Mỗi Ngày Một Chuyện
NGƯỜI ĐI BÊN CẠNH - CAO MỴ NHÂN
NGƯỜI ĐI BÊN CẠNH - CAO MỴ NHÂN
Mở đầu bài viết ngày chủ nhật, tôi xin được cám ơn Thượng Đế lần thứ bao nhiêu,
khi mỗi lúc loài người chúng ta, mỗi được ngài khuất phục một cách êm đềm, vui
vẻ và hãnh diện.
Là tình yêu giữa ngài với thế gian, giữa người với tha nhân, vẫn không bị cọ
sát đến vỡ vụn, bởi lòng tị hiềm ganh ghét, hay bịnh hoạn cuồng si...
Tất cả bắt đầu ở Ngài và kết thúc cũng ở Ngài .
Tôi tự hỏi vì đâu và do đâu mà loài người lấy lại được sự quân bình trong lòng
đó vậy ?
Xin thưa đó là nhờ " Nụ Cười và Nước Mắt " mà khi sanh ra ta,
Thượng Đế đã trang bị sẵn để con người tự đấu tranh với chung quanh và nhất là
với chính mình .
Cách đây một năm, tôi trả lời người bạn trai trẻ là tại sao anh ta cứ bị ông
kia đố kỵ thế, và tại sao ông kia không thích chàng ta, có phải vì bạn ấy lầm
tưởng là bạn siêu việt quá ở một khía cạnh nào...
Cũng cách đây chưa đầy một năm, tôi nghe được lời phê bình nghiệt ngã của một
bậc nữ lưu cũng đẹp, dành cho bậc nữ lưu kia có vẻ đẹp hơn, nào : "Tốt gỗ
hơn tốt nước sơn ", hay là: " Ối giời ơi, mỹ viện đấy , đẹp gì mà đẹp
..."
Thế thì, tôi chậm rãi trả lời quý vị ấy rằng:
Đàn ông không thích nhau vì tài dỏm , nhưng cảm phục nhau vì thực tài.
Đàn bà không thích nhau vì đẹp giả, nhưng ưa gặp nhau vì tuyệt đẹp .
Như vậy cái thực tài và tuyệt đẹp phải có từ Thượng Đế ban cho, và giữ lấy .
Khó nhất là giai đoạn có thực tài , tuyệt đẹp rồi, mà không biết giữ lấy, khiến
người đời khó chịu, xa lánh ...
Nếu phân tích 2 sự kiện trên thì phải có lý do.
Quan văn hay quan võ đều phải có chiến tích tài hoa, mã thượng, trăm trận như một,
đều không chê vào đâu được. Thắng trong vinh quang, không phải dùng tiểu xảo,
đạp trên sơ xuất của đối phương.
Về mặt trận " sắc đẹp ", thì nhất định không có tự nhiên tức là trời cho,
thì không thể hơn ai được .
Tất nhiên tôi chỉ nói qua qua, vì nếu đi vào chi tiết một, e cả ngày vẫn chưa
hết ý .
Bên lề lễ tang của bà Đặng Tuyết Mai, cựu phu nhân vị Phó Tổng thống VNCH
Nguyễn Cao Kỳ xưa, có phải vì bà ấy là một người tuyệt đẹp như tôi nói ở trên,
mà thiên hạ chú ý tới nhiều đâu .
Bậc nữ lưu này đã nguyên là phu nhân một nhân vật có danh thật, yếu tố thứ nhất
để được nổi tiếng thêm .
Bà phu nhân vị phó tổng thống ấy, vốn là một hoa hậu
trước đó, và hiện tại, lại là thân mẫu một nữ MC lừng danh ở Cộng đồng VN
Hải ngoại : Nguyễn Cao Kỳ Duyên của trung tâm ca nhạc Thuý Nga .
Nhưng Thuý Nga, Asia , Vân Sơn vv...cũng chỉ là phụ , thậm chí là ái nữ một Hoa
khôi đi nữa, cũng chỉ là phụ thôi, mà cái điều là con gái vị tổng thống
gốc thiếu tướng Tư Lệnh Không quân VNCH mới là chính .
Quý vị và chúng tôi hãy tạm gạt chuyện ông Nguyễn Cao Kỳ về VN mới đây, chúng
ta đang chỉ nói về MC Nguyễn Cao Kỳ Duyên và mẹ của MC này vừa thất lộc tuần
qua thôi .
Tôi chỉ ở nhà theo dõi hình ảnh tang lễ của người đẹp Đặng Tuyết Mai, từ lúc cô
MC Kỳ Duyên trang điểm kỹ càng bộ tang phục lúc 5 giờ sáng, đến lúc ôm di ảnh
mẹ Mai của cô ra nghĩa trang, và những giọt nước mắt rơi trên dung nhan
tuyệt tác u buồn, nổi bật trước ống kính như hình ảnh một Đạm Tiên, một Trà Hoa
Nữ trong văn chương...Việt Pháp .
Phải ví von với Đạm Tiên của thi hào Nguyễn Du, và Trà Hoa Nữ của Alexandre
Dumas fils ( 1824 - 1895 )
mới tương đồng chút nào cảm giác của tôi mấy hôm nay, khi chiêm ngẫm sắc đẹp
bên lề lịch sử, bất cứ ở thời đại nào .
MC Kỳ Duyên đã khóc trước giờ tử biệt mẹ Tuyết Mai của cô . Ôi nỗi cô đơn nào
bằng khi nhìn lại mình, có giầu sang đến đâu, dù có trưởng thành tới đâu, khi
biết chắc cha mẹ không còn nữa, và cả người chồng đúng nghĩa tào khang cũng chỉ
là những bóng mây ...thì chao ôi cuộc đời còn có ý nghĩa gì nữa ?
Giọt nước mắt của cô trên gương mặt đẹp, chỉ đủ gợi cảm nét u buồn bất chợt, và
thực sự nhớ mình đang mất mẹ thôi, nhưng phải khóc , không lý nào mẹ chết mà
không khóc .
Ngày xưa , để đầy đủ lễ nghĩa với các đấng sinh thành, con gái còn phải Sô tang
mũ mấn , nằm lăn ra đường, khóc than nhoè nhoẹt nước mắt, cho quan tài bố
mẹ đi qua, chứ đôi dòng lệ cảm có là gì .
Nhưng đủ rồi, khóc lặng lẽ, khóc âm thầm, là khổ đau mãnh liệt nhất .
Cũng trong tin buồn trên, Mr.H . mà tôi vẫn gọi là " người đi bên
cạnh ", bà cựu phó Tổng Thống Nguyễn Cao Kỳ, tất nhiên cũng phải có
những tình cảm đặc biệt thế nào, cuộc tình sầu mới cuốn hút được nhau , ông đã
quyết đoán: " Nàng đi mang theo nặng nhất, là trái Tim của tôi ", và
từ đây tôi, người đi bên cạnh bà Tuyết Mai, chỉ còn một nửa hồn ( đúng với câu
thơ tiền chiến : Người đi, một nửa hồn tôi mất ), chờ ngày đi theo nàng .
Nếu quả biết được có thế giới bên kia, sinh hoạt như thế giới bên này, thì tôi
nghĩ Thượng Đế đã xếp đặt cả rồi, biết đâu vị niên trưởng Tướng Kỳ Râu của đại
tộc KaKi, đang sẵn tầu bay giấy, tức đồ vàng mã, đã đón đợi cựu phu nhân của
ông rồi, và thế cũng là cách hàn gắn hay nhất cho cặp " Kỳ Duyên Mai
" như thủa nào ông mơ ước .
Và câu nói chủ quan của Mr.H . rằng bà Tuyết Mai đã mang trái Tim của ông
đi, có nghĩa là từ nay ông H sống với lồng ngực rỗng, một lần nữa cho thấy lòng
si mê, say đắm quá độ, sẽ trở thành bịnh hoạn là điều chắc chắn.
