Phiếm Đàm, Đàm Chuyện...
Cám Ơn Các CAM, Nhờ Các Cậu, Bọn Tớ Biết Thêm Nhiều Điều - Đồ Ngu.
( HNPD ) Phải nói là các CAM kỳ này dũng mãnh thật, bọn tớ xin bái phục các cậu, nói thật đấy. Tuy nhiên nhờ có " chiến công" ấy, những nạn nhân như bọn tớ mới hiểu rõ nghĩa của điển tích " Tái ông thất mã" là như thế nào. Này nhé,
- Tớ mới biết ngoài cái hăng say điên cuồng của một con chó săn, các cậu còn chứng tỏ cho bọn chủ, lòng trung thành với ông Hồ Chí Minh ( tức giận với câu trên trang Lá cải: Từ khi bị hack, hãi quá rồi, không dám ví mặt bác Hồ như cái mặt lồn nữa ), một sinh vật đang reo rắc cái di sản quỷ tha ma bắt, giống như một căn bệnh ung thư ở vào thời kỳ chót.
Bọn tớ mới thấy cái câu " nuôi quân cả năm dùng trong có một giờ " là đúng, ai đời nào bỏ tiền của dân đóng thuế, học " chuyên" về một môn là khủng bố mạng ( dân gian gọi là phường trộm cắp ), mà cả năm chẳng làm nên cơm cháo gì ?
- Bọn tớ mới biết thêm rằng câu " đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy " , để hiểu thêm cái chiến thuật chống Cộng, đả Hồ của bọn tớ, khi dùng thứ văn phong hạ đẳng với chiêu thức không giống ai.... Là vô cùng siêu việt ! Hiểu thêm rằng, những bài chửi Cộng thâm thúy, tràng giang đại hải...Không bằng dùng một trang Lá cải, cứ hàng ngày ví cái mặt của " cha già dân tộc, Bác kính yêu" như cái mặt ( có tháng ) của những phụ nhân chân yếu tay mềm, đái không qua ngọn cỏ !
- Bọn tớ rất sung sướng để hiểu thêm rằng, cái tờ báo Lá Cải HNPĐ, tuy lá cải lá đa, tuy văn chương mách qué, tuy gồm những tên lính què quặt, nhưng lại là món ăn tinh thần không thể nào thiếu cho một số cực đông đồng bào ta ở trong, ngoài nước. Tuy vẫn có những lời chép miệng: " Mùi thì có mùi thơm, mùi thối. Mùi thơm thì ngào ngạt thật đấy, nhưng chưa hẳn ai cũng thích, lại có người bị dị ứng nữa . Còn mùi thối ( ví với HNPD ) như những mòn ăn quê hương: mắm nêm, mắm tép, mắm ruốc...Thối quá đi chứ, nhưng chẳng ai bỏ được ! "
- Nhờ có các hạ đánh phá vùi dập hết ngày này qua ngày khác trong cả tuần qua. Nay sống lại, bọn tớ lại có dịp "tự sướng" rằng thì là mà: Ngày xưa, tuy được ươm nóng với một lòng ái quốc dạt dào, được trang bị vũ khí tận răng, nhưng chung cuộc lại bị thất bại chua cay để đến nỗi, đứa thì bỏ mạng sa trường, đứa thì vào tù lao cải, gia đình ly tán, còn dân nước Nam thì bị bọn đầu trâu mặt ngựa thống trị. Nay, chỉ có một nhóm đui què sứt mẻ, một bộ gõ đơn sơ với những câu đầu đường xó chợ. Thế mà đã làm rung rinh cả cái rest-room Ba Đình...Ấy là nhờ " công ơn" của các cậu đấy, CAM ạ !
- Riêng Đồ Ngu tôi, trong những ngày web bị hack , chẳng có việc làm ( ngu thì làm sao biết gì mà làm ), lại nhớ đến câu của thằng cha Chệt Đào Tiềm " Điền viên tương vô, hồ bất qui ? ". Lại nhớ đến câu mắng mỏ của thằng Bảo Dù: " Vườn tược thì bỏ hoang phế, chỉ có ngồi gõ phét, đàm thiên thuyết địa, tán chuyện tào lao"...Mới xắn tay áo để khiêng đá, tỉa cây. Mới có thời gian ngồi ôm quyển Đông Châu Liệt Quốc vừa đọc vừa ngẫm nghĩ thế giới xưa và nay, chuyện đời điên đảo, chuyện lên voi, xuống ống cống, chuyện còn mất của Đông và Tây chẳng khác gì nhau . Vừa hít hà hương thơm của hoa chanh, hoa bưởi đầu mùa..
Ấy, vì thế mà bọn tớ phải " cực kỳ cám ơn" các cậu đấy nhé.
Go ahead !
