Nhân Vật

Về Duy Quang, và những điều đã mất

Như một dòng sông nhỏ, người đã về với hư không. Nghe trong cuộc đời, đi ở dường như là lẽ thường không tránh khỏi


Tác giả : Tuấn Khanh

Như một dòng sông nhỏ, người đã về với hư không. Nghe trong cuộc đời, đi ở dường như là lẽ thường không tránh khỏi. Ấy vậy tin dữ về ca sĩ Duy Quang cũng đã làm nên nhưng khoảng thảng thốt lặng im trong đời người, với không ít người.

Đó là một buổi sáng 20 tháng 12, ở Việt Nam.

Trong một bữa mừng sinh nhật cuối cùng vào đầu tháng 11, ca sĩ Duy Quang xuất hiện với hình ảnh đã ít nhiều mỏi mệt. Nét mặt ông gầy đi, lạ thay, lại giống như những hình ảnh được thấy ở thời niên thiếu, khi ông bắt đầu bước vào âm nhạc từ những bài thiếu niên ca của Trầm Tử Thiêng, cho đến nhũng bài hát nằm lòng của giới trẻ Saigon, từ Bố già Phạm Duy như Em hiền như masoeur, Thà như giọt mưa...

Giọng hát của Duy Quang có thể ví như một vị ngọt hiếm thấy của dòng nhạc trẻ Saigon, đặc biệt nổi bật với các tác phẩm của Phạm Duy. Từ nhũng bài tình ca dễ thương như Cô Bắc kỳ nho nhỏ, cho đến những trường ca chất ngất Con đường Cái Quan, Bầy chim bỏ xứ... Thậm chí đến những bài hát đầy chất thiền như Nắng chiều rực rỡ, Người tình già trên đầu non… Duy Quang vẫn tải đến người nghe với sự đơn giản và gần gũi, đủ để thấm sâu trong sự cảm mến của khán giả.

Giọng hát Duy Quang, nói một cách nào đó, thì đã góp sức nối liền người Việt trong những cách trở địa lý và khác biệt chính kiến trong suốt nhiều năm dài, đặc biệt là các bản ghi âm sau tháng 4-1975. Cùng với nhiều ca sĩ hải ngoại khác đã lên đường tìm một cuộc sống khác hơn ở nhiều quốc gia, tiếng hát của họ dù phát qua đài radio rọt rẹt hay từ các bản cassette chép vội chuyền tay trong những ngày đầu đất Việt thống nhất đầy thì thầm và cấm đoán, cũng đã mang lại một cái gì đó của Saigon, của những gì đã mất, hoặc khó có thể nào tưởng tượng sẽ gần lại với nhau trong giây phút.

Trong một buổi học về chính trị vào tháng 6-1999, năm mà tất cả nghệ sĩ Saigon là đích nhắm của ban tư tưởng văn hóa, bắt buộc phải đi thi xét tư cách tư cách và tư tưởng mới được phát thẻ cho phép hành nghề văn nghệ, ông Phạm Minh Tuấn, nhạc sĩ, cũng là giám đốc của Sở Văn Hóa Thông Tin lúc bấy giờ tuyên bố tại hội trường rạp Hưng Đạo, ở 136 Trần Hưng Đạo, quận 1, rằng có 4 nhạc sĩ bị “tuyên tử hình vắng mặt tại Việt Nam” là Phạm Duy, Hoàng Thi Thơ, Việt Dzũng và Nguyệt Ánh. Không biết án tử hình đó là theo ý thích của ông Tuấn hay chính thức của nước xã hội chủ nghĩa Việt Nam, nhưng quả là khó khăn vô cùng, nếu như cuộc đời văn nghệ của bạn lỡ có dính líu đến tên những người đó.

Ca sĩ Duy Quang thì lại là người hát rất nhiều những bài hát của Phạm Duy, và được rất nhiều người yêu thích, kể cả những người miền Nam, lẫn những người Việt mới được biết thêm về một nền văn hóa của miền Nam, sau biến cố tháng 4-1975. Và dù có cấm thế nào, các nhạc phẩm của người đó, cùng tiếng hát Duy Quang vẫn vang lên nho nhỏ ở mỗi gia đình, vẫn được khe khẽ hát theo ở mọi nẻo đường.

Thật mỉa mai là năm 2005, nhạc sĩ Phạm Duy cùng cả gia đình trở lại Việt Nam, một số bài hát lại được hát vang công khai trên các tiệm CD. Sự kiện đó cũng không êm ả gì trong “ruột” của xã hội. Năm đó, trong những buổi học cuối cùng trước khi tốt nghiệp đại học, tôi nhìn thấy ông Đào Thái, bí thư Đảng Ủy Nhạc Viện TP, dù trong giờ dạy nhạc nhưng cũng không kìm nổi sự tức giận khi dành hẳn hơn nửa giờ để đay nghiến chuyện Phạm Duy về nước rằng “đánh bọn chúng và đế quốc Mỹ chạy đi, nhưng giờ lại trãi thảm đó rước chúng về”.

À, ra vậy, Saigon, tiếng hát, những kỷ niệm và những điều tưởng như giản đơn, lại vẫn là cái gai trong mắt của không ít người.

Năm 2012, nếu để ý quan sát, người ta nhìn thấy sức khoẻ và sự truyền cảm của giọng hát Duy Quang phai nhè nhẹ theo những bản ghi âm cuối đời, căn bệnh đã âm thầm cướp đi sức sống của ông, âm thầm cướp đi một điểm tựa của người hâm mộ. Từ hơn một năm nay, Duy Quang hát rất ít, và cuối cùng thì ngừng mãi mãi. Như một định mệnh luôn an bài, con chim khi thôi không thể hót nữa, thì nó sẽ chọn cách ra đi để không sống thừa trong duyên nghiệp.

Vài người bạn thân của ca sĩ Duy Quang nói rằng họ đã có cảm giác bất an từ đó, chuyến tàu đưa ai đó đi xa chưa rõ đến, nhưng tiếng còi và ánh đèn vàng sân ga của tiễn đưa đã chớm thấy.

Và rồi cái tin ca sĩ Duy Quang qua đời lan truyền ở bàn biên tập các trang báo, trong buổi sáng hôm đó. Không ít các biên tập viên các báo Saigon bối rối vì không biết phải “xử lý” cái tin này như thế nào. Có một nguồn tin lan đi, nói rằng lệnh trên nói chỉ được phép báo tin mất chứ đừng cho viết bình luận thương tiếc gì cả. Và lệnh đó được phổ quát ngay từ miệng của nhiều tay biên tập kiêm gác cửa rằng “thôi, Duy Quang thì có gì đâu mà viết”. Trong một buổi chiều, có it nhất 5 tờ báo lớn nhỏ ở Việt Nam đã nhận được bài viết hoặc được đề nghị viết, đã sử dụng ngôn ngữ này để né tránh việc viết sâu hơn về Duy Quang.

Thật ra, sự ra đi của ca sĩ Duy Quang không chỉ là nỗi buồn của người hâm mộ, mà còn là một chỉ dấu thời gian, báo rằng nhũng gì đẹp nhất trong ký ức một thế hệ Việt Nam đang ra đi, sẽ để lại một khoảng trống bao la.

Đó là ký ức của miền Nam, của những con người miền Nam, của một di sản văn hóa vàng son nhưng với chế độ kiểm duyệt hôm nay thì như chừng luôn ngai ngái mùi không được phép.

Giọng ca của Duy Quang là một vần trong hoài niệm, dắt người ta về một ký ức khác đầy khác lạ với hôm nay, thậm chí có lẽ là điều đẹp nhất được giữ lại trong ký ức của nhiều thế hệ người miền Nam. Duy Quang mất đi, đôi khi có thể là tiếng khánh gõ khẽ khàng, nhắc rằng người ta đã có những giấc mơ khác, một Saigon khác, một kỷ niệm khác lấp lánh như giấc mơ, và có thể đang bị mất hoặc bị đánh tráo.

Duy Quang mất trước một ngày, mà theo lời đồn là ngày tận thế theo lịch của người Maya. Nhưng tận thế với người Việt có thể là điều có thật, khi cái đẹp và những giấc mơ đã mất. Hãy ngồi lại và lắng nghe một bài hát nào đó của giọng ca Duy Quang, dù bạn ở bất cứ đâu, để tự tìm thấy một điều tận cùng trong lòng mình, để thấy và chiêm nghiệm cho những điều đã mất. (T.K)

http://www.tuanbaosongonline.com/D_1-2_2-211_4-358_15-2/ve-duy-quang-va-nhung-dieu-da-mat.html

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

Về Duy Quang, và những điều đã mất

Như một dòng sông nhỏ, người đã về với hư không. Nghe trong cuộc đời, đi ở dường như là lẽ thường không tránh khỏi


Tác giả : Tuấn Khanh

Như một dòng sông nhỏ, người đã về với hư không. Nghe trong cuộc đời, đi ở dường như là lẽ thường không tránh khỏi. Ấy vậy tin dữ về ca sĩ Duy Quang cũng đã làm nên nhưng khoảng thảng thốt lặng im trong đời người, với không ít người.

Đó là một buổi sáng 20 tháng 12, ở Việt Nam.

Trong một bữa mừng sinh nhật cuối cùng vào đầu tháng 11, ca sĩ Duy Quang xuất hiện với hình ảnh đã ít nhiều mỏi mệt. Nét mặt ông gầy đi, lạ thay, lại giống như những hình ảnh được thấy ở thời niên thiếu, khi ông bắt đầu bước vào âm nhạc từ những bài thiếu niên ca của Trầm Tử Thiêng, cho đến nhũng bài hát nằm lòng của giới trẻ Saigon, từ Bố già Phạm Duy như Em hiền như masoeur, Thà như giọt mưa...

Giọng hát của Duy Quang có thể ví như một vị ngọt hiếm thấy của dòng nhạc trẻ Saigon, đặc biệt nổi bật với các tác phẩm của Phạm Duy. Từ nhũng bài tình ca dễ thương như Cô Bắc kỳ nho nhỏ, cho đến những trường ca chất ngất Con đường Cái Quan, Bầy chim bỏ xứ... Thậm chí đến những bài hát đầy chất thiền như Nắng chiều rực rỡ, Người tình già trên đầu non… Duy Quang vẫn tải đến người nghe với sự đơn giản và gần gũi, đủ để thấm sâu trong sự cảm mến của khán giả.

Giọng hát Duy Quang, nói một cách nào đó, thì đã góp sức nối liền người Việt trong những cách trở địa lý và khác biệt chính kiến trong suốt nhiều năm dài, đặc biệt là các bản ghi âm sau tháng 4-1975. Cùng với nhiều ca sĩ hải ngoại khác đã lên đường tìm một cuộc sống khác hơn ở nhiều quốc gia, tiếng hát của họ dù phát qua đài radio rọt rẹt hay từ các bản cassette chép vội chuyền tay trong những ngày đầu đất Việt thống nhất đầy thì thầm và cấm đoán, cũng đã mang lại một cái gì đó của Saigon, của những gì đã mất, hoặc khó có thể nào tưởng tượng sẽ gần lại với nhau trong giây phút.

Trong một buổi học về chính trị vào tháng 6-1999, năm mà tất cả nghệ sĩ Saigon là đích nhắm của ban tư tưởng văn hóa, bắt buộc phải đi thi xét tư cách tư cách và tư tưởng mới được phát thẻ cho phép hành nghề văn nghệ, ông Phạm Minh Tuấn, nhạc sĩ, cũng là giám đốc của Sở Văn Hóa Thông Tin lúc bấy giờ tuyên bố tại hội trường rạp Hưng Đạo, ở 136 Trần Hưng Đạo, quận 1, rằng có 4 nhạc sĩ bị “tuyên tử hình vắng mặt tại Việt Nam” là Phạm Duy, Hoàng Thi Thơ, Việt Dzũng và Nguyệt Ánh. Không biết án tử hình đó là theo ý thích của ông Tuấn hay chính thức của nước xã hội chủ nghĩa Việt Nam, nhưng quả là khó khăn vô cùng, nếu như cuộc đời văn nghệ của bạn lỡ có dính líu đến tên những người đó.

Ca sĩ Duy Quang thì lại là người hát rất nhiều những bài hát của Phạm Duy, và được rất nhiều người yêu thích, kể cả những người miền Nam, lẫn những người Việt mới được biết thêm về một nền văn hóa của miền Nam, sau biến cố tháng 4-1975. Và dù có cấm thế nào, các nhạc phẩm của người đó, cùng tiếng hát Duy Quang vẫn vang lên nho nhỏ ở mỗi gia đình, vẫn được khe khẽ hát theo ở mọi nẻo đường.

Thật mỉa mai là năm 2005, nhạc sĩ Phạm Duy cùng cả gia đình trở lại Việt Nam, một số bài hát lại được hát vang công khai trên các tiệm CD. Sự kiện đó cũng không êm ả gì trong “ruột” của xã hội. Năm đó, trong những buổi học cuối cùng trước khi tốt nghiệp đại học, tôi nhìn thấy ông Đào Thái, bí thư Đảng Ủy Nhạc Viện TP, dù trong giờ dạy nhạc nhưng cũng không kìm nổi sự tức giận khi dành hẳn hơn nửa giờ để đay nghiến chuyện Phạm Duy về nước rằng “đánh bọn chúng và đế quốc Mỹ chạy đi, nhưng giờ lại trãi thảm đó rước chúng về”.

À, ra vậy, Saigon, tiếng hát, những kỷ niệm và những điều tưởng như giản đơn, lại vẫn là cái gai trong mắt của không ít người.

Năm 2012, nếu để ý quan sát, người ta nhìn thấy sức khoẻ và sự truyền cảm của giọng hát Duy Quang phai nhè nhẹ theo những bản ghi âm cuối đời, căn bệnh đã âm thầm cướp đi sức sống của ông, âm thầm cướp đi một điểm tựa của người hâm mộ. Từ hơn một năm nay, Duy Quang hát rất ít, và cuối cùng thì ngừng mãi mãi. Như một định mệnh luôn an bài, con chim khi thôi không thể hót nữa, thì nó sẽ chọn cách ra đi để không sống thừa trong duyên nghiệp.

Vài người bạn thân của ca sĩ Duy Quang nói rằng họ đã có cảm giác bất an từ đó, chuyến tàu đưa ai đó đi xa chưa rõ đến, nhưng tiếng còi và ánh đèn vàng sân ga của tiễn đưa đã chớm thấy.

Và rồi cái tin ca sĩ Duy Quang qua đời lan truyền ở bàn biên tập các trang báo, trong buổi sáng hôm đó. Không ít các biên tập viên các báo Saigon bối rối vì không biết phải “xử lý” cái tin này như thế nào. Có một nguồn tin lan đi, nói rằng lệnh trên nói chỉ được phép báo tin mất chứ đừng cho viết bình luận thương tiếc gì cả. Và lệnh đó được phổ quát ngay từ miệng của nhiều tay biên tập kiêm gác cửa rằng “thôi, Duy Quang thì có gì đâu mà viết”. Trong một buổi chiều, có it nhất 5 tờ báo lớn nhỏ ở Việt Nam đã nhận được bài viết hoặc được đề nghị viết, đã sử dụng ngôn ngữ này để né tránh việc viết sâu hơn về Duy Quang.

Thật ra, sự ra đi của ca sĩ Duy Quang không chỉ là nỗi buồn của người hâm mộ, mà còn là một chỉ dấu thời gian, báo rằng nhũng gì đẹp nhất trong ký ức một thế hệ Việt Nam đang ra đi, sẽ để lại một khoảng trống bao la.

Đó là ký ức của miền Nam, của những con người miền Nam, của một di sản văn hóa vàng son nhưng với chế độ kiểm duyệt hôm nay thì như chừng luôn ngai ngái mùi không được phép.

Giọng ca của Duy Quang là một vần trong hoài niệm, dắt người ta về một ký ức khác đầy khác lạ với hôm nay, thậm chí có lẽ là điều đẹp nhất được giữ lại trong ký ức của nhiều thế hệ người miền Nam. Duy Quang mất đi, đôi khi có thể là tiếng khánh gõ khẽ khàng, nhắc rằng người ta đã có những giấc mơ khác, một Saigon khác, một kỷ niệm khác lấp lánh như giấc mơ, và có thể đang bị mất hoặc bị đánh tráo.

Duy Quang mất trước một ngày, mà theo lời đồn là ngày tận thế theo lịch của người Maya. Nhưng tận thế với người Việt có thể là điều có thật, khi cái đẹp và những giấc mơ đã mất. Hãy ngồi lại và lắng nghe một bài hát nào đó của giọng ca Duy Quang, dù bạn ở bất cứ đâu, để tự tìm thấy một điều tận cùng trong lòng mình, để thấy và chiêm nghiệm cho những điều đã mất. (T.K)

http://www.tuanbaosongonline.com/D_1-2_2-211_4-358_15-2/ve-duy-quang-va-nhung-dieu-da-mat.html

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm