Nhân Vật
Tổng Thống phải là người trí thức
Kể từ khi đảng CS khống chế hoàn toàn và độc diễn trên vũ đài chính trường VN, thành lập nên chính quyền XHCNVN do đảng CSVN lãnh đạo tuyệt đối thì hai từ Tổng Thống hầu như xa lạ và bị lãng quên trên mọi nẻo đường đất nước
Tổng Thống phải là người trí thức
Kể từ khi đảng CS khống chế hoàn toàn và độc diễn trên vũ đài chính trường VN, thành lập nên chính quyền XHCNVN do đảng CSVN lãnh đạo tuyệt đối thì hai từ Tổng Thống hầu như xa lạ và bị lãng quên trên mọi nẻo đường đất nước.
Theo qui luật tự nhiên thì trên vạn con đường kể cả hữu hình hay vô hình, tâm linh hay hiện thực luôn luôn đều có ngả rẽ. Mặc dù có những con đường dài hun hút nhưng rồi cũng có nẻo quan hà...
Những con đường đó là những con đường của tư tưởng. Có những con đường tư tưởng sáng, là lối đi tưởng chừng như độc đạo nhưng rồi vẫn có những ngả rẽ. Có những ngả rẽ hướng tới một khung trời xán lạn hơn, cải thiện tô bồi thêm qua quá trình thời gian điểm tô và rút tỉa. Có những con đường là bước ngoặc, là một sự đổi thay toàn diện và trái chiều. Sự đổi thay là những tia sáng phát ra từ những ngọn đèn, và có những ngọn đèn là nguyên nhân của sự cháy bùng và hủy diệt... Do đó để khắc phục và tránh đi cái hiểm nguy có thể phát ra từ sự tích cực thiếu kiểm soát, ta cần đến lĩnh vực Tri thức.
Tri thức của loài người chúng ta từ xưa đến nay luôn biến thiên theo chiều dài lịch sử.
Những tư tưởng, chủ nghĩa giáo điều, phi thực tế, phi nhân bản chỉ được giấu kín bằng một thứ quyền lực được phát sinh và tạo dựng lên từ những thế lực của tập đoàn sản sinh ra hệ tư tưởng đó, chủ nghĩa đó. Lịch sử loài người đã chứng minh rằng cái phương tiện để che đậy những điều cần che giấu để phục vụ cho cái giáo điều, phi nhân bản đó chỉ là những màn sương mỏng, sớm tan biến dưới ánh sáng, cho dù ánh sáng đó là từ mặt trời hay chỉ là ánh sáng từ những ngọn đèn.
Phạm trù "Tri Thức" bao hàm cả "Học Thức" và "Trí Thức". Giới trí thức VN chúng ta đa phần ngày hôm nay được lớn lên hoặc sinh ra sau năm 1975. Đây là giới trí thức trẻ, hầu như tất cả được đào tạo từ mái trường XHCN, đã lớn lên và phải hấp thụ, phải tiêu hóa một hệ tư tưởng mà chính quyền CSVN đã soạn sẵn và lấy từ giáo án của CS Quốc Tế là Nga và Tàu.
Như như lịch sử đã chứng minh, mỗi con người chúng ta là một ngọn đèn. Những ngọn đèn hữu thức có thể làm sáng căn nhà. Nhưng những ngọn đèn cũng có thể hủy diệt căn nhà xiêu vẹo, ô hợp, đổ nát... không còn đủ sức để tạo ra cái không gian ấm áp khi mùa đông sắp đến, bằng chính ngọn lửa vô thức của nó.
Đã là con người khi sinh ra và lớn lên là đã có tri thức. Đó là sự nhận thức được những việc mình cần phải làm và không nên làm - theo qui luật tự nhiên. Sau đó tiến lên một bậc cao và dài đó là trường lớp. Nơi đây tuổi trẻ được đào tạo qua một hệ thống văn hóa tư tưởng mà xã hội đó soạn sẵn tùy theo hệ tư tưởng chính trị mà nước đó đang theo. Xem chương trình giáo dục của VN hơn mấy chục năm qua thì rõ.
