Mỗi Ngày Một Chuyện
BIẾT RỒI...NÓI MÃI - CAO MỴ NHÂN
BIẾT RỒI...NÓI MÃI - CAO MỴ
NHÂN
Rời thành phố núi San Gabriel vào đúng giờ trăng lên, trăng thượng nguyên to
tròn trịa, vì dù sao cô Hằng nguyên tiêu, rằm thứ nhất của 12 tháng cũng phải
son giá rồi .
Lấy Fwy 10 W về vùng biển Santa Monica, hai bên đường chìm trong bóng tối,
khiến vầng trăng tròn sáng rỡ như một quả lồng bóng ...(balloon) .
Tôi cứ thỉnh thoảng ngoảnh lại đằng sau, coi chừng bóng trăng bay vút lên đỉnh
trời, thì không còn rực rỡ theo cái nghĩa nguyên khai cho những tuần trăng tròn
sắp tới .
Bỗng lại " nhớ Anh chi ạ ", cô nàng Hảo vốn xinh đẹp từ hồi còn học
chung lớp ngũ, tứ ở Trưng Vương xưa, sẽ lập tức email cho vài dòng là: "
Mỵ ơi, ai thế ? " .
Mình lại sẽ trả lời Hảo ta: " Còn ai vào đây. Hảo đó ", và Hảo sẽ
không thèm phôn phiếc cho mình ít ngày, mình lại phải len lén điện thoại hay là
email ...làm huề với Hảo.
Còn Hảo khó tánh của mình thì rất là " Cán sự xã hội " cũng từ mái
trường " sơ" ra, nhưng cô nàng bên civil,
đâu " đăng lính " như mình, để dọc ngang ...vẫn biết trên đầu có ai
như...mình, khiến bây giờ mình phải sợ Anh một phép !
Ấy vậy mà Anh vẫn nói khi mình phone cho Anh, " tôi sợ quá! ", đàn
ông Huế hay giả vờ chiều phụ nữ rất mực ...
Sau đó thì đúng như một người chăn chiên ở thảo nguyên bát ngát, là cứ đưa còi
sừng thổi rúc lên, gọi chiên về lều cỏ đón trăng ...trung tuần đẹp như tiểu
thuyết.
Hảo là bạn gái của mình mà còn biết băn khoăn, hỏi xem " Mỵ viết ai thế?
", trong lúc mình viết về Anh, thì Anh tảng lờ như ...chúng ta chưa hề gặp
nhau bao giờ. Có lần mình đã đùa với anh Thảo của Hảo:
Nếu tôi là chinh phu, thì anh chả cưới được Hảo đâu, tôi luôn biết thưởng lãm
những công trình của tạo hoá, ngày xưa hồi học chung lớp, tôi thích 2 nàng Đỗ
Hảo và Mộng Thu đấy.
Bởi vì, tôi là đàn ông, thì rất thích biểu lộ chí khí "đánh đấm"
giành cho được chứ.
Anh ...chốn mơ hồ của ...mình, trả lời đương nhiên là thế, nhưng đó là với các
trường hợp phải sát phạt, chứ tôi bây giờ chỉ việc khoanh tay chờ chiến thắng,
cần chi thua đủ ...
Chu choa, Anh chủ quan và tự tin đến độ ...phát ghét luôn. Nói vậy mà mình chưa
can đảm phát ghét Anh cho thảnh thơi làm thơ, còn du Anh vô cõi thơ huyền ảo
mới chết chứ.
" Anh Thảo của Hảo " vừa là quan lớn Không Quân QL/VNCH, vừa là giáo
sư Pháp Văn, gốc Nam Kỳ Quốc, nhưng có lẽ ở lâu với người Bắc, anh Thảo này
chiều Hảo hết lớn luôn, khiến cô nàng cứ bé thơ hoài.
Ấy ấy, Anh sẽ cười ha hả lên, mà rằng: " Tôi, chính tôi mới là người chiều
hơn ai hết, quên à ? "
Biết rồi , nhưng Anh chiều ai mới được chứ ? Thì Anh cũng như mình, lại phải
trả lời ỡm ờ :" chiều ai thì biết quá rồi, OK , chúng ta là người "
Cõi ảo ", cần chi phải cụ thể hoá ra. Chớ không phải chúng ta gặp nhau ở
cõi ảo đó à .
Ờ biết rồi, khổ lắm, nói mãi ...
Trời, ông nhà văn thời tiền chiến đó, chỉ viết một câu đơn giản " biết
rồi, khổ lắm, nói mãi..." vừa nêu, mà trở thành nhà văn lừng lẫy...
Anh nói, còn tôi, hình như Cao Mỵ Nhân nhiều lần nghe tôi nói, cứ muốn nghe lại
..,
Thì đúng rồi, chính vì giọng nói, cách nói của Anh, mà khiến mình phải ba chìm,
bảy nổi, chín cái lênh đênh...lâu nay.
Chỉ nghe Anh hắt hơi thôi, đã tưởng núi Ngự Bình sập, huống hồ Anh ho như tiếng
đại bàng mừng bão lớn, thì hẳn âm hưởng vượt không gian đến bao lần thời gian
ánh sáng, tức là chúng ta chẳng cần như chim liền cánh, vẫn xuyên suốt ...cuộc
đời nhau một cách vô thưởng vô phạt.
Cuộc đời lý tưởng nhất, chính là sự bình thường và an mạnh, tự do với chính
mình thôi.
Lâu nay, mình khám phá ra, có một "người thanh niên già", cậu ta đích
thị là em mình, nhưng những khả năng: kiến thức, giao tế ...thì bậc sư đệ...
Ấy là mình chưa thấy đệ ta mất lòng ai, dĩ nhiên từ ngày "tái hồi em chị"
trong cái đại tộc Ka Ki mà mình vô cùng kính mến từ thủa nảo nao...Trần Việt
Hải, soái chủ Nhân Ảnh Tân Văn, nhóm đã ra mắt tập thơ tình Nhịp Tim Thơ
cho mình mới đây.
Nhà văn thơ, truyền thông Việt Hải Eo Ê ( VHLA ) đó, mà không bị ông Trời
...đánh ghen bằng 3 lần strokes, thì có lẽ VHLA, chưa chịu làm ...văn nghệ đâu,
bởi vì VHLA có tài quản trị kinh doanh khác, rất OK hơn văn nghệ, là nhìn thấy
đồng $.
Còn a thần sầu vào cái món 7 ngày vác ngà voi, thở ra toàn cung bậc, thì ôi
thôi, chỉ có ra tiền, nhưng lại bù vào, là giàu tình thân ái và nhân ái ...
Qua kính viễn vọng, mình thấy Anh cười mũi mình:
" Thôi rồi, lại đem cái màn so sánh là cậu bé đó tài hoa chớ gì, biết rồi,
khổ lắm, nói mãi ...biết tôi nhà binh rồi, không phải các nhà thơ, văn nhạc
hoạ vv...nhà gì, nhưng con nhà lính, tính nhất định là nhà quan ,
nào cần chi phải chơi võ mồm nhiều, thực hư ...đa năng đa hiệu, đến nỗi không ai
phủ nhận được " ...
Là Anh phác hoạ sơ qua vài nét cho tất cả biết Lính VNCH lúc nào cũng vững vàng
trong suy nghĩ và ngoài thực tế đó .
Nếu không, đã chẳng có hàng triệu con tim hướng về các đề tài lính làm
chi, còn thích phảng phất trong mơ màng chất lính anh hùng mã thượng
...tới thời nay, đã 42 năm mà đó đây vẫn miên man nhắc nhở "Anh là lính đa
tình", người lỡ yêu lính, phải thắp đuốc đi tìm đó trời ạ.
Hảo đang chúm chím, tủm tỉm cười:
" Mỵ ơi, sao lôi người ta vào chuyện tài hoa của lính tráng làm chi vậy?
Người ta yêu lính, mới cho phép me sừ ( Monsieur ) NB Thảo cưới về làm phu nhân
đó kìa, chỉ hỏi Mỵ cứ viết ai trong thơ văn, chứ có bắt phải tràng giang
như ...củi một cành khô lạc giữa dòng của Huy Cận đâu".
Ồ thì đánh trống lảng vừa là truyền thống của chung chung những người muốn
thoái thác, đồng thời vừa chưa tìm được câu trả lời thế nào mới...correct đó
kìa .
Và nói nhỏ có phu quân là lính ...quan nhé ,đánh trống lảng cũng là một nghề
trong binh nghiệp không muốn mất lòng ai, kể cả phu nhân lẫn giai nhân .
Cô nàng Hảo nghe thấm ý là cười ngay: " ha ha, Mỵ ơi , biết rồi , khổ lắm,
nói mãi ..."
CAO
MỴ NHÂN (HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
BIẾT RỒI...NÓI MÃI - CAO MỴ NHÂN
BIẾT RỒI...NÓI MÃI - CAO MỴ
NHÂN
Rời thành phố núi San Gabriel vào đúng giờ trăng lên, trăng thượng nguyên to
tròn trịa, vì dù sao cô Hằng nguyên tiêu, rằm thứ nhất của 12 tháng cũng phải
son giá rồi .
Lấy Fwy 10 W về vùng biển Santa Monica, hai bên đường chìm trong bóng tối,
khiến vầng trăng tròn sáng rỡ như một quả lồng bóng ...(balloon) .
Tôi cứ thỉnh thoảng ngoảnh lại đằng sau, coi chừng bóng trăng bay vút lên đỉnh
trời, thì không còn rực rỡ theo cái nghĩa nguyên khai cho những tuần trăng tròn
sắp tới .
Bỗng lại " nhớ Anh chi ạ ", cô nàng Hảo vốn xinh đẹp từ hồi còn học
chung lớp ngũ, tứ ở Trưng Vương xưa, sẽ lập tức email cho vài dòng là: "
Mỵ ơi, ai thế ? " .
Mình lại sẽ trả lời Hảo ta: " Còn ai vào đây. Hảo đó ", và Hảo sẽ
không thèm phôn phiếc cho mình ít ngày, mình lại phải len lén điện thoại hay là
email ...làm huề với Hảo.
Còn Hảo khó tánh của mình thì rất là " Cán sự xã hội " cũng từ mái
trường " sơ" ra, nhưng cô nàng bên civil,
đâu " đăng lính " như mình, để dọc ngang ...vẫn biết trên đầu có ai
như...mình, khiến bây giờ mình phải sợ Anh một phép !
Ấy vậy mà Anh vẫn nói khi mình phone cho Anh, " tôi sợ quá! ", đàn
ông Huế hay giả vờ chiều phụ nữ rất mực ...
Sau đó thì đúng như một người chăn chiên ở thảo nguyên bát ngát, là cứ đưa còi
sừng thổi rúc lên, gọi chiên về lều cỏ đón trăng ...trung tuần đẹp như tiểu
thuyết.
Hảo là bạn gái của mình mà còn biết băn khoăn, hỏi xem " Mỵ viết ai thế?
", trong lúc mình viết về Anh, thì Anh tảng lờ như ...chúng ta chưa hề gặp
nhau bao giờ. Có lần mình đã đùa với anh Thảo của Hảo:
Nếu tôi là chinh phu, thì anh chả cưới được Hảo đâu, tôi luôn biết thưởng lãm
những công trình của tạo hoá, ngày xưa hồi học chung lớp, tôi thích 2 nàng Đỗ
Hảo và Mộng Thu đấy.
Bởi vì, tôi là đàn ông, thì rất thích biểu lộ chí khí "đánh đấm"
giành cho được chứ.
Anh ...chốn mơ hồ của ...mình, trả lời đương nhiên là thế, nhưng đó là với các
trường hợp phải sát phạt, chứ tôi bây giờ chỉ việc khoanh tay chờ chiến thắng,
cần chi thua đủ ...
Chu choa, Anh chủ quan và tự tin đến độ ...phát ghét luôn. Nói vậy mà mình chưa
can đảm phát ghét Anh cho thảnh thơi làm thơ, còn du Anh vô cõi thơ huyền ảo
mới chết chứ.
" Anh Thảo của Hảo " vừa là quan lớn Không Quân QL/VNCH, vừa là giáo
sư Pháp Văn, gốc Nam Kỳ Quốc, nhưng có lẽ ở lâu với người Bắc, anh Thảo này
chiều Hảo hết lớn luôn, khiến cô nàng cứ bé thơ hoài.
Ấy ấy, Anh sẽ cười ha hả lên, mà rằng: " Tôi, chính tôi mới là người chiều
hơn ai hết, quên à ? "
Biết rồi , nhưng Anh chiều ai mới được chứ ? Thì Anh cũng như mình, lại phải
trả lời ỡm ờ :" chiều ai thì biết quá rồi, OK , chúng ta là người "
Cõi ảo ", cần chi phải cụ thể hoá ra. Chớ không phải chúng ta gặp nhau ở
cõi ảo đó à .
Ờ biết rồi, khổ lắm, nói mãi ...
Trời, ông nhà văn thời tiền chiến đó, chỉ viết một câu đơn giản " biết
rồi, khổ lắm, nói mãi..." vừa nêu, mà trở thành nhà văn lừng lẫy...
Anh nói, còn tôi, hình như Cao Mỵ Nhân nhiều lần nghe tôi nói, cứ muốn nghe lại
..,
Thì đúng rồi, chính vì giọng nói, cách nói của Anh, mà khiến mình phải ba chìm,
bảy nổi, chín cái lênh đênh...lâu nay.
Chỉ nghe Anh hắt hơi thôi, đã tưởng núi Ngự Bình sập, huống hồ Anh ho như tiếng
đại bàng mừng bão lớn, thì hẳn âm hưởng vượt không gian đến bao lần thời gian
ánh sáng, tức là chúng ta chẳng cần như chim liền cánh, vẫn xuyên suốt ...cuộc
đời nhau một cách vô thưởng vô phạt.
Cuộc đời lý tưởng nhất, chính là sự bình thường và an mạnh, tự do với chính
mình thôi.
Lâu nay, mình khám phá ra, có một "người thanh niên già", cậu ta đích
thị là em mình, nhưng những khả năng: kiến thức, giao tế ...thì bậc sư đệ...
Ấy là mình chưa thấy đệ ta mất lòng ai, dĩ nhiên từ ngày "tái hồi em chị"
trong cái đại tộc Ka Ki mà mình vô cùng kính mến từ thủa nảo nao...Trần Việt
Hải, soái chủ Nhân Ảnh Tân Văn, nhóm đã ra mắt tập thơ tình Nhịp Tim Thơ
cho mình mới đây.
Nhà văn thơ, truyền thông Việt Hải Eo Ê ( VHLA ) đó, mà không bị ông Trời
...đánh ghen bằng 3 lần strokes, thì có lẽ VHLA, chưa chịu làm ...văn nghệ đâu,
bởi vì VHLA có tài quản trị kinh doanh khác, rất OK hơn văn nghệ, là nhìn thấy
đồng $.
Còn a thần sầu vào cái món 7 ngày vác ngà voi, thở ra toàn cung bậc, thì ôi
thôi, chỉ có ra tiền, nhưng lại bù vào, là giàu tình thân ái và nhân ái ...
Qua kính viễn vọng, mình thấy Anh cười mũi mình:
" Thôi rồi, lại đem cái màn so sánh là cậu bé đó tài hoa chớ gì, biết rồi,
khổ lắm, nói mãi ...biết tôi nhà binh rồi, không phải các nhà thơ, văn nhạc
hoạ vv...nhà gì, nhưng con nhà lính, tính nhất định là nhà quan ,
nào cần chi phải chơi võ mồm nhiều, thực hư ...đa năng đa hiệu, đến nỗi không ai
phủ nhận được " ...
Là Anh phác hoạ sơ qua vài nét cho tất cả biết Lính VNCH lúc nào cũng vững vàng
trong suy nghĩ và ngoài thực tế đó .
Nếu không, đã chẳng có hàng triệu con tim hướng về các đề tài lính làm
chi, còn thích phảng phất trong mơ màng chất lính anh hùng mã thượng
...tới thời nay, đã 42 năm mà đó đây vẫn miên man nhắc nhở "Anh là lính đa
tình", người lỡ yêu lính, phải thắp đuốc đi tìm đó trời ạ.
Hảo đang chúm chím, tủm tỉm cười:
" Mỵ ơi, sao lôi người ta vào chuyện tài hoa của lính tráng làm chi vậy?
Người ta yêu lính, mới cho phép me sừ ( Monsieur ) NB Thảo cưới về làm phu nhân
đó kìa, chỉ hỏi Mỵ cứ viết ai trong thơ văn, chứ có bắt phải tràng giang
như ...củi một cành khô lạc giữa dòng của Huy Cận đâu".
Ồ thì đánh trống lảng vừa là truyền thống của chung chung những người muốn
thoái thác, đồng thời vừa chưa tìm được câu trả lời thế nào mới...correct đó
kìa .
Và nói nhỏ có phu quân là lính ...quan nhé ,đánh trống lảng cũng là một nghề
trong binh nghiệp không muốn mất lòng ai, kể cả phu nhân lẫn giai nhân .
Cô nàng Hảo nghe thấm ý là cười ngay: " ha ha, Mỵ ơi , biết rồi , khổ lắm,
nói mãi ..."
CAO
MỴ NHÂN (HNPD)