Mỗi Ngày Một Chuyện
CÁI SỐ - CAO MỴ NHÂN
CÁI SỐ - CAO MỴ NHÂN
Khi
nghe ai nói về "cái số" tôi có vẻ dấu đi một nụ cười, tôi vốn rất duy
tâm, nhưng lại không chịu tin cái số. Mà xét ra ở đời có cái số thật.
Anh
đang ngạc nhiên, xem thử tôi muốn rỡn mặt ...trời gì đây, vì chính tôi hằng
ngày chuyên đổ hô cho cái số, mỗi lần làm sai, hay làm không được việc gì.
Thí
dụ: "Muốn có anh ở cạnh." Tôi nghĩ là anh không chịu xếp đặt công
việc, giờ giấc, lười đi, hay cố tình xa cách...
Ố
ô, "Cố tình xa cách" là cái số chứ còn cái gì đây, mà không chịu tin
trời hè? Nghĩ lại đi ...ố la la ...
Ố
la la gì chớ ... đừng vội "anh trao cho em một chút tình" ý quên,
..." một đóa quỳnh" rồi, là xong tất.
Ơ
hay, tại thích tui, chớ tui có thích mô, chẳng phải cái số trời định, còn là
chi đây hả?
Đồng
thời với sự mâu thuẫn trên: duy tâm và không tin cái số, tôi lại có khả năng
tìm hiểu Khoa học huyền bí trời ạ.
Tôi
coi bài tây một cách tỉ mỉ như quý cụ thầy bà vẫn đăng quảng cáo trên báo chí,
là sẽ kêu gọi 3 đời nhân sinh, hương lửa vv...từ quá vãng, hiện tại đến tương lai
thân chủ.
Sau
khi đi tù cải tạo về, " danh tiếng" coi bài của tôi đã vang lừng khắp
chốn lê la...
Có
điều tôi tôn trọng ý trời là "thiên cơ bất khả lậu", dứt khoát không
dùng tài mọn làm kế sinh nhai ...
Nhưng
thú thiệt tiệc tùng và quà cáp thì ê hề ...
Bỗng
một ngày có người tới nhà, là một nam giáo sư một trường trung học cấp 2 ở quận
3 Saigon. Ông ta là em ruột của một vị quan 6 còn đang trong tù cải tạo.
Cứ
tạm gọi là thầy Quán.
Thầy
Quán chẳng biết nghe ai tâng bốc cái nghề lốc cốc tử của tôi, đã xuống giọng
trầm, chắc để cho 2 người cả thầy và tôi đều khỏi ngượng, sự thực tôi chẳng
việc gì phải ngượng, vì tôi có hành nghề bói toán đâu mà sợ chứ.
Quán
nói vừa đủ nghe: Thưa cô, chúng tôi gồm 4 người, đều đang dạy học, nhưng muốn tham
khảo Khoa học huyền bí, nên nhờ cô hướng dẫn được không ạ?
Tôi
phát buồn cười, nghĩ rằng: Tại sao quý vị thầy thật, mà lại đi học thầy giả là
sao nhỉ?
Tôi
trả lời ngay: Sự thực với tôi, chỉ như là đùa thôi, nhưng tôi vẫn có thể giúp
quý vị bộ 32 con bài Tây ấy, với rất nhiều cách trình bầy, chứ không phải chỉ
xoè ra, xoá đi vài lần là đủ .
Đồng
thời, không muốn hướng dẫn quý vị thì thôi, nếu tôi nhận lời là phải soạn giáo án
và thời khoá biểu, bài tập, nhận khách thực tế tới tập sự ngay.
Nghe
lớp lang có vẻ chuyên nghiệp, mang cái vẻ mô phạm chung chung, thầy mừng lắm,
bèn xin hẹn cho cả "lớp" 4 người tới bàn thảo cách ... dạy, học vv...
4
vị đó quả là các nhà giáo thật, theo thứ tự mức quen, lạ, tin tưởng và tuổi
tác, tôi xin giới thiệu qua, dĩ nhiên không phải đúng tên 100% .
Nhưng
tôi muốn giữ chút kỷ niệm xưa, thủa tôi mới từ trại tù cải tạo về ít lâu, tôi
giữ chữ đầu của phương danh quý vị ấy, để lỡ có tình cờ đọc bài này, thì cùng
nhớ ngay cái giai đoạn kỳ khôi nhất của đời mình:
Cô
Phương giáo sư Pháp
văn trường nữ trung học lớn, sẽ xuất cảnh đi Úc .
Thầy
Tự Giáo sư Toán
trường cấp 2 XXX
Thầy
Quán. Giáo sư
trường cấp 2 ĐTĐ - Q3
Cô
Hoa. Giáo sư cấp 2 trường thầy Tự nêu trên .
Trong
số 4 vị vừa nêu, thì cô Phương và thầy Quán là nôn nóng học nhất .
Tôi
đề nghị học 3 buổi / tuần, mỗi buổi 2 giờ, kết thúc sau một tháng .
Tháng
tiếp theo là quý vị ấy có thể nhận khách quen và lạ để thực tập, quý vị ấy có thể
nhận thù lao ngay từ khách, tôi không can dự việc này.
Khách
quen: để chỉ cho quý vị biết sơ qua về "cuộc đời" vị đó, mới liên hệ
được đúng, sai.
Khách
lạ: để quý vị thi thố tài đoán, làm sao cho cả thầy đoán lẫn khách coi, cùng
cảm thấy hứng thú vì đoán đúng phần nào.
Tất
nhiên tôi ngồi bên cạnh, để nhận định, sau buổi sẽ nói thêm cho 4 vị thầy bà
tương lai đi ...hành hiệp.
Cả
4 vị thầy thật và thầy giả đều phảng phất chút ưu tư, ngại rằng không đoán nổi
khách bốn phương trời ...
Tất
nhiên, biết đâu mà lần, khách lạ hoắc lạ hươ, biết bắt đầu và kết thúc sao đây.
Thật
lòng tôi thấy "tội" quý vị ấy quá. Đề phòng công an theo dõi, tôi nói
nên thay đổi chỗ học, đến nơi quý vị đó cư ngụ vv...
Tuy
là một khoá học kỳ quái, chắc chắn chẳng có lần nào xẩy ra nữa, nhưng tình cảm
cũng se lòng vì tình trạng xã hội bấy giờ, ở ngay Saigon mà như giang nam, hà bắc, tam đảo,
ngũ hồ vv...
Tôi
phải có một lời kết luận chứ, tôi mỉm cười, nói rất thật lòng: "Nguyên tắc
bài Tây, với 32 quân bài, hay lá bài, không phải đặt chung cho thầy bà, mà là
những qui định do mình đặt ra, cho nên, chỉ có 1/10 là huyền bí thôi, còn 9/10
chính là kinh nghiệm sống ở đời ...
Nói
một cách khác, thầy bà phải có một quá trình lăn lộn với cuộc sống, học hỏi,
suy ngẫm, và suy đoán, không thể ỷ vào thiên cơ được".
Không
biết 4 quý vị trên hiện nay đang ở đâu, có ai phải hoặc thích cái sinh hoạt ma
ma Phật Phật này.
Riêng
tôi, người bày vẽ hư thực, giả chân cho quý vị, tôi vẫn không tiết lộ những
lá bài số mệnh người đời, bởi vì không bao giờ tôi dám sui khiến ai thay đổi
những gì Thượng Đế đã an bài...
Nhất
là với anh, người có thể khiến tôi bị xáo trộn tâm tư tình cảm, nhưng anh chỉ
là cái bóng mát khổng lồ của mặt trời...
Anh
che nắng hạn trên sa mạc tình đời ...mà vì tôi nồng nhiệt quá, nên dễ bị bốc
cháy ...miên man...
Anh
dám gật đầu, thản nhiên phán: "Phải tu thêm chín kiếp nữa, may ra tôi mới
gặp lại anh trong cái điều mơ ước đời này".
