho gia đình.

Ngày xưa, tôi đã có dân Bắc Kỳ vô cùng tế nhị. Cái gì cũng dạ vâng ạ, cho em xin, cảm ơn bác ạ. Họ thường xuyên nói những lời khen nghe mát cả lòng như “cái Thư nhà xinh và ngoan, đúng là mẹ nào con nấy.”

Ngày xưa, tôi đã có dân Bắc Kỳ trí thức. Họ là những người được giáo dục trong môi trường song ngữ trong các ngôi trường của Pháp. Họ có thể nói tiếng Việt, Anh và Pháp. Họ được xem là tầng lớp tinh hoa của xã hội, là những người ai cũng nhìn theo để học hỏi.

Ngày xưa, tôi đã có một Hà Nội xinh đẹp. Người dân ở đó được mệnh danh là Dân Tràng An. Như câu “Chẳng thơm cũng thể hoa nhài, Dẫu không thanh lịch cũng người Tràng An.” Người Hà nội ngày xưa là tấm gương để mọi người học hỏi. Vì Hà Nội không chỉ là thủ đô chính trị mà còn lại thủ đô của văn hóa, học thuật và nghệ thuật của cả nước. Nên vì vậy người Hà Nội cũng mang trong mình tư duy nghệ thuật mang đậm chất Ta và Tây.

Ngày xưa, tôi đã có những cô gái Bắc Kỳ xinh như mộng. Với vóc dáng như tiên nữ, đôi mắt đen huyền bí và giọng nói ngọt như đường – họ đã làm say đắm bao nhiêu chàng trai Thủ Đô và Tứ Xứ. Cái câu quen thuộc “dạ vâng ạ” cũng đủ để làm mát lòng bất cứ một trai tim thép nào. Nếu bạn không rung động trước một cô gái Hà Nội thì bạn chỉ có thể là một con người làm bằng sỏi đá.

Ngày xưa, tôi đã có những thi sĩ Bắc Kỳ tài ba. Ôi Nguyễn Bính, ôi Xuân Diệu, ôi Hồ Dzếnh. Tới bây giờ những bài thơ tình của họ vẫn còn và in đậm trong lòng tôi. Tôi rất thích câu cổ điển của Xuân Diệu: “Yêu là chết ở trong lòng một ít, vì mấy khi yêu mà chắc được yêu, cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu, người ta phụ hoặc thờ ơ chả biết.” Và vô số những câu và bài thơ lãng mạn khác nữa.

Ngày xưa, tôi đã có dân Bắc Kỳ là những người Công Giáo ngoan hiền. Họ yêu Chúa và không ngần ngại nói lên điều đó. Mỗi sáng Chủ Nhật tôi sẽ nghe tiếng chuông nhà thờ và người người và nhà nhà đi lễ và ra về bất chấp nắng mưa. Nhà thờ đối với họ không chỉ là một nơi để tôn vinh Chúa mà còn là một nơi để tụ họp gia đình và gặp gỡ bạn bè. Họ là những người chân thành của Chúa.

Ngày xưa, tôi đã có dân Bắc Kỳ rất ghét CS. Họ ghét cay ghét đắng, ghét không thể nào tả được. Ghét tới độ đến năm 1954 họ phải bỏ tất cả để vào Nam để làm lại từ đầu. Khi vào Nam họ đem theo nụ cười, sự tinh tế và những tinh hoa của miền Bắc.

Ngày xưa, tôi đã có dân Bắc Kỳ khi nghe tôi gọi họ là “Bắc Kỳ” thì cười tự hào. Đối với họ từ Bắc Kỳ chẳng mang hàm ý tiêu cực hay kỳ thị gì cả.

Ngày xưa, tôi đã có dân Bắc Kỳ khiến tôi không lo sợ, căm ghét hay canh chừng vì tôi tin tưởng họ tuyệt đối. Họ thật thà, tử tế và tế nhị thì có gì để sợ hay ghét chứ?

