Kinh Khổ
MẮC NẠN - BÙI BẢO TRÚC
Có thể nàng đã vượt biên trên một con thuyền sau chuyến đi kinh hoàng trần ai khoai củ mới đến được một hòn đảo ở Indonesia hay Thái Lan, Malaysia… Và sau một thời gian chờ đợi dài cổ

Không biết nàng đến Úc trong trường hợp nào.
Có thể nàng đã vượt biên trên một con thuyền sau chuyến đi kinh hoàng trần ai khoai củ mới đến được một hòn đảo ở Indonesia hay Thái Lan, Malaysia… Và sau một thời gian chờ đợi dài cổ, nàng được chính phủ Úc nhận cho đến Úc tị nạn. Hay cũng có thể nàng được thân nhân (cũng là người tị nạn) bảo lãnh từ Việt Nam sang Úc. Nhưng rõ ràng là nàng được sang Úc sống cho bõ những ngày cơ cực.
Sau vài năm, nàng được cho nhập tịch để thành công dân xứ Kangaroo, niềm mơ ước thầm kín cũng như lộ liễu của rất nhiều người. Nếu nàng sang Úc sớm thì có thể nàng cũng đã đi làm một số năm trước khi về hưu. Nếu sang muộn, có thể nàng trở thành … của nợ của nước Úc ngay sau khi tới Úc. Nàng được bọn Kangaroo bỏ vào … túi nuôi ngay, mỗi tháng cơm bưng nước rót đến nơi đến chốn.
Thế là nàng no cơm ấm cật rậm rật làm trò. Nàng “y cẩm hồi hương”, áo gấm về làng cho chòm xóm ở cái quê hương khốn khổ là Việt Nam đó ghen tức phát điên lên với những câu chuyện bao giờ cũng bắt đầu bằng câu “Ở bên Úc nó như dzầy nè…”
Nàng về Việt Nam chơi đều đều, quần là áo lượt, ai cũng lé mắt luôn. Mỗi năm nàng về Việt Nam vài ba chuyến. Từ Úc về Việt Nam không bao xa nên nàng về thăm quê hương cũng dễ. Chính phủ Úc còn nhiều chuyện khác để lo vì thế không để ý tới những chuyến đi của nàng nên nàng, tuy là tị nạn, vẫn về chơi ở cái xứ sở mà nàng đã bỏ chạy thừa sống thiếu chết để tới Úc (xin tị nạn) ngày nào.
Đi về cũng tốn kém tiền hưu hay tiền già (như người ta vẫn gọi ở bên Mỹ) nên nàng cũng phải tìm cách cải thiện ngân sách. Có người tốt bụng đề nghị mang hộ một số xà bông từ Sài Gòn sang Úc và được trả công bội hậu. Thế là nàng nhận ngay. Nàng đồng ý bỏ trong hành lý 36 cục xà bông để đưa sang Úc giúp bọn Úc tắm rửa cho sạch sẽ hơn, cho hết mùi mỡ và thịt cừu, nhân tiện đầu độc bon Kangaroo cho chúng nó chết bớt đi theo đúng chủ trương qua sông phụ sóng của nàng. Những cục xà phòng mà nàng nhận mang sang Úc trong ruột chứa khoảng 3 kilô bạch phiến thừa sức gây khốn khổ cho hàng ngàn thanh niên Úc. Nhưng tại phi trường Tân Sơn Nhất, người ta khám phá ra số bạch phiến đó.
Nàng bị giữ ở phi trường. Hình chụp trên báo cho thấy nàng ngồi cạnh ngổn ngang những bánh xà bông trong ruột chứa đầy heroin. Hú vía cho bọn Kangaroo. Suýt nữa thì chúng mày tàn đời với bà. Chuyến đi mà trót lọt thì bọn thanh niên Úc chết với bà. Ba kilo heroin chứ bộ ít sao. Chúng mày hít vào mũi cho chúng mày khốn khổ khốn nạn với bà ngay. Còn bà thì lại được trả công bội hậu. Tiền bà lại về Việt Nam chi tiêu thoải mái…

Bản tin cho biết nàng năm nay 71 tuổi. Bản tin gọi nàng là cụ bà. Tuổi đó gọi là cụ bà thì cũng đúng. Chuyện cụ bà định đưa 3 kilo bạch phiến sang Úc để trả công nước Úc chắc chắn là đã bị mật vụ Úc biết trước và chặn ngay trước khi cụ bà trở lại Úc. Chắc chắn sắp tới cụ sẽ qua những ngày cuối đời trong một nhà tù nào đó thay vì bế mấy đứa cháu, chơi với chúng nó trong buổi hoàng hôn của cuộc đời.
Bạn có thể sẽ kêu lên một tiếng thương cảm cho nàng, tội nghiệp cho nàng, tuổi chiều xế bóng mà con ngồi bóc lịch nhưng tôi thì không. Chắc nàng, gia đình nàng sẽ yêu cầu chính phủ Úc can thiệp cho nàng được hưởng những biện pháp giảm khinh. Nhưng tôi thì chỉ mong nàng mục rữa trong nhà tù cho đáng kiếp một con chó đẻ khốn nạn. Tiên sư cái con cụ bà khốn kiếp đó. Một con đàn bà khốn nạn đã đền ơn cái nước đã cưu mang nó như vậy đó.
Nó hơn tôi 1 tuổi. Năm nay nó 71 tuổi. Khi tôi ở Úc hồi những năm 60 trong vòng tay nhân ái cưu mang của nước Úc thì nó ở đâu mà sao nó khốn nạn như vậy chứ?
http://thuguibanta.blogspot.com/
http://thuguibanta.blogspot.com/
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- "Vài Chuyện Buồn 30 Tháng 4" - by Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Sinh Nhật Buồn" - by Khuất Đẩu / Trần Văn Giang (ghi lại).
- Sự thật về “Nước mắm Việt Hương” của Tàu (?) - by Kỳ Đỗ / Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Người Mỹ và người Việt khác nhau ở chỗ này !" - by Nguyễn Đắc Phúc / Trần Văn Giang (ghi lại)
- Lịch sử và hoài nghi _ Trần Thế Kỷ
MẮC NẠN - BÙI BẢO TRÚC
Có thể nàng đã vượt biên trên một con thuyền sau chuyến đi kinh hoàng trần ai khoai củ mới đến được một hòn đảo ở Indonesia hay Thái Lan, Malaysia… Và sau một thời gian chờ đợi dài cổ
Không biết nàng đến Úc trong trường hợp nào.
Có thể nàng đã vượt biên trên một con thuyền sau chuyến đi kinh hoàng trần ai khoai củ mới đến được một hòn đảo ở Indonesia hay Thái Lan, Malaysia… Và sau một thời gian chờ đợi dài cổ, nàng được chính phủ Úc nhận cho đến Úc tị nạn. Hay cũng có thể nàng được thân nhân (cũng là người tị nạn) bảo lãnh từ Việt Nam sang Úc. Nhưng rõ ràng là nàng được sang Úc sống cho bõ những ngày cơ cực.
Sau vài năm, nàng được cho nhập tịch để thành công dân xứ Kangaroo, niềm mơ ước thầm kín cũng như lộ liễu của rất nhiều người. Nếu nàng sang Úc sớm thì có thể nàng cũng đã đi làm một số năm trước khi về hưu. Nếu sang muộn, có thể nàng trở thành … của nợ của nước Úc ngay sau khi tới Úc. Nàng được bọn Kangaroo bỏ vào … túi nuôi ngay, mỗi tháng cơm bưng nước rót đến nơi đến chốn.
Thế là nàng no cơm ấm cật rậm rật làm trò. Nàng “y cẩm hồi hương”, áo gấm về làng cho chòm xóm ở cái quê hương khốn khổ là Việt Nam đó ghen tức phát điên lên với những câu chuyện bao giờ cũng bắt đầu bằng câu “Ở bên Úc nó như dzầy nè…”
Nàng về Việt Nam chơi đều đều, quần là áo lượt, ai cũng lé mắt luôn. Mỗi năm nàng về Việt Nam vài ba chuyến. Từ Úc về Việt Nam không bao xa nên nàng về thăm quê hương cũng dễ. Chính phủ Úc còn nhiều chuyện khác để lo vì thế không để ý tới những chuyến đi của nàng nên nàng, tuy là tị nạn, vẫn về chơi ở cái xứ sở mà nàng đã bỏ chạy thừa sống thiếu chết để tới Úc (xin tị nạn) ngày nào.
Đi về cũng tốn kém tiền hưu hay tiền già (như người ta vẫn gọi ở bên Mỹ) nên nàng cũng phải tìm cách cải thiện ngân sách. Có người tốt bụng đề nghị mang hộ một số xà bông từ Sài Gòn sang Úc và được trả công bội hậu. Thế là nàng nhận ngay. Nàng đồng ý bỏ trong hành lý 36 cục xà bông để đưa sang Úc giúp bọn Úc tắm rửa cho sạch sẽ hơn, cho hết mùi mỡ và thịt cừu, nhân tiện đầu độc bon Kangaroo cho chúng nó chết bớt đi theo đúng chủ trương qua sông phụ sóng của nàng. Những cục xà phòng mà nàng nhận mang sang Úc trong ruột chứa khoảng 3 kilô bạch phiến thừa sức gây khốn khổ cho hàng ngàn thanh niên Úc. Nhưng tại phi trường Tân Sơn Nhất, người ta khám phá ra số bạch phiến đó.
Nàng bị giữ ở phi trường. Hình chụp trên báo cho thấy nàng ngồi cạnh ngổn ngang những bánh xà bông trong ruột chứa đầy heroin. Hú vía cho bọn Kangaroo. Suýt nữa thì chúng mày tàn đời với bà. Chuyến đi mà trót lọt thì bọn thanh niên Úc chết với bà. Ba kilo heroin chứ bộ ít sao. Chúng mày hít vào mũi cho chúng mày khốn khổ khốn nạn với bà ngay. Còn bà thì lại được trả công bội hậu. Tiền bà lại về Việt Nam chi tiêu thoải mái…

Bản tin cho biết nàng năm nay 71 tuổi. Bản tin gọi nàng là cụ bà. Tuổi đó gọi là cụ bà thì cũng đúng. Chuyện cụ bà định đưa 3 kilo bạch phiến sang Úc để trả công nước Úc chắc chắn là đã bị mật vụ Úc biết trước và chặn ngay trước khi cụ bà trở lại Úc. Chắc chắn sắp tới cụ sẽ qua những ngày cuối đời trong một nhà tù nào đó thay vì bế mấy đứa cháu, chơi với chúng nó trong buổi hoàng hôn của cuộc đời.
Bạn có thể sẽ kêu lên một tiếng thương cảm cho nàng, tội nghiệp cho nàng, tuổi chiều xế bóng mà con ngồi bóc lịch nhưng tôi thì không. Chắc nàng, gia đình nàng sẽ yêu cầu chính phủ Úc can thiệp cho nàng được hưởng những biện pháp giảm khinh. Nhưng tôi thì chỉ mong nàng mục rữa trong nhà tù cho đáng kiếp một con chó đẻ khốn nạn. Tiên sư cái con cụ bà khốn kiếp đó. Một con đàn bà khốn nạn đã đền ơn cái nước đã cưu mang nó như vậy đó.
Nó hơn tôi 1 tuổi. Năm nay nó 71 tuổi. Khi tôi ở Úc hồi những năm 60 trong vòng tay nhân ái cưu mang của nước Úc thì nó ở đâu mà sao nó khốn nạn như vậy chứ?
http://thuguibanta.blogspot.com/
http://thuguibanta.blogspot.com/