Tham Khảo

Bàn về Phim Tình Dục Nghệ Thuật

Ở Việt Nam mình chắc hẳn cái suy nghĩ ấu trĩ về những bộ phim có cảnh trần trụi của thể xác con người hòa làm một chắc chắn là những bộ phim khiêu dâm chắc không xa lạ với các bạn đọc.



Ở Việt Nam mình chắc hẳn cái suy nghĩ ấu trĩ về những bộ phim có cảnh trần trụi của thể xác con người hòa làm một chắc chắn là những bộ phim khiêu dâm chắc không xa lạ với các bạn đọc.

    Và hôm nay mình sẽ đi tìm câu trả lời bằng cách phân tích hai tác phẩm điện ảnh khá nổi tiếng mà mình từng xem. Hồi ức về những cô gái điếm của nền điện ảnh Colombia và Nhục Bồ Đoàn – điện ảnh TRUNG QUỐC. Hai tác phẩm là hai minh chứng tột bậc của những nét bút tài hoa đã ăn mòn vào văn hóa của hai nền dân tộc với dân số và diện tích ngang bằng nhau – Trung Quốc với châu Mỹ Lating (văn học của Gabriel Garcia Marquez luôn đi cùng thời đại từng bước phát triển của châu Mỹ Lating khiến cho ông là tác giả đáng đọc nhất ở châu Mỹ Lating trên khắp thế giới với tác phẩm huyền thoại Trăm Năm Cô Đơn đã được giải Nobel Văn Học 1982). Còn với Trung Quốc, ta bắt gặp ở đất nước đặc sệt những ‘tinh hoa của trời đất’ mà từng người Trung Quốc luôn hãnh diện là kín cổng cao tường - những tuyệt tác giường chiếu với những Nhục Bồ Đoàn, Tố Nữ Kinh, Kim Bình Mai đã đi vào thi ca lịch sử…


    Thứ nhất khi so sánh hai tác phẩm này mình có lẽ hơi phiếm diện vì cho dù đây là hai tác phẩm được người dân cả hai dân tộc rộng lớn đó biết tới nhưng giá trị từng nền văn hóa và có thời đã từng coi Nhục Bồ Đoàn là tác phẩm rẻ tiền chuyên đi khiêu khích dục tính phát ra từ nhân loại – thì có lẽ đến giờ mình vẫn thấy thế bởi vì giá trị mà nó mang lại cực ít so với cái sự man di mọi rợ khủng khiếp trong cách sinh hoạt giữa động vật và con người mà trong tác phẩm nổi tiếng Tình Dục Thuở Hồng Hoang đã diễn tả tột bậc về tình dục hôn phối giữa tập tính có xã hội và tập tính bầy đàn nguyên thủy.

    Quay về Hồi ức về những cô gái điếm – có lẽ chúng ta không thể nào không bị thuyết phục và hấp dẫn trước ngòi bút tài tình của nhà văn thiên tài – niềm tự hào của những nước châu Mỹ Lating Marquez qua tác phẩm Trăm Năm Cô Đơn. Ở đâu đó quanh Hồi ức về những cô gái điếm và Trăm Năm Cô Đơn chúng ta bắt gặp những hình ảnh tương xứng – cái mùi thơm anh ách phả ra từ nách một người đàn bà trung niên như khao khát đực tính phát ra từ cơ thể những người đàn ông đứng đối diện… Những thứ trong văn học hay điện ảnh được chuyển thể từ tác phẩm của Marquez luôn mang lại cái sự khao khát thèm muốn tài tình của độc giả làm mang lại cái đẹp, cái sức sống lăng loàn của những nhân vật dở mùa theo ý thức của bao nền văn học – và như vậy càng khó để so sánh giữa một tác phẩm rẻ tiền của nền văn học TRUNG QUỐC – mà chính người dân TQ cũng khinh bỉ không kém với một tác phẩm được hầu hết những người dân châu Mỹ Lating ca ngợi cũng luôn là vấn đề cân nặng đẻ đau khó bàn cãi.