Đó ngày xưa, tôi đã có những anh chị em Bắc Kỳ như thế. Nhưng tôi buồn vì bây giờ đã không còn nữa. Tôi tiếc vì bây giờ sự tử tế đó đã chết đi. Tôi cay đắng vì sự thanh lịch của họ đã không còn tồn tại. Và hơn nữa, tôi cảm thấy đau lòng khi những điều tôi nói trên chỉ là quá khứ không bao giờ quay trở lại. Ngày xưa, tôi đã có những người bạn Bắc Kỳ như thế.

Ku Búa @ Cafe Ku Búa

Bàn ra tán vào (1)

quang dinh
CỨT SÀI GÒN BÒN BON HÀ NỘI * Xã hội chủ ngờ ỉa ỉa Nghĩa Định hướng Bình nhờ ưởng ưởng Nhưởng Thiên đường không tưởng thờ hưởng ưởng chưởng Lưỡng bại cu thương lờ ưỡng cư chắc cú hú Các Chú * Con cờ ặc cái tự do=đờ mờ cờ sản tồn lo Nguyễn Thị Bình Hồ Tập Chương Tập Cận Bình Mụ Bành Lệ Viện cửa mình Tăng Tuyết Minh Kinh Tàu Hủ Thúi Cường Minh Đỗ Mười thập diện súc sinh động Ba Đình * Trường Chinh Lê Duẩn Thọ làm tình Mã xây lò tôn Nữ Thị Ninh Xẽo chim xẽo bướm Tòng Thị Phóng Cai dù ngu cắn ngậm Lê Bình * Ngày ba đêm bảy Ngọc Trinh Hoàng Kiều ngoại hối Hố Hô Hồ Chí Minh Đinh La Thăng Đinh Thế Huynh Thiện Nhân ác quỷ Xuân Quỳnh Cấn Thị Thêu Phân đồng phẩn ruộng chia đều bắc kì Ní Nuận đầu têu cứt Sài Gòn * TÂM THANH

----------------------------------------------------------------------------------

Comment




  • Input symbols

Tôi đã có dân BẮC KỲ như thế

Tôi đã viết rất nhiều về Bắc Kỳ, chửi có, khen có, trách có và vừa đấm vừa xoa cũng có. Nhưng khác với những lần trước, đây sẽ là một bài rất nhẹ nhàng và thơ mộng. Tôi biết, mới đọc tới đây thì bạn ng

Tôi đã viết rất nhiều về Bắc Kỳ, chửi có, khen có, trách có và vừa đấm vừa xoa cũng có. Nhưng khác với những lần trước, đây sẽ là một bài rất nhẹ nhàng và thơ mộng. Tôi biết, mới đọc tới đây thì bạn nghĩ tôi sẽ châm biếm cái gì đó về Bắc Kỳ hay chửi xéo gì đó. Nhưng tôi cam đoan, tôi không hề. Tôi muốn các bạn nghe về dân Bắc Kỳ ngày xưa.

Ngày xưa, tôi đã có dân Bắc Kỳ thanh lịch. Họ là những người rất tế nhị và coi trọng lễ nghĩa. Cái gì cũng phải thưa bác, thưa chị ạ. Lời nói của họ thì đầy văn chương nghe sướng cả tai. Họ không hề biết nói tục. Nếu phải nói tục thì nói nặng nhất sẽ những câu văn chương bóng gió. Thậm chí nếu bạn nghe họ chửi thì bạn sẽ nghĩ họ đang khen bạn.

Ngày xưa, tôi đã có dân Bắc Kỳ thật thà. Họ không hề biết nói dối và họ căm ghét ai nói dối. Ông bà đã dạy “nghèo có sạch, rách cho thơm.” Hồi đó ai gian dối sẽ bị khinh bỉ và coi là nỗi nhục cho gia đình.

Ngày xưa, tôi đã có dân Bắc Kỳ vô cùng tế nhị. Cái gì cũng dạ vâng ạ, cho em xin, cảm ơn bác ạ. Họ thường xuyên nói những lời khen nghe mát cả lòng như “cái Thư nhà xinh và ngoan, đúng là mẹ nào con nấy.”

Ngày xưa, tôi đã có dân Bắc Kỳ trí thức. Họ là những người được giáo dục trong môi trường song ngữ trong các ngôi trường của Pháp. Họ có thể nói tiếng Việt, Anh và Pháp. Họ được xem là tầng lớp tinh hoa của xã hội, là những người ai cũng nhìn theo để học hỏi.

Ngày xưa, tôi đã có một Hà Nội xinh đẹp. Người dân ở đó được mệnh danh là Dân Tràng An. Như câu “Chẳng thơm cũng thể hoa nhài, Dẫu không thanh lịch cũng người Tràng An.” Người Hà nội ngày xưa là tấm gương để mọi người học hỏi. Vì Hà Nội không chỉ là thủ đô chính trị mà còn lại thủ đô của văn hóa, học thuật và nghệ thuật của cả nước. Nên vì vậy người Hà Nội cũng mang trong mình tư duy nghệ thuật mang đậm chất Ta và Tây.

Ngày xưa, tôi đã có những cô gái Bắc Kỳ xinh như mộng. Với vóc dáng như tiên nữ, đôi mắt đen huyền bí và giọng nói ngọt như đường – họ đã làm say đắm bao nhiêu chàng trai Thủ Đô và Tứ Xứ. Cái câu quen thuộc “dạ vâng ạ” cũng đủ để làm mát lòng bất cứ một trai tim thép nào. Nếu bạn không rung động trước một cô gái Hà Nội thì bạn chỉ có thể là một con người làm bằng sỏi đá.

Ngày xưa, tôi đã có những thi sĩ Bắc Kỳ tài ba. Ôi Nguyễn Bính, ôi Xuân Diệu, ôi Hồ Dzếnh. Tới bây giờ những bài thơ tình của họ vẫn còn và in đậm trong lòng tôi. Tôi rất thích câu cổ điển của Xuân Diệu: “Yêu là chết ở trong lòng một ít, vì mấy khi yêu mà chắc được yêu, cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu, người ta phụ hoặc thờ ơ chả biết.” Và vô số những câu và bài thơ lãng mạn khác nữa.

Ngày xưa, tôi đã có dân Bắc Kỳ là những người Công Giáo ngoan hiền. Họ yêu Chúa và không ngần ngại nói lên điều đó. Mỗi sáng Chủ Nhật tôi sẽ nghe tiếng chuông nhà thờ và người người và nhà nhà đi lễ và ra về bất chấp nắng mưa. Nhà thờ đối với họ không chỉ là một nơi để tôn vinh Chúa mà còn là một nơi để tụ họp gia đình và gặp gỡ bạn bè. Họ là những người chân thành của Chúa.

Ngày xưa, tôi đã có dân Bắc Kỳ rất ghét CS. Họ ghét cay ghét đắng, ghét không thể nào tả được. Ghét tới độ đến năm 1954 họ phải bỏ tất cả để vào Nam để làm lại từ đầu. Khi vào Nam họ đem theo nụ cười, sự tinh tế và những tinh hoa của miền Bắc.

Ngày xưa, tôi đã có dân Bắc Kỳ khi nghe tôi gọi họ là “Bắc Kỳ” thì cười tự hào. Đối với họ từ Bắc Kỳ chẳng mang hàm ý tiêu cực hay kỳ thị gì cả.

Ngày xưa, tôi đã có dân Bắc Kỳ khiến tôi không lo sợ, căm ghét hay canh chừng vì tôi tin tưởng họ tuyệt đối. Họ thật thà, tử tế và tế nhị thì có gì để sợ hay ghét chứ?

Đó ngày xưa, tôi đã có những anh chị em Bắc Kỳ như thế. Nhưng tôi buồn vì bây giờ đã không còn nữa. Tôi tiếc vì bây giờ sự tử tế đó đã chết đi. Tôi cay đắng vì sự thanh lịch của họ đã không còn tồn tại. Và hơn nữa, tôi cảm thấy đau lòng khi những điều tôi nói trên chỉ là quá khứ không bao giờ quay trở lại. Ngày xưa, tôi đã có những người bạn Bắc Kỳ như thế.

Ku Búa @ Cafe Ku Búa

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm