Mỗi Ngày Một Chuyện
LÍNH VIẾT - CAO MỴ NHÂN
LÍNH
VIẾT - CAO MỴ
NHÂN
Buổi sáng nào, tôi cũng phải tự nhốt trong
phòng riêng, để chỉ ngắm mặt trời lên bên hông trái nhà, bên hông phải nhà thì
lướt thướt ...sương tan đầu ngõ, bởi biển tây những tháng cuối năm, sau đêm thì
lạnh giá .
Bây giờ mới nửa buổi sáng sắp qua trưa
thôi, chắc là anh đang trang trải những xã giao trong tuần, hay ngồi đồng ở
quán cà phê cùng bạn hiền lưu vong, chia sẻ nỗi buồn thương tị nạn lâu đời.
Chúng ta may lắm thì còn 1/4 thế kỷ hắt
hiu, để ...nhận định tình hình...rồi có lấp biển, vá trời, kéo không gian lại,
cũng không thấy được cảnh thái bình thinh trị, vậy còn gì không hứng khởi để
nói chuyện dựng lại niềm tin.
Bởi cuộc đời không có niềm tin, thì lẽ
sống chẳng còn ý nghĩa nữa phải không anh thân kính nhất đời của tôi?
Hôm qua có mấy người hỏi thăm, ông nhà văn Phan Nhật Nam vừa trả lời thư ông chủ tịch xưởng
viết " Hội Nhà Văn VN", có trong tư thế " Mùa hè đỏ lửa "
không?
Tôi khẳng định trong suy tư rằng: đúng
quá đi chứ , những người có lương tri chiến sĩ QL/VNCH ít nhất phải trả lời như
nhà văn Phan Nhật Nam vậy, dù có phải bày tỏ trong vai diễn đi nữa, mới xứng
đáng chiến sĩ Quốc Gia.
Huống hồ quý vị và chúng tôi, đã tán gia
bại sản vì cái gọi là cuộc đổi đời bi thảm 30- 4- 1975 đó.
Tuy nhiên cũng có những người sống phây
phả trong phe ta, dựa trên danh nghĩa đại tộc KaKi VNCH, mang tước vị hiển vinh
một thời mà vẫn " đi đêm" mấy chuyến trở về, chẳng nên cơm cháo gì,
thật uổng công gối súng làm thơ bạn ạ.
Đã thế còn tuyên bố: Văn chương, nghệ
thuật là phải vượt không gian, vượt thời gian...mai kia, chính thể có thay đổi,
thi ca có giá trị sẽ vẫn là thi ca muôn thủa.
Tất nhiên rồi,phải là những tác phẩm như
Đoạn Trường Tân Thanh của thi hào Nguyễn Du, như Chinh Phụ Ngâm của Đặng Trần
Côn và Đoàn Thị Điểm ...kìa.
Là thí dụ thôi không dám thưa thốt văn ai cả. Cổ xưa các cụ đã phán : " Văn mình, vợ người " là vậy rồi .
Tức Văn mình thì lúc nào cũng hay, Vợ
người thì lúc nào cũng đẹp, bây giờ thì khác, phụ nữ nào cũng đẹp từ trong nhà
ra ngoài phố ...bất kể vợ mình hay vợ ai.
Hôm nay tôi muốn trình bầy cùng quý vị chuyện kể về văn chương, nghệ thuật chân chính của thời "
sĩ nông công thương ", tức là chữ " sĩ" còn đứng hàng đầu.
Tất nhiên trong quý ngành nghề thơ văn
nhạc họa vv...tôi xin phép lạm dụng chữ nghĩa có cả " chiến sĩ " cho văn võ song toàn tếu chơi.
Chứ thật ra " sĩ " đứng đầu 4
chữ nêu trên, là chỉ danh các bậc chính nhân quân tử , chữ nghĩa ngôn từ uyên
thâm, các vị khoa bảng thời phong kiến cũ.
Quý vị ấy có nhiệm vụ tối cao, là bảo tồn, phát triển nền văn
hoá, xã hội dân tộc liên hệ.
Quý vị làm văn chương, nghệ thuật cũng
vậy, gần như mang trọng trách là " văn dĩ tải đạo ", chuyên chở đúng
mức, làm tươi đẹp thêm cho văn hoá xã hội thời đại họ sống.
Thế nhưng, đối với cộng sản VN, điều mà
giới thống trị khẳng định rằng : tất cả mọi sinh hoạt làm nên xã hội XHCN, đơn
cử là miền Bắc VN trước 1975, phải là công cụ của " chuyên chính vô
sản", văn học nghệ thuật và nhất là giáo dục có trong sự nghiệp " cầu
bơ cầu bất " đó.
Đó là quan niệm được phát biểu thành văn
của cán bộ gộc Trường Chinh Đặng Xuân Khu, khi làm Tổng bí thư, và câu :
" Giáo dục là công cụ của chuyên
chính vô sản " đã in trong mấy cuốn sách giáo khoa XHCN lâu rồi.
Do thế, sau khi CS lấn cướp miền nam, nhà
thơ tiền chiến Xuân Diệu nguyên công dân nước XHCN Bắc Việt , lợi dụng cuộc đổi
đời bi thảm 30-4-1975," cán bộ thợ thơ bậc 7 " Xuân Diệu đã cấp tốc
cho in một cuốn gọi là sưu khảo thơ VN thế kỷ vừa qua, bìa sách kẻ 4 chữ dưới
cả điều suy nghĩ
" bình dân học vụ " của tôi, tên
sách :
CÔNG VIỆC LÀM THƠ
XUÂN DIỆU. ( tác giả )
Cuốn sách to ù , dày cộp ...Nhà thơ đỏ kè
Xuân Diệu ví công việc làm thơ như công việc đồng áng, phải đổ mồ hôi ra
cày sâu cuốc bẫm cho ra được thơ, mang tính lao động chuyên chính vô sản .
Thế nên " Hội nhà văn. XHCN / VN
" ở Hà Nội, cũng có thể ví như " Xưởng Viết ", hoàn toàn là công
cụ của chuyên chính vô sản, không thể khác được, bởi vì các bài bản của Hội Nhà
Văn nếu có danh nghĩa, vẫn là danh nghĩa Cộng Sản mà thôi.
Thành ra, không thể nào có chuyện hoà hợp với chả hoà giải dân tộc được , bất cứ gọi là
kiểu gì nếu còn tọa lạc trên cái nền chuyên chính vô sản ấy .
Nhà văn Phan Nhật Nam trả lời ông Hữu
Thỉnh, cán bộ chủ tịch Hội Nhà Văn Hà Nội, như đã bên hỏi, bên đáp như thế quá được rồi .
Riêng cái khoản Nhà Văn Phan Nhật Nam nêu
ra là :
Nếu CSVN tu bổ Nghĩa Trang Quân Đội VNCH ở Biên Hoà
Và phục hoạt công tác bảo trợ Thương Phế
Binh VNCH , thì chẳng những nhà văn Phan Nhật Nam về, mà còn đông quý nhà văn
khác cũng về hoà hợp luôn .
Song quý vị ạ, bạo quyền CSVN " láo
tổ " lắm, họ sẽ giả vờ làm như thiệt, để " chiêu dụ" quý vị văn
nghệ sĩ , như đã và đang không mời, các ca nhạc sĩ vẫn tự về múa may ở khắp
miền đất nước đó kìa .
Hãy suy ngẫm lại câu nói bất hủ của Tổng
Thống VNCH Nguyễn Văn Thiệu :
ĐỪNG NGHE NHỮNG GÌ CỘNG SẢN NÓI
MÀ HÃY NHÌN NHỮNG GÌ CỘNG SẢN LÀM
Có thể ngay trong giới văn nghệ sĩ VNCH Hải Ngoại còn nhiều quan điểm khác nữa, nhưng tôi thiết nghĩ cứ
thấy sao kể vậy, rằng : Hãy bất hợp tác với bọn CSVN cùng những
"ái hữu của họ, CSVN ấy" là đỡ
rắc rối, bực bội, phiền toái...
Bởi vì, thực hư, chân giả vv...trong các
lãnh vực khác còn mập mờ, giả dạng, chứ văn chương, nghệ thuật, cái tinh thần,
cái tư tưởng nó bầy ra trước mắt ...
Để phúc đáp quý vị hỏi thăm sự kiện nhà
văn Phan Nhật Nam trả lời ông Hữu Thỉnh Chủ tịch Hội Nhà văn CSVN có thiết tha
với tâm trạng người chiến sĩ VNCH viết lách không, thì quả là trăm người như
một, thưa rằng: ai khoác áo lính cầm bút cũng cùng một ngôn ngữ, một thái độ
chống cộng sản như vậy .
CAO MỴ NHÂN (HNPD)
Bàn ra tán vào (1)
----------------------------------------------------------------------------------
Các tin đã đăng
LÍNH VIẾT - CAO MỴ NHÂN
LÍNH
VIẾT - CAO MỴ
NHÂN
Buổi sáng nào, tôi cũng phải tự nhốt trong
phòng riêng, để chỉ ngắm mặt trời lên bên hông trái nhà, bên hông phải nhà thì
lướt thướt ...sương tan đầu ngõ, bởi biển tây những tháng cuối năm, sau đêm thì
lạnh giá .
Bây giờ mới nửa buổi sáng sắp qua trưa
thôi, chắc là anh đang trang trải những xã giao trong tuần, hay ngồi đồng ở
quán cà phê cùng bạn hiền lưu vong, chia sẻ nỗi buồn thương tị nạn lâu đời.
Chúng ta may lắm thì còn 1/4 thế kỷ hắt
hiu, để ...nhận định tình hình...rồi có lấp biển, vá trời, kéo không gian lại,
cũng không thấy được cảnh thái bình thinh trị, vậy còn gì không hứng khởi để
nói chuyện dựng lại niềm tin.
Bởi cuộc đời không có niềm tin, thì lẽ
sống chẳng còn ý nghĩa nữa phải không anh thân kính nhất đời của tôi?
Hôm qua có mấy người hỏi thăm, ông nhà văn Phan Nhật Nam vừa trả lời thư ông chủ tịch xưởng
viết " Hội Nhà Văn VN", có trong tư thế " Mùa hè đỏ lửa "
không?
Tôi khẳng định trong suy tư rằng: đúng
quá đi chứ , những người có lương tri chiến sĩ QL/VNCH ít nhất phải trả lời như
nhà văn Phan Nhật Nam vậy, dù có phải bày tỏ trong vai diễn đi nữa, mới xứng
đáng chiến sĩ Quốc Gia.
Huống hồ quý vị và chúng tôi, đã tán gia
bại sản vì cái gọi là cuộc đổi đời bi thảm 30- 4- 1975 đó.
Tuy nhiên cũng có những người sống phây
phả trong phe ta, dựa trên danh nghĩa đại tộc KaKi VNCH, mang tước vị hiển vinh
một thời mà vẫn " đi đêm" mấy chuyến trở về, chẳng nên cơm cháo gì,
thật uổng công gối súng làm thơ bạn ạ.
Đã thế còn tuyên bố: Văn chương, nghệ
thuật là phải vượt không gian, vượt thời gian...mai kia, chính thể có thay đổi,
thi ca có giá trị sẽ vẫn là thi ca muôn thủa.
Tất nhiên rồi,phải là những tác phẩm như
Đoạn Trường Tân Thanh của thi hào Nguyễn Du, như Chinh Phụ Ngâm của Đặng Trần
Côn và Đoàn Thị Điểm ...kìa.
Là thí dụ thôi không dám thưa thốt văn ai cả. Cổ xưa các cụ đã phán : " Văn mình, vợ người " là vậy rồi .
Tức Văn mình thì lúc nào cũng hay, Vợ
người thì lúc nào cũng đẹp, bây giờ thì khác, phụ nữ nào cũng đẹp từ trong nhà
ra ngoài phố ...bất kể vợ mình hay vợ ai.
Hôm nay tôi muốn trình bầy cùng quý vị chuyện kể về văn chương, nghệ thuật chân chính của thời "
sĩ nông công thương ", tức là chữ " sĩ" còn đứng hàng đầu.
Tất nhiên trong quý ngành nghề thơ văn
nhạc họa vv...tôi xin phép lạm dụng chữ nghĩa có cả " chiến sĩ " cho văn võ song toàn tếu chơi.
Chứ thật ra " sĩ " đứng đầu 4
chữ nêu trên, là chỉ danh các bậc chính nhân quân tử , chữ nghĩa ngôn từ uyên
thâm, các vị khoa bảng thời phong kiến cũ.
Quý vị ấy có nhiệm vụ tối cao, là bảo tồn, phát triển nền văn
hoá, xã hội dân tộc liên hệ.
Quý vị làm văn chương, nghệ thuật cũng
vậy, gần như mang trọng trách là " văn dĩ tải đạo ", chuyên chở đúng
mức, làm tươi đẹp thêm cho văn hoá xã hội thời đại họ sống.
Thế nhưng, đối với cộng sản VN, điều mà
giới thống trị khẳng định rằng : tất cả mọi sinh hoạt làm nên xã hội XHCN, đơn
cử là miền Bắc VN trước 1975, phải là công cụ của " chuyên chính vô
sản", văn học nghệ thuật và nhất là giáo dục có trong sự nghiệp " cầu
bơ cầu bất " đó.
Đó là quan niệm được phát biểu thành văn
của cán bộ gộc Trường Chinh Đặng Xuân Khu, khi làm Tổng bí thư, và câu :
" Giáo dục là công cụ của chuyên
chính vô sản " đã in trong mấy cuốn sách giáo khoa XHCN lâu rồi.
Do thế, sau khi CS lấn cướp miền nam, nhà
thơ tiền chiến Xuân Diệu nguyên công dân nước XHCN Bắc Việt , lợi dụng cuộc đổi
đời bi thảm 30-4-1975," cán bộ thợ thơ bậc 7 " Xuân Diệu đã cấp tốc
cho in một cuốn gọi là sưu khảo thơ VN thế kỷ vừa qua, bìa sách kẻ 4 chữ dưới
cả điều suy nghĩ
" bình dân học vụ " của tôi, tên
sách :
CÔNG VIỆC LÀM THƠ
XUÂN DIỆU. ( tác giả )
Cuốn sách to ù , dày cộp ...Nhà thơ đỏ kè
Xuân Diệu ví công việc làm thơ như công việc đồng áng, phải đổ mồ hôi ra
cày sâu cuốc bẫm cho ra được thơ, mang tính lao động chuyên chính vô sản .
Thế nên " Hội nhà văn. XHCN / VN
" ở Hà Nội, cũng có thể ví như " Xưởng Viết ", hoàn toàn là công
cụ của chuyên chính vô sản, không thể khác được, bởi vì các bài bản của Hội Nhà
Văn nếu có danh nghĩa, vẫn là danh nghĩa Cộng Sản mà thôi.
Thành ra, không thể nào có chuyện hoà hợp với chả hoà giải dân tộc được , bất cứ gọi là
kiểu gì nếu còn tọa lạc trên cái nền chuyên chính vô sản ấy .
Nhà văn Phan Nhật Nam trả lời ông Hữu
Thỉnh, cán bộ chủ tịch Hội Nhà Văn Hà Nội, như đã bên hỏi, bên đáp như thế quá được rồi .
Riêng cái khoản Nhà Văn Phan Nhật Nam nêu
ra là :
Nếu CSVN tu bổ Nghĩa Trang Quân Đội VNCH ở Biên Hoà
Và phục hoạt công tác bảo trợ Thương Phế
Binh VNCH , thì chẳng những nhà văn Phan Nhật Nam về, mà còn đông quý nhà văn
khác cũng về hoà hợp luôn .
Song quý vị ạ, bạo quyền CSVN " láo
tổ " lắm, họ sẽ giả vờ làm như thiệt, để " chiêu dụ" quý vị văn
nghệ sĩ , như đã và đang không mời, các ca nhạc sĩ vẫn tự về múa may ở khắp
miền đất nước đó kìa .
Hãy suy ngẫm lại câu nói bất hủ của Tổng
Thống VNCH Nguyễn Văn Thiệu :
ĐỪNG NGHE NHỮNG GÌ CỘNG SẢN NÓI
MÀ HÃY NHÌN NHỮNG GÌ CỘNG SẢN LÀM
Có thể ngay trong giới văn nghệ sĩ VNCH Hải Ngoại còn nhiều quan điểm khác nữa, nhưng tôi thiết nghĩ cứ
thấy sao kể vậy, rằng : Hãy bất hợp tác với bọn CSVN cùng những
"ái hữu của họ, CSVN ấy" là đỡ
rắc rối, bực bội, phiền toái...
Bởi vì, thực hư, chân giả vv...trong các
lãnh vực khác còn mập mờ, giả dạng, chứ văn chương, nghệ thuật, cái tinh thần,
cái tư tưởng nó bầy ra trước mắt ...
Để phúc đáp quý vị hỏi thăm sự kiện nhà
văn Phan Nhật Nam trả lời ông Hữu Thỉnh Chủ tịch Hội Nhà văn CSVN có thiết tha
với tâm trạng người chiến sĩ VNCH viết lách không, thì quả là trăm người như
một, thưa rằng: ai khoác áo lính cầm bút cũng cùng một ngôn ngữ, một thái độ
chống cộng sản như vậy .
CAO MỴ NHÂN (HNPD)