Mỗi Ngày Một Chuyện
ĐÀN BÀ LÀ TẤT CẢ - CAO MỴ NHÂN
ĐÀN
BÀ LÀ TẤT CẢ - CAO MỴ NHÂN
Mấy hôm nay trên giai phẩm "Lá Cải" của nhà văn Nguyễn Trọng
Hoàn, vị Chủ Biên ...tôi, có dành nhiều Ô giới thiệu một số
nhân vật nữ trong và ngoài nước, từ nhiều quốc gia , chứ không phải chỉ quanh
giải đất hình chữ S.
Do đó, tôi có cơ hội để tiếp tục đề cập tới một sự việc , mà với tôi ,
lúc nào tôi cũng không ngợi ca cái phong cách của bất cứ "nữ thiên
tài" nào đó, cứ kiên định lập trường đòi bình đẳng mọi mặt
với quý vị Nam nhi chi chí .
Bởi nếu bình đẳng được mọi mặt với quý ông, thì Thượng Đế đã chẳng sinh
ra quý bà làm gì .
Có nhiều thứ lý do mà đàn bà chỉ làm được đàn bà thôi. Và nghĩ cho cùng , thì
đàn bà cũng nên chỉ làm đàn bà thôi, là thượng sách đấy .
Có thể tôi không được tự tin chăng ?
Quý vị nữ lưu sẽ gật đầu cái một, tôi yếu quá, thay vì tôi phải quyết đoán
đến không một kẽ hở, để quý ông ...phải bó tay trước lập trường: đàn bà là
tất cả, nếu không có đàn bà, ai ở với ai.
Thế thì tôi lại ...dón dén thưa : tôi chẳng làm gì được nếu không
có " ông ta " đứng sau lưng, cho tôi dựa dẫm , nhất là
những bậc nữ lưu làm chính trị .
Thành khi nghe nữ ứng cử viên Tổng thống Hoa Kỳ Hillary Clinton , đang
dành chỗ trống Phó tổng thống cho một nhân vật nữ,
"Lá Cải" ...tôi còn đăng là Nữ nghị sĩ Mỹ
Elizabeth Warren thuộc bang Massachusetts , đang đắn đo việc
nhận chức phó nguyên thủ Quốc gia USA to lớn, vô địch năm châu thế giới
, làm tôi toát mồ hôi lạnh vì ...sợ .
Từ lâu nay, vô Quốc tịch Hoa Kỳ thật đấy, mà tôi vẫn ngại cái dịp về VN, khi một lần kia, cách đây lâu rồi , có người hỏi tôi năm ấy rằng tôi thích
bầu cho ai làm Tổng thống Hoa Kỳ.
Tôi nhớ tôi trả lời tôi muốn ông George W. Bush làm
tổng thống Hoa Kỳ .
Họ hỏi "tại sao?" hình như tôi trả lời vì tôi thích
"diều hâu", chỉ có "diều hâu ", tôi
mới nhìn thấy sự nể phục và sợ hãi của cái bọn ưa " đánh vật" hơn là "đánh Piano " ở VN .
Nay, chính trường Mỹ, có một bà đã khổ rồi, mà còn tới 2 bà, thì nói kiểu
quê mùa VN, có mà đổ thóc giống ra mà ăn ấy chứ , rỡn chơi đâu .
Chưa kể bà phó tổng thống chưa nhậm chức vì chưa bầu, đã lo Trời đổ, là ý
kiến bà , nghị sĩ Elizabeth Warren khi làm phó tổng thống, lỡ
không được nghiên cứu áp dụng.
Dân tộc VN xưa lại có câu : chưa đỗ ông Nghè , đã đe hàng tổng vậy.
Đệ nhất phu nhân, thượng nghị sĩ, ngoại trưởng, rồi, sẽ Tổng
thống tương lai, là cá nhân bà đã ôm trọn gói địa vị, danh
vọng đó Madame Hillary Clinton ạ.
Cần chi phải biểu diễn một ban nhạc toàn nữ ra làm gì cho ...luộm thuộm,
lôi thôi .
Đó là chưa kể cái nạn phụ nữ với phụ nữ vốn không thích nhau lắm đâu . ..Dù
trong một nhà, cũng không ai chịu đấng Nam nhi nào đó khen chị hay em gái mình
xinh đẹp, nết na hơn mình, đừng nói tới học giỏi, hát hay hơn mình nữa
.
Sự thực tôi chỉ định nói về chuyện "Nam nữ bình quyền" thôi,
nếu một nội các Dương thịnh âm suy, có vẻ lợi thế hơn cái chính phủ mà nhìn
đâu cũng thấy áo đầm, thiếu cà vạt.
