Mỗi Ngày Một Chuyện
MẦU TÍM - CAO MỴ NHÂN
MẦU TÍM - CAO MỴ NHÂN
Thích
mầu tím cũng là một phong trào.
Cô
"mẹ trẻ" vậy, nhưng cũng quanh tuổi 50 ngoài, nếu 50 trong, quý cô đã
mạnh bạo nói bốn mấy, ai dại gì phô chữ fifty ra, cô "mẹ trẻ" này
mang vẻ buồn vời vợi...
Vì
thế, cô " mẹ
trẻ" mặc chiếc áo dài mầu tím than, hở phần vai, ngực ra một vòng tròn
trắng nõn, tóc dài ngang lưng Hà Nội trước 1954, thả gió lê thể, đúng y bài hát
Hướng về Hà Nội của nhạc sĩ Hoàng Dương mới quá cố.
Cô
có tên chứ, nhưng cần chi phải gọi tên ra, khi cái mầu tím làm nổi bật nước da
nõn nà thế kia, thì cứ kêu " nàng áo tím" suông thôi cho thơ mộng .
Nàng
áo tím ít khi cười, cứ mơ màng như trái đất này là cõi tiên, mới ngược đời. Như
vậy cõi đời cũng hứng thú lắm chớ, sao thiên hạ lại chán đời nhỉ ?
Tôi
đưa hộp đựng hoa tới trước mặt nàng áo tím đó.
Nàng
vốn thích thơ, lại cũng biết làm thơ bảo là thơ mới nhưng có vần, thí dụ thơ
lục bát, thơ 8 chữ kiểu " Ta sống mãi trong tình thương nỗi nhớ" của
nhà thơ Thế Lữ, trong bài Hổ nhớ Rừng .
Nàng
áo tím nũng nịu mơ màng như tôi đã thấy trước đây 15 phút, nàng thỏ thẻ :
" chị cho em hoa
tím đi, em chỉ thích hoa mầu tím
thôi" .
Biết
rồi, mầu tím thì cũng ba , bảy sắc tím, chứ có phải hễ nói
tím,
là rặc một mầu tím Huế đâu. Nhưng tím Huế thì nhiều lý do nổi bật lắm.
Anh
sẽ mỉm cười là tại răng hễ nhất cử nhất động điều gì dính dáng tới Huế, là mình
lại lập tức lôi ngay nó vô Huế chớ, chẳng
hạn mầu tím Huế của áo dài cô " mẹ trẻ" xuất thân từ nữ trung học Gia
Long Saigon đã phải chạy lúc thúc trong khói lửa chiến tranh 30-4-1975...
Cô
mẹ trẻ đã nửa trăm năm, mà ngó như ba chục thôi, thủ thỉ bên tôi khi chúng tôi
hạnh ngộ cách đây mấy tháng ở thủ đô tị nạn Bolsa.
Nàng
hỏi tôi là "Chị đang ở với ai ? " . Trời, tôi đang ở với gia đình
người con trai cả, còn " em đang ở một mình " ...
Bây
giờ xã hội tha phương, hiện tượng quý cô " ở một mình " có vẻ như cái
model quá.
Khi
tôi mỉm cười bắt chuyện làm quen nơi bàn tiệc :
"
chưa có gia đình chứ hả ? " Nàng áo tím lắc đầu : " Em có 2 cháu chị
ạ " .
Rồi
thì té ra, 2 con của nàng áo tím : một trai đã ra trường, đi làm xa, một gái
mới vô đại học.
Nàng
áo tím kể tiếp đoạn phim tình cảm, mà chỉ phụ nữ mới cảm thông ngay thôi:
" chị biết không, buổi chiều đó, em chở con gái em khi nó ở tuổi 16, lần
đầu tiên đi coi phim với mấy đứa bạn nó...Bạn nó đã đợi ở trong rạp rồi, em cứ
tần ngần nhìn theo dáng nó chạy hấp tấp vào rạp...
Trên đường về nhà, em phải ngừng xe lại
trước cửa chợ kia, ngồi khóc ngất.
