Mỗi Ngày Một Chuyện

CHƯA THẬT HẾT MÊ SI - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Ấy vậy mà không viết là...khổ tâm lắm, là vì đã không rong chơi quần tam, tụ ngũ...không phôn phiếc, meo miếc...thì phải cho chữ nghĩa chơi vơi, chứ nhốt chúng, dăm ba lời...óng ả, mơ màng, thì tội cho cả người lẫn chữ lắm.

           

       CHƯA THẬT HẾT MÊ SI   -  CAO MỴ NHÂN 

 

Dẫu cho đang thở không khí của những ngày đầu tiên năm mới, tôi vẫn ngồi trong cửa sổ, nhìn ra ngoài trời mây, đúng là nắng tinh khôi dưới trời xanh biếc, mây trắng nõn nà ...nhưng phải cái tội mấy hôm nay lạnh quá. 

Để rồi có cảm tưởng hình như là: một ngày vẫn giống mọi ngày, trong nếp sinh hoạt của tôi, thì nhất định là thế, ngắm trời mây, rồi viết lách ...

Và mặc dầu chỉ có tôi trong căn nhà này, với đứa cháu đích tôn được nghỉ Christmas, cùng New Year , tới hết tuần sau mới đi học . 

Cháu được nghỉ dài ngày như vậy, tôi rất thích, là trước nhất tôi không phải thấp thỏm chờ mẹ nó chở nó học về.

Rồi mẹ nó đi làm tiếp, để tôi làm sao bắt nó phải ăn no kềnh bụng ra, đồ ăn thức uống, trái cây bánh trái liên tục bữa xế, vì trưa cháu đã ăn trên trường rồi . 

Xong là thả dàn 2 bà cháu 2 phòng, việc ai nấy làm, cháu vừa làm bài, vừa chơi ba cái thẻ bài bằng cỡ Bộ bài tây, nhưng hình thì mịt mù, bài rất đẹp . 

Còn tôi lại cà rà thơ phú ...tào lao. 

 

Ấy vậy mà không viết là ...khổ tâm lắm, là vì đã không rong chơi quần tam, tụ ngũ ...không phôn phiếc, meo miếc ...thì phải cho chữ nghĩa chơi vơi, chứ nhốt chúng, dăm ba lời ...óng ả, mơ màng, thì tội cho cả người lẫn chữ lắm.

Vì thế, vị Chủ Biên ...tôi, đã thông cảm tôi ...hết mình vì " đại nghĩa HNPĐ." Tôi viết lách tưng bừng luôn. 

 Nhà văn Nguyễn Trọng Hoàn đã nói rất quyết đoán, rằng tôi còn viết được thì cứ viết đi...Ở đời còn bao nhiêu thứ để viết ...

Nhận xét đó, đã trôi qua được một năm. 

Tết Dương lịch năm ngoái, tôi lên Sacto, thủ phủ của 

bang nhà, tôi lang thang đi chơi vùng cận Bắc Sacramento, những dãy nhà bìa rừng sang trọng, mà lòng chẳng vui tí nào . 

Ông bà nhà văn, ký giả Tô Ngọc chiều tôi  quá xá, nhưng trên gương mặt tôi cứ ướt sũng buồn ơi . Ông bà ấy bảo: " nếu không vui, thì nên về, vì sắp tới Tết ta rồi, còn lo tống cựu nghinh tân chứ. 

 

Về lại Los Angeles, Nhị ca Lính Dù nói : "  Thôi đừng buồn nữa, ông Chủ biên biết là Cao Mỵ Nhân không viết thường xuyên thì buồn, nên ...cứ viết đi, net active rồi ..." 

Lòng tôi cứ đắng nỗi u trầm . 

Sau đó " sa trường mạng " phục hoạt ", lòng tôi lại chứa chan nắng mới ...

Vậy mà đã một năm trôi qua...mỗi lần nhắc chữ " một năm ", tôi thường nhớ bài thơ tôi viết trong tập thơ chưa đặt tên, tức là viết dạng bản thảo, với 85 bài trong tập vở học trò từ năm 1980,  có mấy câu còn nhớ được như sau : 

 

Một tháng thường không nói được gì 

Một năm chưa thật hết mê si 

Một đời, e có điều gian dối 

Nhưng, mỗi ngày vui một ngắn đi 

          ( Thơ Mỵ - Sau Cuộc Chiến - CMN ) 

 

Tập bản thảo này, nhà thơ Huy Trâm, tức Thẩm phán Nguyễn Hồng Nhuận Tam mượn coi, và đã bị Công an quận Bình Thạnh tịch thu khi nhà thơ Huy Trâm đến thăm nhà văn Võ Long Tê ở đường Trương Minh Giảng, quận 3,Saigon , cả 2 vị vừa nêu đều bị bắt lúc đó , giữa thập niên 80 thế kỷ trước . 

Một thời gian sau, nhà thơ Huy Trâm được thả về ông nói: "Tập  thơ Cao Mỵ Nhân bị giữ ở số 4  Phan Đăng Lưu, Quận Bình Thạnh, muốn đòi thì tới đó, lấy lại " . 

Ôi chao, bố bảo tôi cũng chẳng dại,  chỉ vì một tập thơ mà đi tù thêm nữa à ? Chỗ đó là công an kinh khủng , một trại tù giữ toàn những nhân vật tên tuổi như giáo sư Doãn Quốc Sỹ, nhà văn Hiếu Chân  vv...

 

Qua rồi, không có thơ đó, thì làm thơ khác, không ...hay được, thì ...dở, vả lại nói như nhà thơ Nguyễn Vô Cùng ở Suối Bạc  bang Maryland : " Thơ chứ ...chết đâu mà ghê gớm thế " vì một bạn thơ cứ ...khổ vì thơ . 

Đã đành sự thể là vậy, và cũng chỉ là vậy. Thơ hay còn trên thơ nữa, cũng chỉ là hư ảo thôi . 

Người làm thơ như tôi, nói thì mạnh miệng lắm, nhưng đôi khi cũng rơi nước mắt ...tất nhiên những thơ văn , nhạc hoạ vv...của tác giả nào thì quý giá với tác giả ấy . Nhất là trong những " bài bản " đó, nó mang những kỷ niệm mà khó viết được lần thứ hai. 

Mới đây giáo sư Trần Huy Bích trong dịp giới thiệu tập Nhịp Tim Thơ của Cao Mỵ Nhân, có đơn cử ra những câu thơ Cao Mỵ Nhân viết từ năm 15 tuổi, nhưng bao cuộc rời chuyển nơi cư trú ...đã thất lạc hết .

 Nhà thơ Cung Trầm Tưởng cũng mới được một người quen thủa còn thanh niên, nói cho ông biết bài thơ Cung Trầm Tưởng viết ở bên bờ sông Đà ngoài Bắc, mà ông có nhớ gì đâu . 

 

Không nói xa xôi, chính nhà văn Nguyễn Trọng Hoàn cũng có hàng trăm bài viết từ khi lên mạng thân quý này, và trước nữa ...bị lạc mất, mà Chủ biên...tôi có quan  tâm đâu ...

Một lần tình cờ tôi biết được điều đó, tôi hỏi Chủ biên ...tôi, làm sao có lại được bài bị thất thoát, thì ông cười trả lời : 

" viết bài khác , cái ý của mình rồi, lời viết thay đổi, đôi khi còn mới lạ hơn " . 

Qua sự kiện trên, khiến tôi mắc cở mỗi lần có ý ...bắt thường Nhị Ca Lính Dù, là không giữ bài tôi viết để dành ...

Chu choa, Lính Dù cũng cười: " viết mạng khác báo giấy nha : ngắn gọn và đủ ý, làm sao cho bạn đọc hiểu ngay , thế thì cần chi giữ lại, bởi bài hôm nay phải khác bài hôm qua chớ ..." 

Nên chi bây giờ tôi cũng bắt chước nhị vị trong Ban Biên Tập nêu trên,  là ...chả quan tâm hành trình chữ nghĩa  nữa, căn bản là vẫn đi đúng đường thôi . 

Ấy nói vậy , nhưng giữ thơ cho Cao Mỵ Nhân nhé. Vì mình nào có của cải gì ngoài ba cái vần điệu ..." đưa anh vào khổ luỵ hôm nay " như nhạc sĩ Lam Phương đã thốt trong bài "Lầm " bất hủ đó ...

