Mỗi Ngày Một Chuyện
CHIẾC BÓNG CỦA THƠ - CAO MỴ NHÂN
CHIẾC BÓNG CỦA THƠ - CAO MỴ NHÂN
Mưa lai rai suốt mấy ngày nay, vừa tạm dừng đúng giờ Ngọ, trời hửng lên một chút nắng vàng mầu mỡ gà ...
Mình chưa định làm gì, còn anh thì chắc chắn phải đi nhà thờ rồi ...
Ít hôm nay, mình khám phá ra một điều, là anh rất siêng năng trong mọi việc, song có một việc anh lại nhác đến kinh khủng.
Chắc anh nghĩ, sẽ không cần khảo, mình sẽ xưng chứ gì, lần này mình không dại, kể ra cho anh nghe làm gì. Cái sự nghe của anh, nó đã quá tải rồi, mà sự nói của anh, đối với mình như chưa đủ độ.
Tức quá, mình phải lục trong trí nhớ mơ hồ của mình, để khẳng định rằng: " Anh không hề cười với mình, dù vu vơ, thế anh không thấy, có những người đứng trực luôn ở cạnh mình à, và họ còn cười tươi tắn, nhiệt tình quá đỗi, dễ mến thế đấy ..."
" Để khiến bây giờ, xem lại mấy cái tin trên net về buổi ra mắt tập Nhịp Tim Thơ, mình còn ân hận, là sao không nói chuyện nhiều hơn với quý ông thi hữu ấy chứ..."
Tất cả những lời nói, cử chỉ của khách thơ dự chiều thơ nhạc đó, mình còn giữ ở đáy lòng, vốn tâm hồn nhạy cảm và thích bâng khuâng, mình nghĩ nếu muốn gặp lại ...tha nhân, mình phải có một tập thơ tình thứ hai, để lại ra mắt, và để lại gặp gỡ ...
Còn anh , Chúa bảo cũng không ...dám rời chỗ đứng . Sao ngày xưa anh năng động tiến chiếm ...mục tiêu thế , mà bây giờ anh lại mang tư tưởng chủ ...bại, à quên , chủ hoà ...vậy . Nhưng là ...bại lộ với hoà hoãn thôi đấy nhá, chớ hiểu lầm là bại , hoà với địch nghe .
Một bà khách thấy mình mỉm cười không với ai, bà cứ ngó quanh mình, coi có ai rình mình không, mà mình thú vị vậy. Bà khách tức chí hỏi : " này Mỵ , đang cười với ai thế ? "
Mình trả lời ỡm ờ : " cười với Hảo, chứ với ai đâu " .
Hảo thầm thì với mình : " Mỵ ơi, vợ chồng bà Tê cũng đi nghe thơ đấy. Mình hỏi Tê, nó bảo : Mỵ bảo ông bà ấy nên đi nghe thơ nhạc, để làm mới lại cuộc tình, phải thế không ? Ai ở trong thơ Mỵ đấy hả ? "
Ai cũng được thôi, để chứng minh cho lòng dạ vô tư , thản nhiên của tác giả Nhịp Tim Thơ, ta đọc cho ngươi nghe bài thơ mới viết , xem Hảo nói là ai .
Từ hôm ta hụt gặp nhau
Anh không nói nhỏ một câu hẹn hò
Em nhìn lối mộng quanh co
Bỗng dưng thương cảm người cho hết tình ...
Hảo cứ : Ai thế, ai thế . Mình cao hứng tiếp luôn :
Thế là, em lại một mình
Bâng quơ hờn giận anh rình mãi thôi
Mai em lên tận đỉnh đồi
Ngồi hong tóc ngắn, xem trời có cao
Anh đừng trách em tào lao
Chính anh xem nhẹ ra vào ...cõi thiêng
Còn không trải thảm nhung êm
Cho em bái tạ thần tiên kiếp này ...