    Về nội dung, phim Nhục Bồ Đoàn kể về một cuộc hôn phối – à, không phải, là cuộc giao phối không thành công đúng nghĩa của hai vợ chồng giàu có. Người vợ thì không bao giờ thỏa mãn ở người chồng vì cái điểm G rích rắc luôn di động một cách mệt mỏi trước sự ứng phó nặng nề không hồi kết của sự bé nhỏ của dương vật cũng như của việc ‘chưa đến chợ đã hết tiền’ của người chồng. Và thế là người chồng không thỏa mãn được người vợ nên đã đi tìm một người nổi tiếng với NHỤC BỒ ĐOÀN – tấm nệm có khả năng tăng cường ham muốn và sự dẻo dai phong độ cho cả đôi bên (ước chi mình cũng được thử). Người chồng lăn vào các cuộc làm tình mây mưa với những cô gái làng nghề… Xong còn xxx ti tỉ thứ nữa cơ mà ý nghĩa của bộ phim là hai vợ chồng cuối cùng xum họp với nhau trong khi người vợ bị khóa vĩnh viễn chiếc đai giữ trinh vào người (tưởng tượng đai giữ trinh như chiếc quần lót và làm bằng sắt nên không thể ai có thể sờ mó được). Lại nói về văn học hay điện ảnh của Trung Quốc luôn bị gắn liền với những chữ: NHÀM, ĐIÊU, RẺ TIỀN. Thử hỏi từng tác phẩm ăn khách kiếm hiệp của Kim Dung mang lại giá trị gì to lớn cho người đọc, những tác phẩm ngôn tình, đam mỹ như vấn nạn xâm thực trái tim của những cô bé, cậu bé đang tuổi thơ ngây dậy thì hay những cô cậu trưởng thành hơn ham muốn tình dục thì ở đây Nhục Bồ Đoàn cũng thế - nó ‘nhục’ ngay từ cái tên, nó là một trong những minh chứng hùng hồn của sự nói quá, nói ngoa của nền văn minh Á Đông (trong đó có VN và TQ). Nào thì như dân chợ búa cái cảnh mà một con gái điếm hiếp dâm một sư thầy, sư thầy không dám làm gì chỉ dám ngồi tụng kinh, xong bị hiếp xong thì chắc vì đột quỵ vì sướng hay sao mà tự cung (tự thiến) mà chết =)))) nhàm vcc… chẳng lẽ có ai bị hiếp lại tự ngồi im để bị hiếp à, miêu tả tâm lí vcc… Xong lại còn người vợ đeo đai giữ trinh suốt đời đến già – hài vcc, chẳng lẽ đi ỉa, đi đái, đến tháng ra kinh nguyệt không vệ sinh được thì có mà bị ung thư nhiễm khuẩn chết mẹ 1 tháng sau đó rồi chứ đừng nói đến già L((. À còn ý nghĩa câu chuyện – mình xin nhắc lại câu chuyện rẻ tiền nhàm chán nào cũng có ý nghĩa – và ngay cả Nhục Bồ Đoàn cũng có – câu chuyện nói về tình yêu hơn tình dục vì người chồng đi tìm thỏa mãn mọi thứ rồi xong vẫn yêu người vơ chỉ có thể ôm ấp hoặc BJ (BLOW JOB) cho mình =)))) cái kết nhàm vcc, theo đúng mô típ không ra gì… Có lẽ tiểu thuyết trung Quốc giờ chỉ còn được Lỗ Tấn, Mạc Ngôn thôi…