 

CAO MỴ NHÂN (HNPD)

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

CHƯA THẬT HẾT MÊ SI - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Ấy vậy mà không viết là...khổ tâm lắm, là vì đã không rong chơi quần tam, tụ ngũ...không phôn phiếc, meo miếc...thì phải cho chữ nghĩa chơi vơi, chứ nhốt chúng, dăm ba lời...óng ả, mơ màng, thì tội cho cả người lẫn chữ lắm.

           

       CHƯA THẬT HẾT MÊ SI   -  CAO MỴ NHÂN 

 

Dẫu cho đang thở không khí của những ngày đầu tiên năm mới, tôi vẫn ngồi trong cửa sổ, nhìn ra ngoài trời mây, đúng là nắng tinh khôi dưới trời xanh biếc, mây trắng nõn nà ...nhưng phải cái tội mấy hôm nay lạnh quá. 

Để rồi có cảm tưởng hình như là: một ngày vẫn giống mọi ngày, trong nếp sinh hoạt của tôi, thì nhất định là thế, ngắm trời mây, rồi viết lách ...

Và mặc dầu chỉ có tôi trong căn nhà này, với đứa cháu đích tôn được nghỉ Christmas, cùng New Year , tới hết tuần sau mới đi học . 

Cháu được nghỉ dài ngày như vậy, tôi rất thích, là trước nhất tôi không phải thấp thỏm chờ mẹ nó chở nó học về.

Rồi mẹ nó đi làm tiếp, để tôi làm sao bắt nó phải ăn no kềnh bụng ra, đồ ăn thức uống, trái cây bánh trái liên tục bữa xế, vì trưa cháu đã ăn trên trường rồi . 

Xong là thả dàn 2 bà cháu 2 phòng, việc ai nấy làm, cháu vừa làm bài, vừa chơi ba cái thẻ bài bằng cỡ Bộ bài tây, nhưng hình thì mịt mù, bài rất đẹp . 

Còn tôi lại cà rà thơ phú ...tào lao. 

 

Ấy vậy mà không viết là ...khổ tâm lắm, là vì đã không rong chơi quần tam, tụ ngũ ...không phôn phiếc, meo miếc ...thì phải cho chữ nghĩa chơi vơi, chứ nhốt chúng, dăm ba lời ...óng ả, mơ màng, thì tội cho cả người lẫn chữ lắm.

Vì thế, vị Chủ Biên ...tôi, đã thông cảm tôi ...hết mình vì " đại nghĩa HNPĐ." Tôi viết lách tưng bừng luôn. 

 Nhà văn Nguyễn Trọng Hoàn đã nói rất quyết đoán, rằng tôi còn viết được thì cứ viết đi...Ở đời còn bao nhiêu thứ để viết ...

Nhận xét đó, đã trôi qua được một năm. 

Tết Dương lịch năm ngoái, tôi lên Sacto, thủ phủ của 

bang nhà, tôi lang thang đi chơi vùng cận Bắc Sacramento, những dãy nhà bìa rừng sang trọng, mà lòng chẳng vui tí nào . 

Ông bà nhà văn, ký giả Tô Ngọc chiều tôi  quá xá, nhưng trên gương mặt tôi cứ ướt sũng buồn ơi . Ông bà ấy bảo: " nếu không vui, thì nên về, vì sắp tới Tết ta rồi, còn lo tống cựu nghinh tân chứ. 

 

Về lại Los Angeles, Nhị ca Lính Dù nói : "  Thôi đừng buồn nữa, ông Chủ biên biết là Cao Mỵ Nhân không viết thường xuyên thì buồn, nên ...cứ viết đi, net active rồi ..." 

Lòng tôi cứ đắng nỗi u trầm . 

Sau đó " sa trường mạng " phục hoạt ", lòng tôi lại chứa chan nắng mới ...

Vậy mà đã một năm trôi qua...mỗi lần nhắc chữ " một năm ", tôi thường nhớ bài thơ tôi viết trong tập thơ chưa đặt tên, tức là viết dạng bản thảo, với 85 bài trong tập vở học trò từ năm 1980,  có mấy câu còn nhớ được như sau : 

 

Một tháng thường không nói được gì 

Một năm chưa thật hết mê si 

Một đời, e có điều gian dối 

Nhưng, mỗi ngày vui một ngắn đi 

          ( Thơ Mỵ - Sau Cuộc Chiến - CMN ) 

 

Tập bản thảo này, nhà thơ Huy Trâm, tức Thẩm phán Nguyễn Hồng Nhuận Tam mượn coi, và đã bị Công an quận Bình Thạnh tịch thu khi nhà thơ Huy Trâm đến thăm nhà văn Võ Long Tê ở đường Trương Minh Giảng, quận 3,Saigon , cả 2 vị vừa nêu đều bị bắt lúc đó , giữa thập niên 80 thế kỷ trước . 

Một thời gian sau, nhà thơ Huy Trâm được thả về ông nói: "Tập  thơ Cao Mỵ Nhân bị giữ ở số 4  Phan Đăng Lưu, Quận Bình Thạnh, muốn đòi thì tới đó, lấy lại " . 

Ôi chao, bố bảo tôi cũng chẳng dại,  chỉ vì một tập thơ mà đi tù thêm nữa à ? Chỗ đó là công an kinh khủng , một trại tù giữ toàn những nhân vật tên tuổi như giáo sư Doãn Quốc Sỹ, nhà văn Hiếu Chân  vv...

 

Qua rồi, không có thơ đó, thì làm thơ khác, không ...hay được, thì ...dở, vả lại nói như nhà thơ Nguyễn Vô Cùng ở Suối Bạc  bang Maryland : " Thơ chứ ...chết đâu mà ghê gớm thế " vì một bạn thơ cứ ...khổ vì thơ . 

Đã đành sự thể là vậy, và cũng chỉ là vậy. Thơ hay còn trên thơ nữa, cũng chỉ là hư ảo thôi . 

Người làm thơ như tôi, nói thì mạnh miệng lắm, nhưng đôi khi cũng rơi nước mắt ...tất nhiên những thơ văn , nhạc hoạ vv...của tác giả nào thì quý giá với tác giả ấy . Nhất là trong những " bài bản " đó, nó mang những kỷ niệm mà khó viết được lần thứ hai. 

Mới đây giáo sư Trần Huy Bích trong dịp giới thiệu tập Nhịp Tim Thơ của Cao Mỵ Nhân, có đơn cử ra những câu thơ Cao Mỵ Nhân viết từ năm 15 tuổi, nhưng bao cuộc rời chuyển nơi cư trú ...đã thất lạc hết .

 Nhà thơ Cung Trầm Tưởng cũng mới được một người quen thủa còn thanh niên, nói cho ông biết bài thơ Cung Trầm Tưởng viết ở bên bờ sông Đà ngoài Bắc, mà ông có nhớ gì đâu . 

 

Không nói xa xôi, chính nhà văn Nguyễn Trọng Hoàn cũng có hàng trăm bài viết từ khi lên mạng thân quý này, và trước nữa ...bị lạc mất, mà Chủ biên...tôi có quan  tâm đâu ...

Một lần tình cờ tôi biết được điều đó, tôi hỏi Chủ biên ...tôi, làm sao có lại được bài bị thất thoát, thì ông cười trả lời : 

" viết bài khác , cái ý của mình rồi, lời viết thay đổi, đôi khi còn mới lạ hơn " . 

Qua sự kiện trên, khiến tôi mắc cở mỗi lần có ý ...bắt thường Nhị Ca Lính Dù, là không giữ bài tôi viết để dành ...

Chu choa, Lính Dù cũng cười: " viết mạng khác báo giấy nha : ngắn gọn và đủ ý, làm sao cho bạn đọc hiểu ngay , thế thì cần chi giữ lại, bởi bài hôm nay phải khác bài hôm qua chớ ..." 

Nên chi bây giờ tôi cũng bắt chước nhị vị trong Ban Biên Tập nêu trên,  là ...chả quan tâm hành trình chữ nghĩa  nữa, căn bản là vẫn đi đúng đường thôi . 

Ấy nói vậy , nhưng giữ thơ cho Cao Mỵ Nhân nhé. Vì mình nào có của cải gì ngoài ba cái vần điệu ..." đưa anh vào khổ luỵ hôm nay " như nhạc sĩ Lam Phương đã thốt trong bài "Lầm " bất hủ đó ...

 

CAO MỴ NHÂN (HNPD)

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm