Mỗi Ngày Một Chuyện
BỨC TRANH VÂN CẨU - CAO MỴ NHÂN
BỨC
TRANH VÂN CẨU - CAO MỴ NHÂN
Ngày rời đất nước ra đi ...HO, vài người bạn thơ tặng tôi 3 cuốn sách:
Kinh Phật, Đoạn Trường Tân Thanh, Phương pháp Dưỡng sinh.
Tới Hoa Kỳ, tôi phải bơi theo dòng chảy, đi học và đi làm kiểu lao động
chân tay.
Vợ chồng người bạn thân ở Đà Nẵng xưa đã vượt biên tới Mỹ khá lâu, ông bà
đã mở tờ tuần báo Saigon times là dịch giả Ái Cầm và nhà thơ Thái Tú Hạp.
Ngay tức khắc tôi được ông bà bạn chiếu cố, mở mục Chốn Bụi Hồng dành cho
tôi viết lách.
Tôi đề nghị đăng bài đầu tiên vào ngày 15-3-1992, vì ngày đó là ngày tổ
của ngành Xã Hội Pháp mà chúng tôi theo học nội trú ở centre Caritas.
Mỗi tuần một bài viết nơi Chốn Bụi Hồng trong tuần báo Saigon times
được bạn đọc chiêu cố vì tính cách tiếp nhận văn hoá mới mà vẫn u hoài nhớ
thương quá khứ xa xôi...
Thái Tú Hạp "thương hại " tôi vốn làm thơ lâu đời như ông, ông
đã chân tình nói: - ở dưới Nam Ca li có nhiều tờ báo văn nghệ lắm, Cao Mỵ Nhân
thích thì cứ gởi thơ cho họ đăng.
Ý Thái Tú Hạp sợ tôi có thời gian vắng mặt lâu ở các diễn đàn Thơ,
một phần khách mộ điệu không nhớ, một phần tôi buồn. Nhưng tôi không hào hứng
lắm,
lý do thấy Thơ có vẻ khác những phong cách thủa còn phong hoa tuyết
nguyệt nên như ngần ngừ.
Song tôi vẫn có những bạn thi sĩ thực sự chiu chắt vần điệu, gìn giữ kỹ
thuật thơ, nên tôi thường có thơ đăng ở báo Hồn Việt do thi sĩ Ngọc Hoài Phương
điều hành.
Có lẽ vì vậy mà Chủ biên HNPĐ để cho tôi thỏa thích giới thiệu Thơ tôi
trong Cõi Người Ta.
Từ Chốn Bụi Hồng qua Cõi Người Ta, tôi được bắc cầu thân ái hơn là xa
cách dửng dưng, muốn thế những người thương mến bạn thơ như thi sĩ Thái Tú Hạp,
nhà văn Nguyễn Trọng Hoàn đã có chút quan tâm thơ văn tôi, vừa thông cảm, vừa
ưu ái, tôi mới được đãi ngộ vậy.
Hoà thượng Thích Quảng Thanh nói: Nếu làm sự việc gì, mà không
phải vì 3 chữ Danh, Lợi, Tình mà người ta vẫn cứ làm, đó chính là cái
Nghiệp.
Tôi trộm nghĩ nhà văn chủ biên Nguyễn Trọng Hoàn và ban biên tập HNPĐ,
còn gọi đùa là tờ báo "lá cải", thì đúng là cái Nghiệp của các ông
rồi.
Những người bạn tặng sách tôi năm xưa bắt gặp tên tôi ở Cõi Người Ta hỏi
rằng tôi có vui không mà viết... chăm chỉ thế? 3 cuốn sách tôi đọc hay cất kỹ? Tôi phúc đáp: - Kinh Phật và Kinh của các đạo khác thì ở đây rất nhiều. Phương
pháp Dưỡng Sinh thì ở đây không cần vì Hoa Kỳ chuẩn bị cho du lịch Hỏa tinh.
Như vậy chỉ còn Đoạn Trường Tân Thanh của thi hào Nguyễn Du là thích hợp thôi,
tôi không nhớ lời thơ lắm, nhưng cái ý thì quý giá vô cùng.
Và lời thơ cụ Nguyễn Du từ bao giờ đã quyện hẳn vào ca dao VN, đến nỗi
người ta có thể lầm tưởng như câu :
Bức tranh vân cẩu vẽ người tang thương (Nguyễn Gia Thiều).
Có phải đám mây kia vừa nhìn giống như hình ảnh con chó ngồi, thoắt mây
tan bay lững lờ . .. Cứ thế và cứ thế ...mây chó biến diễn miên viễn,
khiến dân tộc ta phải xem là một định kiến quen thuộc khi muốn ám chỉ về một
người thay đổi hoàn cảnh nhanh chóng như mây nổi mây tan nào ai biết được chữ
ngờ ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
BỨC TRANH VÂN CẨU - CAO MỴ NHÂN
BỨC
TRANH VÂN CẨU - CAO MỴ NHÂN
Ngày rời đất nước ra đi ...HO, vài người bạn thơ tặng tôi 3 cuốn sách:
Kinh Phật, Đoạn Trường Tân Thanh, Phương pháp Dưỡng sinh.
Tới Hoa Kỳ, tôi phải bơi theo dòng chảy, đi học và đi làm kiểu lao động
chân tay.
Vợ chồng người bạn thân ở Đà Nẵng xưa đã vượt biên tới Mỹ khá lâu, ông bà
đã mở tờ tuần báo Saigon times là dịch giả Ái Cầm và nhà thơ Thái Tú Hạp.
Ngay tức khắc tôi được ông bà bạn chiếu cố, mở mục Chốn Bụi Hồng dành cho
tôi viết lách.
Tôi đề nghị đăng bài đầu tiên vào ngày 15-3-1992, vì ngày đó là ngày tổ
của ngành Xã Hội Pháp mà chúng tôi theo học nội trú ở centre Caritas.
Mỗi tuần một bài viết nơi Chốn Bụi Hồng trong tuần báo Saigon times
được bạn đọc chiêu cố vì tính cách tiếp nhận văn hoá mới mà vẫn u hoài nhớ
thương quá khứ xa xôi...
Thái Tú Hạp "thương hại " tôi vốn làm thơ lâu đời như ông, ông
đã chân tình nói: - ở dưới Nam Ca li có nhiều tờ báo văn nghệ lắm, Cao Mỵ Nhân
thích thì cứ gởi thơ cho họ đăng.
Ý Thái Tú Hạp sợ tôi có thời gian vắng mặt lâu ở các diễn đàn Thơ,
một phần khách mộ điệu không nhớ, một phần tôi buồn. Nhưng tôi không hào hứng
lắm,
lý do thấy Thơ có vẻ khác những phong cách thủa còn phong hoa tuyết
nguyệt nên như ngần ngừ.
Song tôi vẫn có những bạn thi sĩ thực sự chiu chắt vần điệu, gìn giữ kỹ
thuật thơ, nên tôi thường có thơ đăng ở báo Hồn Việt do thi sĩ Ngọc Hoài Phương
điều hành.
Có lẽ vì vậy mà Chủ biên HNPĐ để cho tôi thỏa thích giới thiệu Thơ tôi
trong Cõi Người Ta.
Từ Chốn Bụi Hồng qua Cõi Người Ta, tôi được bắc cầu thân ái hơn là xa
cách dửng dưng, muốn thế những người thương mến bạn thơ như thi sĩ Thái Tú Hạp,
nhà văn Nguyễn Trọng Hoàn đã có chút quan tâm thơ văn tôi, vừa thông cảm, vừa
ưu ái, tôi mới được đãi ngộ vậy.
Hoà thượng Thích Quảng Thanh nói: Nếu làm sự việc gì, mà không
phải vì 3 chữ Danh, Lợi, Tình mà người ta vẫn cứ làm, đó chính là cái
Nghiệp.
Tôi trộm nghĩ nhà văn chủ biên Nguyễn Trọng Hoàn và ban biên tập HNPĐ,
còn gọi đùa là tờ báo "lá cải", thì đúng là cái Nghiệp của các ông
rồi.
Những người bạn tặng sách tôi năm xưa bắt gặp tên tôi ở Cõi Người Ta hỏi
rằng tôi có vui không mà viết... chăm chỉ thế? 3 cuốn sách tôi đọc hay cất kỹ? Tôi phúc đáp: - Kinh Phật và Kinh của các đạo khác thì ở đây rất nhiều. Phương
pháp Dưỡng Sinh thì ở đây không cần vì Hoa Kỳ chuẩn bị cho du lịch Hỏa tinh.
Như vậy chỉ còn Đoạn Trường Tân Thanh của thi hào Nguyễn Du là thích hợp thôi,
tôi không nhớ lời thơ lắm, nhưng cái ý thì quý giá vô cùng.
Và lời thơ cụ Nguyễn Du từ bao giờ đã quyện hẳn vào ca dao VN, đến nỗi
người ta có thể lầm tưởng như câu :
Bức tranh vân cẩu vẽ người tang thương (Nguyễn Gia Thiều).
Có phải đám mây kia vừa nhìn giống như hình ảnh con chó ngồi, thoắt mây
tan bay lững lờ . .. Cứ thế và cứ thế ...mây chó biến diễn miên viễn,
khiến dân tộc ta phải xem là một định kiến quen thuộc khi muốn ám chỉ về một
người thay đổi hoàn cảnh nhanh chóng như mây nổi mây tan nào ai biết được chữ
ngờ ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)