Mỗi Ngày Một Chuyện

NGÀY CHẬM - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Mà mùa xuân mới về thật, vì ảo giác vui tươi tràn ngập ngày tháng tiếp theo ...trong tổ ấm của cặp bài trùng đại phu tâm lý điều trị, tưởng không có một lỗi nhịp nhỏ nào trên bài tình ca hạnh phúc ấy .

            

        NGÀY CHẬM    -    CAO MỴ NHÂN 

 

Lại buổi chiều rồi kia kìa ...

Nắng như đoạn cuối bài tình ca sắp kết thúc .

Không có nơi nào nói buổi chiều không buồn, kể cả Las Vegas, huống chi đang ngồi trong một căn phòng , ngó ra hưởng tây, mặt trời cứ lầm lũi đi như một người buồn, cứ cúi mặt xuống đất,suy tư, đi mãi ...

Buồn quá ! 

Một cô bé chưa 20 tuổi, mà có lần tình cờ cũng thốt : 

" buổi chiều thì ở đâu cũng buồn " .

Nhưng, rõ ràng anh không buồn, nếu ngay bây giờ, hơn 5 giờ chiều, mình phone cho anh, anh sẽ rất vui vẻ, như có điều mừng rỡ, kèm những tiếng cười rộn rã ...

 

Thế sao mình không call cho anh đi . 

Người ta bảo : khi nào trong lòng vướng bận điều gì,đang có chuyện lo âu, đang bế tắc giải pháp quyết định, nghĩa là đang ...tuyệt vọng, thì cần người chia xẻ, cố vấn vv...

Tình trạng trầm cảm nặng quá, lo lắng tột độ, sợ hãi khủng khiếp , ấy là phải đến bác sĩ Tâm lý rồi. 

Song kỳ quá, có một cô bác sĩ tâm lý thật trẻ trung, được kết hợp với một cậu bác sĩ cũng tâm lý, lại cũng trẻ trung không kém, thì phải " loan phụng hoà minh " chứ .

Mình nhớ ngày đi dự đám cưới, quên vào thời gian nào trong năm, mà thấy đại sảnh tiếp tân toàn hoa hồng mầu phấn nụ,  tưởng đâu mùa xuân mới về ...

Mà mùa xuân mới về thật, vì ảo giác vui tươi tràn ngập ngày tháng tiếp theo ...trong tổ ấm của cặp bài trùng đại phu tâm lý điều trị, tưởng không có một lỗi nhịp nhỏ nào trên bài tình ca hạnh phúc ấy . 

 

Thế mà thời gian đôi lúc cũng thăng giáng như âm điệu , khiến lòng người bị ngỡ ngàng trước  đổi thay xênh phách trúc ti . 

Cặp bác sĩ tâm lý đó đã ngậm ngùi chia tay, mà không cách nào nối nhịp lại được, vì cả hai đều từ một bài bản tâm lý để cống hiến cho người đời, nhưng lại không áp dụng được cho chính mình . 

Vậy thì chỉ có bản thân mình " ngộ " được mình đang sao thôi, cho nên, trên bờ mê có bến giác...thấy hay không thấy, vẫn từ một chỗ đứng của chính...ta. 

Buồn quá, cái ta bé nhỏ hèn mọn, chỉ khi nào cái ta tan vào cát bụi, mới không biết buồn, mới thực sự ...an tâm,ôi buổi chiều ...

 

Anh có thấy mặt trời đang khuất sau dãy phố ngoài kia, và một lát nữa đây, mặt trời sẽ rớt xuống đại dương...không ?

Chiều thực sự tới rồi ...mình không biết nên nói: chiều lên, hay chiều xuống nữa, bởi vì có lúc mình thấy  bóng tối như từ mặt đất dâng lên, có lúc mình lại thấy, bóng tối như từ không trung  đổ ập xuống vạn vật....

Nên, mình cứ thầm giao cho...anh những buổi chiều hấp hối tà dương, để anh suy ngẫm cuộc đời nên dài hơn, hay nên ngắn hơn 100 năm.

 Cho mình ngưỡng mộ, ước ao, hay xem thường, giận dỗi ...Ông Tạo Hoá nỡ quên mình, khiến mình phải khổ thân, khổ tâm mãi . 

 

Vì ý nghĩ chỉ chiều buồn thôi, mà đã gây  cảm xúc ,  xót xa cho người đời, thử hỏi sáng, trưa , chiều, tối đều buồn , thì chắc tận thế, là sẽ yên tất cả mọi ...vấn nạn.

Do đó, nếu anh đưa tay ra, mình sẽ nắm lấy, để vượt qua một trong những buổi chiều buồn ...như chiều đang lướt thướt mộng mơ, từ ngoài song cửa tới chân mây thương nhớ bạt ngàn ...

Anh đang làm gì ? 

Tại sao cứ chỉ có mỗi một câu hỏi duy nhất từ ngày hạnh ngộ anh tới nay, rằng anh đang làm gì ? 

Tại sao mình đã biết chắc chắn anh đang làm gì rồi, mà vẫn cứ hỏi, để không cần đợi câu trả lời . 

Là vì mình muốn được nghe anh " quát " lên: " Tôi làm gì thì mặc tôi, hãy cứ làm tốt những gì của mỗi người đi, này biết không ? "

Biết gì ? 

Không còn dư thì giờ để nhớ nhung nữa đâu.

 

Nhưng mình lại ...dư thì giờ quá, chắc những người trong viện dưỡng lão còn dư thì giờ hơn mình, nên họ cứ thản nhiên chờ về cõi khác. 

Sáng nay, mình nằm trong cái phòng đủ tiện nghi của mình, thật ấm áp, kéo sát cái mền lông thỏ quấn kín thân mình, thật là sung sướng, thật là thơ mộng.

Lẽ ra phải mơ màng để ngủ tiếp vì trời còn tối hù. Mình lại muốn có một vòng tay, một hơi thở khác, cái vòng tay và hơi thở đó không phải của mình, mới là mộng mị chứ. 

Tại sao không làm việc khác cho hết thì giờ đi, chỉ có làm việc mới hết được thì giờ đấy. 

Đó là lý do khiến mình đã viết nhiều quá, làm thơ nhiều quá, anh không hiện diện ở cạnh mình, thì anh phải đọc thôi. 

Anh sẽ cười lớn, không , anh chỉ cười vừa đủ thông cảm, song lại rất vị tha: 

" Chúng ta đã bỏ phí 43 năm lãng nhách, điều gì cũng dở dang, kể cả sự gặp gỡ muộn màng này " .

 

Nắng đã lọt vô các khe cửa, ngày đã tới, không hay chưa gặp nhau mà lại có chuyện xa nhau mới là tình mộng. 

Mình nhìn vào tấm gương lớn nơi cửa tủ quần áo chạy dài suốt một vách tường. 

Anh có biết quần áo này, mình mặc tới chết cũng không hết, mà vẫn thích thêm vào, đầy nhóc. 

Có tiếng chim kêu ríu rít ngoài vườn sau, mình phải ra vườn sau thôi, vì chỉ ở vườn ấy, mới có những " hơi hướm " của anh, nói kiểu Huế xưa, và sự kiện " Vườn sau " nơi Mỗi Ngày Một Chuyện này, đã được chị thi sĩ nha sĩ Mỹ Ngọc ở Ohio bâng khuâng, chị không cần hỏi thăm, mà cuối mỗi thư gởi mình, chị viết: " Chúc Cao Mỵ Nhân luôn được vui vẻ, hạnh phúc với vườn sau đầy quyến rũ " . 

Ố ô, vui vẻ thật đó, vườn sau đang có những chậu hoa quỳnh mà, hôm nay đã lại thấy mấy nụ sắp nở rồi, sao thời gian đi nhanh thế . 

Rõ ràng mình chẳng hề làm công chuyện gì, không bận việc gì, sao vẫn hết thì giờ nhỉ ? 

Hỡi anh thân kính, quỳnh lại bắt đầu nở rồi .

 

            CAO MỴ NHÂN (HNPD)

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

NGÀY CHẬM - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Mà mùa xuân mới về thật, vì ảo giác vui tươi tràn ngập ngày tháng tiếp theo ...trong tổ ấm của cặp bài trùng đại phu tâm lý điều trị, tưởng không có một lỗi nhịp nhỏ nào trên bài tình ca hạnh phúc ấy .

            

        NGÀY CHẬM    -    CAO MỴ NHÂN 

 

Lại buổi chiều rồi kia kìa ...

Nắng như đoạn cuối bài tình ca sắp kết thúc .

Không có nơi nào nói buổi chiều không buồn, kể cả Las Vegas, huống chi đang ngồi trong một căn phòng , ngó ra hưởng tây, mặt trời cứ lầm lũi đi như một người buồn, cứ cúi mặt xuống đất,suy tư, đi mãi ...

Buồn quá ! 

Một cô bé chưa 20 tuổi, mà có lần tình cờ cũng thốt : 

" buổi chiều thì ở đâu cũng buồn " .

Nhưng, rõ ràng anh không buồn, nếu ngay bây giờ, hơn 5 giờ chiều, mình phone cho anh, anh sẽ rất vui vẻ, như có điều mừng rỡ, kèm những tiếng cười rộn rã ...

 

Thế sao mình không call cho anh đi . 

Người ta bảo : khi nào trong lòng vướng bận điều gì,đang có chuyện lo âu, đang bế tắc giải pháp quyết định, nghĩa là đang ...tuyệt vọng, thì cần người chia xẻ, cố vấn vv...

Tình trạng trầm cảm nặng quá, lo lắng tột độ, sợ hãi khủng khiếp , ấy là phải đến bác sĩ Tâm lý rồi. 

Song kỳ quá, có một cô bác sĩ tâm lý thật trẻ trung, được kết hợp với một cậu bác sĩ cũng tâm lý, lại cũng trẻ trung không kém, thì phải " loan phụng hoà minh " chứ .

Mình nhớ ngày đi dự đám cưới, quên vào thời gian nào trong năm, mà thấy đại sảnh tiếp tân toàn hoa hồng mầu phấn nụ,  tưởng đâu mùa xuân mới về ...

Mà mùa xuân mới về thật, vì ảo giác vui tươi tràn ngập ngày tháng tiếp theo ...trong tổ ấm của cặp bài trùng đại phu tâm lý điều trị, tưởng không có một lỗi nhịp nhỏ nào trên bài tình ca hạnh phúc ấy . 

 

Thế mà thời gian đôi lúc cũng thăng giáng như âm điệu , khiến lòng người bị ngỡ ngàng trước  đổi thay xênh phách trúc ti . 

Cặp bác sĩ tâm lý đó đã ngậm ngùi chia tay, mà không cách nào nối nhịp lại được, vì cả hai đều từ một bài bản tâm lý để cống hiến cho người đời, nhưng lại không áp dụng được cho chính mình . 

Vậy thì chỉ có bản thân mình " ngộ " được mình đang sao thôi, cho nên, trên bờ mê có bến giác...thấy hay không thấy, vẫn từ một chỗ đứng của chính...ta. 

Buồn quá, cái ta bé nhỏ hèn mọn, chỉ khi nào cái ta tan vào cát bụi, mới không biết buồn, mới thực sự ...an tâm,ôi buổi chiều ...

 

Anh có thấy mặt trời đang khuất sau dãy phố ngoài kia, và một lát nữa đây, mặt trời sẽ rớt xuống đại dương...không ?

Chiều thực sự tới rồi ...mình không biết nên nói: chiều lên, hay chiều xuống nữa, bởi vì có lúc mình thấy  bóng tối như từ mặt đất dâng lên, có lúc mình lại thấy, bóng tối như từ không trung  đổ ập xuống vạn vật....

Nên, mình cứ thầm giao cho...anh những buổi chiều hấp hối tà dương, để anh suy ngẫm cuộc đời nên dài hơn, hay nên ngắn hơn 100 năm.

 Cho mình ngưỡng mộ, ước ao, hay xem thường, giận dỗi ...Ông Tạo Hoá nỡ quên mình, khiến mình phải khổ thân, khổ tâm mãi . 

 

Vì ý nghĩ chỉ chiều buồn thôi, mà đã gây  cảm xúc ,  xót xa cho người đời, thử hỏi sáng, trưa , chiều, tối đều buồn , thì chắc tận thế, là sẽ yên tất cả mọi ...vấn nạn.

Do đó, nếu anh đưa tay ra, mình sẽ nắm lấy, để vượt qua một trong những buổi chiều buồn ...như chiều đang lướt thướt mộng mơ, từ ngoài song cửa tới chân mây thương nhớ bạt ngàn ...

Anh đang làm gì ? 

Tại sao cứ chỉ có mỗi một câu hỏi duy nhất từ ngày hạnh ngộ anh tới nay, rằng anh đang làm gì ? 

Tại sao mình đã biết chắc chắn anh đang làm gì rồi, mà vẫn cứ hỏi, để không cần đợi câu trả lời . 

Là vì mình muốn được nghe anh " quát " lên: " Tôi làm gì thì mặc tôi, hãy cứ làm tốt những gì của mỗi người đi, này biết không ? "

Biết gì ? 

Không còn dư thì giờ để nhớ nhung nữa đâu.

 

Nhưng mình lại ...dư thì giờ quá, chắc những người trong viện dưỡng lão còn dư thì giờ hơn mình, nên họ cứ thản nhiên chờ về cõi khác. 

Sáng nay, mình nằm trong cái phòng đủ tiện nghi của mình, thật ấm áp, kéo sát cái mền lông thỏ quấn kín thân mình, thật là sung sướng, thật là thơ mộng.

Lẽ ra phải mơ màng để ngủ tiếp vì trời còn tối hù. Mình lại muốn có một vòng tay, một hơi thở khác, cái vòng tay và hơi thở đó không phải của mình, mới là mộng mị chứ. 

Tại sao không làm việc khác cho hết thì giờ đi, chỉ có làm việc mới hết được thì giờ đấy. 

Đó là lý do khiến mình đã viết nhiều quá, làm thơ nhiều quá, anh không hiện diện ở cạnh mình, thì anh phải đọc thôi. 

Anh sẽ cười lớn, không , anh chỉ cười vừa đủ thông cảm, song lại rất vị tha: 

" Chúng ta đã bỏ phí 43 năm lãng nhách, điều gì cũng dở dang, kể cả sự gặp gỡ muộn màng này " .

 

Nắng đã lọt vô các khe cửa, ngày đã tới, không hay chưa gặp nhau mà lại có chuyện xa nhau mới là tình mộng. 

Mình nhìn vào tấm gương lớn nơi cửa tủ quần áo chạy dài suốt một vách tường. 

Anh có biết quần áo này, mình mặc tới chết cũng không hết, mà vẫn thích thêm vào, đầy nhóc. 

Có tiếng chim kêu ríu rít ngoài vườn sau, mình phải ra vườn sau thôi, vì chỉ ở vườn ấy, mới có những " hơi hướm " của anh, nói kiểu Huế xưa, và sự kiện " Vườn sau " nơi Mỗi Ngày Một Chuyện này, đã được chị thi sĩ nha sĩ Mỹ Ngọc ở Ohio bâng khuâng, chị không cần hỏi thăm, mà cuối mỗi thư gởi mình, chị viết: " Chúc Cao Mỵ Nhân luôn được vui vẻ, hạnh phúc với vườn sau đầy quyến rũ " . 

Ố ô, vui vẻ thật đó, vườn sau đang có những chậu hoa quỳnh mà, hôm nay đã lại thấy mấy nụ sắp nở rồi, sao thời gian đi nhanh thế . 

Rõ ràng mình chẳng hề làm công chuyện gì, không bận việc gì, sao vẫn hết thì giờ nhỉ ? 

Hỡi anh thân kính, quỳnh lại bắt đầu nở rồi .

 

            CAO MỴ NHÂN (HNPD)

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm