Truyện Ngắn & Phóng Sự
Chiếc Xe Cứu Mạng - Hieunguyen11
Chiếc Xe Cứu Mạng - Hieunguyen11
Hình chiếc xe Jeep trên đã cứu mạng tôi cùng 4,5 chiến sĩ Sư Đoàn 18 BB ra khỏi lưỡi hái tử thần.
Ngày 26-4-1975 Thiết Đoàn 5 Kỵ Binh cùng một Đại Đội của Trung Đoàn 48 BB đụng rất nặng tại mặt trận Trảng Bom, chúng tôi phải đương đầu một Sư Đoàn BV có Thiết Giáp tùng thiết. Cũng nhờ bức tường lửa dài do hai chiếc Skyraider thả những quả bomb Napalm xuống làm cho đôi bên tự động ngưng giao chiến. Tôi nghĩ nếu không nhờ bức tường lửa này có thể đơn vị tôi bị thiệt hại rất nặng.
Trận này tôi bị thương ngay cánh tay phải và được tải thương trong một chiếc M113 hướng về Long Bình. Lúc đó thì nơi nào cũng có địch quân theo sát. Khoảng 6 giờ 30 sáng ngày 27-4-1975 chiếc xe tải thương chúng tôi lãnh nguyên một trái B-40 bốc cháy tất cả trong xe chết hết, tôi phải dùng tàn lực nhảy ra và phóng qua bên kia đường rầy xe lửa, tai tôi nghe chúng hô to: “Các đồng chí xung phong !” Đơn vị tôi phải dàn đội hình để tiêu diệt toán phục kích này.
Trong lúc giao tranh, thì anh Tư tài xế của ông Đơn Vị Trưởng sụp mui chiếc xe Jeep xuống và bảo tôi nhảy lên cùng 4,5 anh em bị thương khác của bên Đại Đội BB. Anh tài xế phải chạy thật nhanh băng qua một bãi pháo dài trên 2 cây số của địch. Vừa qua khỏi bãi pháo tôi nói: “Mình sống rồi !” Tất cả những người bị thương trên xe mừng rỡ. Anh Tư tài xế hỏi: “ Bây giờ mình đi đâu?” Tôi nói: "Cứ chạy thẳng về Tổng Y Viện Cộng Hòa.”
Về đến Tổng Y Viện Cộng Hòa anh em được điều trị 2 ngày thì nghe Radio ông Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng và chúng vào đuổi hết những thương binh ra. Tôi phải mang vết thương còn rỉ máu thấm ra băng thất thểu lội bộ về tới khu Bàn Cờ nhờ người bạn học cũ chở về nhà.
Gia đình tôi có 5 anh em và một anh rể gia nhập vào Hải, Lục, Không Quân, Thiết Giáp, Cảnh Sát, tất cả đã về nhà chỉ còn một mình tôi chưa thấy về, cũng nhờ mẹ tôi “đốt nhang nhiều” van vái Trời Phật nên cuối cùng tôi cũng được trở về với gia đình.
Hieunguyen11
Phụ chú: Người ngồi bên ghế tài xế là Đ/uý Hồ Thúc Hạ, Chi Đoàn phó đã để lại thân xác trên núi rừng miền Bắc măm 1978, danh hiệu truyền tin là "Bắc Đẩu".
Sinh Tồn chuyển
Chiếc Xe Cứu Mạng - Hieunguyen11
Chiếc Xe Cứu Mạng - Hieunguyen11
Hình chiếc xe Jeep trên đã cứu mạng tôi cùng 4,5 chiến sĩ Sư Đoàn 18 BB ra khỏi lưỡi hái tử thần.
Ngày 26-4-1975 Thiết Đoàn 5 Kỵ Binh cùng một Đại Đội của Trung Đoàn 48 BB đụng rất nặng tại mặt trận Trảng Bom, chúng tôi phải đương đầu một Sư Đoàn BV có Thiết Giáp tùng thiết. Cũng nhờ bức tường lửa dài do hai chiếc Skyraider thả những quả bomb Napalm xuống làm cho đôi bên tự động ngưng giao chiến. Tôi nghĩ nếu không nhờ bức tường lửa này có thể đơn vị tôi bị thiệt hại rất nặng.
Trận này tôi bị thương ngay cánh tay phải và được tải thương trong một chiếc M113 hướng về Long Bình. Lúc đó thì nơi nào cũng có địch quân theo sát. Khoảng 6 giờ 30 sáng ngày 27-4-1975 chiếc xe tải thương chúng tôi lãnh nguyên một trái B-40 bốc cháy tất cả trong xe chết hết, tôi phải dùng tàn lực nhảy ra và phóng qua bên kia đường rầy xe lửa, tai tôi nghe chúng hô to: “Các đồng chí xung phong !” Đơn vị tôi phải dàn đội hình để tiêu diệt toán phục kích này.
Trong lúc giao tranh, thì anh Tư tài xế của ông Đơn Vị Trưởng sụp mui chiếc xe Jeep xuống và bảo tôi nhảy lên cùng 4,5 anh em bị thương khác của bên Đại Đội BB. Anh tài xế phải chạy thật nhanh băng qua một bãi pháo dài trên 2 cây số của địch. Vừa qua khỏi bãi pháo tôi nói: “Mình sống rồi !” Tất cả những người bị thương trên xe mừng rỡ. Anh Tư tài xế hỏi: “ Bây giờ mình đi đâu?” Tôi nói: "Cứ chạy thẳng về Tổng Y Viện Cộng Hòa.”
Về đến Tổng Y Viện Cộng Hòa anh em được điều trị 2 ngày thì nghe Radio ông Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng và chúng vào đuổi hết những thương binh ra. Tôi phải mang vết thương còn rỉ máu thấm ra băng thất thểu lội bộ về tới khu Bàn Cờ nhờ người bạn học cũ chở về nhà.
Gia đình tôi có 5 anh em và một anh rể gia nhập vào Hải, Lục, Không Quân, Thiết Giáp, Cảnh Sát, tất cả đã về nhà chỉ còn một mình tôi chưa thấy về, cũng nhờ mẹ tôi “đốt nhang nhiều” van vái Trời Phật nên cuối cùng tôi cũng được trở về với gia đình.
Hieunguyen11
Phụ chú: Người ngồi bên ghế tài xế là Đ/uý Hồ Thúc Hạ, Chi Đoàn phó đã để lại thân xác trên núi rừng miền Bắc măm 1978, danh hiệu truyền tin là "Bắc Đẩu".
Sinh Tồn chuyển