Phiếm Đàm, Đàm Chuyện...
NIỀM VUI ĐÃ TRỞ LẠI! _ Việt Nhân
(HNPĐ) Theo mỗ tôi biết trong các độc giả quen thuộc của HNPĐ, thì Ông Tư là người trước nhứt vào lại haingoaiphiemdam.com, ông gọi ngay cho mỗ tôi lúc đó đang ngoài phố, Ông mừng lắm khi thấy lại cái logo HNPĐ, nên vộivàng gọi đến mỗ tôi như thể báo một tin vui. Tuy trang mạng vẫn còn trong tình trạng đang build sau hơn ba tuần bị đánh sập, nhưng với sự tái xuất hiện thì nó như là một cái gì giử đúng lời hứa của nhóm lính già là HNPĐ không bao giờ chết, và khi sống lại Web site sẽ đẹp hơn, phong phú hơn…
Có thể nói không gì vui và ấm lòng bằng trong cái khó khăn của mình mà vẫn luôn có những lời thăm hỏi, hay trong lúc ta vắng mặt mà bạn bè vẫn trông ta xuất hiện, như thể cuộc vui vì thiếu vắng ta mà nụ cười trở nên nhạt. Quán cà fé Bến Nghé hôm đó, cái tin từ ông Tư đến với các ông khách quen của quán, tất cả lại xôm tụ mỗi người một câu, tất cả ý như mong gầy lại cuộc vui ngày nào với những câu chuyện thời sự, mà người phát pháo đầu luôn vẫn là ông Tư. Nhiều anh nhắc nhớ những lúc họp chợ bàn ra tán vào, từ câu chuyện hàng ngày hay tin bên quê nhà, từ chuyện lính tráng ngày nào đến thế sự ngược xuôi, hay cười ha ha với những tin xe cán chó.
Hôm nay ông Tư có lẽ là người vui nhứt ở đây, ông cười mà nói thiệt lòng mình là hổm rày ông có nhớ nó nhiều, nó đây ông nói là trang HNPĐ, chuyện cử cà fé sáng bên trang báo mỗi sáng đầu ngày nó vừa là thói quen, vừa là cái hạnh phúc của một ông già không con cháu, sống một mình trên đất Mỹ. Mỗ tôi hiểu lắm cái thú của ông, như có lần trong câu chuyện về ông, với cái tâm vọng cố hương, thì những tin tức bên quê nhà ông đọc hàng ngày cũng là cái thỏa nỗi buồn xa xứ, sau nữa ông được vui cái thú luận bàn thời sự thường có nơi người già…và nhất là theo ông thì HNPĐ hợp “gu” ông.
Ông Tư là một người độc giả tham lam! Mỗ tôi vẫn thường đùa ông câu đó, nếu đọc báo giấy chắc một ngày ông phải mua hai tờ là ít nhất. Còn với báo mạng thì chỉ cần mỗi HNPĐ là đủ ông xác nhận thế, nó vừa là nhật báo mà lại vừa là một tạp chí, ông ghiền nó vì chỉ có nó mới có đủ món cho ông “nhai”, nghe ông dùng chữ nhai có ông khách sồn sồn hỏi khó ông một câu –Vậy ông Tư có nhai trang cái lá cải không đó? Ông cười rung bộ râu cước trắng mà gật gật như mạnh mẽ xác nhận -Sao lại không, nhưng nó là món tráng miệng tui để dành cho những lúc thư giãn cuối ngày -Vậy Ông Tư bỏ phiếu ủng hộ cho ông lính quậy ở trang lá cải phải hôn?
–Đương nhiên, không quậy thì không phải là lính, khoái lính thì phải chấp nhận cái quậy của lính, vả trang lá cải công tâm mà nói người phụ trách rất cố gắng, nó như trang báo ảnh thế giới với những tin tức đó đây thu gọn, thiệt đúng là góc giải trí riêng. Thấy ông Tư trong cái vui hôm nay, mỗ tôi cũng muốn hỏi khó ông như ông khách vừa rồi –Vậy ông Tư có điều gì không khoái HNPĐ không, phải nói thiệt lòng à nghen –Có chứ! Xảy ra mới mấy hôm nay đây thôi, trong câu “chuyện cùng Ông Tư”, tui như vzầy mặt mũi râu tóc coi cũng được quá đi chớ, vậy mà hổng hiểu sao anh chủ biên đưa ra một tấm hình thằng cha nào đó ngó phát ớn! – Cái này nói lén một chút ông Tư già rồi mà vẫn khoái được đẹp.
Đó là cái không khí vui hôm nay, trong bối cảnh trang báo HNPĐ tái ngộ cùng độc giả thân mến, tiếng cười nói rôm rã đã trở lại, mà từ khi bọn Vẹm đánh sập HNPĐ đã làm quán ông Tư yếu đi cái không khí tranh luận thường có. Bến Nghé chỉ là quán nước bình dân giống như mọi cái ta vẫn thường thấy bên quê nhà, và tuy nó không phải là quán cà fé nét nhưng vẫn có những cái laptop khách quen mang đến để cùng nhau bàn luận thời sư – Bây giờ sẵn trớn câu chuyện của HNPĐ đề tài câu chuyện đã chuyển dần qua báo mạng lề dân bên quê nhà. Với cái công văn 7169 của văn phòng ông thủ tướng y tá nhắm vào các trang mạng mà ông cho là bọn thù địch, và có một ông khách nói thẳng rằng nhà nước Vẹm đã làm chuyện ngu.
Ai cũng thấy các ông nhà nước xã nghĩa, do không qua trường lớp nên trong lãnh đạo thiếu cái tầm của kẻ cầm quyền có học, cứ thế mà hành xử theo suy nghĩ thường tình của giới vô học đúng như bản chất các ông. Người có học thì có khi nào họ hành xử thiếu cân nhắc đâu, còn thứ bổng chốc quyền uy trong tay tránh sao khỏi hợm hĩnh mà người bình dân vẫn gọi là chó nhảy bàn độc tỏ ra ta đây có quyền sinh sát. Và chuyện đời cái dốt khiến cho gặp cảnh phản ứng ngược mà có ông nhà báo gọi đùa là hiệu ứng boomerang, ông phạng các trang mạng lại càng làm các trang ấy nổi đình đám hơn, số truy cập một sớm một chiều bổng gấp đôi, giá trị càng được nâng cao.
Cũng có người tỏ ra ra rành thời cuộc thì nói, ông y tá cư xử trong lúc bực, theo cái nghĩa giận mất khôn, vì trong lúc dồn dập chuyện Bầu Kiên sợ bể tới chuyện con gái ông, nên ông gầy chuyện Dương Chí Dũng vừa lấy tiếng vừa tránh miễng cho con, nhưng gặp lúc hết thời đụng đâu thúi củ đó đâm bực mà thiếu khôn ngoan. Trong vụ triệt hạ các trang mạng, mà ở đấy người ta chửi ông tới tấp, kết quả mọi người đều thấy các trang bị đánh, rồi lại đứng dậy và càng nổi tiếng hơn lúc chưa bị đánh, cứ thế tiền của người dân đóng thuế, ông chi cho đám công an mạng như đổ sông đổ biển.
Hôm nay trong cái vui, mà ông Tư Bến Nghé như động từ tâm nên muốn mần tâm lý chiến! Kêu gọi các anh CAM đừng ngồi rình mò chi cho uổng tuổi đời các anh đi, các trang báo điện tử, hay báo chí lề dân họ không thù oán gì các anh cả, chuyện họ thế thiên hành đạo là chỉ nhắm vào mấy tên buôn dân bán nước. Còn các anh nghe lời chúng đánh xập các trang báo đấu tranh, dựng tường lửa ngăn chận thông tin đến người dân, thử hỏi dòng máu Việt oai hùng truyền từ bao đời ông cha mà nay các anh được vinh dự mang lấy – Như thế có biết hổ thẹn không khi tay chỉ biết lén lút làm chuyện xấu, chuyện hèn?