    Còn với Hồi ức về những cô gái điếm – tôi xin nhắc lại đây là cuốn tiểu thuyết cuối đời của thiên tài văn học Marquez với sự bùng cháy của khát dục và cái coi như bản năng khác biệt giữa phần ‘người’ và phần ‘con’. Cuốn tiểu thuyết nói về một nhà báo già khi sinh nhật 90 tuổi của mình đã tìm cách mua trinh của một cô gái còn trinh tiết và đến khi ông chạm vào từng mảnh vải che thân của người con gái đó – từng kí ức suy sụp huy hoàng của một thời trai tráng của ông hiện ra. Thứ hình ảnh làm tôi lóe lên nhịp điệu đồng cảm nhất về bản thể mình với con người trong tác phẩm – một cậu bé bị ám ảnh việc một thầy tu thấp bé đạo Thiên chúa ngấm ngầm vào phố đèn đỏ, và cậu bé khi nhìn trộm thì bị một người đàn bà lõa thể bắt vào phòng bà. Đó là lần đầu tiên cậu cảm giác tình dục là thứ phép màu miên man của tạo hóa, là sự đảo chiều nghịch lí khó hiểu nhất của thời gian. Một người đàn bà khỏa thân không một mảnh vải trước mặt cậu, với từng đường nét của một con quái vật – làn da đen óng bẩn thỉu, một bên mắt bị chột của ả như càng làm cái thể xác xấu xí đó bị một phen nghịch lí với cái sự khát tình khiêu dâm của ả. Ấy vậy mà đó là người đàn bà đầu tiên của cậu – người đàn bà cho cậu mút từng giọt sữa cạn kiệt trên mô biểu bì xuề xọa vì hành nghề của ả… Cậu lần đầu tiên cảm thấy ngoại hình chẳng là gì cả, nó chỉ cản trở việc người ta có cảm xúc với nhau , cái quan trọng là cậu được sướng, được thăng thiên khi được làm chính những hành động mà cha mẹ cậu ‘giao phối’ với nhau để tạo ra cậu… Và cậu bé ngày nào đã trở thành một ông già còn một ngày nữa tròn 90 tuổi (cũng như chính Tùng còn 2 ngày nữa tròn 20 tuổi >_,<) – vẫn đi theo cái lối phóng túng dê già mà hồi xưa đã có như đang phảng phất câu nói bất hủ trong Trăm Năm Cô Đơn – ‘sự khao khát tình yêu chỉ được giải tỏa trên giường’. Và trong đêm sinh nhật lần thứ 90 đó – như một cuộc giải thoát có phần già nua đầy tươi trẻ - ông cụ 90 đó đã được hồi xuân như chưa bao giờ ông được hồi xuân như vậy – ông đã không ngấu nghiến cắn xé bữa tiệc trinh nguyên của con mồi, ông lẳng lặng theo từng góc độ rồi buông thả từng dòng cảm xúc mình cho cô gái điếm bán trinh… Và ấy vậy lần đầu tiên trong đời ông ấy đã được yêu – yêu một cách say đắm, một cách cuồng loạn như chính bản thể của mình khi quan hệ tình dục bằng đường hậu môn với người đàn bà ô sin – cái người đàn bà mà hiểu ông hơn chính cả bản thân đã nói một câu tột bậc của giá trị con người: ‘Lần nào cũng vậy, tháng nào cũng vậy, ông cũng quan hệ vào đường cửa sau của tôi, và đến bây giờ tôi vẫn là người đàn bà trinh nguyên theo mọi góc độ cơ mà vẫn làm thỏa mãn cơn nhục dục của ông’. ẤY VẬY – mà một đề tài nữa lại mở ra với ta – trinh nguyên có phải là cái màng trinh ươn ướt bao bọc âm hộ của người phụ nữ theo tư tưởng của bao người hay cái màng trinh ấy là cái sự đấu tranh cho từng đường kim mũi chỉ, cho sự phảng phất đáng tự hào của việc dám yêu và đã yêu…

    Và chúng ta cũng đã biết được cái kết đáng tự hào: “TRINH NGUYÊN LÀ KHI CHÚNG TA CHƯA CÓ MỘT THỜI DÁM TRAO CHO AI BẤT CỨ THỨ GÌ MÀ NHẤT LÀ TÌNH YÊU

”https://spiderum.com/bai-dang/Ban-ve-Phim-Tinh-Duc-Nghe-Thuat-4u8

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

Bàn về Phim Tình Dục Nghệ Thuật

Ở Việt Nam mình chắc hẳn cái suy nghĩ ấu trĩ về những bộ phim có cảnh trần trụi của thể xác con người hòa làm một chắc chắn là những bộ phim khiêu dâm chắc không xa lạ với các bạn đọc.