Đồ Ngu
( HNPĐ )
Cám Ơn Các CAM, Nhờ Các Cậu, Bọn Tớ Biết Thêm Nhiều Điều - Đồ Ngu.
( HNPD ) Phải nói là các CAM kỳ này dũng mãnh thật, bọn tớ xin bái phục các cậu, nói thật đấy. Tuy nhiên nhờ có " chiến công" ấy, những nạn nhân như bọn tớ mới hiểu rõ nghĩa của điển tích " Tái ông thất mã" là như thế nào. Này nhé,
- Tớ mới biết ngoài cái hăng say điên cuồng của một con chó săn, các cậu còn chứng tỏ cho bọn chủ, lòng trung thành với ông Hồ Chí Minh ( tức giận với câu trên trang Lá cải: Từ khi bị hack, hãi quá rồi, không dám ví mặt bác Hồ như cái mặt lồn nữa ), một sinh vật đang reo rắc cái di sản quỷ tha ma bắt, giống như một căn bệnh ung thư ở vào thời kỳ chót.
Bọn tớ mới thấy cái câu " nuôi quân cả năm dùng trong có một giờ " là đúng, ai đời nào bỏ tiền của dân đóng thuế, học " chuyên" về một môn là khủng bố mạng ( dân gian gọi là phường trộm cắp ), mà cả năm chẳng làm nên cơm cháo gì ?
- Bọn tớ mới biết thêm rằng câu " đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy " , để hiểu thêm cái chiến thuật chống Cộng, đả Hồ của bọn tớ, khi dùng thứ văn phong hạ đẳng với chiêu thức không giống ai.... Là vô cùng siêu việt ! Hiểu thêm rằng, những bài chửi Cộng thâm thúy, tràng giang đại hải...Không bằng dùng một trang Lá cải, cứ hàng ngày ví cái mặt của " cha già dân tộc, Bác kính yêu" như cái mặt ( có tháng ) của những phụ nhân chân yếu tay mềm, đái không qua ngọn cỏ !
- Bọn tớ rất sung sướng để hiểu thêm rằng, cái tờ báo Lá Cải HNPĐ, tuy lá cải lá đa, tuy văn chương mách qué, tuy gồm những tên lính què quặt, nhưng lại là món ăn tinh thần không thể nào thiếu cho một số cực đông đồng bào ta ở trong, ngoài nước. Tuy vẫn có những lời chép miệng: " Mùi thì có mùi thơm, mùi thối. Mùi thơm thì ngào ngạt thật đấy, nhưng chưa hẳn ai cũng thích, lại có người bị dị ứng nữa . Còn mùi thối ( ví với HNPD ) như những mòn ăn quê hương: mắm nêm, mắm tép, mắm ruốc...Thối quá đi chứ, nhưng chẳng ai bỏ được ! "
- Nhờ có các hạ đánh phá vùi dập hết ngày này qua ngày khác trong cả tuần qua. Nay sống lại, bọn tớ lại có dịp "tự sướng" rằng thì là mà: Ngày xưa, tuy được ươm nóng với một lòng ái quốc dạt dào, được trang bị vũ khí tận răng, nhưng chung cuộc lại bị thất bại chua cay để đến nỗi, đứa thì bỏ mạng sa trường, đứa thì vào tù lao cải, gia đình ly tán, còn dân nước Nam thì bị bọn đầu trâu mặt ngựa thống trị. Nay, chỉ có một nhóm đui què sứt mẻ, một bộ gõ đơn sơ với những câu đầu đường xó chợ. Thế mà đã làm rung rinh cả cái rest-room Ba Đình...Ấy là nhờ " công ơn" của các cậu đấy, CAM ạ !
- Riêng Đồ Ngu tôi, trong những ngày web bị hack , chẳng có việc làm ( ngu thì làm sao biết gì mà làm ), lại nhớ đến câu của thằng cha Chệt Đào Tiềm " Điền viên tương vô, hồ bất qui ? ". Lại nhớ đến câu mắng mỏ của thằng Bảo Dù: " Vườn tược thì bỏ hoang phế, chỉ có ngồi gõ phét, đàm thiên thuyết địa, tán chuyện tào lao"...Mới xắn tay áo để khiêng đá, tỉa cây. Mới có thời gian ngồi ôm quyển Đông Châu Liệt Quốc vừa đọc vừa ngẫm nghĩ thế giới xưa và nay, chuyện đời điên đảo, chuyện lên voi, xuống ống cống, chuyện còn mất của Đông và Tây chẳng khác gì nhau . Vừa hít hà hương thơm của hoa chanh, hoa bưởi đầu mùa..
Ấy, vì thế mà bọn tớ phải " cực kỳ cám ơn" các cậu đấy nhé.
Go ahead !
Đồ Ngu
( HNPĐ )