Phiếm Đàm, Đàm Chuyện...
XÀ MÂU LÀ GÌ? - Việt Nhân
Cái tên Hai Cà Khu, mới đọc lại hôm qua chắc chắn quí vị chưa quên, Một người có thời là dân anh chị ở Cống Bà Xếp, khu nhà ga xe lửa Hòa Hưng, trong một vụ cướp tiệm vàng ở Ngã Tư Bẩy
(HNPĐ) Câu chuyện hôm nay, cũng bởi quí cái tình độc giả mà mỗ tôi đưa nó lên đầu tuần, để thưa chuyện trước cho câu hỏi “xà mâu là gì” của Ông (hay Bà) Hủ Tương, thắc mắc được nêu lên trong mục bàn ra tán vào hôm kia cuối tuần. Quí độc giả Hủ Tương viết “Tôi có 1 thắc mắc nhỏ xin hỏi, và kính nhờ giải thích dùm: Tại sao ông Thủ Tướng nhà nước CSVN Nguyễn Tấn Dũng có biệt danh là Xà Mâu? Tên này do ai đặt cho? Xin đa tạ - Hủ Tương”.
Ái chà! Tên tự gọi Hủ Tương, dám lắm là một nữ độc giả chứ không phải chơi, nghĩ tới đó mà mỗ tôi đâm nhát, tuy tánh ưa nói nhiều lúc làm lính (trật nhiều hơn trúng), còn làm tù thì luôn bị kiểm điểm do thích phát biểu “lôm côm”, vậy mà trước người khác phái thì lại khớp, ăn nói lọng cọng dâm dở ẹc. Nên có ý bán cái qua anh mắt kiến gọng vàng trả lời giùm, anh ấy lắc đầu mà rằng anh không biết cái xuất xứ biệt danh đó của thủ tướng An Nam xã nghĩa (?!), mặc dù anh đang nghiên cứu cuộc đời và sự nghiệp của tưởng thú để viết “Hồi ký Xà Mâu” và xa hơn nữa là “Xà Mâu toàn tập”.
Nhưng anh nói sao mỗ tôi không gọi phôn về Xẻo Đước, vừa để hỏi thăm sức khỏe chú Hai Cà Khu, vừa nhờ chú giải thích thì xong ngay chứ gì, chú đã được bọn nhỏ ở Cà Mau tôn là học giả, học thiệt, lại là người đồng hương với thủ tướng thì lời chú phải đáng tin cậy hơn người ở xa như bọn mình chớ. Hay! Một lời chỉ đường thiệt ngon lành, chắc chắn không đi lạc…
Cái tên Hai Cà Khu, mới đọc lại hôm qua chắc chắn quí vị chưa quên, Một người có thời là dân anh chị ở Cống Bà Xếp, khu nhà ga xe lửa Hòa Hưng, trong một vụ cướp tiệm vàng ở Ngã Tư Bẩy Hiền năm 1972 không thành, bị cảnh sát Sài gòn truy đuổi mà phải trốn về Cà Mau, vốn là quê gốc của chú. Nhưng sợ không êm bèn trốn sâu hơn nữa vào khu Xẻo Đước, tụ nhóm cùng mấy tay đồng cảnh sống ngoài vòng pháp luật, rồi cũng vì chuyện xóa tung tích phạm pháp, mà nhập chung làm dân nằm mùng chống muỗi.
Cả bọn toàn là dân ăn cướp, giết người rốt cuộc mang tên là cắt mạng, riêng chú Hai Cà Khu chuyện đời đẩy đưa chú thành vịt cộng bất đắc dĩ, và khá nực cười là ngày về thị xã Cà Mau làm lễ mừng cắt mạng thành công, chú lại được gắn huy hiệu dũng sĩ quyết thắng. Nhìn cái huy hiệu toòng teng trên túi áo, chú tự hỏi nó là cái gì và mình là ai, chỉ nhớ có điều người gắn nó cho chú, nói là vì suốt ba năm từ 72-75 chú “bám trụ” Xẻo Đước không rời “địa bàn hoạt động” lấy một ngày, đó là thể hiện cái quyết thắng của chú.
Cái chuyện đó theo chú thì cần coi lại, bởi vì đi ăn cướp không xong, mới phải trốn vô rừng, đâu còn đi đâu được nữa mà không bám trụ, còn nói quyết thắng thì hỏi quyết thắng với ai, ở đó có mỗi khỉ cà khu thôi, mà khỉ cà khu thì chú độp nó quá dễ dàng cần gì phải quyết thắng mới hạ được nó. Nghe chuyện chú được làm dũng sĩ dễ ụi, chợt nhớ những ngày đầu vừa mới phỏng giái thành công, mấy tay cắt mạng 30-04 mà được trường hợp như chú, chắc chúng mừng húm, chứ có đâu thái độ lơi khơi dửng dưng với thành quả cắt mạng như Hai Cà Khu.
Thôi xin phép cho mỗ tôi trở lại phần chính của câu chuyện hôm nay, là thấy ý kiến của anh mắt kiến gọng vàng là hay, vả lại đã lâu báo lính HNPĐ chưa gọi lại nói chuyện cùng chú Hai, thì đây cũng là dịp gọi phôn hỏi thăm sức khỏe của chú luôn. Vẫn là tiếng cười ha hả của chú lúc hỏi thăm nhau, nhưng bổng cái rôm rả của câu chuyện như không còn khi mỗ tôi bắt vào câu hỏi - Tại sao ông thủ tướng nhà nước cộng sản Nguyễn Tấn Dũng có biệt danh là Xà Mâu, và tên này do ai đặt cho?.
-Cái chuyện này hai năm trước trong lá thơ Hai Cà Khu tui gửi cho 3D có nói rồi mà, nay quí vị đã hỏi thì tui cũng xin nhắc lại, cái tên “Xà Mâu” là dân vượt biên đặt cho hắn đó đa. Tui lập lại những gì như trong thơ đã gửi cho 3D, nhắc lại thời những năm 80 sau giải phóng, dân Sài gòn xuống đất Rạch Giá, Cà Mau tìm đường vượt biên, cái tên 3D nổi như cồn kèm theo biệt danh Xà Mâu, hắn quả thật là tay kinh tài xuất sắc cho đảng và nhà nước cướp mạng. 3D tỏ ra không kém gì mấy tay đại ca thảo khấu trong truyện Tàu ngày xưa, hay là tay tướng Bình Xuyên chứa gái gá bạc hồi thời vua Bảo Đại mình năm nào.
Tên thiếu úy công an 3D, cuộc đời hắn phất lên từ những năm tháng này! Dân gian mình gọi những con chó bị ghẻ là chó xà mâu, và cái tên Xà Mâu được người vượt biên đặt cho hắn là bởi tâm địa ghẻ lở của hắn. Hắn thâu vàng bán ghe, bán bến, bán bãi, nhưng vui thì cho đi buồn thì bắt nhốt, tay em hắn vừa mới được hắn phong làm thiếu tướng là Bùi Tuyết Minh, giám đốc công an Kiên Giang, ngày đó con cộng hôi này là trùm điềm chỉ viên bắt nhốt người vượt biên.
-Cái tên xà mâu chỉ có nghĩa như vậy thôi sao chú Hai?
-Ừm! Cũng còn một nghĩa nữa, quí vị biết trong những vũ khí mình ngày xưa, xà mâu là loại vũ khí dài hơn thương, nhưng lưỡi uốn dợn như con rắn, cây mâu lưỡi hình rắn như thế có tên là xà mâu, đặc điểm của vũ khí này là khi đâm lúc rút ra nó lôi ruột gan nạn nhân ra theo, đúng là chết sạch sẽ không còn gì. Những năm đó người vượt biên chết cơ man nào kể cho xiết, những chuyến vượt biên ngoài luồng của chúng, gọi là đi lậu bị triệt đã đành, mà đi theo đường dây của chúng gọi là chính thức, hay bán chính thức đã đóng vàng cả chục cây mỗi người cũng bị giết. Có chuyến vừa ra tới biển bị công an diệt gọn, để vét sạch những chỉ vàng người vượt biên lận theo người, những người vượt biên này chết trên người không còn một thứ gì, không khác nào người bị đâm bởi vũ khí xà mâu – 3D hắn là một cái xà mâu, ai gặp hắn bảo đảm chết sạch sẽ.
Mỗ tôi nghe có tiếng thở dài bên kia đầu dây của chú Hai, câu chuyện hôm nay ít thấy tiếng cười rôm rả của chú Hai như lần trước, mỗ tôi buộc niệng hỏi có phải chú buồn?
-Nhắc lại chuyện một thời dân mình chết khổ vì bọn cắt mạng, mà thấy mình tội lỗi quá, vì cuộc đời mình toàn là cái xấu, hết những năm tháng sống quậy phá bà con ở thành phố, rồi chạy vô rừng lại vô tình thành giặc, con đường sau lúc làm vịt cộng, đúng là ác nhơn thất đức hơn con đường trước. Như để chuộc lỗi, mà Cà Khu tui bây giờ tâm nguyện rằng, nếu những đứa nhỏ có tìm tới hỏi, bất cứ chuyện gì tui luôn rạch ròi nói cái xấu cái tốt cho lũ nhỏ nó biết, quân nào là quân sát nhơn độc ác.
Giọng chú Hai nghe như buồn lắm, biết cũng khó mà làm cho chú vui lúc này, thôi đành mỗ tôi chào chia tay, và thay mặt anh em báo lính, mỗ tôi chúc chú nhiều sức khỏe, và hẹn sẽ lại chuyện trò cùng chú một ngày gần đây.
Cuối câu chuyện xin có vài lời cùng vị độc giả Hủ Tương - Sao Bà (hay Ông) thấy sao về cái câu trả lời của chú Hai Cà Khu, nếu có gì xin cứ đưa ra thắc mắc mỗ tôi sẻ lại gọi về Xẻo Đước, đặng nhờ chú Hai cho lời giải đáp. Mỗ tôi biết câu giải thích của chú Hai có thể còn chưa vừa ý nhiều người, xin cứ lên tiếng, vì với mỗ tôi Chú Hai là người có hoàn cảnh khá đặc biệt vì vô tình mà phải sống cùng bọn cộng phỉ, nay thấy sao nói vậy.
Những ngày tới mỗ tôi cố tìm lại những câu chuyện (trong đó có cả những bài của chú Hai Cà Khu) mà đã từng được đăng trên tờ điện báo HNPĐ, rồi sẽ lần lượt xin nhờ Anh Đồ repost nó lên, và xin quí vị đừng chê, đôi lúc nghe câu chuyện cũ lại càng cho ta thấy, thằng bợm xã nghĩa nó chỉ chót chét cái miệng để bịp – Nên lời của Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu “Đừng nghe những gì cộng sản nói, mà hãy nhìn những gì cộng sản làm” đúng là một câu nói để đời.
Việt Nhân (HNPĐ)
(HNPĐ) Câu chuyện hôm nay, cũng bởi quí cái tình độc giả mà mỗ tôi đưa nó lên đầu tuần, để thưa chuyện trước cho câu hỏi “xà mâu là gì” của Ông (hay Bà) Hủ Tương, thắc mắc được nêu lên trong mục bàn ra tán vào hôm kia cuối tuần. Quí độc giả Hủ Tương viết “Tôi có 1 thắc mắc nhỏ xin hỏi, và kính nhờ giải thích dùm: Tại sao ông Thủ Tướng nhà nước CSVN Nguyễn Tấn Dũng có biệt danh là Xà Mâu? Tên này do ai đặt cho? Xin đa tạ - Hủ Tương”.
Ái chà! Tên tự gọi Hủ Tương, dám lắm là một nữ độc giả chứ không phải chơi, nghĩ tới đó mà mỗ tôi đâm nhát, tuy tánh ưa nói nhiều lúc làm lính (trật nhiều hơn trúng), còn làm tù thì luôn bị kiểm điểm do thích phát biểu “lôm côm”, vậy mà trước người khác phái thì lại khớp, ăn nói lọng cọng dâm dở ẹc. Nên có ý bán cái qua anh mắt kiến gọng vàng trả lời giùm, anh ấy lắc đầu mà rằng anh không biết cái xuất xứ biệt danh đó của thủ tướng An Nam xã nghĩa (?!), mặc dù anh đang nghiên cứu cuộc đời và sự nghiệp của tưởng thú để viết “Hồi ký Xà Mâu” và xa hơn nữa là “Xà Mâu toàn tập”.
