Mỗi Ngày Một Chuyện
MÙNG MỘT TẾT - CAO MỴ NHÂN
MÙNG MỘT TẾT - CAO MỴ NHÂN
Mùng một Tết. Rõ ràng mùa xuân đang ngự trị tâm hồn chúng ta. Nắng chan hoà
ngay từ buổi sáng, Anh đang làm gì vậy?
Phải lấy kính viễn vọng ra, để nhìn về phương nam, thấy rặng núi mùa xuân, nắng
vàng như kim nhũ ...
Sao Anh lại mỉm cười chế nhạo nhỉ, trong lúc mình rất trân trọng ngày tháng,
mùa xuân đã ở trước mặt lúc nào không hay ...
Trước khi đón Tết, chào xuân ở hành lang tị nạn này, bão từ thượng đỉnh tiểu
bang, gió mưa chạy dọc theo ven biển tây, xuống tới cận nam, tặng cho Anh một
cơn lụt nhẹ...
Thế rồi thì gió tản, mưa tan, nhưng 2 tuần mưa phơi trận bão đến lòng dạ ai
cũng não nề, ẩm ướt ...mình nhậy cảm quá, khiến gió xé rách hồn thơ, lũ buồn
làm tâm tư mình ướt đẫm tình riêng ...
Mùng một Tết, nắng chứa chan rồi đó nờ ...
Anh có đứng trên đỉnh núi mùa xuân, ngó lên hướng bắc, nơi có cuộc tình sầu ấp
ủ niềm tin?
Không, không ...câu thơ cổ nhân nào ngậm ngùi thốt:
"Cô nhạn nam phi, hồng bắc khứ . .."
Thời gian đã chia cách đôi uyên ương: chim nhạn bay về phương nam, chim hồng về
hướng bắc ...
Nghĩa là chim hồng, chim nhạn đã không cùng tổ ấm nữa, hay là người với người
chia biệt đường mây ...
Chia biệt tạm thời thôi, những cánh chim lẻ bạn có về quê xưa, tìm thăm tổ cũ
không ? Có tiếng thở dài thăm thẳm sau lưng, tiếng khóc của người Chàm trên
tháp cổ, và tiếng khóc của người Việt lưu vong thảm thiết bên trời ...
"Chúng ta sắp mất quê hương rồi, mất luôn cả con đường cái quan, chuyên
chở đoàn quân đi sát phạt địch thù ..."
Mùng một Tết . Sao Anh đứng lặng trước lư trầm, thở dài theo làn khói biếc vừa
toả lên cao, vừa lan ra xa ...
Ôi mùa xuân mới bắt đầu, mà sao ngang trái quá, Anh đã mất tình riêng, lại sắp
mất tình chung.
Từ thật xa, mà mình phải hét lên:
"Anh, hỡi Anh ...thân quý, tình riêng vẫn mãi còn và tình chung đang
cố giữ ...phải giữ đến hơi thở cuối cùng, những gì mình đã có, và đang lo lắng
cho một tương lai gần ...làm sao ôm ấp mãi tình ...thơ!"
Anh cười, nghe bạt mạng cả ...núi lở sông bồi ...
Người thơ hỡi, sao đứng vòng ngoài cuộc chiến thế, phải dấn thân vào đại cuộc
chứ .
Như thế, phải thế nào đây?
Phải giữ vững tiền đồn tư tưởng nhé.
Hãy để cho Anh chiến đấu bền bỉ nơi mặt trận truyền thông này, làm sao tin tức
thay cho súng đạn, làm sao chữ nghĩa phá tung bom thù lửa hận .. Nhưng ...
Nhưng sao nhỉ?
Nhưng:
Khuê trung thiếu phụ bất tri sầu
Xuân nhật ngưng trang thượng thuý lâu
Hốt kiến mạch đầu dương liễu sắc
Hối giao phu tế mịch phong hầu
(Khuê oán Vương Xương Linh)
Ố ô, đó là chuyện người khuê phụ thời Thịnh Đường, lỡ giục phu tế đi lập công
danh ngoài trận mạc ...song một ngày xuân đến, khuê phụ lên lầu thuý, thấy
dương liễu xanh tươi, mới luyến tiếc sự vắng mặt của chinh phu ...