Những hiểu biết của những người được đào tạo qua trường lớp tạm gọi là hàng "Học Thức". Nhưng cũng từ cái gốc là học thức này, tất nhiên nó là nguồn sinh khí dồi dào, sẽ bộc phát những luồng sáng lung linh. Giai đoạn này có thể xem là giai đoạn mở đầu cho ngưỡng cửa trí thức. Giống như một viên kim cương bị bao phủ bởi một lớp tạp chất bên ngoài trong thời gian qua đã được gọt đi bởi những bàn tay của thợ thủ công, cho dù là thợ giỏi hay vụng cũng chưa phải là vấn đề. Nhưng từ đây mới là lúc viên kim cương đó cần có tay thợ giỏi hay môi trường ánh sáng tốt để nó có thể tỏa sáng lung linh.
Dân tộc Việt Nam ta có lòng quả cảm và thông minh, do đó cho dù ở dưới mái trường nào chăng nữa, bị áp đặt nhồi nhét những hệ tư tưởng, văn hóa, đạo đức nào thì sự sáng tạo, ngộ biến tùng quyền sẽ được phát huy, sẽ đối kháng lại và tự đào thải cái tối, cái xấu, cái phi giáo dục, phi văn hóa, giả tạo vô luân... Tất nhiên ở đây cũng có một thiểu số lầm đường lạc lối, u mê không nhận thức sự xấu xa mà cắm đầu chạy theo quỷ dữ. Do đó, dù thực tế làm chúng ta có những băn khoăn, lo âu khi đa số giới trẻ VN bị áp đặt hấp thu một nền văn hóa của mái trường XHCN, cuối cùng thì bản chất dân tộc cũng sẽ thắng, cũng giúp chúng ta phá tan gọng kiềm của những chủ nghĩa ngoại lai.
Từ bậc thềm "Học Thức" là bệ phóng cho hàng ngũ "Trí Thức". Tất nhiên ở đây không tuyệt đối phải là có bằng cấp gì, xuất thân từ trường lớp nào mới sẽ trở thành trí thức. Nhưng cái vốn học nó là một kho tàng tiềm ẩn sự hiểu biết. Tới đây ta mới nhìn thấy rằng giai đoạn bùng phát tư duy, phát kiến sáng tạo, ứng dụng khôn ngoan và hợp lý cái sở học mà giới học thức đã tích lũy, nung nấu trong thời gian dài cho dù xuất thân từ nền văn hóa, giáo dục nào. Cái thành quả ấy sẽ đem lại những bông hoa rực rỡ là những ánh đèn lung linh làm tươi đẹp cho xã hội.
Song song với hàng ngũ trí thức ngời sáng trên, tạm gọi là "Trí thức Dấn thân", trong xã hội ta hiện tại cũng có một số trí thức tuy không tiêu cực, không đi ngược lại nguyện vọng của toàn dân nhưng thụ động, cầu an và chỉ chú tâm vào lĩnh vực chuyên môn của riêng mình. Còn những mặt tích cực khác của xã hội thì không quan tâm. Có người gọi đó là "Trí thức Trùm mền (chăn)".
Theo tôi, đã là trí thức là phải biết dấn thân, biết lo cái lo của xã hội, biết trăn trở trước niềm đau của Tổ quốc. Bởi cái hạnh phúc (bao hàm cả nhân quyền, dân chủ, tự do...) của toàn dân trong đó có chính bản thân và gia đình mình không tự trên trời cao rơi xuống, không từ một đấng vô hình nào ban tặng cho mà phải lăn xả, đấu tranh đôi khi phải đổi bằng xương máu. Trong cái nhiệm vụ thiêng liêng cao cả này người trí thức phải là kẻ đi đầu, phải là ngọn đuốc soi đường cho toàn dân tiếp bước. Người trí thức phải hiến thân làm lửa, lúc đó nhân dân sẽ là gió thổi bùng lên cho cháy rực sáng trời đêm, xóa tan tăm tối mịt mùng, đốt cháy độc trùng cỏ dại đã làm cho đất nước điêu đứng tang thương.
Đến thế kỷ 21 này tôi nhìn chung dân tộc VN hầu hết là ở hàng học thức và trí thức. Có nghĩa dân trí ta đã tiến một bước dài. Nói thế không phải tự mãn rồi cho là đủ và dừng lại là chí nguy.
Nói Về Tổng Thống:
Như từ đầu bài viết tôi đã nói hai từ Tổng Thống đối với xã hội VN từ sau năm 1975 hầu như đã chìm vào quên lãng. Tuy nhiên như tôi đã đề cập ở phần trên, cho dù một con đường nào có là vạn dặm rồi cũng phải có khúc quanh và ngả rẽ. Xã hội đất nước ta gần bốn mươi năm chìm trong máu và nước mắt... tôi không muốn nhắc lại ở đây về vấn đề máu và nước mắt của toàn dân ta đã đổ ra chi cho thêm đau lòng. Tôi chỉ muốn nói những gì có thể được để xoa dịu bớt niềm đau.
Sự đổi thay để cải thiện cuộc sống là điều phải có.
Vùng lên để bảo vệ sự tồn vong là việc phải làm.
Đã là con người trên xã hội không ai muốn mãi mãi mò mẫm trong đường hầm tăm tối, đói khát khổ đau! Có điều chưa tìm thấy ánh sáng lóe ra từ một góc tối nào mà thôi.
Đã là một sinh linh thì luôn đối kháng lại sự đe dọa cướp đi mạng sống cho dù ở loài động vật nào.
Dân tộc VN qua bao thập kỷ phải chịu đau khổ dưới áp bức, bạo tàn, phải chứng kiến bao cảnh trái ngang, ngược ngạo, buộc phải sống trong sự dối trá, đảo lừa. Chủ nghĩa CS, chế độ XHCN và guồng máy công an trị đã bắt người dân phải dối trá với tự bản thân mình. Nói như một nhà văn VN (tôi tạm không nêu tên vì quá khứ đã qua nhắc lại thêm tội nghiệp) cách đây hơn 20 năm lần đầu tiên được thăm Hoa Kỳ. Các phóng viên Mỹ đặt câu hỏi:
- Tình hình văn học, viết lách ở VN đã được thông thoáng hơn chưa thưa ông?(ý nói bị gò bó theo một chiều)
- Hiện giờ tình hình văn học, viết lách nói chung đã được "Cởi Trói".
- Thế thì lâu nay ai đã trói các ông? có phải T. Ư đảng CS đã trói?
- Không ai trói chúng tôi cả! Chúng tôi tự trói mà thôi.
- Từ xưa nay chưa ai tự đào huyệt để chôn mình!
- ..........
Câu chuyện hơn 20 năm mà giờ này tôi ngẫm nghĩ lại còn thấy xót xa, buồn cho đất nước có những đứa con khi đem chuông đi đánh xứ người mà bản chất dối trá không dấu được. Mà ở đây lại tự dối trá chính mình mới là điều đáng nói.
Quay lại vấn đề trên. Tất nhiên xã hội VN cần phải có một cuộc đổi thay. Mà phải đổi thay toàn diện. Bởi, nếu như một chiếc áo có sờn vai hay rách đi đôi chút thì ta vá lại nếu ta chưa có điều kiện thay áo mới. Nhưng bản chất chiếc áo vẫn là chiếc áo chỉ khác nhau mới cũ mà thôi. Còn xã hội VN ta thì không thể như thế được. Giữa Đại Nghĩa và Hung Tàn không cùng chung một lãnh địa. Giữa Thánh Nhân và Quỉ Dữ không có mẫu số chung.