Như Trương Chi Mỵ Nương, và như vị công tử trở về chốn cũ, đòi quật mồ Trà Hoa
Nữ lên , để ngắm lại nhan sắc nàng .
Tương tự thế, Người Khách Viễn Phương của thi hào
Nguyễn Du đã được Vương Quan, em út của nhị tiểu thư " Thuý Kiều là chị,
em là Thuý Vân " kể rằng : nấm đất bên đường đã chôn trang tuyệt sắc
Đạm Tiên, mà Người Khách Viễn Phương lo tang chế và lập mộ cho, kẻo tội một
kiếp người .
Một kiếp người ? Vâng , nhiều kiếp người thì tạo thành xã hội. Đời xưa, người
chết có được một nấm mộ là phước lắm rồi.
Thời nay, thì khách quá cố, nếu có chút quyền thế ở các mặt danh tiếng, đại
phú vv...cứ là trong quan ngoài quách ...tha hồ biểu thị ra lễ nghĩa ...
Và như thế, nếu có điều kiện thì cũng nên làm , để trước là thoả mãn nỗi bi
thương tang tóc đối với người đi, đồng thời là để đẹp mặt người ở lại ...cũng
là một nét văn hoá VN đấy .
Đã xong phần nghi thức tang gia bà Cựu phu nhân vị Phó Tổng Thống VNCH Nguyễn
Cao Kỳ ...
Một người đẹp trên danh nghĩa hoa khôi một thời, một bà mẹ của một phụ nữ trung
niên rực rỡ giàu sang . ...Người viết với tính cách bàng quang, một tha nhân
luôn ngưỡng mộ tài sắc ở đời, xin nghiêng mình kính chào bậc nữ lưu tên
tuổi Đặng Tuyết Mai đã ra đi về cõi vô cùng thần tiên huyền ảo ...
CAO MỴ NHÂN
(HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
NGƯỜI ĐI BÊN CẠNH - CAO MỴ NHÂN
NGƯỜI ĐI BÊN CẠNH - CAO MỴ NHÂN
Mở đầu bài viết ngày chủ nhật, tôi xin được cám ơn Thượng Đế lần thứ bao nhiêu,
khi mỗi lúc loài người chúng ta, mỗi được ngài khuất phục một cách êm đềm, vui
vẻ và hãnh diện.
Là tình yêu giữa ngài với thế gian, giữa người với tha nhân, vẫn không bị cọ
sát đến vỡ vụn, bởi lòng tị hiềm ganh ghét, hay bịnh hoạn cuồng si...
Tất cả bắt đầu ở Ngài và kết thúc cũng ở Ngài .
Tôi tự hỏi vì đâu và do đâu mà loài người lấy lại được sự quân bình trong lòng
đó vậy ?
Xin thưa đó là nhờ " Nụ Cười và Nước Mắt " mà khi sanh ra ta,
Thượng Đế đã trang bị sẵn để con người tự đấu tranh với chung quanh và nhất là
với chính mình .
Cách đây một năm, tôi trả lời người bạn trai trẻ là tại sao anh ta cứ bị ông
kia đố kỵ thế, và tại sao ông kia không thích chàng ta, có phải vì bạn ấy lầm
tưởng là bạn siêu việt quá ở một khía cạnh nào...
Cũng cách đây chưa đầy một năm, tôi nghe được lời phê bình nghiệt ngã của một
bậc nữ lưu cũng đẹp, dành cho bậc nữ lưu kia có vẻ đẹp hơn, nào : "Tốt gỗ
hơn tốt nước sơn ", hay là: " Ối giời ơi, mỹ viện đấy , đẹp gì mà đẹp
..."
Thế thì, tôi chậm rãi trả lời quý vị ấy rằng:
Đàn ông không thích nhau vì tài dỏm , nhưng cảm phục nhau vì thực tài.
Đàn bà không thích nhau vì đẹp giả, nhưng ưa gặp nhau vì tuyệt đẹp .
Như vậy cái thực tài và tuyệt đẹp phải có từ Thượng Đế ban cho, và giữ lấy .
Khó nhất là giai đoạn có thực tài , tuyệt đẹp rồi, mà không biết giữ lấy, khiến
người đời khó chịu, xa lánh ...
Nếu phân tích 2 sự kiện trên thì phải có lý do.
Quan văn hay quan võ đều phải có chiến tích tài hoa, mã thượng, trăm trận như một,
đều không chê vào đâu được. Thắng trong vinh quang, không phải dùng tiểu xảo,
đạp trên sơ xuất của đối phương.
Về mặt trận " sắc đẹp ", thì nhất định không có tự nhiên tức là trời cho,
thì không thể hơn ai được .
Tất nhiên tôi chỉ nói qua qua, vì nếu đi vào chi tiết một, e cả ngày vẫn chưa
hết ý .
Bên lề lễ tang của bà Đặng Tuyết Mai, cựu phu nhân vị Phó Tổng thống VNCH
Nguyễn Cao Kỳ xưa, có phải vì bà ấy là một người tuyệt đẹp như tôi nói ở trên,
mà thiên hạ chú ý tới nhiều đâu .
Bậc nữ lưu này đã nguyên là phu nhân một nhân vật có danh thật, yếu tố thứ nhất
để được nổi tiếng thêm .
Bà phu nhân vị phó tổng thống ấy, vốn là một hoa hậu
trước đó, và hiện tại, lại là thân mẫu một nữ MC lừng danh ở Cộng đồng VN
Hải ngoại : Nguyễn Cao Kỳ Duyên của trung tâm ca nhạc Thuý Nga .
Nhưng Thuý Nga, Asia , Vân Sơn vv...cũng chỉ là phụ , thậm chí là ái nữ một Hoa
khôi đi nữa, cũng chỉ là phụ thôi, mà cái điều là con gái vị tổng thống
gốc thiếu tướng Tư Lệnh Không quân VNCH mới là chính .
Quý vị và chúng tôi hãy tạm gạt chuyện ông Nguyễn Cao Kỳ về VN mới đây, chúng
ta đang chỉ nói về MC Nguyễn Cao Kỳ Duyên và mẹ của MC này vừa thất lộc tuần
qua thôi .
Tôi chỉ ở nhà theo dõi hình ảnh tang lễ của người đẹp Đặng Tuyết Mai, từ lúc cô
MC Kỳ Duyên trang điểm kỹ càng bộ tang phục lúc 5 giờ sáng, đến lúc ôm di ảnh
mẹ Mai của cô ra nghĩa trang, và những giọt nước mắt rơi trên dung nhan
tuyệt tác u buồn, nổi bật trước ống kính như hình ảnh một Đạm Tiên, một Trà Hoa
Nữ trong văn chương...Việt Pháp .
Phải ví von với Đạm Tiên của thi hào Nguyễn Du, và Trà Hoa Nữ của Alexandre
Dumas fils ( 1824 - 1895 )
mới tương đồng chút nào cảm giác của tôi mấy hôm nay, khi chiêm ngẫm sắc đẹp
bên lề lịch sử, bất cứ ở thời đại nào .
MC Kỳ Duyên đã khóc trước giờ tử biệt mẹ Tuyết Mai của cô . Ôi nỗi cô đơn nào
bằng khi nhìn lại mình, có giầu sang đến đâu, dù có trưởng thành tới đâu, khi
biết chắc cha mẹ không còn nữa, và cả người chồng đúng nghĩa tào khang cũng chỉ
là những bóng mây ...thì chao ôi cuộc đời còn có ý nghĩa gì nữa ?
Giọt nước mắt của cô trên gương mặt đẹp, chỉ đủ gợi cảm nét u buồn bất chợt, và
thực sự nhớ mình đang mất mẹ thôi, nhưng phải khóc , không lý nào mẹ chết mà
không khóc .
Ngày xưa , để đầy đủ lễ nghĩa với các đấng sinh thành, con gái còn phải Sô tang
mũ mấn , nằm lăn ra đường, khóc than nhoè nhoẹt nước mắt, cho quan tài bố
mẹ đi qua, chứ đôi dòng lệ cảm có là gì .
Nhưng đủ rồi, khóc lặng lẽ, khóc âm thầm, là khổ đau mãnh liệt nhất .
Cũng trong tin buồn trên, Mr.H . mà tôi vẫn gọi là " người đi bên
cạnh ", bà cựu phó Tổng Thống Nguyễn Cao Kỳ, tất nhiên cũng phải có
những tình cảm đặc biệt thế nào, cuộc tình sầu mới cuốn hút được nhau , ông đã
quyết đoán: " Nàng đi mang theo nặng nhất, là trái Tim của tôi ", và
từ đây tôi, người đi bên cạnh bà Tuyết Mai, chỉ còn một nửa hồn ( đúng với câu
thơ tiền chiến : Người đi, một nửa hồn tôi mất ), chờ ngày đi theo nàng .
Nếu quả biết được có thế giới bên kia, sinh hoạt như thế giới bên này, thì tôi
nghĩ Thượng Đế đã xếp đặt cả rồi, biết đâu vị niên trưởng Tướng Kỳ Râu của đại
tộc KaKi, đang sẵn tầu bay giấy, tức đồ vàng mã, đã đón đợi cựu phu nhân của
ông rồi, và thế cũng là cách hàn gắn hay nhất cho cặp " Kỳ Duyên Mai
" như thủa nào ông mơ ước .
Và câu nói chủ quan của Mr.H . rằng bà Tuyết Mai đã mang trái Tim của ông
đi, có nghĩa là từ nay ông H sống với lồng ngực rỗng, một lần nữa cho thấy lòng
si mê, say đắm quá độ, sẽ trở thành bịnh hoạn là điều chắc chắn.
Như Trương Chi Mỵ Nương, và như vị công tử trở về chốn cũ, đòi quật mồ Trà Hoa
Nữ lên , để ngắm lại nhan sắc nàng .
Tương tự thế, Người Khách Viễn Phương của thi hào
Nguyễn Du đã được Vương Quan, em út của nhị tiểu thư " Thuý Kiều là chị,
em là Thuý Vân " kể rằng : nấm đất bên đường đã chôn trang tuyệt sắc
Đạm Tiên, mà Người Khách Viễn Phương lo tang chế và lập mộ cho, kẻo tội một
kiếp người .
Một kiếp người ? Vâng , nhiều kiếp người thì tạo thành xã hội. Đời xưa, người
chết có được một nấm mộ là phước lắm rồi.
Thời nay, thì khách quá cố, nếu có chút quyền thế ở các mặt danh tiếng, đại
phú vv...cứ là trong quan ngoài quách ...tha hồ biểu thị ra lễ nghĩa ...
Và như thế, nếu có điều kiện thì cũng nên làm , để trước là thoả mãn nỗi bi
thương tang tóc đối với người đi, đồng thời là để đẹp mặt người ở lại ...cũng
là một nét văn hoá VN đấy .
Đã xong phần nghi thức tang gia bà Cựu phu nhân vị Phó Tổng Thống VNCH Nguyễn
Cao Kỳ ...
Một người đẹp trên danh nghĩa hoa khôi một thời, một bà mẹ của một phụ nữ trung
niên rực rỡ giàu sang . ...Người viết với tính cách bàng quang, một tha nhân
luôn ngưỡng mộ tài sắc ở đời, xin nghiêng mình kính chào bậc nữ lưu tên
tuổi Đặng Tuyết Mai đã ra đi về cõi vô cùng thần tiên huyền ảo ...
CAO MỴ NHÂN
(HNPD)