Mỗi Ngày Một Chuyện
“ Cái củ triện “ - Quanbac Nguyen
Về hình thù thì đủ kiểu , đủ cỡ , có cái thon thả dễ nhìn , có cái thù lù , cục mịch nhìn chả hấp dẫn tý nào , nhất là cái của mấy “ngài ngự “ ngày xưa thì ...nhìn thấy mà ...ớn


Về hình thù thì đủ kiểu , đủ cỡ , có cái thon thả dễ nhìn , có cái thù lù , cục mịch nhìn chả hấp dẫn tý nào , nhất là cái của mấy “ngài ngự “ ngày xưa thì ...nhìn thấy mà ...ớn , nó ...chàm vàm , thô kệch , và vì là của ...dzua nên đâu có giống ai được ….dzua mà ! Nói thì nói vậy chứ có khác nhau về hình thù , kiểu dáng cách mấy đi nữa thì cũng chỉ làm được mỗi một việc là ….đóng ! Mà đâu có phải là được …..đóng hoài đâu , chỉ khi có ai đó đòi hỏi , yêu cầu thì mới có dịp để đóng , ngoài ra thì cứ nằm ….”mốc thếch đại vương “ trong những chỗ tối om om ngày này sang tháng nọ , có ai mà thèm đụng đến , có chăng là chính chủ nhân của nó , lâu quá chả được “đóng” cho ai , buồn tình quá mà moi ra mân mê cho bớt …...dồn nén , chán thì lại nhét nó vào chỗ cũ cho nó nằm đó mà gặm nhấm sự đời trong tăm tối !
Nghĩ cũng buồn cười , cũng cùng một thứ , làm cùng một công việc , mà chỗ thì gọi tên này , chỗ thì gọi tên khác , cũng như những ngày còn ở lính , hai khu doanh trại giống nhau như một , cùng là loại nhà tiền chế , lợp tôn , chu vi , diện tích hoàn toàn giống nhau và cùng dùng để chứa …….NGƯỜI , nhưng bên này thì được gọi là khu gia binh còn bên kia thì lại mang một cái tên nho , hán(g) đùm đề là cư xá sĩ quan ! Ở đây cũng thế , cái của vua quan thì gọi là ...ấn tín , bắc kỳ dzốn thì mang tên …. Củ chiện , dzô tới miền nam thì đổi thành ...con dấu ! Có lần tớ cắc cớ với mấy lão bạn cà phê rằng thì là ...sao không là ...cái dấu mà lại là ….con dấu ? Cả bàn cùng chặc lưỡi ….xì…...cho một hồi rồi bảo là ….thì tại nó nhúc nhích lên xuống mỗi lần ….đóng , nên phải là ...con chứ ! À ! Há ! Thế nghĩa là hễ cứ không nhúc nhích được mà cứ nằm im một chỗ thì là ...cái !! Ủa ! Thế còn …….cái con dao ….thì chả nhẽ lại thuộc về giới ….”hai bờ rít “ à ?? Ấy đấy , tớ là cứ hay ….chuyện nọ xọ chuyện kia , may mà bà đầm gọi vào ăn trưa nên mới hoàn hồn trở lại , chứ không thì cứ bị mấy ...cái và …..con này nó hành không biết chừng nào mới thoát được !!
Quanbac Nguyen
“ Cái củ triện “ - Quanbac Nguyen
Về hình thù thì đủ kiểu , đủ cỡ , có cái thon thả dễ nhìn , có cái thù lù , cục mịch nhìn chả hấp dẫn tý nào , nhất là cái của mấy “ngài ngự “ ngày xưa thì ...nhìn thấy mà ...ớn

Về hình thù thì đủ kiểu , đủ cỡ , có cái thon thả dễ nhìn , có cái thù lù , cục mịch nhìn chả hấp dẫn tý nào , nhất là cái của mấy “ngài ngự “ ngày xưa thì ...nhìn thấy mà ...ớn , nó ...chàm vàm , thô kệch , và vì là của ...dzua nên đâu có giống ai được ….dzua mà ! Nói thì nói vậy chứ có khác nhau về hình thù , kiểu dáng cách mấy đi nữa thì cũng chỉ làm được mỗi một việc là ….đóng ! Mà đâu có phải là được …..đóng hoài đâu , chỉ khi có ai đó đòi hỏi , yêu cầu thì mới có dịp để đóng , ngoài ra thì cứ nằm ….”mốc thếch đại vương “ trong những chỗ tối om om ngày này sang tháng nọ , có ai mà thèm đụng đến , có chăng là chính chủ nhân của nó , lâu quá chả được “đóng” cho ai , buồn tình quá mà moi ra mân mê cho bớt …...dồn nén , chán thì lại nhét nó vào chỗ cũ cho nó nằm đó mà gặm nhấm sự đời trong tăm tối !
Nghĩ cũng buồn cười , cũng cùng một thứ , làm cùng một công việc , mà chỗ thì gọi tên này , chỗ thì gọi tên khác , cũng như những ngày còn ở lính , hai khu doanh trại giống nhau như một , cùng là loại nhà tiền chế , lợp tôn , chu vi , diện tích hoàn toàn giống nhau và cùng dùng để chứa …….NGƯỜI , nhưng bên này thì được gọi là khu gia binh còn bên kia thì lại mang một cái tên nho , hán(g) đùm đề là cư xá sĩ quan ! Ở đây cũng thế , cái của vua quan thì gọi là ...ấn tín , bắc kỳ dzốn thì mang tên …. Củ chiện , dzô tới miền nam thì đổi thành ...con dấu ! Có lần tớ cắc cớ với mấy lão bạn cà phê rằng thì là ...sao không là ...cái dấu mà lại là ….con dấu ? Cả bàn cùng chặc lưỡi ….xì…...cho một hồi rồi bảo là ….thì tại nó nhúc nhích lên xuống mỗi lần ….đóng , nên phải là ...con chứ ! À ! Há ! Thế nghĩa là hễ cứ không nhúc nhích được mà cứ nằm im một chỗ thì là ...cái !! Ủa ! Thế còn …….cái con dao ….thì chả nhẽ lại thuộc về giới ….”hai bờ rít “ à ?? Ấy đấy , tớ là cứ hay ….chuyện nọ xọ chuyện kia , may mà bà đầm gọi vào ăn trưa nên mới hoàn hồn trở lại , chứ không thì cứ bị mấy ...cái và …..con này nó hành không biết chừng nào mới thoát được !!
Quanbac Nguyen

