Ở đây tôi không muốn người khác nghĩ tôi là cố chấp là cực đoan. Tôi là một người VN yêu chuộng hòa bình, ghét phản bội dối lừa. Tôi mong muốn đất nước tôi tự do, dân tộc tôi hạnh phúc. Nhưng con đường đi đến tự do, hạnh phúc đó không đơn giản chút nào.
Điều quan trọng là phương cách và đường lối đổi thay.
- Đổ máu ư? Tất nhiên là cả dân tộc VN trong đó có tôi không ai muốn vì máu Lạc Hồng đã đổ quá nhiều rồi. Nồi da xáo thịt biết bao phen.
- Đấu tranh hòa bình đòi hỏi CS rút lui khỏi vũ đài chính trị VN và đem lại hạnh phúc ấm no cho dân ư?. Điều này viển vông. Bởi ai cũng hiểu là CS không bao giờ chịu từ bỏ quyền lực và thành quả vật chất một cách dễ dàng một khi chưa hoàn toàn sụp đổ.
Hòa giải hòa hợp dân tộc ư? Chỉ là điều trong phim ảnh kịch nghệ mà thôi. vì bản chất dối lừa, xảo trá, thủ đoạn gian manh nó nằm trong máu và tế bào CS rồi. Nó sẵn sàng phát lộ ra khi có điều kiện và tàn ác sẽ không từ bỏ một ai. Các bạn đã có bao giờ sống chung với lũ chưa? Ngày nào ta chưa được cập bến lên bờ thì ngày đó lũ sẽ nhấn chìm ta bất cứ lúc nào. Mà kéo dài thời gian sống chung thì người với lũ ai hơn ai???
Trình độ dân trí dân tộc ta ngày nay đã tiến xa một bật khả quan. Tất nhiên nhân dân VN không thể để bị lừa thêm lần nữa. Và những bộ óc thật sự là trí tuệ cùng những nhà trí thức dấn thân chắc chắn sẽ có một con đường, một giải pháp hợp lý và tất nhiên sẽ hợp lòng dân. Đây là giờ phút mà hồn thiêng sông núi đặt tất cả trách nhiệm và niềm tin lên trên vai những người trí thức. Vong linh của tổ tiên Âu Lạc sẽ giúp cho các anh thêm nghị lực để chèo chống con thuyền quốc gia cập bờ tự do dân chủ.
Vấn đề một vị Tổng Thống tương lai cho VN thật ra không khó. Có một điều tôi khẳng định rằng: Dân tộc VN dân trí đã cao, trí thức không hiếm, nhận thức của toàn dân không còn lạc hậu như ngày xưa. Lẽ tất nhiên người đứng đầu dân tộc không thể là một anh trình độ trường làng! tư tưởng không thể thấp hèn, cơ hội, không biết dấn thân cho tiền đồ tổ quốc. Thu vén tư lợi cá nhân trên thân xác của muôn ngàn bá tánh.
Như vậy ta cũng đã hiểu nhân dân VN sẽ chọn mình một vị Tổng Thống như thế nào rồi. Bây giờ ta không còn phải băn khoăn ai sẽ là Tổng Thống mà hãy cùng nhau nhìn về một hướng cùng các nhà trí thức dấn thân yêu nước tiến lên. Con đường của họ đi hẳn là tươi sáng, đạp đổ bạo quyền há phải sợ chông gai?
Tôi nghĩ ngày ấy tất cả chúng ta là những vì sao sáng bao quanh vầng trăng rằm tỏa khắp ngàn phương.
Ngày 14/6/2012
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- Huỳnh Ngọc Chênh - Hôm nay đón Nguyễn Thúy Hạnh về nhà, kịch tính như phim
- "Sư Minh Tuệ" - by Đỗ Duy Ngọc / Trần Văn Giang (ghi lại)
- "Thế lực nào đã đầu độc tướng vi-xi Nguyễn Chí Vịnh?" - Lê Văn Đoành / Trần Văn Giang (ghi lại)
- NHỮNG NỮ LƯU LỪNG DANH Ở MỸ & THẾ GIỚI - TRẦN VĂN NGÀ
- Putin tiến thoái lưỡng nan vì đã tính sai nước cờ _ Hoài Việt
Tổng Thống phải là người trí thức
Kể từ khi đảng CS khống chế hoàn toàn và độc diễn trên vũ đài chính trường VN, thành lập nên chính quyền XHCNVN do đảng CSVN lãnh đạo tuyệt đối thì hai từ Tổng Thống hầu như xa lạ và bị lãng quên trên mọi nẻo đường đất nước
Tổng Thống phải là người trí thức
Kể từ khi đảng CS khống chế hoàn toàn và độc diễn trên vũ đài chính trường VN, thành lập nên chính quyền XHCNVN do đảng CSVN lãnh đạo tuyệt đối thì hai từ Tổng Thống hầu như xa lạ và bị lãng quên trên mọi nẻo đường đất nước.
Theo qui luật tự nhiên thì trên vạn con đường kể cả hữu hình hay vô hình, tâm linh hay hiện thực luôn luôn đều có ngả rẽ. Mặc dù có những con đường dài hun hút nhưng rồi cũng có nẻo quan hà...
Những con đường đó là những con đường của tư tưởng. Có những con đường tư tưởng sáng, là lối đi tưởng chừng như độc đạo nhưng rồi vẫn có những ngả rẽ. Có những ngả rẽ hướng tới một khung trời xán lạn hơn, cải thiện tô bồi thêm qua quá trình thời gian điểm tô và rút tỉa. Có những con đường là bước ngoặc, là một sự đổi thay toàn diện và trái chiều. Sự đổi thay là những tia sáng phát ra từ những ngọn đèn, và có những ngọn đèn là nguyên nhân của sự cháy bùng và hủy diệt... Do đó để khắc phục và tránh đi cái hiểm nguy có thể phát ra từ sự tích cực thiếu kiểm soát, ta cần đến lĩnh vực Tri thức.
Tri thức của loài người chúng ta từ xưa đến nay luôn biến thiên theo chiều dài lịch sử.
Những tư tưởng, chủ nghĩa giáo điều, phi thực tế, phi nhân bản chỉ được giấu kín bằng một thứ quyền lực được phát sinh và tạo dựng lên từ những thế lực của tập đoàn sản sinh ra hệ tư tưởng đó, chủ nghĩa đó. Lịch sử loài người đã chứng minh rằng cái phương tiện để che đậy những điều cần che giấu để phục vụ cho cái giáo điều, phi nhân bản đó chỉ là những màn sương mỏng, sớm tan biến dưới ánh sáng, cho dù ánh sáng đó là từ mặt trời hay chỉ là ánh sáng từ những ngọn đèn.
Phạm trù "Tri Thức" bao hàm cả "Học Thức" và "Trí Thức". Giới trí thức VN chúng ta đa phần ngày hôm nay được lớn lên hoặc sinh ra sau năm 1975. Đây là giới trí thức trẻ, hầu như tất cả được đào tạo từ mái trường XHCN, đã lớn lên và phải hấp thụ, phải tiêu hóa một hệ tư tưởng mà chính quyền CSVN đã soạn sẵn và lấy từ giáo án của CS Quốc Tế là Nga và Tàu.
Như như lịch sử đã chứng minh, mỗi con người chúng ta là một ngọn đèn. Những ngọn đèn hữu thức có thể làm sáng căn nhà. Nhưng những ngọn đèn cũng có thể hủy diệt căn nhà xiêu vẹo, ô hợp, đổ nát... không còn đủ sức để tạo ra cái không gian ấm áp khi mùa đông sắp đến, bằng chính ngọn lửa vô thức của nó.