Ở Việt Nam mình chắc hẳn cái suy nghĩ ấu trĩ về những bộ phim có cảnh trần trụi của thể xác con người hòa làm một chắc chắn là những bộ phim khiêu dâm chắc không xa lạ với các bạn đọc.

    Và hôm nay mình sẽ đi tìm câu trả lời bằng cách phân tích hai tác phẩm điện ảnh khá nổi tiếng mà mình từng xem. Hồi ức về những cô gái điếm của nền điện ảnh Colombia và Nhục Bồ Đoàn – điện ảnh TRUNG QUỐC. Hai tác phẩm là hai minh chứng tột bậc của những nét bút tài hoa đã ăn mòn vào văn hóa của hai nền dân tộc với dân số và diện tích ngang bằng nhau – Trung Quốc với châu Mỹ Lating (văn học của Gabriel Garcia Marquez luôn đi cùng thời đại từng bước phát triển của châu Mỹ Lating khiến cho ông là tác giả đáng đọc nhất ở châu Mỹ Lating trên khắp thế giới với tác phẩm huyền thoại Trăm Năm Cô Đơn đã được giải Nobel Văn Học 1982). Còn với Trung Quốc, ta bắt gặp ở đất nước đặc sệt những ‘tinh hoa của trời đất’ mà từng người Trung Quốc luôn hãnh diện là kín cổng cao tường - những tuyệt tác giường chiếu với những Nhục Bồ Đoàn, Tố Nữ Kinh, Kim Bình Mai đã đi vào thi ca lịch sử…


    Thứ nhất khi so sánh hai tác phẩm này mình có lẽ hơi phiếm diện vì cho dù đây là hai tác phẩm được người dân cả hai dân tộc rộng lớn đó biết tới nhưng giá trị từng nền văn hóa và có thời đã từng coi Nhục Bồ Đoàn là tác phẩm rẻ tiền chuyên đi khiêu khích dục tính phát ra từ nhân loại – thì có lẽ đến giờ mình vẫn thấy thế bởi vì giá trị mà nó mang lại cực ít so với cái sự man di mọi rợ khủng khiếp trong cách sinh hoạt giữa động vật và con người mà trong tác phẩm nổi tiếng Tình Dục Thuở Hồng Hoang đã diễn tả tột bậc về tình dục hôn phối giữa tập tính có xã hội và tập tính bầy đàn nguyên thủy.

    Quay về Hồi ức về những cô gái điếm – có lẽ chúng ta không thể nào không bị thuyết phục và hấp dẫn trước ngòi bút tài tình của nhà văn thiên tài – niềm tự hào của những nước châu Mỹ Lating Marquez qua tác phẩm Trăm Năm Cô Đơn. Ở đâu đó quanh Hồi ức về những cô gái điếm và Trăm Năm Cô Đơn chúng ta bắt gặp những hình ảnh tương xứng – cái mùi thơm anh ách phả ra từ nách một người đàn bà trung niên như khao khát đực tính phát ra từ cơ thể những người đàn ông đứng đối diện… Những thứ trong văn học hay điện ảnh được chuyển thể từ tác phẩm của Marquez luôn mang lại cái sự khao khát thèm muốn tài tình của độc giả làm mang lại cái đẹp, cái sức sống lăng loàn của những nhân vật dở mùa theo ý thức của bao nền văn học – và như vậy càng khó để so sánh giữa một tác phẩm rẻ tiền của nền văn học TRUNG QUỐC – mà chính người dân TQ cũng khinh bỉ không kém với một tác phẩm được hầu hết những người dân châu Mỹ Lating ca ngợi cũng luôn là vấn đề cân nặng đẻ đau khó bàn cãi.

    Về nội dung, phim Nhục Bồ Đoàn kể về một cuộc hôn phối – à, không phải, là cuộc giao phối không thành công đúng nghĩa của hai vợ chồng giàu có. Người vợ thì không bao giờ thỏa mãn ở người chồng vì cái điểm G rích rắc luôn di động một cách mệt mỏi trước sự ứng phó nặng nề không hồi kết của sự bé nhỏ của dương vật cũng như của việc ‘chưa đến chợ đã hết tiền’ của người chồng. Và thế là người chồng không thỏa mãn được người vợ nên đã đi tìm một người nổi tiếng với NHỤC BỒ ĐOÀN – tấm nệm có khả năng tăng cường ham muốn và sự dẻo dai phong độ cho cả đôi bên (ước chi mình cũng được thử). Người chồng lăn vào các cuộc làm tình mây mưa với những cô gái làng nghề… Xong còn xxx ti tỉ thứ nữa cơ mà ý nghĩa của bộ phim là hai vợ chồng cuối cùng xum họp với nhau trong khi người vợ bị khóa vĩnh viễn chiếc đai giữ trinh vào người (tưởng tượng đai giữ trinh như chiếc quần lót và làm bằng sắt nên không thể ai có thể sờ mó được). Lại nói về văn học hay điện ảnh của Trung Quốc luôn bị gắn liền với những chữ: NHÀM, ĐIÊU, RẺ TIỀN. Thử hỏi từng tác phẩm ăn khách kiếm hiệp của Kim Dung mang lại giá trị gì to lớn cho người đọc, những tác phẩm ngôn tình, đam mỹ như vấn nạn xâm thực trái tim của những cô bé, cậu bé đang tuổi thơ ngây dậy thì hay những cô cậu trưởng thành hơn ham muốn tình dục thì ở đây Nhục Bồ Đoàn cũng thế - nó ‘nhục’ ngay từ cái tên, nó là một trong những minh chứng hùng hồn của sự nói quá, nói ngoa của nền văn minh Á Đông (trong đó có VN và TQ). Nào thì như dân chợ búa cái cảnh mà một con gái điếm hiếp dâm một sư thầy, sư thầy không dám làm gì chỉ dám ngồi tụng kinh, xong bị hiếp xong thì chắc vì đột quỵ vì sướng hay sao mà tự cung (tự thiến) mà chết =)))) nhàm vcc… chẳng lẽ có ai bị hiếp lại tự ngồi im để bị hiếp à, miêu tả tâm lí vcc… Xong lại còn người vợ đeo đai giữ trinh suốt đời đến già – hài vcc, chẳng lẽ đi ỉa, đi đái, đến tháng ra kinh nguyệt không vệ sinh được thì có mà bị ung thư nhiễm khuẩn chết mẹ 1 tháng sau đó rồi chứ đừng nói đến già L((. À còn ý nghĩa câu chuyện – mình xin nhắc lại câu chuyện rẻ tiền nhàm chán nào cũng có ý nghĩa – và ngay cả Nhục Bồ Đoàn cũng có – câu chuyện nói về tình yêu hơn tình dục vì người chồng đi tìm thỏa mãn mọi thứ rồi xong vẫn yêu người vơ chỉ có thể ôm ấp hoặc BJ (BLOW JOB) cho mình =)))) cái kết nhàm vcc, theo đúng mô típ không ra gì… Có lẽ tiểu thuyết trung Quốc giờ chỉ còn được Lỗ Tấn, Mạc Ngôn thôi…

    Còn với Hồi ức về những cô gái điếm – tôi xin nhắc lại đây là cuốn tiểu thuyết cuối đời của thiên tài văn học Marquez với sự bùng cháy của khát dục và cái coi như bản năng khác biệt giữa phần ‘người’ và phần ‘con’. Cuốn tiểu thuyết nói về một nhà báo già khi sinh nhật 90 tuổi của mình đã tìm cách mua trinh của một cô gái còn trinh tiết và đến khi ông chạm vào từng mảnh vải che thân của người con gái đó – từng kí ức suy sụp huy hoàng của một thời trai tráng của ông hiện ra. Thứ hình ảnh làm tôi lóe lên nhịp điệu đồng cảm nhất về bản thể mình với con người trong tác phẩm – một cậu bé bị ám ảnh việc một thầy tu thấp bé đạo Thiên chúa ngấm ngầm vào phố đèn đỏ, và cậu bé khi nhìn trộm thì bị một người đàn bà lõa thể bắt vào phòng bà. Đó là lần đầu tiên cậu cảm giác tình dục là thứ phép màu miên man của tạo hóa, là sự đảo chiều nghịch lí khó hiểu nhất của thời gian. Một người đàn bà khỏa thân không một mảnh vải trước mặt cậu, với từng đường nét của một con quái vật – làn da đen óng bẩn thỉu, một bên mắt bị chột của ả như càng làm cái thể xác xấu xí đó bị một phen nghịch lí với cái sự khát tình khiêu dâm của ả. Ấy vậy mà đó là người đàn bà đầu tiên của cậu – người đàn bà cho cậu mút từng giọt sữa cạn kiệt trên mô biểu bì xuề xọa vì hành nghề của ả… Cậu lần đầu tiên cảm thấy ngoại hình chẳng là gì cả, nó chỉ cản trở việc người ta có cảm xúc với nhau , cái quan trọng là cậu được sướng, được thăng thiên khi được làm chính những hành động mà cha mẹ cậu ‘giao phối’ với nhau để tạo ra cậu… Và cậu bé ngày nào đã trở thành một ông già còn một ngày nữa tròn 90 tuổi (cũng như chính Tùng còn 2 ngày nữa tròn 20 tuổi >_,<) – vẫn đi theo cái lối phóng túng dê già mà hồi xưa đã có như đang phảng phất câu nói bất hủ trong Trăm Năm Cô Đơn – ‘sự khao khát tình yêu chỉ được giải tỏa trên giường’. Và trong đêm sinh nhật lần thứ 90 đó – như một cuộc giải thoát có phần già nua đầy tươi trẻ - ông cụ 90 đó đã được hồi xuân như chưa bao giờ ông được hồi xuân như vậy – ông đã không ngấu nghiến cắn xé bữa tiệc trinh nguyên của con mồi, ông lẳng lặng theo từng góc độ rồi buông thả từng dòng cảm xúc mình cho cô gái điếm bán trinh… Và ấy vậy lần đầu tiên trong đời ông ấy đã được yêu – yêu một cách say đắm, một cách cuồng loạn như chính bản thể của mình khi quan hệ tình dục bằng đường hậu môn với người đàn bà ô sin – cái người đàn bà mà hiểu ông hơn chính cả bản thân đã nói một câu tột bậc của giá trị con người: ‘Lần nào cũng vậy, tháng nào cũng vậy, ông cũng quan hệ vào đường cửa sau của tôi, và đến bây giờ tôi vẫn là người đàn bà trinh nguyên theo mọi góc độ cơ mà vẫn làm thỏa mãn cơn nhục dục của ông’. ẤY VẬY – mà một đề tài nữa lại mở ra với ta – trinh nguyên có phải là cái màng trinh ươn ướt bao bọc âm hộ của người phụ nữ theo tư tưởng của bao người hay cái màng trinh ấy là cái sự đấu tranh cho từng đường kim mũi chỉ, cho sự phảng phất đáng tự hào của việc dám yêu và đã yêu…

    Và chúng ta cũng đã biết được cái kết đáng tự hào: “TRINH NGUYÊN LÀ KHI CHÚNG TA CHƯA CÓ MỘT THỜI DÁM TRAO CHO AI BẤT CỨ THỨ GÌ MÀ NHẤT LÀ TÌNH YÊU

”https://spiderum.com/bai-dang/Ban-ve-Phim-Tinh-Duc-Nghe-Thuat-4u8

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm