Kinh Khổ
Đau đớn quá!
Ông về thăm và có buổi nói chuyện với bà con ở đây, nơi ngày xưa, ba của ông được bà con nuôi nấng, đùm bọc trong những cuộc càn quét của đối phương trước năm 1975.
…Ông về thăm và có buổi nói chuyện với bà con ở đây, nơi ngày xưa, ba của ông được bà con nuôi nấng, đùm bọc trong những cuộc càn quét của đối phương trước năm 1975.
![]() |
Ảnh minh họa |
…Ông về thăm và có buổi nói chuyện với bà con ở đây, nơi ngày xưa, ba của ông được bà con nuôi nấng, đùm bọc trong những cuộc càn quét của đối phương trước năm 1975.
Ở Hội trường của xã, dân tập trung rất đông. Ông nói với bà con:
- Tôi về đây, chắc bà con không biết, nơi đây chính là nơi ba tôi từng
hoạt động trong sự che chở của bà con. Về lại nơi đây tôi coi như là về
với quê hương ,với bà con ruột thịt. Uống nước, nhớ nguồn, đảng ,chính
phủ luôn luôn ghi nhớ sự hy sinh to lớn của đồng bào. Thay mặt trung
ương, tôi sẽ cố gắng giải quyết khó khăn của bà con, không quên một ai,
nhất là những gia đình có người thân hy sinh cho tổ quốc, cho cuộc sống
vẹn toàn như ngày hôm nay. Bà con có điều gì thắc mắc, cứ nói, trong khả
năng của tôi, tôi sẽ giải quyết. Nào mời bà con có ý kiến…
Mới đầu dân còn ngại, nhiều người không dám phát biểu. Ông giục:
- Bà con phát biểu đi!
Một cánh tay rụt rè giơ lên, phát biểu về chuyện đất đai đền bù chưa
thỏa đáng, ông nói với thư ký ghi ý kiến đó lại, hứa sẽ giải quyết sớm
nhất. Lại có ý kiến nói bên cán bộ lãnh đạo xã ăn uống quá nhiều, còn
ghi nợ, chưa trả. Ông yêu cầu ngay ngày mai, cán bộ xã phải trả hết nợ
“nhậu” cho dân, không được như thế nữa…
Mọi người ngồi bên dưới hoan hô
Lại có ý kiến…ý kiến…ông cố gắng trả lời hết cho bà con yên lòng…
Ông đang thể hiện một tác phong của một vị lãnh đạo to, gần dân, sát dân, hiểu dân, không quan liêu…
Bên dưới hội trường có một đám đông lao xao…:
- Đưa lên, để bà ấy nói cho ông ấy biết!
- Khổ, đã già lại lẩn thẩn, bà ấy biết nói cái gì?
- Không nói, biết khi nào nói. Bà ấy khổ quá. Hay là ai nói giúp, để bà ấy có bảo hiểm y tế…
Ông nghe vậy, liền nói:
- Có chuyện gì thế, bà con?
Một người dân đứng dậy, lấy tay đỡ một bà già đứng lên cùng.
Bà già tóc tai bù xù, áo quần không lành lặn ,nét mặt ngây dại, ánh mắt đờ đẫn. Người dân này nói:
- Thưa cấp lãnh đạo! Đây là bà Ba ở thôn… bà ấy bị thần kinh không bình
thường suốt hơn năm chục năm nay, chồng chết trong chiến tranh, có mỗi
một đứa con, nó cũng chết rồi…
Nghe vậy ông quyết định rất nhân đạo:
- Tôi sẽ cho người đưa bà ấy vào trại tâm thần…ở đó họ sẽ chăm sóc và
chữa bệnh cho bà ấy… Mà tại sao bà ấy lại bị tâm thần nặng như vậy?
- Hồi ấy bà là du kích xã hoạt động bí mật, bên kia cho lính vào càn
quét, bà trốn xuống hầm cùng đứa con mới đẻ và một cán bộ của trên…nó
khóc… để cứu cán bộ, bà bóp mũi thằng bé …Nhờ thế , hầm bí mật không bị
lộ, cán bộ kia được cứu sống nhưng con bà chết…Từ đó bà bị tâm thần cho
đến tận bây giờ.
Nghe vậy, ông nói liền:
- Đau đớn quá! Mà ông cán bộ nào lại hèn hạ đến thế nhỉ! Để cho mẹ giết con, cứu sống mình.
- Đấy là ông Nguyễn Văn T…cán bộ to, hay xuất hiện trên ti vi ấy! - Một người dân nói ngay.
Ông giật mình. Đấy là ba của ông.
Trần Kỳ Trung
(FB Trần Kỳ Trung)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- "Vài Chuyện Buồn 30 Tháng 4" - by Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Sinh Nhật Buồn" - by Khuất Đẩu / Trần Văn Giang (ghi lại).
- Sự thật về “Nước mắm Việt Hương” của Tàu (?) - by Kỳ Đỗ / Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Người Mỹ và người Việt khác nhau ở chỗ này !" - by Nguyễn Đắc Phúc / Trần Văn Giang (ghi lại)
- Lịch sử và hoài nghi _ Trần Thế Kỷ
Đau đớn quá!
Ông về thăm và có buổi nói chuyện với bà con ở đây, nơi ngày xưa, ba của ông được bà con nuôi nấng, đùm bọc trong những cuộc càn quét của đối phương trước năm 1975.
![]() |
Ảnh minh họa |
…Ông về thăm và có buổi nói chuyện với bà con ở đây, nơi ngày xưa, ba của ông được bà con nuôi nấng, đùm bọc trong những cuộc càn quét của đối phương trước năm 1975.
Ở Hội trường của xã, dân tập trung rất đông. Ông nói với bà con:
- Tôi về đây, chắc bà con không biết, nơi đây chính là nơi ba tôi từng
hoạt động trong sự che chở của bà con. Về lại nơi đây tôi coi như là về
với quê hương ,với bà con ruột thịt. Uống nước, nhớ nguồn, đảng ,chính
phủ luôn luôn ghi nhớ sự hy sinh to lớn của đồng bào. Thay mặt trung
ương, tôi sẽ cố gắng giải quyết khó khăn của bà con, không quên một ai,
nhất là những gia đình có người thân hy sinh cho tổ quốc, cho cuộc sống
vẹn toàn như ngày hôm nay. Bà con có điều gì thắc mắc, cứ nói, trong khả
năng của tôi, tôi sẽ giải quyết. Nào mời bà con có ý kiến…
Mới đầu dân còn ngại, nhiều người không dám phát biểu. Ông giục:
- Bà con phát biểu đi!
Một cánh tay rụt rè giơ lên, phát biểu về chuyện đất đai đền bù chưa
thỏa đáng, ông nói với thư ký ghi ý kiến đó lại, hứa sẽ giải quyết sớm
nhất. Lại có ý kiến nói bên cán bộ lãnh đạo xã ăn uống quá nhiều, còn
ghi nợ, chưa trả. Ông yêu cầu ngay ngày mai, cán bộ xã phải trả hết nợ
“nhậu” cho dân, không được như thế nữa…
Mọi người ngồi bên dưới hoan hô
Lại có ý kiến…ý kiến…ông cố gắng trả lời hết cho bà con yên lòng…
Ông đang thể hiện một tác phong của một vị lãnh đạo to, gần dân, sát dân, hiểu dân, không quan liêu…
Bên dưới hội trường có một đám đông lao xao…:
- Đưa lên, để bà ấy nói cho ông ấy biết!
- Khổ, đã già lại lẩn thẩn, bà ấy biết nói cái gì?
- Không nói, biết khi nào nói. Bà ấy khổ quá. Hay là ai nói giúp, để bà ấy có bảo hiểm y tế…
Ông nghe vậy, liền nói:
- Có chuyện gì thế, bà con?
Một người dân đứng dậy, lấy tay đỡ một bà già đứng lên cùng.
Bà già tóc tai bù xù, áo quần không lành lặn ,nét mặt ngây dại, ánh mắt đờ đẫn. Người dân này nói:
- Thưa cấp lãnh đạo! Đây là bà Ba ở thôn… bà ấy bị thần kinh không bình
thường suốt hơn năm chục năm nay, chồng chết trong chiến tranh, có mỗi
một đứa con, nó cũng chết rồi…
Nghe vậy ông quyết định rất nhân đạo:
- Tôi sẽ cho người đưa bà ấy vào trại tâm thần…ở đó họ sẽ chăm sóc và
chữa bệnh cho bà ấy… Mà tại sao bà ấy lại bị tâm thần nặng như vậy?
- Hồi ấy bà là du kích xã hoạt động bí mật, bên kia cho lính vào càn
quét, bà trốn xuống hầm cùng đứa con mới đẻ và một cán bộ của trên…nó
khóc… để cứu cán bộ, bà bóp mũi thằng bé …Nhờ thế , hầm bí mật không bị
lộ, cán bộ kia được cứu sống nhưng con bà chết…Từ đó bà bị tâm thần cho
đến tận bây giờ.
Nghe vậy, ông nói liền:
- Đau đớn quá! Mà ông cán bộ nào lại hèn hạ đến thế nhỉ! Để cho mẹ giết con, cứu sống mình.
- Đấy là ông Nguyễn Văn T…cán bộ to, hay xuất hiện trên ti vi ấy! - Một người dân nói ngay.
Ông giật mình. Đấy là ba của ông.
Trần Kỳ Trung
(FB Trần Kỳ Trung)