Cà Kê Dê Ngỗng
« Bầy chuột » dưới lòng đất thủ đô Bắc Kinh
Le Figaro hôm nay 10/07/2014 đã có bài độc đáo nói về số phận của « Bầy chuột » sống dưới lòng đất thủ đô Bắc Kinh. Bên canh đó, báo chi Pháp cũng quan tâm đến chiến tranh lại đe dọa Cận Đông, bầu cử tổng thống tại Indonesia, thất bại ê chề của đội tuyển Brazil ở trận bán kết Cúp bóng đá thế giới, Tay đua người Anh, Christopher Froome bỏ cuộc vòng đua xe đạp Tour de France, khai mạc liên hoan ca nhạc Francofolies...
« Bầy chuột » được Le Figaro nói tới là những thành phần lao động nhập cư Trung Quốc, từ nông thôn lên thành thị kiếm sống. Ngay tại thủ đô Bắc Kinh, gần một triệu con người sống chui nhủi dưới hầm các khu cao ốc sang trọng, hay họ sống trong những ống cống chật hẹp, ẩm ướt và hôi hám. Ánh sáng mặt trời là một thứ xa xỉ phẩm họ không hề được biết tới.
Nỗi ám ảnh lớn nhất đối với « bầy chuột » đó là khi ống cống bị ngập nước vào mùa mưa. Cuộc sống chui nhủi dưới mặt đất đó đang đem lại nhiều hậu quả tai hại. Nhiều người bị suy nhược thần kinh, mắc chứng bệnh trầm cảm. Một số khác thì bị bệnh ngoài da và đường hô hấp.
Bắc Kinh có 25 triệu dân cư, trong số ấy, từ 6 đến 7 triệu người từ bỏ làng quê, gia đình, lên thành phố kiếm sống. Họ thường bị bóc lột và bị xếp vào thành phần « công dân hạng hai ». Phóng viên báo Le Figaro đã gặp được một vài trường hợp. Như là một cặp vợ chồng, sống cùng một đứa con nhỏ trong một cái hầm 10 mét vuông. Cặp vợ chồng này may mắn hơn những người cùng cảnh ngộ rất nhiều cho dù để được quyền sử dụng 10 mét vuông đó, họ phải trả thêm cho chủ 100 nhân dân tệ hàng tháng.
Một người mẹ trẻ khác sống với đứa con nhỏ chưa đầy hai tuổi nói với phóng viên Pháp : cô hy sinh để gửi tiền về quê cho gia đình, nhưng không biết tới bao giờ mới được sống trên mặt đất, hít thở không khí và trông thấy ánh sáng mặt trời như những con người có cuộc sống bình thường.
Năm ngoái, báo chí Trung Quốc đã gây xôn xao trong dư luận trước hoàn cảnh của một thiếu phụ chấp nhận sống trong ống cống, để tiết kiệm tiền nuôi con ăn học. Và thế là lập tức, các giới chức ở thủ đô Bắc Kinh đã ra lệnh « tống » những « bầy chuột » về quê, tránh để làm xấu đi hình ảnh một thành phố tráng lệ và phồn thịnh như thủ đô Trung Quốc !
Trả lời báo Le Figaro, nhà xã hội học giảng dậy tại đại học Bắc Kinh, Lục Tuệ Lâm (Lu Huilin) cho rằng những thành phần lao động nhập cư bị người dân thành phố miệt thị thường làm những công việc như phục vụ nhà hàng, gác gian hay giao hàng. Nhưng nếu không có sự đóng góp của họ, nhiều hoạt động kinh tế ở Bắc Kinh sẽ bị tê liệt và thủ đô Trung Quốc không thể được thịnh vượng như ngày nay.
Bầu cử Indonesia chưa phân thắng bại
Cũng về châu Á, nhiều tờ báo trong ngày đều nhìn về Indonesia, nơi cả hai ứng cử viên tổng thống đều tuyên bố đã đắc cử. Le Monde nói tới một sự « bế tắc chính trị » sau bầu cử.
