Mỗi Ngày Một Chuyện
BÔNG HOA TRẮNG NHỎ - CAO MỴ NHÂN
BÔNG HOA TRẮNG NHỎ - CAO MỴ NHÂN
Nếu
mình không nhìn
thấy nơi khung cửa sổ, đoá hoa mầu trắng muốt trên nền trời xanh biếc sáng nay, thì có lẽ mình sẽ nằm vùi trong cái mớ suy
tư chẳng bao giờ dứt điểm, mỗi lần nghĩ về ...anh và cuộc đời ...
"Cuộc
đời" ư? Cuộc đời thế nào ? Và anh nữa, có gì liên hệ tới nhau, hay là liên
hệ tới ai?
Hôm
qua, mình ngó vào gương, để không muốn thấy mình ...sau bốn mươi năm trước, có
lẽ hơn nữa , khi viết một bài thơ hoàn toàn tưởng tượng :
Sau
40 năm
Anh
có về chiều nay vào nghĩa địa
Tìm
mộ em, hoa trắng liệm môi xưa
Lời
nào buồn vừa thoát khỏi cơn mơ
Giấc
ngủ khoá linh hồn em tù hãm ...
(sau 40 năm. cao mỵ nhân)
Đoạn
mở đầu vậy thôi, và cũng là
đoạn mình nhớ đến trước nhất sáng nay, khi bất ngờ ngó thấy duy nhất bông hoa
trắng nhỏ, trên ngọn một cây hoa mảnh khảnh ...
Nụ
của hoa nở bung ra mầu trắng như cánh hoa, có lấm tấm vàng kim .
Mình
đắm chìm trong mầu hoa tinh khiết đó .
Tình mình đối với anh cũng tinh khiết, đến nỗi mình không hiểu nổi mình, sao có
lại được thứ cảm giác thủa thiếu niên, chưa hề vương vấn ...hệ lụy, mà bây giờ
thì nặng trĩu ưu tư ...
Thế
nên, mình đã bật ngồi dậy, định mở hết các cửa sổ quanh nhà , đồng hồ chỉ mới 6
giờ ...
Còn
sớm quá để bắt đầu công việc gì đó, ăn sáng, các thứ linh tinh đầu ngày, kể cả
gọi điện thoại, điện thư
...cho anh, như mình đã thường làm ...ngày xưa...
Chết
chửa, mới có nửa năm, mà mình tưởng như đã 5 năm, 10 năm...Và còn được bao
nhiêu năm nữa, mình nghĩ tới anh chứ?
Không
hề hờn giận, buồn bã gì cả ...lòng cứ trống vắng trước bình minh ...
Muốn
bình minh đến trễ hơn, bầu trời đang rất thanh tịnh, chưa có một tia nắng nào
chiếu tới khuôn viên
"xơ
xác điêu tàn vì ai" của mình, nên đoá hoa trắng muốt anh tặng cho mình,
thay lời chào buổi sáng ...ít lâu nay,
có
lẽ, cũng là lời
chào đón cho cả những tháng năm trước mặt, anh muốn mình được thảnh thơi, uyên
nguyên, chân ý ...tiếp tục hành trình cuộc đời, mỗi lúc mỗi cao vời hơn ...
Đúng
thế, tâm hồn mình đang vỡ vụn ...không nguyên do, đang mất thăng bằng chân lý
...sống, anh hỡi, anh đã thắp lại cho mình niềm tin yêu cuộc đời, để từ đây,
mình vững bước trên đường trường thiên lý xa xôi...
Anh
bảo : "Hạnh phúc nhất là khoảnh khắc chúng ta bước tới, chứ không phải
thời gian chúng ta đi qua ..."
Nhưng
sao mình thấy anh dừng lại, anh có bước tới đâu...
Ố
ô, mình còn thấy như là anh đang quay lưng đi trở lại quá khứ nữa ...
Bông
hoa trắng anh gởi cho mình là một đóa bạch hồng, một bông cẩm chướng trắng,
thậm chí anh còn tặng cho mình cả đóa hoa sen trắng nõn nà mới đây...
Ôi
anh có biết là mình đang muốn có một bông hoa thuốc phiện mầu trắng .
Hoa
thuốc phiện, hoa nha phiến, hoa ma tuý mầu trắng, nhuỵ của nó mầu trắng ngà có lấm chấm vàng anh
...
Hoa
thuốc phiện thì nhiều mầu lắm: trắng, vàng, đỏ, tím ...vv
không
biết hương nó thế nào, nhưng ai cũng bảo nó, hoa thuốc phiện gây cho người lỡ
hít phải, vô tình hay cố ý, đều say lơ , say lất, lênh đênh, chơi vơi, đam mê,
như trôi vào một thế giới khác đắm say, si cuồng ...hoặc chết lịm trong ảo giác
.
Không,
mình không được thế, mình phải sáng suốt, vui tươi, lạc quan như bản tính mình
xưa nay mà anh rất quý mến ...
Mình
không được hủy hoại tất cả những công trình anh...vâng lời Chúa gầy dựng cho
mình ...hoà bình, hãnh tiến bước tới tương lai vững vàng. ..
Xin
gửi về anh lời cám ơn chân như, lời tạ tình trong sáng, cùng mối tương giao
thân kính trọn vẹn vô cùng ...cầu xin cho ...tất cả mãi mãi bình yên ...
Nghĩ
thế rồi, tưởng là an tâm rồi, cứ việc thảnh thơi sinh hoạt, nhưng không, mình
đã xấp mình xuống mặt gối, mặc cho nước mắt tuôn ra ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
BÔNG HOA TRẮNG NHỎ - CAO MỴ NHÂN
BÔNG HOA TRẮNG NHỎ - CAO MỴ NHÂN
Nếu
mình không nhìn
thấy nơi khung cửa sổ, đoá hoa mầu trắng muốt trên nền trời xanh biếc sáng nay, thì có lẽ mình sẽ nằm vùi trong cái mớ suy
tư chẳng bao giờ dứt điểm, mỗi lần nghĩ về ...anh và cuộc đời ...
"Cuộc
đời" ư? Cuộc đời thế nào ? Và anh nữa, có gì liên hệ tới nhau, hay là liên
hệ tới ai?
Hôm
qua, mình ngó vào gương, để không muốn thấy mình ...sau bốn mươi năm trước, có
lẽ hơn nữa , khi viết một bài thơ hoàn toàn tưởng tượng :
Sau
40 năm
Anh
có về chiều nay vào nghĩa địa
Tìm
mộ em, hoa trắng liệm môi xưa
Lời
nào buồn vừa thoát khỏi cơn mơ
Giấc
ngủ khoá linh hồn em tù hãm ...
(sau 40 năm. cao mỵ nhân)
Đoạn
mở đầu vậy thôi, và cũng là
đoạn mình nhớ đến trước nhất sáng nay, khi bất ngờ ngó thấy duy nhất bông hoa
trắng nhỏ, trên ngọn một cây hoa mảnh khảnh ...
Nụ
của hoa nở bung ra mầu trắng như cánh hoa, có lấm tấm vàng kim .
Mình
đắm chìm trong mầu hoa tinh khiết đó .
Tình mình đối với anh cũng tinh khiết, đến nỗi mình không hiểu nổi mình, sao có
lại được thứ cảm giác thủa thiếu niên, chưa hề vương vấn ...hệ lụy, mà bây giờ
thì nặng trĩu ưu tư ...
Thế
nên, mình đã bật ngồi dậy, định mở hết các cửa sổ quanh nhà , đồng hồ chỉ mới 6
giờ ...
Còn
sớm quá để bắt đầu công việc gì đó, ăn sáng, các thứ linh tinh đầu ngày, kể cả
gọi điện thoại, điện thư
...cho anh, như mình đã thường làm ...ngày xưa...
Chết
chửa, mới có nửa năm, mà mình tưởng như đã 5 năm, 10 năm...Và còn được bao
nhiêu năm nữa, mình nghĩ tới anh chứ?
Không
hề hờn giận, buồn bã gì cả ...lòng cứ trống vắng trước bình minh ...
Muốn
bình minh đến trễ hơn, bầu trời đang rất thanh tịnh, chưa có một tia nắng nào
chiếu tới khuôn viên
"xơ
xác điêu tàn vì ai" của mình, nên đoá hoa trắng muốt anh tặng cho mình,
thay lời chào buổi sáng ...ít lâu nay,
có
lẽ, cũng là lời
chào đón cho cả những tháng năm trước mặt, anh muốn mình được thảnh thơi, uyên
nguyên, chân ý ...tiếp tục hành trình cuộc đời, mỗi lúc mỗi cao vời hơn ...
Đúng
thế, tâm hồn mình đang vỡ vụn ...không nguyên do, đang mất thăng bằng chân lý
...sống, anh hỡi, anh đã thắp lại cho mình niềm tin yêu cuộc đời, để từ đây,
mình vững bước trên đường trường thiên lý xa xôi...
Anh
bảo : "Hạnh phúc nhất là khoảnh khắc chúng ta bước tới, chứ không phải
thời gian chúng ta đi qua ..."
Nhưng
sao mình thấy anh dừng lại, anh có bước tới đâu...
Ố
ô, mình còn thấy như là anh đang quay lưng đi trở lại quá khứ nữa ...
Bông
hoa trắng anh gởi cho mình là một đóa bạch hồng, một bông cẩm chướng trắng,
thậm chí anh còn tặng cho mình cả đóa hoa sen trắng nõn nà mới đây...
Ôi
anh có biết là mình đang muốn có một bông hoa thuốc phiện mầu trắng .
Hoa
thuốc phiện, hoa nha phiến, hoa ma tuý mầu trắng, nhuỵ của nó mầu trắng ngà có lấm chấm vàng anh
...
Hoa
thuốc phiện thì nhiều mầu lắm: trắng, vàng, đỏ, tím ...vv
không
biết hương nó thế nào, nhưng ai cũng bảo nó, hoa thuốc phiện gây cho người lỡ
hít phải, vô tình hay cố ý, đều say lơ , say lất, lênh đênh, chơi vơi, đam mê,
như trôi vào một thế giới khác đắm say, si cuồng ...hoặc chết lịm trong ảo giác
.
Không,
mình không được thế, mình phải sáng suốt, vui tươi, lạc quan như bản tính mình
xưa nay mà anh rất quý mến ...
Mình
không được hủy hoại tất cả những công trình anh...vâng lời Chúa gầy dựng cho
mình ...hoà bình, hãnh tiến bước tới tương lai vững vàng. ..
Xin
gửi về anh lời cám ơn chân như, lời tạ tình trong sáng, cùng mối tương giao
thân kính trọn vẹn vô cùng ...cầu xin cho ...tất cả mãi mãi bình yên ...
Nghĩ
thế rồi, tưởng là an tâm rồi, cứ việc thảnh thơi sinh hoạt, nhưng không, mình
đã xấp mình xuống mặt gối, mặc cho nước mắt tuôn ra ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)