Thế thì không lập công danh nữa hả , để không ai phải luyến tiếc ai...absent.
Sao nghĩ vậy chứ, cái mặt trận tin học này nó có biên giới đâu, "người đi
chinh chiến" cứ tuỳ cơ ứng biến ...có khi chàng ta vừa bẻ cẳng hacker vừa
khiêu vũ, hay vừa khoá tay tin tặc vừa uống cà phê, chả việc gì phải nao lòng
vì chúng cả.
Thời đại văn minh khác hẳn chứ lỵ, vả lại những mùa xuân lại tiếp những mùa
xuân, cứ là đổi mới hoài đó chứ không đâu.
Tuy nhiên phẩm chất con người mới là quan trọng. Con người phải có bộ não rất
người, nghĩa là ví như một bình rượu ấy mà, có nghe câu "Bình mới Rượu
cũ" không?
Biết rồi, bình là hình thức Net hả, còn Rượu là suy nghĩ, tôn trọng bất biến của
tư tưởng .
Thế sao không "Bình mới, Rượu mới" luôn, cho tất cả cùng mới.
Rượu mới thì ngon thế nào được. Không biết thời cận đại thôi, có những chai,
những vò rượu quý, cất dấu trên 100 năm đó sao .
À ra thế, vậy mùa xuân này ...khai vị được chưa, bạn đường ơi, đây giây phút chờ
mong, hân hoan đón tin mừng?
Tới nơi rồi.
Tới đâu? Tới nơi ...ta ở, đất trời giao xuân đó. Cùng đếm đi nào : Mùng một Tết,
1/365 ngày nhé ...
Chúng ta sẽ đếm ngược lại tháng ngày, để thời gian trẻ mãi không già
...
CAO
MỴ NHÂN (HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
MÙNG MỘT TẾT - CAO MỴ NHÂN
MÙNG MỘT TẾT - CAO MỴ NHÂN
Mùng một Tết. Rõ ràng mùa xuân đang ngự trị tâm hồn chúng ta. Nắng chan hoà
ngay từ buổi sáng, Anh đang làm gì vậy?
Phải lấy kính viễn vọng ra, để nhìn về phương nam, thấy rặng núi mùa xuân, nắng
vàng như kim nhũ ...
Sao Anh lại mỉm cười chế nhạo nhỉ, trong lúc mình rất trân trọng ngày tháng,
mùa xuân đã ở trước mặt lúc nào không hay ...
Trước khi đón Tết, chào xuân ở hành lang tị nạn này, bão từ thượng đỉnh tiểu
bang, gió mưa chạy dọc theo ven biển tây, xuống tới cận nam, tặng cho Anh một
cơn lụt nhẹ...
Thế rồi thì gió tản, mưa tan, nhưng 2 tuần mưa phơi trận bão đến lòng dạ ai
cũng não nề, ẩm ướt ...mình nhậy cảm quá, khiến gió xé rách hồn thơ, lũ buồn
làm tâm tư mình ướt đẫm tình riêng ...
Mùng một Tết, nắng chứa chan rồi đó nờ ...
Anh có đứng trên đỉnh núi mùa xuân, ngó lên hướng bắc, nơi có cuộc tình sầu ấp
ủ niềm tin?
Không, không ...câu thơ cổ nhân nào ngậm ngùi thốt:
"Cô nhạn nam phi, hồng bắc khứ . .."
Thời gian đã chia cách đôi uyên ương: chim nhạn bay về phương nam, chim hồng về
hướng bắc ...
Nghĩa là chim hồng, chim nhạn đã không cùng tổ ấm nữa, hay là người với người
chia biệt đường mây ...
Chia biệt tạm thời thôi, những cánh chim lẻ bạn có về quê xưa, tìm thăm tổ cũ
không ? Có tiếng thở dài thăm thẳm sau lưng, tiếng khóc của người Chàm trên
tháp cổ, và tiếng khóc của người Việt lưu vong thảm thiết bên trời ...
"Chúng ta sắp mất quê hương rồi, mất luôn cả con đường cái quan, chuyên
chở đoàn quân đi sát phạt địch thù ..."
Mùng một Tết . Sao Anh đứng lặng trước lư trầm, thở dài theo làn khói biếc vừa
toả lên cao, vừa lan ra xa ...
Ôi mùa xuân mới bắt đầu, mà sao ngang trái quá, Anh đã mất tình riêng, lại sắp
mất tình chung.
Từ thật xa, mà mình phải hét lên:
"Anh, hỡi Anh ...thân quý, tình riêng vẫn mãi còn và tình chung đang
cố giữ ...phải giữ đến hơi thở cuối cùng, những gì mình đã có, và đang lo lắng
cho một tương lai gần ...làm sao ôm ấp mãi tình ...thơ!"
Anh cười, nghe bạt mạng cả ...núi lở sông bồi ...
Người thơ hỡi, sao đứng vòng ngoài cuộc chiến thế, phải dấn thân vào đại cuộc
chứ .
Như thế, phải thế nào đây?
Phải giữ vững tiền đồn tư tưởng nhé.
Hãy để cho Anh chiến đấu bền bỉ nơi mặt trận truyền thông này, làm sao tin tức
thay cho súng đạn, làm sao chữ nghĩa phá tung bom thù lửa hận .. Nhưng ...
Nhưng sao nhỉ?
Nhưng:
Khuê trung thiếu phụ bất tri sầu
Xuân nhật ngưng trang thượng thuý lâu
Hốt kiến mạch đầu dương liễu sắc
Hối giao phu tế mịch phong hầu
(Khuê oán Vương Xương Linh)
Ố ô, đó là chuyện người khuê phụ thời Thịnh Đường, lỡ giục phu tế đi lập công
danh ngoài trận mạc ...song một ngày xuân đến, khuê phụ lên lầu thuý, thấy
dương liễu xanh tươi, mới luyến tiếc sự vắng mặt của chinh phu ...
Thế thì không lập công danh nữa hả , để không ai phải luyến tiếc ai...absent.
Sao nghĩ vậy chứ, cái mặt trận tin học này nó có biên giới đâu, "người đi
chinh chiến" cứ tuỳ cơ ứng biến ...có khi chàng ta vừa bẻ cẳng hacker vừa
khiêu vũ, hay vừa khoá tay tin tặc vừa uống cà phê, chả việc gì phải nao lòng
vì chúng cả.
Thời đại văn minh khác hẳn chứ lỵ, vả lại những mùa xuân lại tiếp những mùa
xuân, cứ là đổi mới hoài đó chứ không đâu.
Tuy nhiên phẩm chất con người mới là quan trọng. Con người phải có bộ não rất
người, nghĩa là ví như một bình rượu ấy mà, có nghe câu "Bình mới Rượu
cũ" không?
Biết rồi, bình là hình thức Net hả, còn Rượu là suy nghĩ, tôn trọng bất biến của
tư tưởng .
Thế sao không "Bình mới, Rượu mới" luôn, cho tất cả cùng mới.
Rượu mới thì ngon thế nào được. Không biết thời cận đại thôi, có những chai,
những vò rượu quý, cất dấu trên 100 năm đó sao .
À ra thế, vậy mùa xuân này ...khai vị được chưa, bạn đường ơi, đây giây phút chờ
mong, hân hoan đón tin mừng?
Tới nơi rồi.
Tới đâu? Tới nơi ...ta ở, đất trời giao xuân đó. Cùng đếm đi nào : Mùng một Tết,
1/365 ngày nhé ...
Chúng ta sẽ đếm ngược lại tháng ngày, để thời gian trẻ mãi không già
...
CAO
MỴ NHÂN (HNPD)