Việt Nhân (HNPĐ)
NIỀM VUI ĐÃ TRỞ LẠI! _ Việt Nhân
(HNPĐ) Theo mỗ tôi biết trong các độc giả quen thuộc của HNPĐ, thì Ông Tư là người trước nhứt vào lại haingoaiphiemdam.com, ông gọi ngay cho mỗ tôi lúc đó đang ngoài phố, Ông mừng lắm khi thấy lại cái logo HNPĐ, nên vộivàng gọi đến mỗ tôi như thể báo một tin vui. Tuy trang mạng vẫn còn trong tình trạng đang build sau hơn ba tuần bị đánh sập, nhưng với sự tái xuất hiện thì nó như là một cái gì giử đúng lời hứa của nhóm lính già là HNPĐ không bao giờ chết, và khi sống lại Web site sẽ đẹp hơn, phong phú hơn…
Có thể nói không gì vui và ấm lòng bằng trong cái khó khăn của mình mà vẫn luôn có những lời thăm hỏi, hay trong lúc ta vắng mặt mà bạn bè vẫn trông ta xuất hiện, như thể cuộc vui vì thiếu vắng ta mà nụ cười trở nên nhạt. Quán cà fé Bến Nghé hôm đó, cái tin từ ông Tư đến với các ông khách quen của quán, tất cả lại xôm tụ mỗi người một câu, tất cả ý như mong gầy lại cuộc vui ngày nào với những câu chuyện thời sự, mà người phát pháo đầu luôn vẫn là ông Tư. Nhiều anh nhắc nhớ những lúc họp chợ bàn ra tán vào, từ câu chuyện hàng ngày hay tin bên quê nhà, từ chuyện lính tráng ngày nào đến thế sự ngược xuôi, hay cười ha ha với những tin xe cán chó.
Hôm nay ông Tư có lẽ là người vui nhứt ở đây, ông cười mà nói thiệt lòng mình là hổm rày ông có nhớ nó nhiều, nó đây ông nói là trang HNPĐ, chuyện cử cà fé sáng bên trang báo mỗi sáng đầu ngày nó vừa là thói quen, vừa là cái hạnh phúc của một ông già không con cháu, sống một mình trên đất Mỹ. Mỗ tôi hiểu lắm cái thú của ông, như có lần trong câu chuyện về ông, với cái tâm vọng cố hương, thì những tin tức bên quê nhà ông đọc hàng ngày cũng là cái thỏa nỗi buồn xa xứ, sau nữa ông được vui cái thú luận bàn thời sự thường có nơi người già…và nhất là theo ông thì HNPĐ hợp “gu” ông.
Ông Tư là một người độc giả tham lam! Mỗ tôi vẫn thường đùa ông câu đó, nếu đọc báo giấy chắc một ngày ông phải mua hai tờ là ít nhất. Còn với báo mạng thì chỉ cần mỗi HNPĐ là đủ ông xác nhận thế, nó vừa là nhật báo mà lại vừa là một tạp chí, ông ghiền nó vì chỉ có nó mới có đủ món cho ông “nhai”, nghe ông dùng chữ nhai có ông khách sồn sồn hỏi khó ông một câu –Vậy ông Tư có nhai trang cái lá cải không đó? Ông cười rung bộ râu cước trắng mà gật gật như mạnh mẽ xác nhận -Sao lại không, nhưng nó là món tráng miệng tui để dành cho những lúc thư giãn cuối ngày -Vậy Ông Tư bỏ phiếu ủng hộ cho ông lính quậy ở trang lá cải phải hôn?
–Đương nhiên, không quậy thì không phải là lính, khoái lính thì phải chấp nhận cái quậy của lính, vả trang lá cải công tâm mà nói người phụ trách rất cố gắng, nó như trang báo ảnh thế giới với những tin tức đó đây thu gọn, thiệt đúng là góc giải trí riêng. Thấy ông Tư trong cái vui hôm nay, mỗ tôi cũng muốn hỏi khó ông như ông khách vừa rồi –Vậy ông Tư có điều gì không khoái HNPĐ không, phải nói thiệt lòng à nghen –Có chứ! Xảy ra mới mấy hôm nay đây thôi, trong câu “chuyện cùng Ông Tư”, tui như vzầy mặt mũi râu tóc coi cũng được quá đi chớ, vậy mà hổng hiểu sao anh chủ biên đưa ra một tấm hình thằng cha nào đó ngó phát ớn! – Cái này nói lén một chút ông Tư già rồi mà vẫn khoái được đẹp.