Tuy
nhiên "Đức năng thắng số", nếu tu thân, tích đức thiệt tình, thì trời
cũng ban cho bổn mệnh khác. ..bấy giờ chúng ta sẽ có một cuộc sống hay cách
sống khác, như ý ta hơn ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
CÁI SỐ - CAO MỴ NHÂN
CÁI SỐ - CAO MỴ NHÂN
Khi
nghe ai nói về "cái số" tôi có vẻ dấu đi một nụ cười, tôi vốn rất duy
tâm, nhưng lại không chịu tin cái số. Mà xét ra ở đời có cái số thật.
Anh
đang ngạc nhiên, xem thử tôi muốn rỡn mặt ...trời gì đây, vì chính tôi hằng
ngày chuyên đổ hô cho cái số, mỗi lần làm sai, hay làm không được việc gì.
Thí
dụ: "Muốn có anh ở cạnh." Tôi nghĩ là anh không chịu xếp đặt công
việc, giờ giấc, lười đi, hay cố tình xa cách...
Ố
ô, "Cố tình xa cách" là cái số chứ còn cái gì đây, mà không chịu tin
trời hè? Nghĩ lại đi ...ố la la ...
Ố
la la gì chớ ... đừng vội "anh trao cho em một chút tình" ý quên,
..." một đóa quỳnh" rồi, là xong tất.
Ơ
hay, tại thích tui, chớ tui có thích mô, chẳng phải cái số trời định, còn là
chi đây hả?
Đồng
thời với sự mâu thuẫn trên: duy tâm và không tin cái số, tôi lại có khả năng
tìm hiểu Khoa học huyền bí trời ạ.
Tôi
coi bài tây một cách tỉ mỉ như quý cụ thầy bà vẫn đăng quảng cáo trên báo chí,
là sẽ kêu gọi 3 đời nhân sinh, hương lửa vv...từ quá vãng, hiện tại đến tương lai
thân chủ.
Sau
khi đi tù cải tạo về, " danh tiếng" coi bài của tôi đã vang lừng khắp
chốn lê la...
Có
điều tôi tôn trọng ý trời là "thiên cơ bất khả lậu", dứt khoát không
dùng tài mọn làm kế sinh nhai ...
Nhưng
thú thiệt tiệc tùng và quà cáp thì ê hề ...
Bỗng
một ngày có người tới nhà, là một nam giáo sư một trường trung học cấp 2 ở quận
3 Saigon. Ông ta là em ruột của một vị quan 6 còn đang trong tù cải tạo.
Cứ
tạm gọi là thầy Quán.
Thầy
Quán chẳng biết nghe ai tâng bốc cái nghề lốc cốc tử của tôi, đã xuống giọng
trầm, chắc để cho 2 người cả thầy và tôi đều khỏi ngượng, sự thực tôi chẳng
việc gì phải ngượng, vì tôi có hành nghề bói toán đâu mà sợ chứ.
Quán
nói vừa đủ nghe: Thưa cô, chúng tôi gồm 4 người, đều đang dạy học, nhưng muốn tham
khảo Khoa học huyền bí, nên nhờ cô hướng dẫn được không ạ?
Tôi
phát buồn cười, nghĩ rằng: Tại sao quý vị thầy thật, mà lại đi học thầy giả là
sao nhỉ?
Tôi
trả lời ngay: Sự thực với tôi, chỉ như là đùa thôi, nhưng tôi vẫn có thể giúp
quý vị bộ 32 con bài Tây ấy, với rất nhiều cách trình bầy, chứ không phải chỉ
xoè ra, xoá đi vài lần là đủ .
Đồng
thời, không muốn hướng dẫn quý vị thì thôi, nếu tôi nhận lời là phải soạn giáo án
và thời khoá biểu, bài tập, nhận khách thực tế tới tập sự ngay.
Nghe
lớp lang có vẻ chuyên nghiệp, mang cái vẻ mô phạm chung chung, thầy mừng lắm,
bèn xin hẹn cho cả "lớp" 4 người tới bàn thảo cách ... dạy, học vv...
4
vị đó quả là các nhà giáo thật, theo thứ tự mức quen, lạ, tin tưởng và tuổi
tác, tôi xin giới thiệu qua, dĩ nhiên không phải đúng tên 100% .
Nhưng
tôi muốn giữ chút kỷ niệm xưa, thủa tôi mới từ trại tù cải tạo về ít lâu, tôi
giữ chữ đầu của phương danh quý vị ấy, để lỡ có tình cờ đọc bài này, thì cùng
nhớ ngay cái giai đoạn kỳ khôi nhất của đời mình:
Cô
Phương giáo sư Pháp
văn trường nữ trung học lớn, sẽ xuất cảnh đi Úc .
Thầy
Tự Giáo sư Toán
trường cấp 2 XXX
Thầy
Quán. Giáo sư
trường cấp 2 ĐTĐ - Q3
Cô
Hoa. Giáo sư cấp 2 trường thầy Tự nêu trên .
Trong
số 4 vị vừa nêu, thì cô Phương và thầy Quán là nôn nóng học nhất .
Tôi
đề nghị học 3 buổi / tuần, mỗi buổi 2 giờ, kết thúc sau một tháng .
Tháng
tiếp theo là quý vị ấy có thể nhận khách quen và lạ để thực tập, quý vị ấy có thể
nhận thù lao ngay từ khách, tôi không can dự việc này.
Khách
quen: để chỉ cho quý vị biết sơ qua về "cuộc đời" vị đó, mới liên hệ
được đúng, sai.
Khách
lạ: để quý vị thi thố tài đoán, làm sao cho cả thầy đoán lẫn khách coi, cùng
cảm thấy hứng thú vì đoán đúng phần nào.
Tất
nhiên tôi ngồi bên cạnh, để nhận định, sau buổi sẽ nói thêm cho 4 vị thầy bà
tương lai đi ...hành hiệp.
Cả
4 vị thầy thật và thầy giả đều phảng phất chút ưu tư, ngại rằng không đoán nổi
khách bốn phương trời ...
Tất
nhiên, biết đâu mà lần, khách lạ hoắc lạ hươ, biết bắt đầu và kết thúc sao đây.
Thật
lòng tôi thấy "tội" quý vị ấy quá. Đề phòng công an theo dõi, tôi nói
nên thay đổi chỗ học, đến nơi quý vị đó cư ngụ vv...
Tuy
là một khoá học kỳ quái, chắc chắn chẳng có lần nào xẩy ra nữa, nhưng tình cảm
cũng se lòng vì tình trạng xã hội bấy giờ, ở ngay Saigon mà như giang nam, hà bắc, tam đảo,
ngũ hồ vv...
Tôi
phải có một lời kết luận chứ, tôi mỉm cười, nói rất thật lòng: "Nguyên tắc
bài Tây, với 32 quân bài, hay lá bài, không phải đặt chung cho thầy bà, mà là
những qui định do mình đặt ra, cho nên, chỉ có 1/10 là huyền bí thôi, còn 9/10
chính là kinh nghiệm sống ở đời ...
Nói
một cách khác, thầy bà phải có một quá trình lăn lộn với cuộc sống, học hỏi,
suy ngẫm, và suy đoán, không thể ỷ vào thiên cơ được".
Không
biết 4 quý vị trên hiện nay đang ở đâu, có ai phải hoặc thích cái sinh hoạt ma
ma Phật Phật này.
Riêng
tôi, người bày vẽ hư thực, giả chân cho quý vị, tôi vẫn không tiết lộ những
lá bài số mệnh người đời, bởi vì không bao giờ tôi dám sui khiến ai thay đổi
những gì Thượng Đế đã an bài...
Nhất
là với anh, người có thể khiến tôi bị xáo trộn tâm tư tình cảm, nhưng anh chỉ
là cái bóng mát khổng lồ của mặt trời...
Anh
che nắng hạn trên sa mạc tình đời ...mà vì tôi nồng nhiệt quá, nên dễ bị bốc
cháy ...miên man...
Anh
dám gật đầu, thản nhiên phán: "Phải tu thêm chín kiếp nữa, may ra tôi mới
gặp lại anh trong cái điều mơ ước đời này".
Tuy
nhiên "Đức năng thắng số", nếu tu thân, tích đức thiệt tình, thì trời
cũng ban cho bổn mệnh khác. ..bấy giờ chúng ta sẽ có một cuộc sống hay cách
sống khác, như ý ta hơn ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)