Ngày 25/8/2008, sau khi dùng bữa với ông nội, Tisha Lowry, 28 tuổi, nói sẽ đi bộ về nhà từ quán ăn ở New Brighton, ngoại ô thành phố Christchurch. Nhưng sau đó, cô không về nhà, cũng không liên lạc với gia đình.
Hai ngày sau, bạn trai nói đã không gặp Tisha từ hôm 25/8, gia đình cô báo cảnh sát. Nhà chức trách tổ chức tìm kiếm quanh vùng, huy động thợ lặn dò tìm trong con sông gần đó nhưng không có manh mối.
Một tháng sau, cảnh sát nghi ngờ cô đã bị sát hại. Đội điều tra phỏng vấn hơn 3.000 người, xác định Tisha đã đi về phía nhà mình trên phố Hampshire sau khi rời quán ăn, nhưng không ai biết chính xác cô đi đâu tiếp đó và chuyện gì đã xảy ra.
Ngày 11/6/2009, cảnh sát treo thưởng 20.000 USD cho người cung cấp thông tin giúp giải quyết vụ án bế tắc.
Ngày 30/8/2009, một năm sau khi Tisha biến mất, khu vực New Brighton lại xảy ra một trường hợp mất tích khác.
Lúc 14h15, Jason Somerville, 33 tuổi, gọi điện thoại trình báo vợ là Rebecca, 35 tuổi, mất tích.
Jason nói vợ rời khỏi nhà ở số 312 đường Wainoni vào khoảng 10h30 sáng chủ nhật 30/8 để đi nhà thờ. Đến chiều, không thấy cô về, anh ta gọi đến nhà thờ thì được cho biết Rebecca không hề đến đó. Anh ta phát hiện vợ không mang chìa khóa nhà, túi xách, điện thoại di động và thẻ ngân hàng.
Jason thấy lo lắng vì vợ đang cai rượu, đồng thời dùng thuốc điều trị trầm cảm. Trước đó, cô từng có hành động cắt cổ tay sau khi uống rượu.
Ngày 2/9/2009, cảnh sát liên lạc lại với Jason và xác định Rebecca vẫn chưa có tin tức. Hôm sau, Jason đến đồn cảnh sát, thông báo phát hiện kính và nhẫn cưới của vợ trong hộp thư gia đình. Anh ta khẳng định chúng được ai đó lén đặt vào đêm qua và cảm thấy vợ đang gặp nguy hiểm.
Câu chuyện kỳ lạ thu hút sự chú ý của cảnh sát. Điều tra viên nghiên cứu kỹ lời khai của Jason và nhận thấy nhiều lỗ hổng.
Thẩm vấn hàng xóm, không ai nhìn thấy Rebecca ra khỏi nhà vào ngày 30/8. Qua điều tra, vợ chồng Jason không hòa thuận, ba con sống ở thành phố khác.
Ngày 4/9, khám xét nhà Jason, cảnh sát phát hiện có mùi hôi thối khi mở nắp hầm chứa đồ dưới chân cầu thang, lớp đất nền tơi xốp như mới được đào xới. Khai quật tầng hầm, đội điều tra kinh ngạc khi tìm thấy hai thi thể, chôn ở hai nơi khác nhau.
Cảnh sát nhanh chóng nhận ra nhà Jason chỉ cách nhà Tisha, cô gái mất tích một năm trước, khoảng chục mét.
Năm 2008, Jason cũng nằm trong danh sách 3.000 người bị thẩm vấn. Theo biên bản lời khai vào ngày 5/10/2008, anh ta nói mình và vợ thường xuyên gặp Tisha trên xe buýt. Cách ngày Tisha mất tích khoảng bốn tuần, cô mượn cớ tìm người để gõ cửa nhà hai vợ chồng, được Jason mời vào.
Trong khi nói chuyện, Tisha đi loanh quanh khắp nhà. Anh ta nghĩ cô muốn đi nhờ vệ sinh nên chỉ vị trí toilet. Tuy nhiên lát sau, anh ta lại phát hiện Tisha đang lục lọi tủ quần áo trong phòng ngủ và yêu cầu cô rời đi ngay lập tức. Rebecca không có ở nhà vào ngày hôm đó.
Từ lời khai của Jason, cảnh sát xác định anh ta quen biết Tisha, cô từng được Rebecca mời đến thăm nhà nhiều lần. Tuy nhiên, dường như không thấy Jason có điểm khả nghi nên cảnh sát không điều tra sâu.
Sau khi danh tính của thi thể thứ hai được xác nhận là Tisha, Jason thú nhận toàn bộ quá trình gây án. Tình tiết vụ án gây rúng động khắp New Zealand vào năm 2009 và trở thành một trong những tội ác khét tiếng nhất lịch sử hiện đại của nước này.
Trong khoảng thời gian từ 10h50 đến 12h30 ngày 25/9/2008, Tisha đến nhà Jason mà không báo trước. Lúc đó chỉ có Jason ở nhà. Hắn mở cửa mời Tisha vào. Sau một hồi trò chuyện, Jason tức giận vì vài lời nói của Tisha, hai bên xô xát. Hắn dùng tay bóp cổ cô, sau đó làm nhục thi thể.
Vì cần phải tham dự một cuộc họp vào đầu giờ chiều hôm đó, Jason tạm để xác nạn nhân nằm trên sàn dưới cầu thang, quay lại vào khoảng một tiếng sau để dọn dẹp. Hắn chuyển thi thể xuống hầm chứa đồ dưới chân cầu thang. Rebecca về nhà lúc 15h, không hay biết chuyện gì.
Ngày hôm sau, tranh thủ lúc Rebecca vắng nhà, Jason chôn thi thể cùng quần áo nạn nhân trong hầm.
Khoảng 9h30 ngày 30/8/2009, Jason liên tục đề nghị quan hệ tình dục với Rebecca nhưng đều bị từ chối. Hắn bỗng nổi cơn thịnh nộ, khóa chặt cổ vợ từ phía sau cho đến khi cô tắt thở. Thi thể nạn nhân bị làm nhục rồi chôn giấu dưới hầm. 14h15, Jason gọi cảnh sát sau khi chuẩn bị sẵn lời khai.
Ngày 29/1/2010, Jason bị kết tội giết hai người, nhận án tù chung thân với thời hạn tối thiểu để được ân xá là 23 năm. Đây là bản án nặng thứ ba trong lịch sử New Zealand.
Sau vụ án, căn nhà của Jason, được truyền thông đặt biệt danh là "Ngôi nhà kinh hoàng", nhiều lần bị người dân phóng hỏa, cuối cùng bị chính quyền phá dỡ.
Vụ án này được giới thiệu trong series tài liệu tội phạm Beyond the Darklands (2012), podcast A Moment In Crime: House of Horrors (2020).
Tuệ Anh (Theo Stuff, NZ Herald)