Truyện Ngắn & Phóng Sự

BIỂN VẪN ĐỢI CHỜ

Những người lính trong khẩu đội ngồi tựa lưng vào bờ tường bằng bao cát được xếp chung quanh khẩu đại bác, gương mặt thật mệt mỏi sau một đêm dà


 

BIỂN VẪN ĐỢI CHỜ


 

Khi những loạt đạn sau cùng được bắn đi từ những khẩu đại bác 105 ly tại mặt trận Cửa Việt thì cũng là giây phút cuối cùng để chấm dứt một cuộc chiến tranh đã kéo dài hơn một phần tư thế kỷ đã để lại cho đất nước Việt Nam tang thương và đổ nát.

Những người lính trong khẩu đội ngồi tựa lưng vào bờ tường bằng bao cát được xếp chung quanh khẩu đại bác, gương mặt thật mệt mỏi sau một đêm dài, dài hơn cả ngày D "The longest day" cuả quân đội đồng minh khi đổ bộ lên bờ biển Normandie cuả nước Pháp.Suốt một đêm,cả pháo đội đã tác xạ nhiều ngàn quả đại bác vào mục tiêu ,lệnh trên cho biết đúng 08 giờ ngày 28 tháng 1 năm 1973 thì ngưng bắn, nhưng tại mặt trận Cửa Việt thì đến 08 giờ 20 phút mới hoàn toàn ngưng tiếng súng và trong thời gian 20 phút đó không biết đã có thêm bao nhiêu người nằm xuống trong giờ phút thứ 25 cuả lịch sử? Và cũng sau trận chiến này, tôi đã được tưởng thưởng huy chương Anh Dũng Bội Tinh với ngôi sao bạc cấp sư đoàn, đó cũng là một niềm an ủi lớn lao cho một người lính sau những ngày tháng đầy gian khổ và hiểm nguy.

 

 

Ngoài biển,mặt trời đang nhô lên cao làm sáng tỏa cả một vùng mây nước như để đón chào một ngày đầu của hoà bình, một hoà bình thật mong manh và đầy trắc trở bởi được sự đạo diễn cuả một tay "phù thuỷ chính trị" người Mỹ gốc Do Thái. Nó có thể tan vỡ bất cứ lúc nào khi vẫn còn nhiều sư đoàn quân lính chính quy Bắc Việt hiện diện trên khắp lãnh thổ Việt Nam Cộng Hòa. Hiệp định Geneve 1954 được ký kết, dòng sông Bến Hải ,cầu Hiền Lương ngăn đôi đất nước nhưng không ngăn cản được xe tăng,đại pháo cùng quân lính chính quy Bắc Việt tiến đánh miền Nam.Với Cộng Sản, ký kết một hiệp định ngưng bắn không có nghĩa là hòa bình mà chỉ là chuẩn bị cho một cuộc chiến tranh khác quy mô và khốc liệt hơn,lịch sử đã chứng minh điều đó.

Gió từ biển khơi thổi vào thật mát dịu, tôi lấy bao thuốc lá trong túi áo trận đưa cho từng người, mùi thuốc lá quyện lẫn mùi thuốc súng vẫn còn phảng phất vây quanh tạo thành một cảm giác chỉ có tại chiến trường.Mọi người đang nói về hòa bình,cánh cửa chiến tranh đã được khép lại,trước mặt họ là cả một tương lai khi rời bỏ quân ngũ trở về lại với quãng đời xa xưa có ruộng đồng bao la,những dòng sông hiền hòa trôi chảy,giây thép gai sẽ không còn quanh đồn phòng ngự,bước chân người lính sẽ trở về cày lại đám ruộng xưa đã một thời hoang phế bởi chiến chinh.

 

Điếu thuốc trên môi tàn thật trọn ven,trong lúc chiến tranh đã có biết bao nhiêu điếu thuốc cháy dở dang trên môi người lính,đã có một lần,một người lính trong khẩu đội,điếu thuốc vừa loé sáng trên môi,bỗng một quả đạn pháo bay tới,tiếng nổ chát chuá mảnh đạn ghim vào thân thể, người lính ngã xuống và tôi đã hút điếu thuốc dang dở đó như một lời tiễn biệt. Số phận người lính như thế đó,mong manh và nghiệt ngã hơn tơ trời,chiến đấu âm thầm,gục ngã âm thầm,bạn bè,người thân thương tiếc rồi dòng đời trôi theo lãng quên chỉ còn lại nấm mộ cô đơn, lạnh lẽo trong nghiã trang.

 


 

Mọi người đang hàn huyên với nhau thì bỗng có lệnh chuẩn bị để đón tiếp phái đoàn chính phủ từ Sài Gòn ra thăm, tôi nói với các nhân viên khẩu đội sắp xếp lại những vỏ đạn cho gọn ghẽ và chờ đợi. Khoảng xế trưa thì phái đoàn đến, họ đứng trên một mô đất cao nhìn về hướng chúng tôi,cà vạt bay phất phới trong gió ,rồi buổi tối trên băng tần số 9 cuả đài truyền hình Sài Gòn trong phần tin tức thời sự,người dân thành phố sẽ được nhìn thấy hình ảnh các ông đi thị sát mặt trận, một mặt trận đã hoàn toàn im tiếng súng.

Trời sẩm tối, tôi thả bộ đi dọc theo bờ biển, dấu giầy sault in trên cát mịn màng, từng đợt sóng xô dạt vào bờ mang theo những đám rong biển nằm lại trên bãi, biển cả bao la, biển cuả Ernest Hemingway trong The Old Man and the Sea được chuyển dịch sang Việt ngữ mà tôi đã đọc khi còn đi học. Tìm một chỗ khô ráo tôi ngồi xuống, biển vẫn chập chùng, dĩ vãng trôi về với những ngày tháng cũ ...

Khi hoa phượng bắt đầu nở báo hiệu cho biết một năm học sắp hết, cuốn nhật ký được chuyền cho nhau với những dòng chữ thật ngây ngô học trò, rồi có thằng vào lính,có kẻ theo chồng bỏ cuộc vui. Đôi lần trở về thành phố,đi ngang trường cũ nhìn màu kỷ niệm lòng thầm nghĩ:

 

Bây giờ còn nhớ hay không,
Ngày xưa hè đến phượng hồng nở hoa,
Bây giờ anh vẫn chưa quên,
Ngày xưa phượng đỏ anh cài tóc em ...

 


 

Cuốn nhật ký còn đó ,những dòng chữ ngày xưa còn đó, có thằng vẫn mặc áo lính, có thằng đã nằm xuống sau một trận đánh ở một góc chiến trường nào đó, có người con gái năm xưa nay tay bế tay bồng và cũng có những người đã trở thành goá phụ bên song. Biển đã khuya ,trên trời một vài vì sao lấp lánh, tôi trở về lều và thiếp đi trong lúc ngoài kia sóng vỗ dạt dào.

Đã hơn 37 năm trôi qua kể từ khi những người lính rời bỏ vùng Cửa Việt,vùng trời biển ngày xưa đó vẫn ngày đêm từng cơn sóng vỗ như đợi chờ và réo gọi:

Hỡi những người lính Mũ Xanh năm xưa cũ,
Bây giờ các anh ở đâu?

Pháo Thủ Mũ Xanh Phạm Thành Nhân

( Tân Sơn Hòa )

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

BIỂN VẪN ĐỢI CHỜ

Những người lính trong khẩu đội ngồi tựa lưng vào bờ tường bằng bao cát được xếp chung quanh khẩu đại bác, gương mặt thật mệt mỏi sau một đêm dà


 

BIỂN VẪN ĐỢI CHỜ


 

Khi những loạt đạn sau cùng được bắn đi từ những khẩu đại bác 105 ly tại mặt trận Cửa Việt thì cũng là giây phút cuối cùng để chấm dứt một cuộc chiến tranh đã kéo dài hơn một phần tư thế kỷ đã để lại cho đất nước Việt Nam tang thương và đổ nát.

Những người lính trong khẩu đội ngồi tựa lưng vào bờ tường bằng bao cát được xếp chung quanh khẩu đại bác, gương mặt thật mệt mỏi sau một đêm dài, dài hơn cả ngày D "The longest day" cuả quân đội đồng minh khi đổ bộ lên bờ biển Normandie cuả nước Pháp.Suốt một đêm,cả pháo đội đã tác xạ nhiều ngàn quả đại bác vào mục tiêu ,lệnh trên cho biết đúng 08 giờ ngày 28 tháng 1 năm 1973 thì ngưng bắn, nhưng tại mặt trận Cửa Việt thì đến 08 giờ 20 phút mới hoàn toàn ngưng tiếng súng và trong thời gian 20 phút đó không biết đã có thêm bao nhiêu người nằm xuống trong giờ phút thứ 25 cuả lịch sử? Và cũng sau trận chiến này, tôi đã được tưởng thưởng huy chương Anh Dũng Bội Tinh với ngôi sao bạc cấp sư đoàn, đó cũng là một niềm an ủi lớn lao cho một người lính sau những ngày tháng đầy gian khổ và hiểm nguy.

 

 

Ngoài biển,mặt trời đang nhô lên cao làm sáng tỏa cả một vùng mây nước như để đón chào một ngày đầu của hoà bình, một hoà bình thật mong manh và đầy trắc trở bởi được sự đạo diễn cuả một tay "phù thuỷ chính trị" người Mỹ gốc Do Thái. Nó có thể tan vỡ bất cứ lúc nào khi vẫn còn nhiều sư đoàn quân lính chính quy Bắc Việt hiện diện trên khắp lãnh thổ Việt Nam Cộng Hòa. Hiệp định Geneve 1954 được ký kết, dòng sông Bến Hải ,cầu Hiền Lương ngăn đôi đất nước nhưng không ngăn cản được xe tăng,đại pháo cùng quân lính chính quy Bắc Việt tiến đánh miền Nam.Với Cộng Sản, ký kết một hiệp định ngưng bắn không có nghĩa là hòa bình mà chỉ là chuẩn bị cho một cuộc chiến tranh khác quy mô và khốc liệt hơn,lịch sử đã chứng minh điều đó.

Gió từ biển khơi thổi vào thật mát dịu, tôi lấy bao thuốc lá trong túi áo trận đưa cho từng người, mùi thuốc lá quyện lẫn mùi thuốc súng vẫn còn phảng phất vây quanh tạo thành một cảm giác chỉ có tại chiến trường.Mọi người đang nói về hòa bình,cánh cửa chiến tranh đã được khép lại,trước mặt họ là cả một tương lai khi rời bỏ quân ngũ trở về lại với quãng đời xa xưa có ruộng đồng bao la,những dòng sông hiền hòa trôi chảy,giây thép gai sẽ không còn quanh đồn phòng ngự,bước chân người lính sẽ trở về cày lại đám ruộng xưa đã một thời hoang phế bởi chiến chinh.

 

Điếu thuốc trên môi tàn thật trọn ven,trong lúc chiến tranh đã có biết bao nhiêu điếu thuốc cháy dở dang trên môi người lính,đã có một lần,một người lính trong khẩu đội,điếu thuốc vừa loé sáng trên môi,bỗng một quả đạn pháo bay tới,tiếng nổ chát chuá mảnh đạn ghim vào thân thể, người lính ngã xuống và tôi đã hút điếu thuốc dang dở đó như một lời tiễn biệt. Số phận người lính như thế đó,mong manh và nghiệt ngã hơn tơ trời,chiến đấu âm thầm,gục ngã âm thầm,bạn bè,người thân thương tiếc rồi dòng đời trôi theo lãng quên chỉ còn lại nấm mộ cô đơn, lạnh lẽo trong nghiã trang.

 


 

Mọi người đang hàn huyên với nhau thì bỗng có lệnh chuẩn bị để đón tiếp phái đoàn chính phủ từ Sài Gòn ra thăm, tôi nói với các nhân viên khẩu đội sắp xếp lại những vỏ đạn cho gọn ghẽ và chờ đợi. Khoảng xế trưa thì phái đoàn đến, họ đứng trên một mô đất cao nhìn về hướng chúng tôi,cà vạt bay phất phới trong gió ,rồi buổi tối trên băng tần số 9 cuả đài truyền hình Sài Gòn trong phần tin tức thời sự,người dân thành phố sẽ được nhìn thấy hình ảnh các ông đi thị sát mặt trận, một mặt trận đã hoàn toàn im tiếng súng.

Trời sẩm tối, tôi thả bộ đi dọc theo bờ biển, dấu giầy sault in trên cát mịn màng, từng đợt sóng xô dạt vào bờ mang theo những đám rong biển nằm lại trên bãi, biển cả bao la, biển cuả Ernest Hemingway trong The Old Man and the Sea được chuyển dịch sang Việt ngữ mà tôi đã đọc khi còn đi học. Tìm một chỗ khô ráo tôi ngồi xuống, biển vẫn chập chùng, dĩ vãng trôi về với những ngày tháng cũ ...

Khi hoa phượng bắt đầu nở báo hiệu cho biết một năm học sắp hết, cuốn nhật ký được chuyền cho nhau với những dòng chữ thật ngây ngô học trò, rồi có thằng vào lính,có kẻ theo chồng bỏ cuộc vui. Đôi lần trở về thành phố,đi ngang trường cũ nhìn màu kỷ niệm lòng thầm nghĩ:

 

Bây giờ còn nhớ hay không,
Ngày xưa hè đến phượng hồng nở hoa,
Bây giờ anh vẫn chưa quên,
Ngày xưa phượng đỏ anh cài tóc em ...

 


 

Cuốn nhật ký còn đó ,những dòng chữ ngày xưa còn đó, có thằng vẫn mặc áo lính, có thằng đã nằm xuống sau một trận đánh ở một góc chiến trường nào đó, có người con gái năm xưa nay tay bế tay bồng và cũng có những người đã trở thành goá phụ bên song. Biển đã khuya ,trên trời một vài vì sao lấp lánh, tôi trở về lều và thiếp đi trong lúc ngoài kia sóng vỗ dạt dào.

Đã hơn 37 năm trôi qua kể từ khi những người lính rời bỏ vùng Cửa Việt,vùng trời biển ngày xưa đó vẫn ngày đêm từng cơn sóng vỗ như đợi chờ và réo gọi:

Hỡi những người lính Mũ Xanh năm xưa cũ,
Bây giờ các anh ở đâu?

Pháo Thủ Mũ Xanh Phạm Thành Nhân

( Tân Sơn Hòa )

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm