Mỗi Ngày Một Chuyện
ANH ĐỒ THƠ NGÔNG - CAO MỴ NHÂN
ANH ĐỒ THƠ NGÔNG - CAO MỴ NHÂN
Chắc
anh cũng không vui như mình, khi biết mình có ý định đổi bút pháp theo thời
trang ...văn tuyển (không phải thời
trang nhạc tuyển như lâu nay anh thường theo dõi các dòng nhạc dù của ta hay
tây) .
Thời
trang văn tuyển báo mạng tiên quyết là ngắn thôi, nhưng phải đủ nội dung, có mở
đề, thân bài và kết luận.
Ôi
chao thì nó, bài viết, cũng giống như loại chuyện rất ngắn trên thế giới...
Y
như cảnh mình vừa đi đâu về, thấy gì thì kể lại vậy. Còn cái việc viết ngắn,
vừa đủ, mà không thiếu thì quá dễ, dẫu rằng thủa đầu tiên ấy, anh đã dặn mình
đâu ra đấy rồi .
Nhưng
mình lại nghĩ ...thơ mộng một chút cơ, là phải cố viết như huyền thoại ngàn lẻ
một đêm đó kìa.
Tức
là nơi " Mỗi Ngày Một Chuyện " của ...mình, phải có không khí truyện,
hay là tiểu thuyết, để người nghe, vị vua thần thoại " Ả Rập " tưởng
tượng bị triền miên mất ngủ, nay lim dim chờ giấc ngủ về, câu chuyện kể vừa
đúng lúc vậy .
Anh
cười : Tôi là nhà binh, đã khá mệt mỏi về cuộc chiến bị cướp đoạt hoài bão,
những mong xây dựng một chính nghĩa quốc gia, một đường lối dân chủ, một cuộc
sống tự do...
Tất
cả như bị kéo lùi về quá khứ, bị mâu thuẫn hiện tại, và nhất là, bị ...hoang
hoá cả một tương lai, nên cũng muốn thử nghe mỗi ngày một chuyện xem có gì hứng
khởi không.
Nay
Cao Mỵ Nhân, người kể chuyện mỗi ngày, thử giới thiệu một chuyện ngắn nhất coi
nào.
Không
phải là nàng Kiều, đại diện cho bất cứ một cuộc đời nào trầm luân, tôi cũng
vâng lĩnh ý đề bài.
Và
cũng không phải tiêu biểu cho một khách tài hoa như các nhân vật trong tiểu
thuyết thơ Đoạn Trường Tân Thanh của thi hào Nguyễn Du, để xin đan cử chuyện một anh đồ nổi tiếng thơ
ngông, bấy giờ chưa có vợ.
Câu
chuyện như sau......
Nhà
phú hộ kia có cô con gái mặn mà, đến tuổi cập kê ...
Phú
ông thông báo đó đây là sẽ gả ái nữ cho một bậc thư sinh tài hoa, phong độ,
không cần giàu tiền, giàu của ...
Rất
đông sĩ tử, tao nhân đăng đàn, cuộc ứng đối không cần bút mực, nghĩa là chỉ
xướng họa, hay độc thoại...
Anh
đồ nổi tiếng thơ ngông cảm thấy thi hứng đầy mình, phấn khởi ...
Phú
ông bèn tằng hắng rồi nói với anh đồ thơ ngông : Rằng hãy làm thử một bài Đường
luật, tả về đêm.
Chẳng
cần suy nghĩ lâu lắc , anh đồ thơ ngông đọc tức thì :
Thưa, Đêm
Nay ...
Đêm
nay trăng tỏ, mặt trời đâu
Đêm
nắng, rồi mưa, rõ thực sầu
Gần
gần tiếng chó, kêu eng éc
Xa
xa tiếng lợn sủa gâu gâu
Gà
gáy nghe như chuông xe đạp
Mèo
kêu ai cứ ngỡ còi tầu
Đêm
khuya sáu khắc trời đen kịt
Phao
chìm con cá ngoạm mồi câu ...
Anh đồ thơ
ngông.
Một
bài thơ trong dạng bản "Thất ngôn Bát cú " thoạt nghe thì tưởng là
toàn bích, song phân tích ra, hoàn toàn hỏng .
Trước
hết không niêm, luật từ câu thứ 2 tới câu thứ 7 .
Anh
đồ ngông muốn giữ 2 câu đầu ( phá đề) và câu cuối ( kết) để đánh lừa thính giả
nghe tưởng như là đúng niêm luật thơ phú...
Lại
thêm so sánh tính gàn, thí dụ mèo thì phải kêu " meo meo " chứ giống
còi tầu hú lên sao được .
Thực
ra, anh đồ thơ ngông chỉ muốn đùa chơi phú ông thôi, không muốn cưới ái nữ nhà
phú hộ .
Tất
nhiên với bài thơ trên thì anh đồ thơ ngông bị loại bỏ từ A tới Z là cái chắc .
Quý vị chỉ cần thấy những câu đùa rỡn, đã gàn rồi, còn niêm luật thơ 7x8 câu
thuộc phạm vì khác .
Qua
kính viễn vọng, mình thấy anh lắc đầu kết luận là : Nếu để kể chuyện hầu quý vị độc giả, thì chẳng
những tìm đề tài phổ thông, mà tính cách bài cũng phải đại chúng .
Tức
là hễ nói ra thì ai trong chúng ta cũng hiểu, như đi ăn bún bò, lên xe đò, hỏi
thăm đường tới chợ vv...
Tất
nhiên không phải những chuyện mà chỉ một số quý vị chuyên biệt biết thôi, chẳng
hạn quả banh phạt, ly rượu mời ...vv...
Vậy
thôi ...chuyện đã dài , xin hẹn ngày mai kể tiếp ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
ANH ĐỒ THƠ NGÔNG - CAO MỴ NHÂN
ANH ĐỒ THƠ NGÔNG - CAO MỴ NHÂN
Chắc
anh cũng không vui như mình, khi biết mình có ý định đổi bút pháp theo thời
trang ...văn tuyển (không phải thời
trang nhạc tuyển như lâu nay anh thường theo dõi các dòng nhạc dù của ta hay
tây) .
Thời
trang văn tuyển báo mạng tiên quyết là ngắn thôi, nhưng phải đủ nội dung, có mở
đề, thân bài và kết luận.
Ôi
chao thì nó, bài viết, cũng giống như loại chuyện rất ngắn trên thế giới...
Y
như cảnh mình vừa đi đâu về, thấy gì thì kể lại vậy. Còn cái việc viết ngắn,
vừa đủ, mà không thiếu thì quá dễ, dẫu rằng thủa đầu tiên ấy, anh đã dặn mình
đâu ra đấy rồi .
Nhưng
mình lại nghĩ ...thơ mộng một chút cơ, là phải cố viết như huyền thoại ngàn lẻ
một đêm đó kìa.
Tức
là nơi " Mỗi Ngày Một Chuyện " của ...mình, phải có không khí truyện,
hay là tiểu thuyết, để người nghe, vị vua thần thoại " Ả Rập " tưởng
tượng bị triền miên mất ngủ, nay lim dim chờ giấc ngủ về, câu chuyện kể vừa
đúng lúc vậy .
Anh
cười : Tôi là nhà binh, đã khá mệt mỏi về cuộc chiến bị cướp đoạt hoài bão,
những mong xây dựng một chính nghĩa quốc gia, một đường lối dân chủ, một cuộc
sống tự do...
Tất
cả như bị kéo lùi về quá khứ, bị mâu thuẫn hiện tại, và nhất là, bị ...hoang
hoá cả một tương lai, nên cũng muốn thử nghe mỗi ngày một chuyện xem có gì hứng
khởi không.
Nay
Cao Mỵ Nhân, người kể chuyện mỗi ngày, thử giới thiệu một chuyện ngắn nhất coi
nào.
Không
phải là nàng Kiều, đại diện cho bất cứ một cuộc đời nào trầm luân, tôi cũng
vâng lĩnh ý đề bài.
Và
cũng không phải tiêu biểu cho một khách tài hoa như các nhân vật trong tiểu
thuyết thơ Đoạn Trường Tân Thanh của thi hào Nguyễn Du, để xin đan cử chuyện một anh đồ nổi tiếng thơ
ngông, bấy giờ chưa có vợ.
Câu
chuyện như sau......
Nhà
phú hộ kia có cô con gái mặn mà, đến tuổi cập kê ...
Phú
ông thông báo đó đây là sẽ gả ái nữ cho một bậc thư sinh tài hoa, phong độ,
không cần giàu tiền, giàu của ...
Rất
đông sĩ tử, tao nhân đăng đàn, cuộc ứng đối không cần bút mực, nghĩa là chỉ
xướng họa, hay độc thoại...
Anh
đồ nổi tiếng thơ ngông cảm thấy thi hứng đầy mình, phấn khởi ...
Phú
ông bèn tằng hắng rồi nói với anh đồ thơ ngông : Rằng hãy làm thử một bài Đường
luật, tả về đêm.
Chẳng
cần suy nghĩ lâu lắc , anh đồ thơ ngông đọc tức thì :
Thưa, Đêm
Nay ...
Đêm
nay trăng tỏ, mặt trời đâu
Đêm
nắng, rồi mưa, rõ thực sầu
Gần
gần tiếng chó, kêu eng éc
Xa
xa tiếng lợn sủa gâu gâu
Gà
gáy nghe như chuông xe đạp
Mèo
kêu ai cứ ngỡ còi tầu
Đêm
khuya sáu khắc trời đen kịt
Phao
chìm con cá ngoạm mồi câu ...
Anh đồ thơ
ngông.
Một
bài thơ trong dạng bản "Thất ngôn Bát cú " thoạt nghe thì tưởng là
toàn bích, song phân tích ra, hoàn toàn hỏng .
Trước
hết không niêm, luật từ câu thứ 2 tới câu thứ 7 .
Anh
đồ ngông muốn giữ 2 câu đầu ( phá đề) và câu cuối ( kết) để đánh lừa thính giả
nghe tưởng như là đúng niêm luật thơ phú...
Lại
thêm so sánh tính gàn, thí dụ mèo thì phải kêu " meo meo " chứ giống
còi tầu hú lên sao được .
Thực
ra, anh đồ thơ ngông chỉ muốn đùa chơi phú ông thôi, không muốn cưới ái nữ nhà
phú hộ .
Tất
nhiên với bài thơ trên thì anh đồ thơ ngông bị loại bỏ từ A tới Z là cái chắc .
Quý vị chỉ cần thấy những câu đùa rỡn, đã gàn rồi, còn niêm luật thơ 7x8 câu
thuộc phạm vì khác .
Qua
kính viễn vọng, mình thấy anh lắc đầu kết luận là : Nếu để kể chuyện hầu quý vị độc giả, thì chẳng
những tìm đề tài phổ thông, mà tính cách bài cũng phải đại chúng .
Tức
là hễ nói ra thì ai trong chúng ta cũng hiểu, như đi ăn bún bò, lên xe đò, hỏi
thăm đường tới chợ vv...
Tất
nhiên không phải những chuyện mà chỉ một số quý vị chuyên biệt biết thôi, chẳng
hạn quả banh phạt, ly rượu mời ...vv...
Vậy
thôi ...chuyện đã dài , xin hẹn ngày mai kể tiếp ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)