Đó là cái không khí vui hôm nay, trong bối cảnh trang báo HNPĐ tái ngộ cùng độc giả thân mến, tiếng cười nói rôm rã đã trở lại, mà từ khi bọn Vẹm đánh sập HNPĐ đã làm quán ông Tư yếu đi cái không khí tranh luận thường có. Bến Nghé chỉ là quán nước bình dân giống như mọi cái ta vẫn thường thấy bên quê nhà, và tuy nó không phải là quán cà fé nét nhưng vẫn có những cái laptop khách quen mang đến để cùng nhau bàn luận thời sư – Bây giờ sẵn trớn câu chuyện của HNPĐ đề tài câu chuyện đã chuyển dần qua báo mạng lề dân bên quê nhà. Với cái công văn 7169 của văn phòng ông thủ tướng y tá nhắm vào các trang mạng mà ông cho là bọn thù địch, và có một ông khách nói thẳng rằng nhà nước Vẹm đã làm chuyện ngu.
Ai cũng thấy các ông nhà nước xã nghĩa, do không qua trường lớp nên trong lãnh đạo thiếu cái tầm của kẻ cầm quyền có học, cứ thế mà hành xử theo suy nghĩ thường tình của giới vô học đúng như bản chất các ông. Người có học thì có khi nào họ hành xử thiếu cân nhắc đâu, còn thứ bổng chốc quyền uy trong tay tránh sao khỏi hợm hĩnh mà người bình dân vẫn gọi là chó nhảy bàn độc tỏ ra ta đây có quyền sinh sát. Và chuyện đời cái dốt khiến cho gặp cảnh phản ứng ngược mà có ông nhà báo gọi đùa là hiệu ứng boomerang, ông phạng các trang mạng lại càng làm các trang ấy nổi đình đám hơn, số truy cập một sớm một chiều bổng gấp đôi, giá trị càng được nâng cao.
Cũng có người tỏ ra ra rành thời cuộc thì nói, ông y tá cư xử trong lúc bực, theo cái nghĩa giận mất khôn, vì trong lúc dồn dập chuyện Bầu Kiên sợ bể tới chuyện con gái ông, nên ông gầy chuyện Dương Chí Dũng vừa lấy tiếng vừa tránh miễng cho con, nhưng gặp lúc hết thời đụng đâu thúi củ đó đâm bực mà thiếu khôn ngoan. Trong vụ triệt hạ các trang mạng, mà ở đấy người ta chửi ông tới tấp, kết quả mọi người đều thấy các trang bị đánh, rồi lại đứng dậy và càng nổi tiếng hơn lúc chưa bị đánh, cứ thế tiền của người dân đóng thuế, ông chi cho đám công an mạng như đổ sông đổ biển.
Hôm nay trong cái vui, mà ông Tư Bến Nghé như động từ tâm nên muốn mần tâm lý chiến! Kêu gọi các anh CAM đừng ngồi rình mò chi cho uổng tuổi đời các anh đi, các trang báo điện tử, hay báo chí lề dân họ không thù oán gì các anh cả, chuyện họ thế thiên hành đạo là chỉ nhắm vào mấy tên buôn dân bán nước. Còn các anh nghe lời chúng đánh xập các trang báo đấu tranh, dựng tường lửa ngăn chận thông tin đến người dân, thử hỏi dòng máu Việt oai hùng truyền từ bao đời ông cha mà nay các anh được vinh dự mang lấy – Như thế có biết hổ thẹn không khi tay chỉ biết lén lút làm chuyện xấu, chuyện hèn?
Việt Nhân (HNPĐ)