Mỗi Ngày Một Chuyện
MÊ ĐẮM HUYỄN HƯ - CAO MỴ NHÂN
MÊ ĐẮM HUYỄN HƯ - CAO MỴ NHÂN
Thời buổi văn minh, khoa học, tiên tiến này, nói tới thơ là cả ...một vấn đề !
Như người ta thường nêu ra trong những câu chuyện mà không muốn trả lời, hay
trả lời sao đây mới đúng.
Thơ? Nó chẳng thích hợp với cuộc sống thực dụng gì cả. Đã vậy mà người VN nào
cũng sính nói thơ.
Nói nghe hay đã đành rồi, thơ thì phải vậy, phải nghe suôi tai, chứ thơ ngược
ngạo, nghe làm sao ấy, còn bị chê là ...chẳng thơ chút nào.
Vậy mà đôi khi "thơ chế" lại được hoan nghênh như nhạc chế hiện nay.
Nghệ sĩ diễn ngâm thơ Tao Đàn xưa ở miền Nam, chị Hồ Điệp kể rằng, một buổi thu
âm Tao Đàn, về thơ cụ Nguyễn Du, tuyệt phẩm Đoạn Trường Tân Thanh, tức giới nào
cũng hay nói gọn là: Kim Vân Kiều, thậm chí còn chỉ nói chữ " Kiều "
đơn giản mà thôi ...
Thi sĩ Đinh Hùng giơ tay ra hiệu cho chị bắt đầu ngâm đoạn tả về tài sắc Thuý
Kiều:
"Rằng nghe nổi tiếng cầm đài..."
Song vốn hay đùa rỡn, lại thêm thực tế cũng có lúc tương tự, chị lên giọng bổng
trầm:
"Rằng nghe..,nổi tiếng ...cầm đồ
Trong rương sẵn có ...một bồ ...biên lai ...ư ...ư ..."
Bỗng nghe tiếng quát : "Cắt."
Chị giật mình, chu choa, bậy rồi, bèn nín bặt ...
Chị cườivới tôi: "Anh Đinh Hùng giận lắm, may mà thu âm, chứ trực tiếp
phát thanh, thì chẳng biết làm sao nữa.
Vấn đề chế thơ chỉ là chuyện nhỏ.
Chuyện tôi định kể cùng quý vị, là sự mâu thuẫn của thời đại thơ ...Vi En
cơ.
Số là ai cũng có thể coi thường thơ, đồng thời ai cũng có thể là thi sĩ.
Mỗi người VN là một thi sĩ.
Trước nhất quý vị thấy hiện tượng nói ra thơ, từ quý cụ bô lão, xuống tới thiếu
niên, sính thơ, cảm thấy thơ chia xẻ được tâm tình mình ...
Nói chưa đủ, quý vị đương nêu, còn thấy ...viết ra mới hết ý được, nên lại viết
tay hay email tiếp tục ...
Để ...kỷ niệm, quý vị có điều kiện in ấn, đã có thể in mỗi năm một quyển, hay
vài quyển...vì thơ đang quá tải, cũng nên mừng là tất cả đều giữ được tuổi thơ
mộng, mơ màng ...mới ưa thơ phú chứ.
Tôi chợt nhớ là computer bây giờ còn lấy số tử vi, đoán bài tây vv...là
những gì huyền vi, thiên cơ ...máy còn tính được, huống hồ thơ ...
Quý vị lập trình thi sĩ rất dễ diễn ra những bài thơ đúng kỹ thuật thơ đủ thể
loại, như máy đã bấm số tử vi, tử bình, thì nay các loại thơ vần và thơ không
vần đều được phóng ra nhanh chóng.
Thí dụ : muốn một bài thơ lục bát tả chim bay?
Máy hiện ra ngay: Chim Bay (6 x 8) ...
Thí dụ: muốn một bài thơ tình nhớ anh, thất ngôn?
Máy hiện: Nhớ Anh. (7 chữ)
Thậm chí: muốn bài chúc thọ, Đường luật.?
Có ngay: Khánh Thọ Hoan Ca (thất ngôn bát cú)
Vv...và ...vv...
Chẳng có gì ...khó cả ở thế kỷ của máy móc vi tính ...
Như vậy, cách đây trên 100 năm, ông cha ta mà điển hình là cụ Tú Xương, tức
Trần Tế Xương (1870 - 1907) còn than thở:
"ném bút lông đi, viết bút chì"
Thì mai mốt, cũng có hiện tượng: ném chuyện mơ mộng làm thơ từ nhiều ngàn
năm nay đi, máy sẽ nghĩ dùm vần điệu bổng trầm ...
Hôm nay, bên lề ...mối xúc động về "Thơ", có vị thi sĩ quen xưa, gởi
tặng tôi một tập thơ vừa hoàn tất.
Trong tập thơ, có một bài tả tình, trong văn chương vốn có các thể loại tả
cảnh, tả tình chung chung, vị thi sĩ viết 4 khổ lục bát, 3 đoạn trên tả về sinh
hoạt thơ của tôi lâu nay, và khung cảnh buổi ra mắt cuốn Nhịp Tim Thơ của tôi
mới đây.
Để tới đoạn 4, kết luận: tôi vốn là một người chơi thơ Đường Luật, có thời
xướng hoạ với thi sĩ, giờ tác giả tập thơ gởi tặng đó muốn "phỏng vấn
" rằng :
..."Thất niêm, thất luật, sao đành ...tơ vương?"
Nhớ đại khái cái ý vậy .
Tôi muốn phúc đáp thi sĩ lời lẽ chân tình thế này:
Xưa, bên Tàu, Người chơi đàn hay Cao Tiệm Ly, lại không tìm một nhạc sĩ khác để
xướng hoà trúc tơ, mà thích kết giao với kiếm khách giỏi Kinh Kha,
thoạt nhìn thì như mâu thuẫn lắm, nhưng ở lâu mới biết là đôi bạn ấy đã bổ túc
cho nhau, những cái thiếu riêng, để thành một cặp tri âm tri kỷ hoàn chỉnh.
Chắc tôi cũng không ngoại lệ trước tình huống rất đời thường của bất cứ ai, là
mê si, say đắm những huyễn hư, huyền ảo ...không có thật ở thơ mình ...
Còn những tình cảm của một thời nào, vẫn rất tồn tại, chừng mực ...hãy giữ lại
làm kỷ niệm, vì đã là bạn thì bao giờ cũng là bạn, để không ai hổ thẹn với
chính mình, với thơ, lại càng tôn trọng ...
CAO MỴ NHÂN
(HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
MÊ ĐẮM HUYỄN HƯ - CAO MỴ NHÂN
MÊ ĐẮM HUYỄN HƯ - CAO MỴ NHÂN
Thời buổi văn minh, khoa học, tiên tiến này, nói tới thơ là cả ...một vấn đề !
Như người ta thường nêu ra trong những câu chuyện mà không muốn trả lời, hay
trả lời sao đây mới đúng.
Thơ? Nó chẳng thích hợp với cuộc sống thực dụng gì cả. Đã vậy mà người VN nào
cũng sính nói thơ.
Nói nghe hay đã đành rồi, thơ thì phải vậy, phải nghe suôi tai, chứ thơ ngược
ngạo, nghe làm sao ấy, còn bị chê là ...chẳng thơ chút nào.
Vậy mà đôi khi "thơ chế" lại được hoan nghênh như nhạc chế hiện nay.
Nghệ sĩ diễn ngâm thơ Tao Đàn xưa ở miền Nam, chị Hồ Điệp kể rằng, một buổi thu
âm Tao Đàn, về thơ cụ Nguyễn Du, tuyệt phẩm Đoạn Trường Tân Thanh, tức giới nào
cũng hay nói gọn là: Kim Vân Kiều, thậm chí còn chỉ nói chữ " Kiều "
đơn giản mà thôi ...
Thi sĩ Đinh Hùng giơ tay ra hiệu cho chị bắt đầu ngâm đoạn tả về tài sắc Thuý
Kiều:
"Rằng nghe nổi tiếng cầm đài..."
Song vốn hay đùa rỡn, lại thêm thực tế cũng có lúc tương tự, chị lên giọng bổng
trầm:
"Rằng nghe..,nổi tiếng ...cầm đồ
Trong rương sẵn có ...một bồ ...biên lai ...ư ...ư ..."
Bỗng nghe tiếng quát : "Cắt."
Chị giật mình, chu choa, bậy rồi, bèn nín bặt ...
Chị cườivới tôi: "Anh Đinh Hùng giận lắm, may mà thu âm, chứ trực tiếp
phát thanh, thì chẳng biết làm sao nữa.
Vấn đề chế thơ chỉ là chuyện nhỏ.
Chuyện tôi định kể cùng quý vị, là sự mâu thuẫn của thời đại thơ ...Vi En
cơ.
Số là ai cũng có thể coi thường thơ, đồng thời ai cũng có thể là thi sĩ.
Mỗi người VN là một thi sĩ.
Trước nhất quý vị thấy hiện tượng nói ra thơ, từ quý cụ bô lão, xuống tới thiếu
niên, sính thơ, cảm thấy thơ chia xẻ được tâm tình mình ...
Nói chưa đủ, quý vị đương nêu, còn thấy ...viết ra mới hết ý được, nên lại viết
tay hay email tiếp tục ...
Để ...kỷ niệm, quý vị có điều kiện in ấn, đã có thể in mỗi năm một quyển, hay
vài quyển...vì thơ đang quá tải, cũng nên mừng là tất cả đều giữ được tuổi thơ
mộng, mơ màng ...mới ưa thơ phú chứ.
Tôi chợt nhớ là computer bây giờ còn lấy số tử vi, đoán bài tây vv...là
những gì huyền vi, thiên cơ ...máy còn tính được, huống hồ thơ ...
Quý vị lập trình thi sĩ rất dễ diễn ra những bài thơ đúng kỹ thuật thơ đủ thể
loại, như máy đã bấm số tử vi, tử bình, thì nay các loại thơ vần và thơ không
vần đều được phóng ra nhanh chóng.
Thí dụ : muốn một bài thơ lục bát tả chim bay?
Máy hiện ra ngay: Chim Bay (6 x 8) ...
Thí dụ: muốn một bài thơ tình nhớ anh, thất ngôn?
Máy hiện: Nhớ Anh. (7 chữ)
Thậm chí: muốn bài chúc thọ, Đường luật.?
Có ngay: Khánh Thọ Hoan Ca (thất ngôn bát cú)
Vv...và ...vv...
Chẳng có gì ...khó cả ở thế kỷ của máy móc vi tính ...
Như vậy, cách đây trên 100 năm, ông cha ta mà điển hình là cụ Tú Xương, tức
Trần Tế Xương (1870 - 1907) còn than thở:
"ném bút lông đi, viết bút chì"
Thì mai mốt, cũng có hiện tượng: ném chuyện mơ mộng làm thơ từ nhiều ngàn
năm nay đi, máy sẽ nghĩ dùm vần điệu bổng trầm ...
Hôm nay, bên lề ...mối xúc động về "Thơ", có vị thi sĩ quen xưa, gởi
tặng tôi một tập thơ vừa hoàn tất.
Trong tập thơ, có một bài tả tình, trong văn chương vốn có các thể loại tả
cảnh, tả tình chung chung, vị thi sĩ viết 4 khổ lục bát, 3 đoạn trên tả về sinh
hoạt thơ của tôi lâu nay, và khung cảnh buổi ra mắt cuốn Nhịp Tim Thơ của tôi
mới đây.
Để tới đoạn 4, kết luận: tôi vốn là một người chơi thơ Đường Luật, có thời
xướng hoạ với thi sĩ, giờ tác giả tập thơ gởi tặng đó muốn "phỏng vấn
" rằng :
..."Thất niêm, thất luật, sao đành ...tơ vương?"
Nhớ đại khái cái ý vậy .
Tôi muốn phúc đáp thi sĩ lời lẽ chân tình thế này:
Xưa, bên Tàu, Người chơi đàn hay Cao Tiệm Ly, lại không tìm một nhạc sĩ khác để
xướng hoà trúc tơ, mà thích kết giao với kiếm khách giỏi Kinh Kha,
thoạt nhìn thì như mâu thuẫn lắm, nhưng ở lâu mới biết là đôi bạn ấy đã bổ túc
cho nhau, những cái thiếu riêng, để thành một cặp tri âm tri kỷ hoàn chỉnh.
Chắc tôi cũng không ngoại lệ trước tình huống rất đời thường của bất cứ ai, là
mê si, say đắm những huyễn hư, huyền ảo ...không có thật ở thơ mình ...
Còn những tình cảm của một thời nào, vẫn rất tồn tại, chừng mực ...hãy giữ lại
làm kỷ niệm, vì đã là bạn thì bao giờ cũng là bạn, để không ai hổ thẹn với
chính mình, với thơ, lại càng tôn trọng ...
CAO MỴ NHÂN
(HNPD)