Mỗi Ngày Một Chuyện
GIỜ CHUYỂN DỊCH - CAO MỴ NHÂN
GIỜ CHUYỂN DỊCH - CAO MỴ NHÂN
Đã
sang đầu giờ mẹo được nửa tiếng, ở bên Mỹ giờ này, từ 5 đến 7 giờ sáng , không
có những con mèo đi hoang, luồn trong các mái nhà, ra máng sối, rồi lặng lẽ,
nhẹ nhàng lách vào nhà, sau một đêm lang thang ...cùng cổ nguyệt .
Tôi
thường thức giấc, rồi trở dậy giờ này, thói quen khá lâu rồi...giờ của âm dương
chuyển dịch, và bắt đầu giờ sinh hoạt của vạn vật ...
Cũng
giờ trời đất chuyển dịch này, tôi thường nhìn ra cửa sổ, đưa tầm mắt ngó về
hướng nam, mỉm cười hỏi thầm: "Anh đang làm gì thế, có thấy không khí cuối
năm không, như vừa ấm áp, lại cũng vừa lạnh lẽo đến xót xa..."
Tôi
loay hoay với 3 điều mà bạn tôi khuyên nhủ:
Nghỉ
ngơi, cho đi, và buông xả ...
Với
một người ưa thích sinh hoạt như ...tôi, thì làm sao áp dụng được 3 điều trên,
khi chỉ còn mấy tờ lịch rơi xuống đất, là tức khắc năm mới hiện ra ngay .
Những
tia sáng đầu ngày đã chiếu lung linh trên tầng lá biếc ngoài cửa sổ rồi, cả một
vầng đông tươi thắm thế kia ...
Rặng
núi mùa xuân ở phương Nam chưa bao giờ trong sáng như sớm nay, không có một sợi
mây nào vương vấn quanh sườn núi đó cả ...
Anh
đang làm gì ? Chúng ta chỉ
còn vài ngày nữa, để thắt lại một giai đoạn, và mở ra một trường kỳ đi tiếp
trên đường...đấu tranh cho hành trình cuộc đời, sớm nở hoa nhân ái ...chan hoà.
Biết
anh sẽ hỏi "hoa nhân ái" là gì mà chúng ta mất công nhiều quá thế?
Đó
là tình thương yêu giữa người với người thôi .
Tạo
tình thương yêu giữa người với người, thì không đến nỗi khó lắm, nếu mỗi người
chúng ta bỏ bớt đi chút suy tư riêng lẻ, và không độc hành tâm ý, hãy đi bên
nhau, tiến về phía trước ...
Vị khổ tu trên rặng núi mùa xuân huyền
hoặc, đã diện bích để chiêm ngắm cuộc đời, hầu dễ dàng suy ngẫm về 3 điều
" sấm " mà với ông luôn để ngỏ " tư duy " từ lâu rồi, ông
là một trong số người tự đi khai sáng đời mình, trong cô đơn nhưng lạc quan,
ông đã thực sự :
Nghỉ
ngơi Cho đi. Buông xả .
Người
ta tưởng: mình lo cho mình thì dễ quá, bởi vì mình lo cho mình, chớ lo cho ai
đâu.
Song
trái lại, mình lo cho mình rất khó khăn, do thế mới có câu: "Làm sao mình vượt nổi mình" là vậy .
Ba
điều " sấm " trên nghiêng hẳn về cá nhân " mình " , nghĩa
là không có chuyện đối phó với ai
.
Tự
do, dễ dàng thế, mà sao cứ phải luyện .
Nghỉ
ngơi tức là " Thư giãn " đấy .
Trong
chương trình tập luyện Dưỡng Sinh, để người người sống lâu, sống có ích, 2
chương đầu tiên được đánh giá quan trọng, và cũng là phần khai mở của phương
pháp đương nêu là : Luyện Thư giãn , và Luyện Thở .
Thư
Giãn ? Vừa là sự
kiện nghỉ ngơi, vừa là buông xả
Bởi
vì, nếu không buông xả được, thì khó mà nghỉ ngơi vậy .
Và
tập Thư Giãn với Thở rất công phu, khó khăn, nên mất công như tu luyện, rèn
luyện ...
Riêng
về mặt " cho đi " thì tương đối có vẻ bình thường, nhưng cũng không
bình thường ở chỗ phải san
sẻ cho người những gi đang thân thuộc với mình .
Từ
đồng tiền đến manh quần, tấm áo ...từ cơm ăn đến nhà ở, xe đi vv...
Có
khi " cho đi " cả tình
thân thương, yêu mến, địa vị , công danh ...
Và
điều không thể tưởng tượng được , là cuối cùng , đến cái thân ta, cái mạng ta
...cũng phải cho đi , một phần hay toàn bộ ...
Quên
đi một thời lửa đạn, vâng , huynh đệ chi binh đã từng " cho đi " chính bản thân mình( các bậc tử sĩ ) hiến
tặng một phần thân thể ( các đấng thương binh) vv...cho tổ quốc thân yêu.
"Cho
đi"! vị Khổ tu trước khi nhập thiền trên rặng núi mùa xuân, đã ...mất mát
nhiều thứ lắm .
Cái
mất mát to lớn, là ông rất buồn số ...đồng liêu, đồng tuế với ông, đã không xây dựng được một niềm tin tối
thiểu của người mã thượng với nhau, còn chia năm, sẻ bảy lý tưởng chung, khiến
ngó nhau như địch thù Cộng sản.
Theo
ông, vị Khổ tu, phải có một cách xử thế bao gồm, làm quan văn hay quan võ cũng
vậy, khi chấp chánh, phải " rộng đường dư luận ", để luôn sáng suốt
mọi vấn đề ...mới mong đạt được hoài bão chung .
Có
dịp nghe ông tâm sự ... ông rất tôn trọng ý kiến của mỗi tha nhân, tôi xin phép
" phỏng vấn " ông .
Thưa
ngài, tại sao có danh xưng ngài Khổ tu ạ?
Vị
khổ tu mỉm cười : " sao tôi biết được, khi tôi từ xa thẳm về đây, người ta
đang mơ mộng chút danh hư, nên đặt cho tôi là Khổ tu, bởi tôi không thích danh
hư như họ .
Dạ
thưa, thế là thế nào, khi "công, hầu , bá, tử,nam " ,là
những tước vị có thật, ngài cũng quan QL/VNCH , mà quân lực ấy có 5 " Bảo
Quốc Huân Chương ",1,2,3,4,5 đệ , thì thực tế có liên hệ gì không ạ?
No,
no..." công, hầu, bá, tử, nam " là các tước ở bên tây, còn " bảo
quốc " lại có vẻ...Tàu đấy .
Nếu
thế thì chúng ta không có gì à?
Vị
Khổ tu cười rất hoàn mãn:
"Muốn
có, phải tự làm ra...tại sao mình lại muốn có cái có của người khác chớ !".
Huống
chi ở phía xa kia , trên lưng rặng núi mùa xuân này, có một danh nhân, ẩn sĩ,
thường cười nhạt trước rừng người ham mê danh lợi, ông đã tự cuộn mình trong
triết thuyết vô vi...
Đến
nỗi có người đã ngậm ngải đi tìm trầm hương trong đá quý lâu nay, mà đành...
bất lực, xuống núi
trở về làm ...thơ, cho yên lòng huyễn mộng .
Phóng
viên nào đó, đành "ngậm tăm
" trở về cõi thực, vì ngải độc tới đâu , vị Khổ tu cũng gạt phăng xuống
núi rồi.
À
ra thế, để trở về cõi thực ...đồng thời cũng để giao kết tình tri kỷ, tôi xin
phép đốt trầm lên tống biệt thời gian qua, cho chồi lộc nở hoa nhân ái tưng
bừng thịnh khai, núi mùa xuân rực rỡ suốt tháng năm vui tươi, thanh bình bất
tận...
Sực
tỉnh giờ chuyển dịch âm dương đã vãn, qua kính viễn vọng, anh mỉm cười:"
Hãy luôn luôn bắt đầu ngày mới với tâm tình thoải mái, bình yên..."
CAO MỴ NHÂN (HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
GIỜ CHUYỂN DỊCH - CAO MỴ NHÂN
GIỜ CHUYỂN DỊCH - CAO MỴ NHÂN
Đã
sang đầu giờ mẹo được nửa tiếng, ở bên Mỹ giờ này, từ 5 đến 7 giờ sáng , không
có những con mèo đi hoang, luồn trong các mái nhà, ra máng sối, rồi lặng lẽ,
nhẹ nhàng lách vào nhà, sau một đêm lang thang ...cùng cổ nguyệt .
Tôi
thường thức giấc, rồi trở dậy giờ này, thói quen khá lâu rồi...giờ của âm dương
chuyển dịch, và bắt đầu giờ sinh hoạt của vạn vật ...
Cũng
giờ trời đất chuyển dịch này, tôi thường nhìn ra cửa sổ, đưa tầm mắt ngó về
hướng nam, mỉm cười hỏi thầm: "Anh đang làm gì thế, có thấy không khí cuối
năm không, như vừa ấm áp, lại cũng vừa lạnh lẽo đến xót xa..."
Tôi
loay hoay với 3 điều mà bạn tôi khuyên nhủ:
Nghỉ
ngơi, cho đi, và buông xả ...
Với
một người ưa thích sinh hoạt như ...tôi, thì làm sao áp dụng được 3 điều trên,
khi chỉ còn mấy tờ lịch rơi xuống đất, là tức khắc năm mới hiện ra ngay .
Những
tia sáng đầu ngày đã chiếu lung linh trên tầng lá biếc ngoài cửa sổ rồi, cả một
vầng đông tươi thắm thế kia ...
Rặng
núi mùa xuân ở phương Nam chưa bao giờ trong sáng như sớm nay, không có một sợi
mây nào vương vấn quanh sườn núi đó cả ...
Anh
đang làm gì ? Chúng ta chỉ
còn vài ngày nữa, để thắt lại một giai đoạn, và mở ra một trường kỳ đi tiếp
trên đường...đấu tranh cho hành trình cuộc đời, sớm nở hoa nhân ái ...chan hoà.
Biết
anh sẽ hỏi "hoa nhân ái" là gì mà chúng ta mất công nhiều quá thế?
Đó
là tình thương yêu giữa người với người thôi .
Tạo
tình thương yêu giữa người với người, thì không đến nỗi khó lắm, nếu mỗi người
chúng ta bỏ bớt đi chút suy tư riêng lẻ, và không độc hành tâm ý, hãy đi bên
nhau, tiến về phía trước ...
Vị khổ tu trên rặng núi mùa xuân huyền
hoặc, đã diện bích để chiêm ngắm cuộc đời, hầu dễ dàng suy ngẫm về 3 điều
" sấm " mà với ông luôn để ngỏ " tư duy " từ lâu rồi, ông
là một trong số người tự đi khai sáng đời mình, trong cô đơn nhưng lạc quan,
ông đã thực sự :
Nghỉ
ngơi Cho đi. Buông xả .
Người
ta tưởng: mình lo cho mình thì dễ quá, bởi vì mình lo cho mình, chớ lo cho ai
đâu.
Song
trái lại, mình lo cho mình rất khó khăn, do thế mới có câu: "Làm sao mình vượt nổi mình" là vậy .
Ba
điều " sấm " trên nghiêng hẳn về cá nhân " mình " , nghĩa
là không có chuyện đối phó với ai
.
Tự
do, dễ dàng thế, mà sao cứ phải luyện .
Nghỉ
ngơi tức là " Thư giãn " đấy .
Trong
chương trình tập luyện Dưỡng Sinh, để người người sống lâu, sống có ích, 2
chương đầu tiên được đánh giá quan trọng, và cũng là phần khai mở của phương
pháp đương nêu là : Luyện Thư giãn , và Luyện Thở .
Thư
Giãn ? Vừa là sự
kiện nghỉ ngơi, vừa là buông xả
Bởi
vì, nếu không buông xả được, thì khó mà nghỉ ngơi vậy .
Và
tập Thư Giãn với Thở rất công phu, khó khăn, nên mất công như tu luyện, rèn
luyện ...
Riêng
về mặt " cho đi " thì tương đối có vẻ bình thường, nhưng cũng không
bình thường ở chỗ phải san
sẻ cho người những gi đang thân thuộc với mình .
Từ
đồng tiền đến manh quần, tấm áo ...từ cơm ăn đến nhà ở, xe đi vv...
Có
khi " cho đi " cả tình
thân thương, yêu mến, địa vị , công danh ...
Và
điều không thể tưởng tượng được , là cuối cùng , đến cái thân ta, cái mạng ta
...cũng phải cho đi , một phần hay toàn bộ ...
Quên
đi một thời lửa đạn, vâng , huynh đệ chi binh đã từng " cho đi " chính bản thân mình( các bậc tử sĩ ) hiến
tặng một phần thân thể ( các đấng thương binh) vv...cho tổ quốc thân yêu.
"Cho
đi"! vị Khổ tu trước khi nhập thiền trên rặng núi mùa xuân, đã ...mất mát
nhiều thứ lắm .
Cái
mất mát to lớn, là ông rất buồn số ...đồng liêu, đồng tuế với ông, đã không xây dựng được một niềm tin tối
thiểu của người mã thượng với nhau, còn chia năm, sẻ bảy lý tưởng chung, khiến
ngó nhau như địch thù Cộng sản.
Theo
ông, vị Khổ tu, phải có một cách xử thế bao gồm, làm quan văn hay quan võ cũng
vậy, khi chấp chánh, phải " rộng đường dư luận ", để luôn sáng suốt
mọi vấn đề ...mới mong đạt được hoài bão chung .
Có
dịp nghe ông tâm sự ... ông rất tôn trọng ý kiến của mỗi tha nhân, tôi xin phép
" phỏng vấn " ông .
Thưa
ngài, tại sao có danh xưng ngài Khổ tu ạ?
Vị
khổ tu mỉm cười : " sao tôi biết được, khi tôi từ xa thẳm về đây, người ta
đang mơ mộng chút danh hư, nên đặt cho tôi là Khổ tu, bởi tôi không thích danh
hư như họ .
Dạ
thưa, thế là thế nào, khi "công, hầu , bá, tử,nam " ,là
những tước vị có thật, ngài cũng quan QL/VNCH , mà quân lực ấy có 5 " Bảo
Quốc Huân Chương ",1,2,3,4,5 đệ , thì thực tế có liên hệ gì không ạ?
No,
no..." công, hầu, bá, tử, nam " là các tước ở bên tây, còn " bảo
quốc " lại có vẻ...Tàu đấy .
Nếu
thế thì chúng ta không có gì à?
Vị
Khổ tu cười rất hoàn mãn:
"Muốn
có, phải tự làm ra...tại sao mình lại muốn có cái có của người khác chớ !".
Huống
chi ở phía xa kia , trên lưng rặng núi mùa xuân này, có một danh nhân, ẩn sĩ,
thường cười nhạt trước rừng người ham mê danh lợi, ông đã tự cuộn mình trong
triết thuyết vô vi...
Đến
nỗi có người đã ngậm ngải đi tìm trầm hương trong đá quý lâu nay, mà đành...
bất lực, xuống núi
trở về làm ...thơ, cho yên lòng huyễn mộng .
Phóng
viên nào đó, đành "ngậm tăm
" trở về cõi thực, vì ngải độc tới đâu , vị Khổ tu cũng gạt phăng xuống
núi rồi.
À
ra thế, để trở về cõi thực ...đồng thời cũng để giao kết tình tri kỷ, tôi xin
phép đốt trầm lên tống biệt thời gian qua, cho chồi lộc nở hoa nhân ái tưng
bừng thịnh khai, núi mùa xuân rực rỡ suốt tháng năm vui tươi, thanh bình bất
tận...
Sực
tỉnh giờ chuyển dịch âm dương đã vãn, qua kính viễn vọng, anh mỉm cười:"
Hãy luôn luôn bắt đầu ngày mới với tâm tình thoải mái, bình yên..."
CAO MỴ NHÂN (HNPD)