Kinh Khổ
Đứa Con Hoang Đã Tìm Về Nhà…
Alan Phan
25 July 2014
Trước hết, để tránh mọi hiểu lầm, bài này không đề cập gì đến chuyện quan thái thú họ Dương đến thuyết phục đứa con hoang quay về tổ ấm của mẫu quốc như tường thuật của một tờ báo Trung Quốc. Chuyện đứa con hoang về nhà…thực ra là một truyến thuyết khá phổ thông qua nhiều ngàn năm của dân gian khắp nơi.
Không biết tại sao những đứa con hư hỏng thường được cha mẹ và gia đình trông ngóng, thương yêu…khi chúng bỏ đi xa. Trong khi những đúa con ở lại nhà thì hay chịu thiệt thòi, xao lãng…dù ngày ngày chăm sóc thờ phượng song thân thật hiếu thảo. Nhiều tâm lý gia cho rằng theo nhận định của cha mẹ, những đứa hư hỏng lang bạt ký hồ là những đứa con kém may mắn, so với các anh chị nó. Tình yêu và lòng khoan dung là một bù trừ để cân bằng tình cảm? Tôi không biết. Nhưng trong kịch bản đẹp, những đứa con hoang thường tìm ra chân hạnh phúc sau cùng, khi thay đổi tính nết và trở thành những đứa con ngoan ngoãn. Và sống êm đềm bên mái ấm của gia đình và quê hương.
Tuy nhiên, theo kinh nghiệm cá nhân, một kịch bản phổ thông hơn là sau khi quay về nhà với luỹ tre làng (theo nghĩa đen và bong), một thời gian ngắn sau, đứa con hoang lại lên đường quay về với giang hồ và thế giới ngoài kia.
Suy nghĩ của tôi đơn giản thế này. Sau khi đã trải nghiệm với những va chạm và thử thách của tình thế, của tha nhân; sau khi đã hấp thụ những tư duy đặc thù của nhiều văn hoá đa dạng; sau khi đã vẽ xong một kế hoạch cho cuộc đời còn lại… cái nếp sống già cỗi, nhàm chán, lỗi thời của cha mẹ không còn gì để khám phá hay đam mê. Nó giống như một pho tượng lạc lõng trong một viện bảo tàng mục nát, đợi ngày sụp đổ.
Điều lựa chọn duy nhất của đứa con hoang…là lại lên đường.
& & & & & & & &
Một bạn trẻ tâm tình trong một Email:
Cháu đang chới với trong cuộc sống. Ngày nào cháu cũng nghe chừng ấy lời dối trá và sự thụ động đến ngạc nhiên của các bậc cha chú cũng như bạn đồng môn. Họ nói cho vui, không ai quan tâm đến hành động, ngoài việc duy nhất là…đi nhậu sau 5 giờ.
Người ta bàn đủ chuyện…giàn khoan, công hàm, thoát Trung, tham nhũng, dân chủ, tỷ giá, nợ xấu, chứng khoán, BDS, thực phẩm ngộ độc, môi trường, giáo dục…toàn chuyện cao sang; nhưng sau hai lon bia, là mọi chuyện chìm vào quên lãng.
Kinh tế thì đã có FDI, ODA và kiều hối; tranh chấp lãnh hải thì có liên minh Mỹ, Nhật, Phi; biểu tình yêu nước thì đã có bọn Việt kiều ngu xuẩn; giáo dục thì cứ đi du học là bọn đế quốc sẽ hết lòng dậy dỗ; dân nghèo thì đã có đạo quân vé số thu nhận…tóm lại, cứ ăn nhậu và phong bì no say thì…bất chiến tự nhiên thành. Bởi vậy…
Điều lựa chọn duy nhất của đứa con hoang…là lại lên đường.
Alan Phan
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- "Vài Chuyện Buồn 30 Tháng 4" - by Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Sinh Nhật Buồn" - by Khuất Đẩu / Trần Văn Giang (ghi lại).
- Sự thật về “Nước mắm Việt Hương” của Tàu (?) - by Kỳ Đỗ / Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Người Mỹ và người Việt khác nhau ở chỗ này !" - by Nguyễn Đắc Phúc / Trần Văn Giang (ghi lại)
- Lịch sử và hoài nghi _ Trần Thế Kỷ
Đứa Con Hoang Đã Tìm Về Nhà…
Alan Phan
25 July 2014
Trước hết, để tránh mọi hiểu lầm, bài này không đề cập gì đến chuyện quan thái thú họ Dương đến thuyết phục đứa con hoang quay về tổ ấm của mẫu quốc như tường thuật của một tờ báo Trung Quốc. Chuyện đứa con hoang về nhà…thực ra là một truyến thuyết khá phổ thông qua nhiều ngàn năm của dân gian khắp nơi.
Không biết tại sao những đứa con hư hỏng thường được cha mẹ và gia đình trông ngóng, thương yêu…khi chúng bỏ đi xa. Trong khi những đúa con ở lại nhà thì hay chịu thiệt thòi, xao lãng…dù ngày ngày chăm sóc thờ phượng song thân thật hiếu thảo. Nhiều tâm lý gia cho rằng theo nhận định của cha mẹ, những đứa hư hỏng lang bạt ký hồ là những đứa con kém may mắn, so với các anh chị nó. Tình yêu và lòng khoan dung là một bù trừ để cân bằng tình cảm? Tôi không biết. Nhưng trong kịch bản đẹp, những đứa con hoang thường tìm ra chân hạnh phúc sau cùng, khi thay đổi tính nết và trở thành những đứa con ngoan ngoãn. Và sống êm đềm bên mái ấm của gia đình và quê hương.
Tuy nhiên, theo kinh nghiệm cá nhân, một kịch bản phổ thông hơn là sau khi quay về nhà với luỹ tre làng (theo nghĩa đen và bong), một thời gian ngắn sau, đứa con hoang lại lên đường quay về với giang hồ và thế giới ngoài kia.
Suy nghĩ của tôi đơn giản thế này. Sau khi đã trải nghiệm với những va chạm và thử thách của tình thế, của tha nhân; sau khi đã hấp thụ những tư duy đặc thù của nhiều văn hoá đa dạng; sau khi đã vẽ xong một kế hoạch cho cuộc đời còn lại… cái nếp sống già cỗi, nhàm chán, lỗi thời của cha mẹ không còn gì để khám phá hay đam mê. Nó giống như một pho tượng lạc lõng trong một viện bảo tàng mục nát, đợi ngày sụp đổ.
Điều lựa chọn duy nhất của đứa con hoang…là lại lên đường.
& & & & & & & &
Một bạn trẻ tâm tình trong một Email:
Cháu đang chới với trong cuộc sống. Ngày nào cháu cũng nghe chừng ấy lời dối trá và sự thụ động đến ngạc nhiên của các bậc cha chú cũng như bạn đồng môn. Họ nói cho vui, không ai quan tâm đến hành động, ngoài việc duy nhất là…đi nhậu sau 5 giờ.
Người ta bàn đủ chuyện…giàn khoan, công hàm, thoát Trung, tham nhũng, dân chủ, tỷ giá, nợ xấu, chứng khoán, BDS, thực phẩm ngộ độc, môi trường, giáo dục…toàn chuyện cao sang; nhưng sau hai lon bia, là mọi chuyện chìm vào quên lãng.
Kinh tế thì đã có FDI, ODA và kiều hối; tranh chấp lãnh hải thì có liên minh Mỹ, Nhật, Phi; biểu tình yêu nước thì đã có bọn Việt kiều ngu xuẩn; giáo dục thì cứ đi du học là bọn đế quốc sẽ hết lòng dậy dỗ; dân nghèo thì đã có đạo quân vé số thu nhận…tóm lại, cứ ăn nhậu và phong bì no say thì…bất chiến tự nhiên thành. Bởi vậy…
Điều lựa chọn duy nhất của đứa con hoang…là lại lên đường.
Alan Phan