Theo thăm dò dư luận, đảng đối lập PDI-P của đô trưởng Jakarta, ông Joko Widodo về đầu. Ứng cử viên được mệnh danh là « người của nhân dân » dường như đã qua mặt cựu tướng Prabowo Subianto. Báo Les Echos nhắc lại, kết quả chính thức sẽ chỉ được công bố vào ngày 21/07/2014, nhưng : « Tại một nền dân chủ còn non trẻ như Indonesia, đây lần đầu tiên người dân được chọn tổng thống theo thể thức phổ thông đầu phiếu (…) ». Do vậy tờ báo này tin là cử tri Indonesia chọn một người lãnh đạo tùy thuộc vào cảm tình đối với một ứng cử viên hơn là bầu cho một đảng phái chính trị. Cử tri dưới 30 tuổi và sống ở thành phố, có khuynh hướng dồn phiếu cho ông Joko Widodo. Đối thủ của ông Widodo là tướng Subianto thì được sự ủng hộ của tầng lớp lớn tuổi và còn hoài niệm về những năm tháng dưới chế độ Suharto (1967-1988). Ông này từng là con rể của nhà cựu độc tài Suharto.
Bài báo trên La Croix khá thú vị khi trình bày về những quan hệ chồng chéo giữa các doanh nhân và giới chính trị gia tại Indonesia. Cựu tướng Subianto có được những điểm tựa tài chính quý giá như chính người em trai của ông. Ông ta là chủ nhân tập đoàn Arsari, hoạt động trong các lĩnh vực từ ngân hàng đến khai thác khoáng sản, năng lượng tái tạo … Hậu thuẫn thứ nhì quan trọng của ông Subianto là nhà chủ tịch đảng Golka, ông Aburizal Bakrie. Bakrie là một ông trùng kiểm soát từ ngành truyền thông đến công nghiệp thực phẩm.
Trong khi đó ông Widodo, xuất thân là một nhà cung cấp trang trí nội thất. Không có vây cánh như Subianto, nhưng đô trưởng Jakarta cũng có những điểm tựa quý giá. Trong số đó phải kể tới ứng cử viên vào chức vụ phó tổng thống, Jusuf Kalla, một doanh nhân hàng đầu của Indonesia.
La Croix đưa ra kết luận : kể từ khi nhà cựu độc tài Suharto lên cầm
quyền năm 1967, đời sống chính trị của Indonesia được gắn liền với các
hoạt động kinh tế của đất nước. Nạn tham nhũng qua đó đã không ngừng
phát triển.
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
« Bầy chuột » dưới lòng đất thủ đô Bắc Kinh
Le Figaro hôm nay 10/07/2014 đã có bài độc đáo nói về số phận của « Bầy chuột » sống dưới lòng đất thủ đô Bắc Kinh. Bên canh đó, báo chi Pháp cũng quan tâm đến chiến tranh lại đe dọa Cận Đông, bầu cử tổng thống tại Indonesia, thất bại ê chề của đội tuyển Brazil ở trận bán kết Cúp bóng đá thế giới, Tay đua người Anh, Christopher Froome bỏ cuộc vòng đua xe đạp Tour de France, khai mạc liên hoan ca nhạc Francofolies...
« Bầy chuột » được Le Figaro nói tới là những thành phần lao động nhập cư Trung Quốc, từ nông thôn lên thành thị kiếm sống. Ngay tại thủ đô Bắc Kinh, gần một triệu con người sống chui nhủi dưới hầm các khu cao ốc sang trọng, hay họ sống trong những ống cống chật hẹp, ẩm ướt và hôi hám. Ánh sáng mặt trời là một thứ xa xỉ phẩm họ không hề được biết tới.
Nỗi ám ảnh lớn nhất đối với « bầy chuột » đó là khi ống cống bị ngập nước vào mùa mưa. Cuộc sống chui nhủi dưới mặt đất đó đang đem lại nhiều hậu quả tai hại. Nhiều người bị suy nhược thần kinh, mắc chứng bệnh trầm cảm. Một số khác thì bị bệnh ngoài da và đường hô hấp.
Bắc Kinh có 25 triệu dân cư, trong số ấy, từ 6 đến 7 triệu người từ bỏ làng quê, gia đình, lên thành phố kiếm sống. Họ thường bị bóc lột và bị xếp vào thành phần « công dân hạng hai ». Phóng viên báo Le Figaro đã gặp được một vài trường hợp. Như là một cặp vợ chồng, sống cùng một đứa con nhỏ trong một cái hầm 10 mét vuông. Cặp vợ chồng này may mắn hơn những người cùng cảnh ngộ rất nhiều cho dù để được quyền sử dụng 10 mét vuông đó, họ phải trả thêm cho chủ 100 nhân dân tệ hàng tháng.