Tới đây tôi bỗng nhớ cái buổi A đặc biệt chúng tôi, gồm 11 sĩ quan cấp tá nữ
quân nhân đang ngồi "thảo luận" về một bài học trong
trại tù cải tạo HT 7590 HT-T20 , ở một khu nhà lớn , chung
quanh là đồng trống thuộc Trung Tâm huấn luyện Quang Trung của Quân Đội
VNCH xưa.
Thì một con bò từ ngoài lừng lững đi vào chỗ chúng tôi ngồi .
Con bò cứ tới gần, chúng tôi càng lúng túng...
Nó , con bò đã tới ngay trước mặt chúng tôi rồi, mà một nam cán bộ
già Bắc kỳ quốc vẫn ngồi nghe xem chúng tôi nói năng gì, thường mỗi tổ
học có một nhân viên tuyên huấn theo dõi gọi là hướng dẫn đúng quy
cách Xã hội chủ nghĩa, nên chúng tôi chưa biết làm sao đuổi hay là
tránh con bò ...
Nó rống lên tiếng thứ nhất, chúng tôi chết khiếp vì sợ ... Có thể nói không sợ
bom đạn, nhưng sợ trâu bò rắn rít là chuyện thường của phụ nữ ...
Chị Trung tá Lưu thị Huỳnh Mai vội đứng lên đi nhanh ra phía cửa,
tất nhiên chúng tôi cũng một, hai, ba ... Là có thể chạy khỏi chỗ học tập đó.
Cán bộ tuyên huấn già thản nhiên đứng lên, lão xua tay như đẩy một
đống rạ ra xa, miệng còn kêu : " bò , bo...o ...ồ".
Con bò trở ra đồng vắng , chúng tôi tiếp tục ...thảo luận bài vở
cho có lệ . Bỗng lão cán bộ nói gì đó về bình quyền, không
phải tại con bò trước đó, mà từ lâu rồi tôi quan niệm nam nữ có
những sinh hoạt khác biệt rõ rệt , nên tôi "góp ý" bâng quơ: không cần phải bình quyền, tôi không đẩy được
cái cầy ngoài ruộng , không leo lên mái nhà lợp cái mái nhà kia .
Đồng thời , tôi còn nhớ , lúc mới tập trung tù cải tạo "sĩ
quan cấp tá ở Hóc Môn , VC chưa chuyển toán nữ chúng tôi về Trung
Tâm dành cho toàn nữ tù .
Nên 5 phụ nữ chúng tôi làm "công tác chị nuôi", tức nấu ăn
.
Nhà ăn là một cái xưởng của đơn vị gì đó thuộc VNCH .
Sau khi ăn xong , cơm vãi tứ tung, thiếu tá Thi có thời làm Khu Tạo tác
Pleiku phải quét cái nhà ăn đó. Tôi nghĩ thế nào, vội ra cầm cái
chổi trong tay thiếu tá Thi và nói: "để tôi quét dùm
cho".
Sau này các Nam sĩ quan QL/VNCH còn phải làm hàng trăm thứ việc gian khổ
hơn cái việc quét nhà ăn nêu trên.
Nhưng tôi cảm thấy không nên để quý vị mày râu làm những việc không
đáng ấy, ngày xưa các cụ đã có câu diễu cợt là:
Đàn ông rửa bát, quét nhà
Vợ gọi thì dạ, thưa bà em đây...
Nghe nó thảm lắm. Trừ phi giúp vợ, vì vợ bận quá...
Có người lại bảo: Bình quyền về chính trị thôi, các mặt khác thì sao
cũng được. ..
Ấy đấy về chính trị mới lại càng ...xét lại , mặc dầu trên thế giới tự cổ chí
kim, từ đông sang tây, đã có biết bao nguyên thủ Quốc gia là phái nữ.
Song le, Nam nhi thì phải: Tu thân, tề gia, trị quốc, bình
thiên hạ mới phải,
Hơi đâu để tâm vào ba cái việc vụn vặt đó nhỉ?
Có thể là bước đột phá của chiến tranh, cũng có thể là giai đoạn hoà bình .
Nhưng nói chung thì còn phải dựa trên nhiều yếu tố, nhiều vấn đề,
nhiều sự kiện xẩy ra nơi đất nước đó .
Cũng không có nghĩa là ngồi trên địa vị cao nhất để làm vì thôi, mà nếu
có khả năng thực sự thì cứ thi thố, vẫn có những bậc nữ lưu tài giỏi,
trong thiên hạ khó có ai bằng, điều đó là Thiên bẩm
rồi.
CAO MỴ NHÂN (HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
ĐÀN BÀ LÀ TẤT CẢ - CAO MỴ NHÂN
ĐÀN
BÀ LÀ TẤT CẢ - CAO MỴ NHÂN
Mấy hôm nay trên giai phẩm "Lá Cải" của nhà văn Nguyễn Trọng
Hoàn, vị Chủ Biên ...tôi, có dành nhiều Ô giới thiệu một số
nhân vật nữ trong và ngoài nước, từ nhiều quốc gia , chứ không phải chỉ quanh
giải đất hình chữ S.
Do đó, tôi có cơ hội để tiếp tục đề cập tới một sự việc , mà với tôi ,
lúc nào tôi cũng không ngợi ca cái phong cách của bất cứ "nữ thiên
tài" nào đó, cứ kiên định lập trường đòi bình đẳng mọi mặt
với quý vị Nam nhi chi chí .
Bởi nếu bình đẳng được mọi mặt với quý ông, thì Thượng Đế đã chẳng sinh
ra quý bà làm gì .
Có nhiều thứ lý do mà đàn bà chỉ làm được đàn bà thôi. Và nghĩ cho cùng , thì
đàn bà cũng nên chỉ làm đàn bà thôi, là thượng sách đấy .
Có thể tôi không được tự tin chăng ?
Quý vị nữ lưu sẽ gật đầu cái một, tôi yếu quá, thay vì tôi phải quyết đoán
đến không một kẽ hở, để quý ông ...phải bó tay trước lập trường: đàn bà là
tất cả, nếu không có đàn bà, ai ở với ai.
Thế thì tôi lại ...dón dén thưa : tôi chẳng làm gì được nếu không
có " ông ta " đứng sau lưng, cho tôi dựa dẫm , nhất là
những bậc nữ lưu làm chính trị .
Thành khi nghe nữ ứng cử viên Tổng thống Hoa Kỳ Hillary Clinton , đang
dành chỗ trống Phó tổng thống cho một nhân vật nữ,
"Lá Cải" ...tôi còn đăng là Nữ nghị sĩ Mỹ
Elizabeth Warren thuộc bang Massachusetts , đang đắn đo việc
nhận chức phó nguyên thủ Quốc gia USA to lớn, vô địch năm châu thế giới
, làm tôi toát mồ hôi lạnh vì ...sợ .
Từ lâu nay, vô Quốc tịch Hoa Kỳ thật đấy, mà tôi vẫn ngại cái dịp về VN, khi một lần kia, cách đây lâu rồi , có người hỏi tôi năm ấy rằng tôi thích
bầu cho ai làm Tổng thống Hoa Kỳ.
Tôi nhớ tôi trả lời tôi muốn ông George W. Bush làm
tổng thống Hoa Kỳ .
Họ hỏi "tại sao?" hình như tôi trả lời vì tôi thích
"diều hâu", chỉ có "diều hâu ", tôi
mới nhìn thấy sự nể phục và sợ hãi của cái bọn ưa " đánh vật" hơn là "đánh Piano " ở VN .
Nay, chính trường Mỹ, có một bà đã khổ rồi, mà còn tới 2 bà, thì nói kiểu
quê mùa VN, có mà đổ thóc giống ra mà ăn ấy chứ , rỡn chơi đâu .
Chưa kể bà phó tổng thống chưa nhậm chức vì chưa bầu, đã lo Trời đổ, là ý
kiến bà , nghị sĩ Elizabeth Warren khi làm phó tổng thống, lỡ
không được nghiên cứu áp dụng.
Dân tộc VN xưa lại có câu : chưa đỗ ông Nghè , đã đe hàng tổng vậy.
Đệ nhất phu nhân, thượng nghị sĩ, ngoại trưởng, rồi, sẽ Tổng
thống tương lai, là cá nhân bà đã ôm trọn gói địa vị, danh
vọng đó Madame Hillary Clinton ạ.
Cần chi phải biểu diễn một ban nhạc toàn nữ ra làm gì cho ...luộm thuộm,
lôi thôi .
Đó là chưa kể cái nạn phụ nữ với phụ nữ vốn không thích nhau lắm đâu . ..Dù
trong một nhà, cũng không ai chịu đấng Nam nhi nào đó khen chị hay em gái mình
xinh đẹp, nết na hơn mình, đừng nói tới học giỏi, hát hay hơn mình nữa
.
Sự thực tôi chỉ định nói về chuyện "Nam nữ bình quyền" thôi,
nếu một nội các Dương thịnh âm suy, có vẻ lợi thế hơn cái chính phủ mà nhìn
đâu cũng thấy áo đầm, thiếu cà vạt.