Hảo giằng tay tôi, đúng lúc Giáo sư Trần Huy Bích, diễn giảđang dẫn chứng bài thơ " Nhớ Anh " trong Nhịp Tim Thơ, rằng :
Nhớ anh ư, nhớ thế nào
Khi ra đứng ngó, lúc vào làm thơ ...
Hảo bảo : " như có điều gì không ổn "
Bạn nói mới lạ, làm thơ chứ có làm giặc đâu mà ổn với ...ển hở...
Thế là ngơ ngác hồn say
Ngó theo anh tới chân mây, cuối trời
Để rồi thương nhớ đầy vơi
Có em, anh có cả đời lãng du ..,
Những cuộc tình thơ không phải là ...tình thật . Bởi vì người thơ không cần một mái nhà, một nghề nghiệp , một địa vị , một vốn liếng rong chơi...
Trong những cuộc tình thơ không có bắt đầu, không có kết thúc, gọi là vô thuỷ, vô chung...
Trong cuộc tình thơ không sờ nắm được, nhưng có cỏ hoa chứng thực như thi sĩ Luân Hoán " Mở thơ Cao Mỵ Nhân " nơi thi tập Nhịp Tim Thơ, bởi tự cổ , thi nhân sống với phong hoa tuyết nguyệt, thì những cuộc tình thơ chỉ là huyễn ảnh, là dư âm , là thực đấy mà hư , là chân đấy mà giả . ..
Hảo là bạn học cùng trường Trưng Vương danh tiếng với tôi, cô nàng lại có một mẫu mã gia đình hết sức nguyên tắc, nên bạn lắc đầu, không chấp nhận cái cuộc tình thơ hư giả , mà phải thực chân đến vẹn toàn . Thì tất nhiên rồi , bậc nữ lưu nào cũng vậy, không ai thích " mờ mờ nhân ảnh " cả, cho dẫu ôm bụng đói vẫn tiêu dao ...
Thế thì còn ai làm thơ, và làm chi có tình thơ trong đời chúng ta nữa ...
Lại vẫn bơi theo tư duy thi sĩ Luân Hoán, nào thơ Cao Mỵ Nhân , là tâm tình, là tỏ tình, là thất tình ...với thơ, bởi vì trong thơ có người ảo .
Có một vị thức giả ở San Diego, đi dự chiều thơ Nhịp Tim Thơ của Cao Mỵ Nhân, thi khách nói rằng :
" Sao nhà thơ Luân Hoán không nói thêm chữ ...tuyệt tình ? Thơ Cao Mỵ Nhân còn là Tuyệt tình nữa ...
Nhưng hình như thi sĩ Luân Hoán muốn dành chữ Tuyệt tình cho thơ Cao Mỵ Nhân ở khía cạnh khác , có nghĩa Nhịp Tim Thơ là một cuốn Tuyệt tình thơ ..."
Thì đúng rồi, trong đó , Nhịp Tim Thơ có một cuộc tình thơ đẹp tuyệt vời .
Hảo lại không chịu : " Thấy chưa , có thực mới có hư chứ, vậy ai là thực , còn thơ là hư được rồi .
Ôi , đôi khi không thực, mà cũng chẳng là hư ...là rất bình thường của bất cứ thi sĩ nào, Luân Hoán, Lê Hân , Thái Tú Hạp hay vv ...khác, người làm thơ như bốc thuốc trong tủ thuốc Bắc.
Nếu rành vị thuốc, thì có một thang thơ " linh đan " , còn nếu chưa quen tay, thì bịnh nhân e uống lầm " độc dược " tình ý...
Nữ sĩ Vi Khuê thì lại nghĩ rằng: " Đôi lúc làm thơ cũng như lên đồng, viết ra theo cảm hứng lúc đó đã ..."
Chắc anh cũng nghĩ: " Những bài thơ mình viết cứ thăng giáng, say sưa như bóng đồng múa may, tâm hồn hoàn toàn buông thả ..."
Đúng vậy, chẳng có gì cần phải giữ lại trong lòng , bởi vì giữ lại sẽ nặng tình riêng . ..
CAO MỴ NHÂN (HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
CHIẾC BÓNG CỦA THƠ - CAO MỴ NHÂN
CHIẾC BÓNG CỦA THƠ - CAO MỴ NHÂN
Mưa lai rai suốt mấy ngày nay, vừa tạm dừng đúng giờ Ngọ, trời hửng lên một chút nắng vàng mầu mỡ gà ...
Mình chưa định làm gì, còn anh thì chắc chắn phải đi nhà thờ rồi ...
Ít hôm nay, mình khám phá ra một điều, là anh rất siêng năng trong mọi việc, song có một việc anh lại nhác đến kinh khủng.
Chắc anh nghĩ, sẽ không cần khảo, mình sẽ xưng chứ gì, lần này mình không dại, kể ra cho anh nghe làm gì. Cái sự nghe của anh, nó đã quá tải rồi, mà sự nói của anh, đối với mình như chưa đủ độ.
Tức quá, mình phải lục trong trí nhớ mơ hồ của mình, để khẳng định rằng: " Anh không hề cười với mình, dù vu vơ, thế anh không thấy, có những người đứng trực luôn ở cạnh mình à, và họ còn cười tươi tắn, nhiệt tình quá đỗi, dễ mến thế đấy ..."
" Để khiến bây giờ, xem lại mấy cái tin trên net về buổi ra mắt tập Nhịp Tim Thơ, mình còn ân hận, là sao không nói chuyện nhiều hơn với quý ông thi hữu ấy chứ..."
Tất cả những lời nói, cử chỉ của khách thơ dự chiều thơ nhạc đó, mình còn giữ ở đáy lòng, vốn tâm hồn nhạy cảm và thích bâng khuâng, mình nghĩ nếu muốn gặp lại ...tha nhân, mình phải có một tập thơ tình thứ hai, để lại ra mắt, và để lại gặp gỡ ...
Còn anh , Chúa bảo cũng không ...dám rời chỗ đứng . Sao ngày xưa anh năng động tiến chiếm ...mục tiêu thế , mà bây giờ anh lại mang tư tưởng chủ ...bại, à quên , chủ hoà ...vậy . Nhưng là ...bại lộ với hoà hoãn thôi đấy nhá, chớ hiểu lầm là bại , hoà với địch nghe .
Một bà khách thấy mình mỉm cười không với ai, bà cứ ngó quanh mình, coi có ai rình mình không, mà mình thú vị vậy. Bà khách tức chí hỏi : " này Mỵ , đang cười với ai thế ? "
Mình trả lời ỡm ờ : " cười với Hảo, chứ với ai đâu " .
Hảo thầm thì với mình : " Mỵ ơi, vợ chồng bà Tê cũng đi nghe thơ đấy. Mình hỏi Tê, nó bảo : Mỵ bảo ông bà ấy nên đi nghe thơ nhạc, để làm mới lại cuộc tình, phải thế không ? Ai ở trong thơ Mỵ đấy hả ? "
Ai cũng được thôi, để chứng minh cho lòng dạ vô tư , thản nhiên của tác giả Nhịp Tim Thơ, ta đọc cho ngươi nghe bài thơ mới viết , xem Hảo nói là ai .
Từ hôm ta hụt gặp nhau
Anh không nói nhỏ một câu hẹn hò
Em nhìn lối mộng quanh co
Bỗng dưng thương cảm người cho hết tình ...
Hảo cứ : Ai thế, ai thế . Mình cao hứng tiếp luôn :
Thế là, em lại một mình
Bâng quơ hờn giận anh rình mãi thôi
Mai em lên tận đỉnh đồi
Ngồi hong tóc ngắn, xem trời có cao
Anh đừng trách em tào lao
Chính anh xem nhẹ ra vào ...cõi thiêng
Còn không trải thảm nhung êm
Cho em bái tạ thần tiên kiếp này ...