Một người mẹ trẻ khác sống với đứa con nhỏ chưa đầy hai tuổi nói với phóng viên Pháp : cô hy sinh để gửi tiền về quê cho gia đình, nhưng không biết tới bao giờ mới được sống trên mặt đất, hít thở không khí và trông thấy ánh sáng mặt trời như những con người có cuộc sống bình thường.
Năm ngoái, báo chí Trung Quốc đã gây xôn xao trong dư luận trước hoàn cảnh của một thiếu phụ chấp nhận sống trong ống cống, để tiết kiệm tiền nuôi con ăn học. Và thế là lập tức, các giới chức ở thủ đô Bắc Kinh đã ra lệnh « tống » những « bầy chuột » về quê, tránh để làm xấu đi hình ảnh một thành phố tráng lệ và phồn thịnh như thủ đô Trung Quốc !
Trả lời báo Le Figaro, nhà xã hội học giảng dậy tại đại học Bắc Kinh, Lục Tuệ Lâm (Lu Huilin) cho rằng những thành phần lao động nhập cư bị người dân thành phố miệt thị thường làm những công việc như phục vụ nhà hàng, gác gian hay giao hàng. Nhưng nếu không có sự đóng góp của họ, nhiều hoạt động kinh tế ở Bắc Kinh sẽ bị tê liệt và thủ đô Trung Quốc không thể được thịnh vượng như ngày nay.
Bầu cử Indonesia chưa phân thắng bại
Cũng về châu Á, nhiều tờ báo trong ngày đều nhìn về Indonesia, nơi cả hai ứng cử viên tổng thống đều tuyên bố đã đắc cử. Le Monde nói tới một sự « bế tắc chính trị » sau bầu cử.
Theo thăm dò dư luận, đảng đối lập PDI-P của đô trưởng Jakarta, ông Joko Widodo về đầu. Ứng cử viên được mệnh danh là « người của nhân dân » dường như đã qua mặt cựu tướng Prabowo Subianto. Báo Les Echos nhắc lại, kết quả chính thức sẽ chỉ được công bố vào ngày 21/07/2014, nhưng : « Tại một nền dân chủ còn non trẻ như Indonesia, đây lần đầu tiên người dân được chọn tổng thống theo thể thức phổ thông đầu phiếu (…) ». Do vậy tờ báo này tin là cử tri Indonesia chọn một người lãnh đạo tùy thuộc vào cảm tình đối với một ứng cử viên hơn là bầu cho một đảng phái chính trị. Cử tri dưới 30 tuổi và sống ở thành phố, có khuynh hướng dồn phiếu cho ông Joko Widodo. Đối thủ của ông Widodo là tướng Subianto thì được sự ủng hộ của tầng lớp lớn tuổi và còn hoài niệm về những năm tháng dưới chế độ Suharto (1967-1988). Ông này từng là con rể của nhà cựu độc tài Suharto.
Bài báo trên La Croix khá thú vị khi trình bày về những quan hệ chồng chéo giữa các doanh nhân và giới chính trị gia tại Indonesia. Cựu tướng Subianto có được những điểm tựa tài chính quý giá như chính người em trai của ông. Ông ta là chủ nhân tập đoàn Arsari, hoạt động trong các lĩnh vực từ ngân hàng đến khai thác khoáng sản, năng lượng tái tạo … Hậu thuẫn thứ nhì quan trọng của ông Subianto là nhà chủ tịch đảng Golka, ông Aburizal Bakrie. Bakrie là một ông trùng kiểm soát từ ngành truyền thông đến công nghiệp thực phẩm.
Trong khi đó ông Widodo, xuất thân là một nhà cung cấp trang trí nội thất. Không có vây cánh như Subianto, nhưng đô trưởng Jakarta cũng có những điểm tựa quý giá. Trong số đó phải kể tới ứng cử viên vào chức vụ phó tổng thống, Jusuf Kalla, một doanh nhân hàng đầu của Indonesia.
La Croix đưa ra kết luận : kể từ khi nhà cựu độc tài Suharto lên cầm
quyền năm 1967, đời sống chính trị của Indonesia được gắn liền với các
hoạt động kinh tế của đất nước. Nạn tham nhũng qua đó đã không ngừng
phát triển.