Tới đây tôi bỗng nhớ cái buổi A đặc biệt chúng tôi, gồm 11 sĩ quan cấp tá nữ
quân nhân đang ngồi "thảo luận" về một bài học trong
trại tù cải tạo HT 7590 HT-T20 , ở một khu nhà lớn , chung
quanh là đồng trống thuộc Trung Tâm huấn luyện Quang Trung của Quân Đội
VNCH xưa.
Thì một con bò từ ngoài lừng lững đi vào chỗ chúng tôi ngồi .
Con bò cứ tới gần, chúng tôi càng lúng túng...
Nó , con bò đã tới ngay trước mặt chúng tôi rồi, mà một nam cán bộ
già Bắc kỳ quốc vẫn ngồi nghe xem chúng tôi nói năng gì, thường mỗi tổ
học có một nhân viên tuyên huấn theo dõi gọi là hướng dẫn đúng quy
cách Xã hội chủ nghĩa, nên chúng tôi chưa biết làm sao đuổi hay là
tránh con bò ...
Nó rống lên tiếng thứ nhất, chúng tôi chết khiếp vì sợ ... Có thể nói không sợ
bom đạn, nhưng sợ trâu bò rắn rít là chuyện thường của phụ nữ ...
Chị Trung tá Lưu thị Huỳnh Mai vội đứng lên đi nhanh ra phía cửa,
tất nhiên chúng tôi cũng một, hai, ba ... Là có thể chạy khỏi chỗ học tập đó.
Cán bộ tuyên huấn già thản nhiên đứng lên, lão xua tay như đẩy một
đống rạ ra xa, miệng còn kêu : " bò , bo...o ...ồ".
Con bò trở ra đồng vắng , chúng tôi tiếp tục ...thảo luận bài vở
cho có lệ . Bỗng lão cán bộ nói gì đó về bình quyền, không
phải tại con bò trước đó, mà từ lâu rồi tôi quan niệm nam nữ có
những sinh hoạt khác biệt rõ rệt , nên tôi "góp ý" bâng quơ: không cần phải bình quyền, tôi không đẩy được
cái cầy ngoài ruộng , không leo lên mái nhà lợp cái mái nhà kia .
Đồng thời , tôi còn nhớ , lúc mới tập trung tù cải tạo "sĩ
quan cấp tá ở Hóc Môn , VC chưa chuyển toán nữ chúng tôi về Trung
Tâm dành cho toàn nữ tù .
Nên 5 phụ nữ chúng tôi làm "công tác chị nuôi", tức nấu ăn
.
Nhà ăn là một cái xưởng của đơn vị gì đó thuộc VNCH .
Sau khi ăn xong , cơm vãi tứ tung, thiếu tá Thi có thời làm Khu Tạo tác
Pleiku phải quét cái nhà ăn đó. Tôi nghĩ thế nào, vội ra cầm cái
chổi trong tay thiếu tá Thi và nói: "để tôi quét dùm
cho".
Sau này các Nam sĩ quan QL/VNCH còn phải làm hàng trăm thứ việc gian khổ
hơn cái việc quét nhà ăn nêu trên.
Nhưng tôi cảm thấy không nên để quý vị mày râu làm những việc không
đáng ấy, ngày xưa các cụ đã có câu diễu cợt là:
Đàn ông rửa bát, quét nhà
Vợ gọi thì dạ, thưa bà em đây...
Nghe nó thảm lắm. Trừ phi giúp vợ, vì vợ bận quá...
Có người lại bảo: Bình quyền về chính trị thôi, các mặt khác thì sao
cũng được. ..
Ấy đấy về chính trị mới lại càng ...xét lại , mặc dầu trên thế giới tự cổ chí
kim, từ đông sang tây, đã có biết bao nguyên thủ Quốc gia là phái nữ.
Song le, Nam nhi thì phải: Tu thân, tề gia, trị quốc, bình
thiên hạ mới phải,
Hơi đâu để tâm vào ba cái việc vụn vặt đó nhỉ?
Có thể là bước đột phá của chiến tranh, cũng có thể là giai đoạn hoà bình .
Nhưng nói chung thì còn phải dựa trên nhiều yếu tố, nhiều vấn đề,
nhiều sự kiện xẩy ra nơi đất nước đó .
Cũng không có nghĩa là ngồi trên địa vị cao nhất để làm vì thôi, mà nếu
có khả năng thực sự thì cứ thi thố, vẫn có những bậc nữ lưu tài giỏi,
trong thiên hạ khó có ai bằng, điều đó là Thiên bẩm
rồi.
CAO MỴ NHÂN (HNPD)