Mỗi Ngày Một Chuyện
MƯA ĐÓN TẾT - CAO MỴ NHÂN
MƯA ĐÓN TẾT - CAO MỴ NHÂN
Chiều nay trời sẽ mưa to ghê lắm, 6.G như dự báo thời tiết. Chỉ còn mấy ngày
nữa là tống cựu, nghinh tân mà sân vườn cứ ướt sũng nước, từ 2 tuần nay rồi
.
Nhờ mưa, cỏ đã hồi sinh, cây hồi sức, còn tôi thì hồi tưởng một dĩ vãng riêng
tư, không bao giờ hết, như tôi đã nghĩ rằng chưa thật hết ...chuyện nọ, đã có
ngay chuyện khác điền vào chỗ trống dĩ vãng mới rời xa .
Cho dẫu một lần nào, tôi đã nghĩ :
" Cả một trời dĩ vãng trong giọng nói của anh
Cả cuộc tình lãng đãng trôi theo cùng xuân xanh ..."
Tránh mưa ở Mỹ với đầy đủ phương tiện thế này, mà còn buồn vời vợi, thì chờ mưa
dứt hạt ở VN, còn buồn đến đâu nữa ...
Nhưng tôi đã từng ở giữa cái nôi mưa, đó là miền Trung đầy sóng đồng lũ lụt. Có
năm nào miền Trung không mưa, và không lụt chứ . Không lụt to thì lụt nhỏ
.
Lụt với miền Trung như có hẹn truyền kỳ. Tôi thường tìm đến hẹn để ...buồn
.
Hôm nay tôi bỏ một cuộc hẹn ...hò, vì khá đông bạn bè hò nhau đến hẹn, ở một
gia trang nơi vùng núi ...La Habra.
Chao ôi, mưa nên bỏ biển vào sông, rồi bỏ sông lên núi, mà vẫn mưa ...
Mọi người đang từ núi trở về thành phố, để sẽ mau chóng luồn vô những căn phòng
ấm áp , máy sưởi sẽ điều hoà không khí cho ấm lại khoảng thời gian giá lạnh vừa
qua .. .
Tất cả đã qua một dĩ vãng ngắn ngủi ...nhưng trong đời mỗi người ta, có biết
bao đoạn dĩ vãng ngắn ngủi chồng chất lên nhau ...
Buồn quá, phải đợi một dịp mưa nào ...lê thê, dai dẳng càng tốt, để nhớ
lại , trong mưa ngồi nhớ lại , ôi cái gì còn , cái gì mất ...
Nhưng mà mất đi đâu ? Nó chẳng mất đi đâu cả , nó vẫn còn, nhưng không
phải của mình...
Mưa đã buồn thì chớ, Tết đến, xuân về ở xứ người còn buồn nản hơn .. .
Khu phố tôi đang ở, có nhiều vị cao niên tứ xứ, họ chưa già lắm, nên họ thường
tìm dịp đi ngang khuôn viên " xơ xác điêu tàn vì ai " của
tôi...và hình như tôi sống có vẻ nửa bình thản, nửa lại bâng khuâng...khiến họ
hay dừng chân trên lối đi bộ,trước sân nhà ...thăm hỏi tôi vài điều xã giao...
Một cặp ông bà kia cho tôi hay: hai đoạn đường cuối của 2 con phố này thẳng góc
với nhau, tạo thành một góc vuông, cao nhất, mà căn nhà tọa lạc đó đã mấy lần
đổi chủ từ ngày tôi tới đây, tháng 9 năm đầu Thiên niên kỷ mới, tức là đã hơn
16 năm qua .
Người đàn bà đã già nhưng ...lý luận giống một thiếu nữ, hỏi tôi là sao không
thấy tôi rời khỏi nhà ?
Tôi trả lời: rời thì dễ, nhưng để đi đâu.
Bà ta thản nhiên nói: đi shopping, chỉ coi thôi, không cần mua sắm gì cả . Mất
công lắm, tôi trả lời .
Thế suốt ngày ở nhà, không làm gì à ?
Nghe " không làm gì " với tôi thì thật lạ ...Cả một cái sân đầy lá
rụng, cả một cuộc sống bộn bề, chỉ chờ đẩy từng cái một vô ...lâu đài quá khứ,
rồi tiếp tục lững lờ như đợi chờ chi, đợi chờ ai, hiện tại là đang đợi chờ Tết
.
Bất giác quay vào nhà...quả là một buổi chiều vắng vẻ và buồn bã lạ lùng, gió
thổi một loạt, mưa xuống , đúng với dự báo thời tiết, như vậy thì cơn bão
số 3 đã bắt đầu ...
Ở miền Nam VN , mưa mùa hạ ...lý tưởng hơn, vì nhờ mưa mà bớt nóng, mưa nhiệt
đới lại đến nhanh và đi nhanh ...ở bên này biển Thái, miền ôn đới , mưa vào mùa
đông như vầy, chỉ thêm giá rét .
Tôi nhủ thầm sao mình không đọc thử tác giả Uông Thù, đọc 4 câu trên 44
câu của thi sĩ Tàu cổ đó, xem nỗi buồn mưa có giảm đi không ?
Ô hay, mưa thì cứ để trời mưa, buồn thì cứ để lòng buồn, sao phải đem điều nọ
dính vào điều kia chứ .
Chẳng có gì lạ, chỉ tại năm hết, Tết đến, nên xúc động đó thôi ...
Nếu mưa không ướt át những ngày tháng này, thì chắc không buồn, hay chỉ buồn
chút ít . Bèn đọc :
Xuân du phương thảo địa
Hạ thưởng lục hà trì
Thu thiết hoàng hoa tửu
Đông ngâm bạch tuyết thi ...
( Uông Thù )
Xem ra tác giả Uông Thù còn nhàn hạ hơn mình, bốn mùa đều có thú vui
riêng, mà hết 3 mùa xuân, hạ, thu không lạnh đã đành, đến mùa đông băng giá
thế, mà cũng ...nghe như ấm chứ .
Có ấm áp mới ngâm được thơ ...bạch tuyết .
Thơ bạch tuyết có nghĩa là thơ mùa lạnh, thơ dưới tuyết phủ, thơ giữa băng đông
...
Thế nhưng, trong không khí đầy tuyết băng, ở một thảo am nào trên đồng cỏ giá
buốt, hay nơi thạch động chốn rừng sâu kia, băng giá đã khoá cửa thiền môn,
khách lỡ đường, vẫn nghe được giọng ngâm thơ bên ánh lửa hoang liêu buổi tháng
tận, năm cùng ...ca tụng lẽ huyền vi thay đổi của đất trời vô hạn .
Bóng hào quang xuân bất tận đang ở chân mây, nhưng đôi hia vạn dặm của Đông
quân, đã kéo không gian gần lại...và Tết đến, xuân về ...ngay phía trước ...
CAO
MỴ NHÂN (HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
MƯA ĐÓN TẾT - CAO MỴ NHÂN
MƯA ĐÓN TẾT - CAO MỴ NHÂN
Chiều nay trời sẽ mưa to ghê lắm, 6.G như dự báo thời tiết. Chỉ còn mấy ngày
nữa là tống cựu, nghinh tân mà sân vườn cứ ướt sũng nước, từ 2 tuần nay rồi
.
Nhờ mưa, cỏ đã hồi sinh, cây hồi sức, còn tôi thì hồi tưởng một dĩ vãng riêng
tư, không bao giờ hết, như tôi đã nghĩ rằng chưa thật hết ...chuyện nọ, đã có
ngay chuyện khác điền vào chỗ trống dĩ vãng mới rời xa .
Cho dẫu một lần nào, tôi đã nghĩ :
" Cả một trời dĩ vãng trong giọng nói của anh
Cả cuộc tình lãng đãng trôi theo cùng xuân xanh ..."
Tránh mưa ở Mỹ với đầy đủ phương tiện thế này, mà còn buồn vời vợi, thì chờ mưa
dứt hạt ở VN, còn buồn đến đâu nữa ...
Nhưng tôi đã từng ở giữa cái nôi mưa, đó là miền Trung đầy sóng đồng lũ lụt. Có
năm nào miền Trung không mưa, và không lụt chứ . Không lụt to thì lụt nhỏ
.
Lụt với miền Trung như có hẹn truyền kỳ. Tôi thường tìm đến hẹn để ...buồn
.
Hôm nay tôi bỏ một cuộc hẹn ...hò, vì khá đông bạn bè hò nhau đến hẹn, ở một
gia trang nơi vùng núi ...La Habra.
Chao ôi, mưa nên bỏ biển vào sông, rồi bỏ sông lên núi, mà vẫn mưa ...
Mọi người đang từ núi trở về thành phố, để sẽ mau chóng luồn vô những căn phòng
ấm áp , máy sưởi sẽ điều hoà không khí cho ấm lại khoảng thời gian giá lạnh vừa
qua .. .
Tất cả đã qua một dĩ vãng ngắn ngủi ...nhưng trong đời mỗi người ta, có biết
bao đoạn dĩ vãng ngắn ngủi chồng chất lên nhau ...
Buồn quá, phải đợi một dịp mưa nào ...lê thê, dai dẳng càng tốt, để nhớ
lại , trong mưa ngồi nhớ lại , ôi cái gì còn , cái gì mất ...
Nhưng mà mất đi đâu ? Nó chẳng mất đi đâu cả , nó vẫn còn, nhưng không
phải của mình...
Mưa đã buồn thì chớ, Tết đến, xuân về ở xứ người còn buồn nản hơn .. .
Khu phố tôi đang ở, có nhiều vị cao niên tứ xứ, họ chưa già lắm, nên họ thường
tìm dịp đi ngang khuôn viên " xơ xác điêu tàn vì ai " của
tôi...và hình như tôi sống có vẻ nửa bình thản, nửa lại bâng khuâng...khiến họ
hay dừng chân trên lối đi bộ,trước sân nhà ...thăm hỏi tôi vài điều xã giao...
Một cặp ông bà kia cho tôi hay: hai đoạn đường cuối của 2 con phố này thẳng góc
với nhau, tạo thành một góc vuông, cao nhất, mà căn nhà tọa lạc đó đã mấy lần
đổi chủ từ ngày tôi tới đây, tháng 9 năm đầu Thiên niên kỷ mới, tức là đã hơn
16 năm qua .
Người đàn bà đã già nhưng ...lý luận giống một thiếu nữ, hỏi tôi là sao không
thấy tôi rời khỏi nhà ?
Tôi trả lời: rời thì dễ, nhưng để đi đâu.
Bà ta thản nhiên nói: đi shopping, chỉ coi thôi, không cần mua sắm gì cả . Mất
công lắm, tôi trả lời .
Thế suốt ngày ở nhà, không làm gì à ?
Nghe " không làm gì " với tôi thì thật lạ ...Cả một cái sân đầy lá
rụng, cả một cuộc sống bộn bề, chỉ chờ đẩy từng cái một vô ...lâu đài quá khứ,
rồi tiếp tục lững lờ như đợi chờ chi, đợi chờ ai, hiện tại là đang đợi chờ Tết
.
Bất giác quay vào nhà...quả là một buổi chiều vắng vẻ và buồn bã lạ lùng, gió
thổi một loạt, mưa xuống , đúng với dự báo thời tiết, như vậy thì cơn bão
số 3 đã bắt đầu ...
Ở miền Nam VN , mưa mùa hạ ...lý tưởng hơn, vì nhờ mưa mà bớt nóng, mưa nhiệt
đới lại đến nhanh và đi nhanh ...ở bên này biển Thái, miền ôn đới , mưa vào mùa
đông như vầy, chỉ thêm giá rét .
Tôi nhủ thầm sao mình không đọc thử tác giả Uông Thù, đọc 4 câu trên 44
câu của thi sĩ Tàu cổ đó, xem nỗi buồn mưa có giảm đi không ?
Ô hay, mưa thì cứ để trời mưa, buồn thì cứ để lòng buồn, sao phải đem điều nọ
dính vào điều kia chứ .
Chẳng có gì lạ, chỉ tại năm hết, Tết đến, nên xúc động đó thôi ...
Nếu mưa không ướt át những ngày tháng này, thì chắc không buồn, hay chỉ buồn
chút ít . Bèn đọc :
Xuân du phương thảo địa
Hạ thưởng lục hà trì
Thu thiết hoàng hoa tửu
Đông ngâm bạch tuyết thi ...
( Uông Thù )
Xem ra tác giả Uông Thù còn nhàn hạ hơn mình, bốn mùa đều có thú vui
riêng, mà hết 3 mùa xuân, hạ, thu không lạnh đã đành, đến mùa đông băng giá
thế, mà cũng ...nghe như ấm chứ .
Có ấm áp mới ngâm được thơ ...bạch tuyết .
Thơ bạch tuyết có nghĩa là thơ mùa lạnh, thơ dưới tuyết phủ, thơ giữa băng đông
...
Thế nhưng, trong không khí đầy tuyết băng, ở một thảo am nào trên đồng cỏ giá
buốt, hay nơi thạch động chốn rừng sâu kia, băng giá đã khoá cửa thiền môn,
khách lỡ đường, vẫn nghe được giọng ngâm thơ bên ánh lửa hoang liêu buổi tháng
tận, năm cùng ...ca tụng lẽ huyền vi thay đổi của đất trời vô hạn .
Bóng hào quang xuân bất tận đang ở chân mây, nhưng đôi hia vạn dặm của Đông
quân, đã kéo không gian gần lại...và Tết đến, xuân về ...ngay phía trước ...
CAO
MỴ NHÂN (HNPD)