Hảo giằng tay tôi, đúng lúc Giáo sư Trần Huy Bích, diễn giảđang dẫn chứng bài thơ " Nhớ Anh " trong Nhịp Tim Thơ, rằng :
Nhớ anh ư, nhớ thế nào
Khi ra đứng ngó, lúc vào làm thơ ...
Hảo bảo : " như có điều gì không ổn "
Bạn nói mới lạ, làm thơ chứ có làm giặc đâu mà ổn với ...ển hở...
Thế là ngơ ngác hồn say
Ngó theo anh tới chân mây, cuối trời
Để rồi thương nhớ đầy vơi
Có em, anh có cả đời lãng du ..,
Những cuộc tình thơ không phải là ...tình thật . Bởi vì người thơ không cần một mái nhà, một nghề nghiệp , một địa vị , một vốn liếng rong chơi...
Trong những cuộc tình thơ không có bắt đầu, không có kết thúc, gọi là vô thuỷ, vô chung...
Trong cuộc tình thơ không sờ nắm được, nhưng có cỏ hoa chứng thực như thi sĩ Luân Hoán " Mở thơ Cao Mỵ Nhân " nơi thi tập Nhịp Tim Thơ, bởi tự cổ , thi nhân sống với phong hoa tuyết nguyệt, thì những cuộc tình thơ chỉ là huyễn ảnh, là dư âm , là thực đấy mà hư , là chân đấy mà giả . ..
Hảo là bạn học cùng trường Trưng Vương danh tiếng với tôi, cô nàng lại có một mẫu mã gia đình hết sức nguyên tắc, nên bạn lắc đầu, không chấp nhận cái cuộc tình thơ hư giả , mà phải thực chân đến vẹn toàn . Thì tất nhiên rồi , bậc nữ lưu nào cũng vậy, không ai thích " mờ mờ nhân ảnh " cả, cho dẫu ôm bụng đói vẫn tiêu dao ...
Thế thì còn ai làm thơ, và làm chi có tình thơ trong đời chúng ta nữa ...
Lại vẫn bơi theo tư duy thi sĩ Luân Hoán, nào thơ Cao Mỵ Nhân , là tâm tình, là tỏ tình, là thất tình ...với thơ, bởi vì trong thơ có người ảo .
Có một vị thức giả ở San Diego, đi dự chiều thơ Nhịp Tim Thơ của Cao Mỵ Nhân, thi khách nói rằng :
" Sao nhà thơ Luân Hoán không nói thêm chữ ...tuyệt tình ? Thơ Cao Mỵ Nhân còn là Tuyệt tình nữa ...
Nhưng hình như thi sĩ Luân Hoán muốn dành chữ Tuyệt tình cho thơ Cao Mỵ Nhân ở khía cạnh khác , có nghĩa Nhịp Tim Thơ là một cuốn Tuyệt tình thơ ..."
Thì đúng rồi, trong đó , Nhịp Tim Thơ có một cuộc tình thơ đẹp tuyệt vời .
Hảo lại không chịu : " Thấy chưa , có thực mới có hư chứ, vậy ai là thực , còn thơ là hư được rồi .
Ôi , đôi khi không thực, mà cũng chẳng là hư ...là rất bình thường của bất cứ thi sĩ nào, Luân Hoán, Lê Hân , Thái Tú Hạp hay vv ...khác, người làm thơ như bốc thuốc trong tủ thuốc Bắc.
Nếu rành vị thuốc, thì có một thang thơ " linh đan " , còn nếu chưa quen tay, thì bịnh nhân e uống lầm " độc dược " tình ý...
Nữ sĩ Vi Khuê thì lại nghĩ rằng: " Đôi lúc làm thơ cũng như lên đồng, viết ra theo cảm hứng lúc đó đã ..."
Chắc anh cũng nghĩ: " Những bài thơ mình viết cứ thăng giáng, say sưa như bóng đồng múa may, tâm hồn hoàn toàn buông thả ..."
Đúng vậy, chẳng có gì cần phải giữ lại trong lòng , bởi vì giữ lại sẽ nặng tình riêng . ..
CAO MỴ NHÂN (HNPD)