Nhưng anh nói sao mỗ tôi không gọi phôn về Xẻo Đước, vừa để hỏi thăm sức khỏe chú Hai Cà Khu, vừa nhờ chú giải thích thì xong ngay chứ gì, chú đã được bọn nhỏ ở Cà Mau tôn là học giả, học thiệt, lại là người đồng hương với thủ tướng thì lời chú phải đáng tin cậy hơn người ở xa như bọn mình chớ. Hay! Một lời chỉ đường thiệt ngon lành, chắc chắn không đi lạc…
Cái tên Hai Cà Khu, mới đọc lại hôm qua chắc chắn quí vị chưa quên, Một người có thời là dân anh chị ở Cống Bà Xếp, khu nhà ga xe lửa Hòa Hưng, trong một vụ cướp tiệm vàng ở Ngã Tư Bẩy Hiền năm 1972 không thành, bị cảnh sát Sài gòn truy đuổi mà phải trốn về Cà Mau, vốn là quê gốc của chú. Nhưng sợ không êm bèn trốn sâu hơn nữa vào khu Xẻo Đước, tụ nhóm cùng mấy tay đồng cảnh sống ngoài vòng pháp luật, rồi cũng vì chuyện xóa tung tích phạm pháp, mà nhập chung làm dân nằm mùng chống muỗi.
Cả bọn toàn là dân ăn cướp, giết người rốt cuộc mang tên là cắt mạng, riêng chú Hai Cà Khu chuyện đời đẩy đưa chú thành vịt cộng bất đắc dĩ, và khá nực cười là ngày về thị xã Cà Mau làm lễ mừng cắt mạng thành công, chú lại được gắn huy hiệu dũng sĩ quyết thắng. Nhìn cái huy hiệu toòng teng trên túi áo, chú tự hỏi nó là cái gì và mình là ai, chỉ nhớ có điều người gắn nó cho chú, nói là vì suốt ba năm từ 72-75 chú “bám trụ” Xẻo Đước không rời “địa bàn hoạt động” lấy một ngày, đó là thể hiện cái quyết thắng của chú.
Cái chuyện đó theo chú thì cần coi lại, bởi vì đi ăn cướp không xong, mới phải trốn vô rừng, đâu còn đi đâu được nữa mà không bám trụ, còn nói quyết thắng thì hỏi quyết thắng với ai, ở đó có mỗi khỉ cà khu thôi, mà khỉ cà khu thì chú độp nó quá dễ dàng cần gì phải quyết thắng mới hạ được nó. Nghe chuyện chú được làm dũng sĩ dễ ụi, chợt nhớ những ngày đầu vừa mới phỏng giái thành công, mấy tay cắt mạng 30-04 mà được trường hợp như chú, chắc chúng mừng húm, chứ có đâu thái độ lơi khơi dửng dưng với thành quả cắt mạng như Hai Cà Khu.
Thôi xin phép cho mỗ tôi trở lại phần chính của câu chuyện hôm nay, là thấy ý kiến của anh mắt kiến gọng vàng là hay, vả lại đã lâu báo lính HNPĐ chưa gọi lại nói chuyện cùng chú Hai, thì đây cũng là dịp gọi phôn hỏi thăm sức khỏe của chú luôn. Vẫn là tiếng cười ha hả của chú lúc hỏi thăm nhau, nhưng bổng cái rôm rả của câu chuyện như không còn khi mỗ tôi bắt vào câu hỏi - Tại sao ông thủ tướng nhà nước cộng sản Nguyễn Tấn Dũng có biệt danh là Xà Mâu, và tên này do ai đặt cho?.
-Cái chuyện này hai năm trước trong lá thơ Hai Cà Khu tui gửi cho 3D có nói rồi mà, nay quí vị đã hỏi thì tui cũng xin nhắc lại, cái tên “Xà Mâu” là dân vượt biên đặt cho hắn đó đa. Tui lập lại những gì như trong thơ đã gửi cho 3D, nhắc lại thời những năm 80 sau giải phóng, dân Sài gòn xuống đất Rạch Giá, Cà Mau tìm đường vượt biên, cái tên 3D nổi như cồn kèm theo biệt danh Xà Mâu, hắn quả thật là tay kinh tài xuất sắc cho đảng và nhà nước cướp mạng. 3D tỏ ra không kém gì mấy tay đại ca thảo khấu trong truyện Tàu ngày xưa, hay là tay tướng Bình Xuyên chứa gái gá bạc hồi thời vua Bảo Đại mình năm nào.
Tên thiếu úy công an 3D, cuộc đời hắn phất lên từ những năm tháng này! Dân gian mình gọi những con chó bị ghẻ là chó xà mâu, và cái tên Xà Mâu được người vượt biên đặt cho hắn là bởi tâm địa ghẻ lở của hắn. Hắn thâu vàng bán ghe, bán bến, bán bãi, nhưng vui thì cho đi buồn thì bắt nhốt, tay em hắn vừa mới được hắn phong làm thiếu tướng là Bùi Tuyết Minh, giám đốc công an Kiên Giang, ngày đó con cộng hôi này là trùm điềm chỉ viên bắt nhốt người vượt biên.
-Cái tên xà mâu chỉ có nghĩa như vậy thôi sao chú Hai?
-Ừm! Cũng còn một nghĩa nữa, quí vị biết trong những vũ khí mình ngày xưa, xà mâu là loại vũ khí dài hơn thương, nhưng lưỡi uốn dợn như con rắn, cây mâu lưỡi hình rắn như thế có tên là xà mâu, đặc điểm của vũ khí này là khi đâm lúc rút ra nó lôi ruột gan nạn nhân ra theo, đúng là chết sạch sẽ không còn gì. Những năm đó người vượt biên chết cơ man nào kể cho xiết, những chuyến vượt biên ngoài luồng của chúng, gọi là đi lậu bị triệt đã đành, mà đi theo đường dây của chúng gọi là chính thức, hay bán chính thức đã đóng vàng cả chục cây mỗi người cũng bị giết. Có chuyến vừa ra tới biển bị công an diệt gọn, để vét sạch những chỉ vàng người vượt biên lận theo người, những người vượt biên này chết trên người không còn một thứ gì, không khác nào người bị đâm bởi vũ khí xà mâu – 3D hắn là một cái xà mâu, ai gặp hắn bảo đảm chết sạch sẽ.
Mỗ tôi nghe có tiếng thở dài bên kia đầu dây của chú Hai, câu chuyện hôm nay ít thấy tiếng cười rôm rả của chú Hai như lần trước, mỗ tôi buộc niệng hỏi có phải chú buồn?
-Nhắc lại chuyện một thời dân mình chết khổ vì bọn cắt mạng, mà thấy mình tội lỗi quá, vì cuộc đời mình toàn là cái xấu, hết những năm tháng sống quậy phá bà con ở thành phố, rồi chạy vô rừng lại vô tình thành giặc, con đường sau lúc làm vịt cộng, đúng là ác nhơn thất đức hơn con đường trước. Như để chuộc lỗi, mà Cà Khu tui bây giờ tâm nguyện rằng, nếu những đứa nhỏ có tìm tới hỏi, bất cứ chuyện gì tui luôn rạch ròi nói cái xấu cái tốt cho lũ nhỏ nó biết, quân nào là quân sát nhơn độc ác.
Giọng chú Hai nghe như buồn lắm, biết cũng khó mà làm cho chú vui lúc này, thôi đành mỗ tôi chào chia tay, và thay mặt anh em báo lính, mỗ tôi chúc chú nhiều sức khỏe, và hẹn sẽ lại chuyện trò cùng chú một ngày gần đây.