Anh
có đang mỉm cười chuyện ...đờn bà vớ vẩn không? Nghe thì vớ vẩn thế đấy, nhưng
quả là một chuỗi buồn tiếp theo...
Cô
mẹ trẻ này sợ hãi một tương lai bất chợt đến với con gái cô, một phiên bản cuộc
đời mà những người mẹ trẻ không đoán nổi sẽ thế nào với con gái mình.
Giờ
đây con gái đã ở nội trú trong đại học X . Lúc đầu thì mẹ trẻ áo tím nêu trên
lo mắc sảng hồn. Sau đành thôi, chẳng lẽ không cho con đi học.
Bây
giờ tới lượt tôi mỉm cười chứ không phải anh, khi tôi thấy nàng mẹ này gần như
suốt ngày ở ngoài đường ...
Sau
khi suốt ngày ở sở, tan sở đã không về nhà ngay, hay có về cũng chỉ là để tắm
rửa, thay giặt vv..., rồi lại ra đường để nào là có mặt nơi hội hè đình đám nào
đó, nào thực sự muốn làm thiện nguyện, tránh bị đặt trước những chông gai và
bảng cấm của cuộc đời.
Đời
! Nghe cải lương vậy, nhưng chính là những kịch bản sống động, những cố gắng
hay buông suôi vô tình hoặc cố ý của "diễn viên người " mà Thượng Đế
đã phân vai cho từ thủa ra đời .
Cô
bé 16 tuổi con của nàng mẹ trẻ đương nêu, nay đã có thể đi bên mẹ, mà cả 2 diễn
viên đời đều tránh cho nhau những thử thách vô bổ, chỉ còn thấy có nhau như bạn
thiết thân tình .
Có
thể cô bé teen xưa, đã là bác sĩ, kỹ sư vv...khác, có một hoàn cảnh riêng tư
khác. Nhưng cũng có thể không đạt được những ước mơ nhỏ nhất, hoặc bình thường
nhất như được sống trong một tổ ấm yêu thương.
Cái
cảnh mẹ truyền con nối gia phong ngày nay, đã hiếm thấy nơi diễn chung của trời
đất dàn dựng, cha mẹ bây giờ chỉ là những bóng mát tạm thời cho con cái trên
hành trình thế kỷ ...nhân sinh cô lẻ...ẩn náu phần nào thôi.
Mẹ
chồng tôi ngày xưa, đứng ngó đám cháu trai chơi banh, đánh bóng vv..,đã nói :
" Chúng vậy, nhưng tội lắm, có đứa sau này nên danh nên giá, nhưng có đứa
lại hoang đàng , thất bại đó mi ơi ."
Tới
khi mẹ chồng tôi đứng nhìn đám cháu gái bé thơ nô rỡn, thì bà lại chép miệng :
" Bây ơi, chúng vậy mà tội lắm nờ, lớn lên có đứa làm bà này bà nọ, chẳng
nghe câu" đờn bà quan tắt " đó à ? Tức là gặp đấng phu quân làm quan,
thì lập tức thành bà quan ngay.
Còn
lỡ ra như hạt mưa sa, thì hạt vô chĩnh gạo, hạt ra ngoài đồng con ạ, mi phải thương
tụi nó từ bây chừ " .
Trong
nỗi bâng khuâng của cuộc đời muôn mặt, đôi khi lầm lỡ, tiếc nuối chuyện này,
chuyện nọ ...song không vì thế mà lo buồn phát sảng.
Bởi
quyền phép của đấng hoá công, Thượng Đế đã cho ta những mẫu mã làm người, ta
hãy áp dụng đúng vai trò diễn viên của kịch bản, lấy phương châm nhân sinh,
nhân đạo, nhân hoà, làm căn bản...sẽ bớt đi nhiều phiền toái ... sẽ cảm thấy
bình an trong tâm hồn, cái nhân của bình an trong cuộc sống đấy.
Tôi
nói thì " mạnh miệng" vậy,chứ sự thực có an nhiên tự tại như lời bạn
bè chúc ở cuối mỗi lá thư rằng hãy tránh xa hệ lụy, để được an bình, hoan ca
...đâu.
Nhưng
sáng nay, khi ngắm mấy cánh hoa mầu tím bông bèo anh tặng trên bài viết của
mình, tất nhiên là mình thích lắm rồi, ố ô, mà mầu tím chính là mầu thương, sắc
nhớ đấy chứ , lòng cứ bâng khuâng ...hờn anh quá, sao anh chưa nói chuyện với
mình, trong lúc mình có cả vạn chuyện đang muốn nói với anh ?
Cái
chuyện nôn nghe anh nói là chuyện trời ơi của nước Pháp xa vời, mới xong cuộc
bầu cử chức nguyên thủ quốc gia gọi là tổng thống Pháp đó.
Mình
thấy tên ông tổng thống đắc cử phiên âm nôm na như
"
Ma cà rồng" ( Macron ), và nhân dáng giống một vai diễn trong phim thật
xưa, chẳng biết hồi đó anh có thích loại phim này không, ma cà rồng với Christopher
Lee, và Peter Cushing, vào cái năm cách đây hơn nửa thế kỷ cơ.
Thì
có gì liên hệ tới mầu tím đang đề cập tới đâu?
Có
chứ, vì người đàn ông ma trong một cảnh " ma cà rồng " ánh mắt đã loé
lên một sắc tím hoa cà, đẫm ướt lãng mạn, trên miệng túi áo vét mầu đen lại dắt
một bông hoa tím sắc xanh blue, mầu của mặc niệm tình yêu say đắm.
Anh
sẽ thở dài nếu mình nói ra điều đó, vì anh cứ vực mình lên đỉnh trời thanh
tịnh, thì mình lại lộn nhào xuống dòng sông khổ lụy triền miên.
Có
lẽ tất cả những người đàn ông đều không muốn gây ra những hoàn cảnh đau lòng
cho ai phụ nữ, vì khi họ gặp những tình huống này, họ đều muốn vượt khỏi Vũng
đam mê, trong lúc phụ nữ ta thường có ý xa rời người gây cho mình trầm thống
nỗi đau .
Tôi
nói với nàng áo tím: " Thế em có biết còn có mầu tím than và mầu tím hồng
không? Mầu tím than tối nhất trong các sắc tím, còn mầu tím hồng như bông sen,
bông súng ở đầm lầy .
Mầu
tím hoa sim cô quạnh trên đồi, hay mầu tím hoa hoàng
hậu ven sông...đã là những mầu tím thuyết minh cho tình yêu đơn thuần mà vĩnh
cửu .
Riêng
tôi đã một lần duy nhất tắm sông dưới gốc cây bằng lăng hoa tím nơi vùng đồi
thấp kia.
Bấy
giờ sắc chiều cháy đỏ cồn hoang, tiếng con chim núi phiêu lưu bay về, chim đậu
trên cây bằng lăng ấy, hoang dã mênh mông, tôi nhảy vụt lên bờ chạy trối chết
vì sợ ...
Mầu
tím mong manh, nhưng mầu tím cũng cô đọng
buồn phiền, anh có khi
nào hỏi: " có bao giờ mặc áo tím không? " ôi, mình sẽ trả lời:
" chiếc áo dài đầu tiên bố mẹ may cho bằng lụa tơ tím đó, cũng là
chiếc áo cuối cùng mẹ ngắm con ngây thơ non dại tuổi lên mười, từ lâm nguyên
Chapa về duyên hải Hải Phòng, rồi mẹ đi mãi ..."
Tôi
ngó nàng áo tím lúc chia tay :
"
Mình về áo tím trời sương
Hoa
lê trắng trọn nẻo đường mình qua ..."
Hãy
nâng niu gìn giữ tình mẫu tử, để người con còn người mẹ làm vồn liếng ở đời
này.
Còn
mình ấp ủ tình anh, cho tới khi mây tím phủ cuối trời, thay sắc hoàng hôn về xa
thẳm bềnh bồng ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
MẦU TÍM - CAO MỴ NHÂN
MẦU TÍM - CAO MỴ NHÂN
Thích
mầu tím cũng là một phong trào.
Cô
"mẹ trẻ" vậy, nhưng cũng quanh tuổi 50 ngoài, nếu 50 trong, quý cô đã
mạnh bạo nói bốn mấy, ai dại gì phô chữ fifty ra, cô "mẹ trẻ" này
mang vẻ buồn vời vợi...
Vì
thế, cô " mẹ
trẻ" mặc chiếc áo dài mầu tím than, hở phần vai, ngực ra một vòng tròn
trắng nõn, tóc dài ngang lưng Hà Nội trước 1954, thả gió lê thể, đúng y bài hát
Hướng về Hà Nội của nhạc sĩ Hoàng Dương mới quá cố.
Cô
có tên chứ, nhưng cần chi phải gọi tên ra, khi cái mầu tím làm nổi bật nước da
nõn nà thế kia, thì cứ kêu " nàng áo tím" suông thôi cho thơ mộng .
Nàng
áo tím ít khi cười, cứ mơ màng như trái đất này là cõi tiên, mới ngược đời. Như
vậy cõi đời cũng hứng thú lắm chớ, sao thiên hạ lại chán đời nhỉ ?
Tôi
đưa hộp đựng hoa tới trước mặt nàng áo tím đó.
Nàng
vốn thích thơ, lại cũng biết làm thơ bảo là thơ mới nhưng có vần, thí dụ thơ
lục bát, thơ 8 chữ kiểu " Ta sống mãi trong tình thương nỗi nhớ" của
nhà thơ Thế Lữ, trong bài Hổ nhớ Rừng .
Nàng
áo tím nũng nịu mơ màng như tôi đã thấy trước đây 15 phút, nàng thỏ thẻ :
" chị cho em hoa
tím đi, em chỉ thích hoa mầu tím
thôi" .
Biết
rồi, mầu tím thì cũng ba , bảy sắc tím, chứ có phải hễ nói
tím,
là rặc một mầu tím Huế đâu. Nhưng tím Huế thì nhiều lý do nổi bật lắm.
Anh
sẽ mỉm cười là tại răng hễ nhất cử nhất động điều gì dính dáng tới Huế, là mình
lại lập tức lôi ngay nó vô Huế chớ, chẳng
hạn mầu tím Huế của áo dài cô " mẹ trẻ" xuất thân từ nữ trung học Gia
Long Saigon đã phải chạy lúc thúc trong khói lửa chiến tranh 30-4-1975...
Cô
mẹ trẻ đã nửa trăm năm, mà ngó như ba chục thôi, thủ thỉ bên tôi khi chúng tôi
hạnh ngộ cách đây mấy tháng ở thủ đô tị nạn Bolsa.
Nàng
hỏi tôi là "Chị đang ở với ai ? " . Trời, tôi đang ở với gia đình
người con trai cả, còn " em đang ở một mình " ...
Bây
giờ xã hội tha phương, hiện tượng quý cô " ở một mình " có vẻ như cái
model quá.
Khi
tôi mỉm cười bắt chuyện làm quen nơi bàn tiệc :
"
chưa có gia đình chứ hả ? " Nàng áo tím lắc đầu : " Em có 2 cháu chị
ạ " .
Rồi
thì té ra, 2 con của nàng áo tím : một trai đã ra trường, đi làm xa, một gái
mới vô đại học.
Nàng
áo tím kể tiếp đoạn phim tình cảm, mà chỉ phụ nữ mới cảm thông ngay thôi:
" chị biết không, buổi chiều đó, em chở con gái em khi nó ở tuổi 16, lần
đầu tiên đi coi phim với mấy đứa bạn nó...Bạn nó đã đợi ở trong rạp rồi, em cứ
tần ngần nhìn theo dáng nó chạy hấp tấp vào rạp...
Trên đường về nhà, em phải ngừng xe lại
trước cửa chợ kia, ngồi khóc ngất.
Anh
có đang mỉm cười chuyện ...đờn bà vớ vẩn không? Nghe thì vớ vẩn thế đấy, nhưng
quả là một chuỗi buồn tiếp theo...
Cô
mẹ trẻ này sợ hãi một tương lai bất chợt đến với con gái cô, một phiên bản cuộc
đời mà những người mẹ trẻ không đoán nổi sẽ thế nào với con gái mình.
Giờ
đây con gái đã ở nội trú trong đại học X . Lúc đầu thì mẹ trẻ áo tím nêu trên
lo mắc sảng hồn. Sau đành thôi, chẳng lẽ không cho con đi học.
Bây
giờ tới lượt tôi mỉm cười chứ không phải anh, khi tôi thấy nàng mẹ này gần như
suốt ngày ở ngoài đường ...
Sau
khi suốt ngày ở sở, tan sở đã không về nhà ngay, hay có về cũng chỉ là để tắm
rửa, thay giặt vv..., rồi lại ra đường để nào là có mặt nơi hội hè đình đám nào
đó, nào thực sự muốn làm thiện nguyện, tránh bị đặt trước những chông gai và
bảng cấm của cuộc đời.
Đời
! Nghe cải lương vậy, nhưng chính là những kịch bản sống động, những cố gắng
hay buông suôi vô tình hoặc cố ý của "diễn viên người " mà Thượng Đế
đã phân vai cho từ thủa ra đời .
Cô
bé 16 tuổi con của nàng mẹ trẻ đương nêu, nay đã có thể đi bên mẹ, mà cả 2 diễn
viên đời đều tránh cho nhau những thử thách vô bổ, chỉ còn thấy có nhau như bạn
thiết thân tình .
Có
thể cô bé teen xưa, đã là bác sĩ, kỹ sư vv...khác, có một hoàn cảnh riêng tư
khác. Nhưng cũng có thể không đạt được những ước mơ nhỏ nhất, hoặc bình thường
nhất như được sống trong một tổ ấm yêu thương.
Cái
cảnh mẹ truyền con nối gia phong ngày nay, đã hiếm thấy nơi diễn chung của trời
đất dàn dựng, cha mẹ bây giờ chỉ là những bóng mát tạm thời cho con cái trên
hành trình thế kỷ ...nhân sinh cô lẻ...ẩn náu phần nào thôi.
Mẹ
chồng tôi ngày xưa, đứng ngó đám cháu trai chơi banh, đánh bóng vv..,đã nói :
" Chúng vậy, nhưng tội lắm, có đứa sau này nên danh nên giá, nhưng có đứa
lại hoang đàng , thất bại đó mi ơi ."
Tới
khi mẹ chồng tôi đứng nhìn đám cháu gái bé thơ nô rỡn, thì bà lại chép miệng :
" Bây ơi, chúng vậy mà tội lắm nờ, lớn lên có đứa làm bà này bà nọ, chẳng
nghe câu" đờn bà quan tắt " đó à ? Tức là gặp đấng phu quân làm quan,
thì lập tức thành bà quan ngay.
Còn
lỡ ra như hạt mưa sa, thì hạt vô chĩnh gạo, hạt ra ngoài đồng con ạ, mi phải thương
tụi nó từ bây chừ " .
Trong
nỗi bâng khuâng của cuộc đời muôn mặt, đôi khi lầm lỡ, tiếc nuối chuyện này,
chuyện nọ ...song không vì thế mà lo buồn phát sảng.
Bởi
quyền phép của đấng hoá công, Thượng Đế đã cho ta những mẫu mã làm người, ta
hãy áp dụng đúng vai trò diễn viên của kịch bản, lấy phương châm nhân sinh,
nhân đạo, nhân hoà, làm căn bản...sẽ bớt đi nhiều phiền toái ... sẽ cảm thấy
bình an trong tâm hồn, cái nhân của bình an trong cuộc sống đấy.
Tôi
nói thì " mạnh miệng" vậy,chứ sự thực có an nhiên tự tại như lời bạn
bè chúc ở cuối mỗi lá thư rằng hãy tránh xa hệ lụy, để được an bình, hoan ca
...đâu.
Nhưng
sáng nay, khi ngắm mấy cánh hoa mầu tím bông bèo anh tặng trên bài viết của
mình, tất nhiên là mình thích lắm rồi, ố ô, mà mầu tím chính là mầu thương, sắc
nhớ đấy chứ , lòng cứ bâng khuâng ...hờn anh quá, sao anh chưa nói chuyện với
mình, trong lúc mình có cả vạn chuyện đang muốn nói với anh ?
Cái
chuyện nôn nghe anh nói là chuyện trời ơi của nước Pháp xa vời, mới xong cuộc
bầu cử chức nguyên thủ quốc gia gọi là tổng thống Pháp đó.
Mình
thấy tên ông tổng thống đắc cử phiên âm nôm na như
"
Ma cà rồng" ( Macron ), và nhân dáng giống một vai diễn trong phim thật
xưa, chẳng biết hồi đó anh có thích loại phim này không, ma cà rồng với Christopher
Lee, và Peter Cushing, vào cái năm cách đây hơn nửa thế kỷ cơ.
Thì
có gì liên hệ tới mầu tím đang đề cập tới đâu?
Có
chứ, vì người đàn ông ma trong một cảnh " ma cà rồng " ánh mắt đã loé
lên một sắc tím hoa cà, đẫm ướt lãng mạn, trên miệng túi áo vét mầu đen lại dắt
một bông hoa tím sắc xanh blue, mầu của mặc niệm tình yêu say đắm.
Anh
sẽ thở dài nếu mình nói ra điều đó, vì anh cứ vực mình lên đỉnh trời thanh
tịnh, thì mình lại lộn nhào xuống dòng sông khổ lụy triền miên.
Có
lẽ tất cả những người đàn ông đều không muốn gây ra những hoàn cảnh đau lòng
cho ai phụ nữ, vì khi họ gặp những tình huống này, họ đều muốn vượt khỏi Vũng
đam mê, trong lúc phụ nữ ta thường có ý xa rời người gây cho mình trầm thống
nỗi đau .
Tôi
nói với nàng áo tím: " Thế em có biết còn có mầu tím than và mầu tím hồng
không? Mầu tím than tối nhất trong các sắc tím, còn mầu tím hồng như bông sen,
bông súng ở đầm lầy .
Mầu
tím hoa sim cô quạnh trên đồi, hay mầu tím hoa hoàng
hậu ven sông...đã là những mầu tím thuyết minh cho tình yêu đơn thuần mà vĩnh
cửu .
Riêng
tôi đã một lần duy nhất tắm sông dưới gốc cây bằng lăng hoa tím nơi vùng đồi
thấp kia.
Bấy
giờ sắc chiều cháy đỏ cồn hoang, tiếng con chim núi phiêu lưu bay về, chim đậu
trên cây bằng lăng ấy, hoang dã mênh mông, tôi nhảy vụt lên bờ chạy trối chết
vì sợ ...
Mầu
tím mong manh, nhưng mầu tím cũng cô đọng
buồn phiền, anh có khi
nào hỏi: " có bao giờ mặc áo tím không? " ôi, mình sẽ trả lời:
" chiếc áo dài đầu tiên bố mẹ may cho bằng lụa tơ tím đó, cũng là
chiếc áo cuối cùng mẹ ngắm con ngây thơ non dại tuổi lên mười, từ lâm nguyên
Chapa về duyên hải Hải Phòng, rồi mẹ đi mãi ..."
Tôi
ngó nàng áo tím lúc chia tay :
"
Mình về áo tím trời sương
Hoa
lê trắng trọn nẻo đường mình qua ..."
Hãy
nâng niu gìn giữ tình mẫu tử, để người con còn người mẹ làm vồn liếng ở đời
này.
Còn
mình ấp ủ tình anh, cho tới khi mây tím phủ cuối trời, thay sắc hoàng hôn về xa
thẳm bềnh bồng ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)