Đã là con người khi sinh ra và lớn lên là đã có tri thức. Đó là sự nhận thức được những việc mình cần phải làm và không nên làm - theo qui luật tự nhiên. Sau đó tiến lên một bậc cao và dài đó là trường lớp. Nơi đây tuổi trẻ được đào tạo qua một hệ thống văn hóa tư tưởng mà xã hội đó soạn sẵn tùy theo hệ tư tưởng chính trị mà nước đó đang theo. Xem chương trình giáo dục của VN hơn mấy chục năm qua thì rõ.
Những hiểu biết của những người được đào tạo qua trường lớp tạm gọi là hàng "Học Thức". Nhưng cũng từ cái gốc là học thức này, tất nhiên nó là nguồn sinh khí dồi dào, sẽ bộc phát những luồng sáng lung linh. Giai đoạn này có thể xem là giai đoạn mở đầu cho ngưỡng cửa trí thức. Giống như một viên kim cương bị bao phủ bởi một lớp tạp chất bên ngoài trong thời gian qua đã được gọt đi bởi những bàn tay của thợ thủ công, cho dù là thợ giỏi hay vụng cũng chưa phải là vấn đề. Nhưng từ đây mới là lúc viên kim cương đó cần có tay thợ giỏi hay môi trường ánh sáng tốt để nó có thể tỏa sáng lung linh.
Dân tộc Việt Nam ta có lòng quả cảm và thông minh, do đó cho dù ở dưới mái trường nào chăng nữa, bị áp đặt nhồi nhét những hệ tư tưởng, văn hóa, đạo đức nào thì sự sáng tạo, ngộ biến tùng quyền sẽ được phát huy, sẽ đối kháng lại và tự đào thải cái tối, cái xấu, cái phi giáo dục, phi văn hóa, giả tạo vô luân... Tất nhiên ở đây cũng có một thiểu số lầm đường lạc lối, u mê không nhận thức sự xấu xa mà cắm đầu chạy theo quỷ dữ. Do đó, dù thực tế làm chúng ta có những băn khoăn, lo âu khi đa số giới trẻ VN bị áp đặt hấp thu một nền văn hóa của mái trường XHCN, cuối cùng thì bản chất dân tộc cũng sẽ thắng, cũng giúp chúng ta phá tan gọng kiềm của những chủ nghĩa ngoại lai.
Từ bậc thềm "Học Thức" là bệ phóng cho hàng ngũ "Trí Thức". Tất nhiên ở đây không tuyệt đối phải là có bằng cấp gì, xuất thân từ trường lớp nào mới sẽ trở thành trí thức. Nhưng cái vốn học nó là một kho tàng tiềm ẩn sự hiểu biết. Tới đây ta mới nhìn thấy rằng giai đoạn bùng phát tư duy, phát kiến sáng tạo, ứng dụng khôn ngoan và hợp lý cái sở học mà giới học thức đã tích lũy, nung nấu trong thời gian dài cho dù xuất thân từ nền văn hóa, giáo dục nào. Cái thành quả ấy sẽ đem lại những bông hoa rực rỡ là những ánh đèn lung linh làm tươi đẹp cho xã hội.
Song song với hàng ngũ trí thức ngời sáng trên, tạm gọi là "Trí thức Dấn thân", trong xã hội ta hiện tại cũng có một số trí thức tuy không tiêu cực, không đi ngược lại nguyện vọng của toàn dân nhưng thụ động, cầu an và chỉ chú tâm vào lĩnh vực chuyên môn của riêng mình. Còn những mặt tích cực khác của xã hội thì không quan tâm. Có người gọi đó là "Trí thức Trùm mền (chăn)".
Theo tôi, đã là trí thức là phải biết dấn thân, biết lo cái lo của xã hội, biết trăn trở trước niềm đau của Tổ quốc. Bởi cái hạnh phúc (bao hàm cả nhân quyền, dân chủ, tự do...) của toàn dân trong đó có chính bản thân và gia đình mình không tự trên trời cao rơi xuống, không từ một đấng vô hình nào ban tặng cho mà phải lăn xả, đấu tranh đôi khi phải đổi bằng xương máu. Trong cái nhiệm vụ thiêng liêng cao cả này người trí thức phải là kẻ đi đầu, phải là ngọn đuốc soi đường cho toàn dân tiếp bước. Người trí thức phải hiến thân làm lửa, lúc đó nhân dân sẽ là gió thổi bùng lên cho cháy rực sáng trời đêm, xóa tan tăm tối mịt mùng, đốt cháy độc trùng cỏ dại đã làm cho đất nước điêu đứng tang thương.
Đến thế kỷ 21 này tôi nhìn chung dân tộc VN hầu hết là ở hàng học thức và trí thức. Có nghĩa dân trí ta đã tiến một bước dài. Nói thế không phải tự mãn rồi cho là đủ và dừng lại là chí nguy.
Nói Về Tổng Thống:
Như từ đầu bài viết tôi đã nói hai từ Tổng Thống đối với xã hội VN từ sau năm 1975 hầu như đã chìm vào quên lãng. Tuy nhiên như tôi đã đề cập ở phần trên, cho dù một con đường nào có là vạn dặm rồi cũng phải có khúc quanh và ngả rẽ. Xã hội đất nước ta gần bốn mươi năm chìm trong máu và nước mắt... tôi không muốn nhắc lại ở đây về vấn đề máu và nước mắt của toàn dân ta đã đổ ra chi cho thêm đau lòng. Tôi chỉ muốn nói những gì có thể được để xoa dịu bớt niềm đau.
Sự đổi thay để cải thiện cuộc sống là điều phải có.
Vùng lên để bảo vệ sự tồn vong là việc phải làm.
Đã là con người trên xã hội không ai muốn mãi mãi mò mẫm trong đường hầm tăm tối, đói khát khổ đau! Có điều chưa tìm thấy ánh sáng lóe ra từ một góc tối nào mà thôi.
Đã là một sinh linh thì luôn đối kháng lại sự đe dọa cướp đi mạng sống cho dù ở loài động vật nào.
Dân tộc VN qua bao thập kỷ phải chịu đau khổ dưới áp bức, bạo tàn, phải chứng kiến bao cảnh trái ngang, ngược ngạo, buộc phải sống trong sự dối trá, đảo lừa. Chủ nghĩa CS, chế độ XHCN và guồng máy công an trị đã bắt người dân phải dối trá với tự bản thân mình. Nói như một nhà văn VN (tôi tạm không nêu tên vì quá khứ đã qua nhắc lại thêm tội nghiệp) cách đây hơn 20 năm lần đầu tiên được thăm Hoa Kỳ. Các phóng viên Mỹ đặt câu hỏi:
- Tình hình văn học, viết lách ở VN đã được thông thoáng hơn chưa thưa ông?(ý nói bị gò bó theo một chiều)
- Hiện giờ tình hình văn học, viết lách nói chung đã được "Cởi Trói".
- Thế thì lâu nay ai đã trói các ông? có phải T. Ư đảng CS đã trói?
- Không ai trói chúng tôi cả! Chúng tôi tự trói mà thôi.
- Từ xưa nay chưa ai tự đào huyệt để chôn mình!
- ..........
Câu chuyện hơn 20 năm mà giờ này tôi ngẫm nghĩ lại còn thấy xót xa, buồn cho đất nước có những đứa con khi đem chuông đi đánh xứ người mà bản chất dối trá không dấu được. Mà ở đây lại tự dối trá chính mình mới là điều đáng nói.
Quay lại vấn đề trên. Tất nhiên xã hội VN cần phải có một cuộc đổi thay. Mà phải đổi thay toàn diện. Bởi, nếu như một chiếc áo có sờn vai hay rách đi đôi chút thì ta vá lại nếu ta chưa có điều kiện thay áo mới. Nhưng bản chất chiếc áo vẫn là chiếc áo chỉ khác nhau mới cũ mà thôi. Còn xã hội VN ta thì không thể như thế được. Giữa Đại Nghĩa và Hung Tàn không cùng chung một lãnh địa. Giữa Thánh Nhân và Quỉ Dữ không có mẫu số chung.
Ở đây tôi không muốn người khác nghĩ tôi là cố chấp là cực đoan. Tôi là một người VN yêu chuộng hòa bình, ghét phản bội dối lừa. Tôi mong muốn đất nước tôi tự do, dân tộc tôi hạnh phúc. Nhưng con đường đi đến tự do, hạnh phúc đó không đơn giản chút nào.
Điều quan trọng là phương cách và đường lối đổi thay.
- Đổ máu ư? Tất nhiên là cả dân tộc VN trong đó có tôi không ai muốn vì máu Lạc Hồng đã đổ quá nhiều rồi. Nồi da xáo thịt biết bao phen.
- Đấu tranh hòa bình đòi hỏi CS rút lui khỏi vũ đài chính trị VN và đem lại hạnh phúc ấm no cho dân ư?. Điều này viển vông. Bởi ai cũng hiểu là CS không bao giờ chịu từ bỏ quyền lực và thành quả vật chất một cách dễ dàng một khi chưa hoàn toàn sụp đổ.
Hòa giải hòa hợp dân tộc ư? Chỉ là điều trong phim ảnh kịch nghệ mà thôi. vì bản chất dối lừa, xảo trá, thủ đoạn gian manh nó nằm trong máu và tế bào CS rồi. Nó sẵn sàng phát lộ ra khi có điều kiện và tàn ác sẽ không từ bỏ một ai. Các bạn đã có bao giờ sống chung với lũ chưa? Ngày nào ta chưa được cập bến lên bờ thì ngày đó lũ sẽ nhấn chìm ta bất cứ lúc nào. Mà kéo dài thời gian sống chung thì người với lũ ai hơn ai???
Trình độ dân trí dân tộc ta ngày nay đã tiến xa một bật khả quan. Tất nhiên nhân dân VN không thể để bị lừa thêm lần nữa. Và những bộ óc thật sự là trí tuệ cùng những nhà trí thức dấn thân chắc chắn sẽ có một con đường, một giải pháp hợp lý và tất nhiên sẽ hợp lòng dân. Đây là giờ phút mà hồn thiêng sông núi đặt tất cả trách nhiệm và niềm tin lên trên vai những người trí thức. Vong linh của tổ tiên Âu Lạc sẽ giúp cho các anh thêm nghị lực để chèo chống con thuyền quốc gia cập bờ tự do dân chủ.
Vấn đề một vị Tổng Thống tương lai cho VN thật ra không khó. Có một điều tôi khẳng định rằng: Dân tộc VN dân trí đã cao, trí thức không hiếm, nhận thức của toàn dân không còn lạc hậu như ngày xưa. Lẽ tất nhiên người đứng đầu dân tộc không thể là một anh trình độ trường làng! tư tưởng không thể thấp hèn, cơ hội, không biết dấn thân cho tiền đồ tổ quốc. Thu vén tư lợi cá nhân trên thân xác của muôn ngàn bá tánh.
Như vậy ta cũng đã hiểu nhân dân VN sẽ chọn mình một vị Tổng Thống như thế nào rồi. Bây giờ ta không còn phải băn khoăn ai sẽ là Tổng Thống mà hãy cùng nhau nhìn về một hướng cùng các nhà trí thức dấn thân yêu nước tiến lên. Con đường của họ đi hẳn là tươi sáng, đạp đổ bạo quyền há phải sợ chông gai?
Tôi nghĩ ngày ấy tất cả chúng ta là những vì sao sáng bao quanh vầng trăng rằm tỏa khắp ngàn phương.
Ngày 14/6/2012