Cuối câu chuyện xin có vài lời cùng vị độc giả Hủ Tương - Sao Bà (hay Ông) thấy sao về cái câu trả lời của chú Hai Cà Khu, nếu có gì xin cứ đưa ra thắc mắc mỗ tôi sẻ lại gọi về Xẻo Đước, đặng nhờ chú Hai cho lời giải đáp. Mỗ tôi biết câu giải thích của chú Hai có thể còn chưa vừa ý nhiều người, xin cứ lên tiếng, vì với mỗ tôi Chú Hai là người có hoàn cảnh khá đặc biệt vì vô tình mà phải sống cùng bọn cộng phỉ, nay thấy sao nói vậy.
Những ngày tới mỗ tôi cố tìm lại những câu chuyện (trong đó có cả những bài của chú Hai Cà Khu) mà đã từng được đăng trên tờ điện báo HNPĐ, rồi sẽ lần lượt xin nhờ Anh Đồ repost nó lên, và xin quí vị đừng chê, đôi lúc nghe câu chuyện cũ lại càng cho ta thấy, thằng bợm xã nghĩa nó chỉ chót chét cái miệng để bịp – Nên lời của Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu “Đừng nghe những gì cộng sản nói, mà hãy nhìn những gì cộng sản làm” đúng là một câu nói để đời.
Việt Nhân (HNPĐ)
Bàn ra tán vào (1)
Nguyễn Nhơn
Chó ghẻ là chó xà mâu thì đã hay. Lại còn thêm cái dzụ cây giáo " xà mâu " lại càng hay! Dũng y tá vừa như chó ghẻ " xà mâu " vừa độc như cây " xà mâu ".Ông hai Cà Khu thiệt là hay!
----------------------------------------------------------------------------------
XÀ MÂU LÀ GÌ? - Việt Nhân
Cái tên Hai Cà Khu, mới đọc lại hôm qua chắc chắn quí vị chưa quên, Một người có thời là dân anh chị ở Cống Bà Xếp, khu nhà ga xe lửa Hòa Hưng, trong một vụ cướp tiệm vàng ở Ngã Tư Bẩy
(HNPĐ) Câu chuyện hôm nay, cũng bởi quí cái tình độc giả mà mỗ tôi đưa nó lên đầu tuần, để thưa chuyện trước cho câu hỏi “xà mâu là gì” của Ông (hay Bà) Hủ Tương, thắc mắc được nêu lên trong mục bàn ra tán vào hôm kia cuối tuần. Quí độc giả Hủ Tương viết “Tôi có 1 thắc mắc nhỏ xin hỏi, và kính nhờ giải thích dùm: Tại sao ông Thủ Tướng nhà nước CSVN Nguyễn Tấn Dũng có biệt danh là Xà Mâu? Tên này do ai đặt cho? Xin đa tạ - Hủ Tương”.
Ái chà! Tên tự gọi Hủ Tương, dám lắm là một nữ độc giả chứ không phải chơi, nghĩ tới đó mà mỗ tôi đâm nhát, tuy tánh ưa nói nhiều lúc làm lính (trật nhiều hơn trúng), còn làm tù thì luôn bị kiểm điểm do thích phát biểu “lôm côm”, vậy mà trước người khác phái thì lại khớp, ăn nói lọng cọng dâm dở ẹc. Nên có ý bán cái qua anh mắt kiến gọng vàng trả lời giùm, anh ấy lắc đầu mà rằng anh không biết cái xuất xứ biệt danh đó của thủ tướng An Nam xã nghĩa (?!), mặc dù anh đang nghiên cứu cuộc đời và sự nghiệp của tưởng thú để viết “Hồi ký Xà Mâu” và xa hơn nữa là “Xà Mâu toàn tập”.
Nhưng anh nói sao mỗ tôi không gọi phôn về Xẻo Đước, vừa để hỏi thăm sức khỏe chú Hai Cà Khu, vừa nhờ chú giải thích thì xong ngay chứ gì, chú đã được bọn nhỏ ở Cà Mau tôn là học giả, học thiệt, lại là người đồng hương với thủ tướng thì lời chú phải đáng tin cậy hơn người ở xa như bọn mình chớ. Hay! Một lời chỉ đường thiệt ngon lành, chắc chắn không đi lạc…
Cái tên Hai Cà Khu, mới đọc lại hôm qua chắc chắn quí vị chưa quên, Một người có thời là dân anh chị ở Cống Bà Xếp, khu nhà ga xe lửa Hòa Hưng, trong một vụ cướp tiệm vàng ở Ngã Tư Bẩy Hiền năm 1972 không thành, bị cảnh sát Sài gòn truy đuổi mà phải trốn về Cà Mau, vốn là quê gốc của chú. Nhưng sợ không êm bèn trốn sâu hơn nữa vào khu Xẻo Đước, tụ nhóm cùng mấy tay đồng cảnh sống ngoài vòng pháp luật, rồi cũng vì chuyện xóa tung tích phạm pháp, mà nhập chung làm dân nằm mùng chống muỗi.
Cả bọn toàn là dân ăn cướp, giết người rốt cuộc mang tên là cắt mạng, riêng chú Hai Cà Khu chuyện đời đẩy đưa chú thành vịt cộng bất đắc dĩ, và khá nực cười là ngày về thị xã Cà Mau làm lễ mừng cắt mạng thành công, chú lại được gắn huy hiệu dũng sĩ quyết thắng. Nhìn cái huy hiệu toòng teng trên túi áo, chú tự hỏi nó là cái gì và mình là ai, chỉ nhớ có điều người gắn nó cho chú, nói là vì suốt ba năm từ 72-75 chú “bám trụ” Xẻo Đước không rời “địa bàn hoạt động” lấy một ngày, đó là thể hiện cái quyết thắng của chú.
Cái chuyện đó theo chú thì cần coi lại, bởi vì đi ăn cướp không xong, mới phải trốn vô rừng, đâu còn đi đâu được nữa mà không bám trụ, còn nói quyết thắng thì hỏi quyết thắng với ai, ở đó có mỗi khỉ cà khu thôi, mà khỉ cà khu thì chú độp nó quá dễ dàng cần gì phải quyết thắng mới hạ được nó. Nghe chuyện chú được làm dũng sĩ dễ ụi, chợt nhớ những ngày đầu vừa mới phỏng giái thành công, mấy tay cắt mạng 30-04 mà được trường hợp như chú, chắc chúng mừng húm, chứ có đâu thái độ lơi khơi dửng dưng với thành quả cắt mạng như Hai Cà Khu.
Thôi xin phép cho mỗ tôi trở lại phần chính của câu chuyện hôm nay, là thấy ý kiến của anh mắt kiến gọng vàng là hay, vả lại đã lâu báo lính HNPĐ chưa gọi lại nói chuyện cùng chú Hai, thì đây cũng là dịp gọi phôn hỏi thăm sức khỏe của chú luôn. Vẫn là tiếng cười ha hả của chú lúc hỏi thăm nhau, nhưng bổng cái rôm rả của câu chuyện như không còn khi mỗ tôi bắt vào câu hỏi - Tại sao ông thủ tướng nhà nước cộng sản Nguyễn Tấn Dũng có biệt danh là Xà Mâu, và tên này do ai đặt cho?.
-Cái chuyện này hai năm trước trong lá thơ Hai Cà Khu tui gửi cho 3D có nói rồi mà, nay quí vị đã hỏi thì tui cũng xin nhắc lại, cái tên “Xà Mâu” là dân vượt biên đặt cho hắn đó đa. Tui lập lại những gì như trong thơ đã gửi cho 3D, nhắc lại thời những năm 80 sau giải phóng, dân Sài gòn xuống đất Rạch Giá, Cà Mau tìm đường vượt biên, cái tên 3D nổi như cồn kèm theo biệt danh Xà Mâu, hắn quả thật là tay kinh tài xuất sắc cho đảng và nhà nước cướp mạng. 3D tỏ ra không kém gì mấy tay đại ca thảo khấu trong truyện Tàu ngày xưa, hay là tay tướng Bình Xuyên chứa gái gá bạc hồi thời vua Bảo Đại mình năm nào.
Tên thiếu úy công an 3D, cuộc đời hắn phất lên từ những năm tháng này! Dân gian mình gọi những con chó bị ghẻ là chó xà mâu, và cái tên Xà Mâu được người vượt biên đặt cho hắn là bởi tâm địa ghẻ lở của hắn. Hắn thâu vàng bán ghe, bán bến, bán bãi, nhưng vui thì cho đi buồn thì bắt nhốt, tay em hắn vừa mới được hắn phong làm thiếu tướng là Bùi Tuyết Minh, giám đốc công an Kiên Giang, ngày đó con cộng hôi này là trùm điềm chỉ viên bắt nhốt người vượt biên.
-Cái tên xà mâu chỉ có nghĩa như vậy thôi sao chú Hai?
-Ừm! Cũng còn một nghĩa nữa, quí vị biết trong những vũ khí mình ngày xưa, xà mâu là loại vũ khí dài hơn thương, nhưng lưỡi uốn dợn như con rắn, cây mâu lưỡi hình rắn như thế có tên là xà mâu, đặc điểm của vũ khí này là khi đâm lúc rút ra nó lôi ruột gan nạn nhân ra theo, đúng là chết sạch sẽ không còn gì. Những năm đó người vượt biên chết cơ man nào kể cho xiết, những chuyến vượt biên ngoài luồng của chúng, gọi là đi lậu bị triệt đã đành, mà đi theo đường dây của chúng gọi là chính thức, hay bán chính thức đã đóng vàng cả chục cây mỗi người cũng bị giết. Có chuyến vừa ra tới biển bị công an diệt gọn, để vét sạch những chỉ vàng người vượt biên lận theo người, những người vượt biên này chết trên người không còn một thứ gì, không khác nào người bị đâm bởi vũ khí xà mâu – 3D hắn là một cái xà mâu, ai gặp hắn bảo đảm chết sạch sẽ.
Mỗ tôi nghe có tiếng thở dài bên kia đầu dây của chú Hai, câu chuyện hôm nay ít thấy tiếng cười rôm rả của chú Hai như lần trước, mỗ tôi buộc niệng hỏi có phải chú buồn?
-Nhắc lại chuyện một thời dân mình chết khổ vì bọn cắt mạng, mà thấy mình tội lỗi quá, vì cuộc đời mình toàn là cái xấu, hết những năm tháng sống quậy phá bà con ở thành phố, rồi chạy vô rừng lại vô tình thành giặc, con đường sau lúc làm vịt cộng, đúng là ác nhơn thất đức hơn con đường trước. Như để chuộc lỗi, mà Cà Khu tui bây giờ tâm nguyện rằng, nếu những đứa nhỏ có tìm tới hỏi, bất cứ chuyện gì tui luôn rạch ròi nói cái xấu cái tốt cho lũ nhỏ nó biết, quân nào là quân sát nhơn độc ác.
Giọng chú Hai nghe như buồn lắm, biết cũng khó mà làm cho chú vui lúc này, thôi đành mỗ tôi chào chia tay, và thay mặt anh em báo lính, mỗ tôi chúc chú nhiều sức khỏe, và hẹn sẽ lại chuyện trò cùng chú một ngày gần đây.
Cuối câu chuyện xin có vài lời cùng vị độc giả Hủ Tương - Sao Bà (hay Ông) thấy sao về cái câu trả lời của chú Hai Cà Khu, nếu có gì xin cứ đưa ra thắc mắc mỗ tôi sẻ lại gọi về Xẻo Đước, đặng nhờ chú Hai cho lời giải đáp. Mỗ tôi biết câu giải thích của chú Hai có thể còn chưa vừa ý nhiều người, xin cứ lên tiếng, vì với mỗ tôi Chú Hai là người có hoàn cảnh khá đặc biệt vì vô tình mà phải sống cùng bọn cộng phỉ, nay thấy sao nói vậy.
Những ngày tới mỗ tôi cố tìm lại những câu chuyện (trong đó có cả những bài của chú Hai Cà Khu) mà đã từng được đăng trên tờ điện báo HNPĐ, rồi sẽ lần lượt xin nhờ Anh Đồ repost nó lên, và xin quí vị đừng chê, đôi lúc nghe câu chuyện cũ lại càng cho ta thấy, thằng bợm xã nghĩa nó chỉ chót chét cái miệng để bịp – Nên lời của Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu “Đừng nghe những gì cộng sản nói, mà hãy nhìn những gì cộng sản làm” đúng là một câu nói để đời.
Việt Nhân (HNPĐ)