Truyện Ngắn & Phóng Sự
-
CHUYỆN "THẦN THOẠI" KIỂU MỸ
Quả là một câu chuyện “thần thoại” kiểu Mỹ, thử thách về lòng tham của con người trước những cám dỗ của cuộc đời..
-
Bút ký : Giấc Mộng Kinh Hoàng - Phan Đức Minh
(HNPD) Tôi giật mình thức dậy, hai tay quờ quạng chung quanh. Cái giường nệm êm êm, rộng rãi,cái mền ấm áp, chớ không phải sàn tre, sàn nưá, không phải bệ xi-măng cuả những trại tù cải tạo hơn 12 năm kinh khủng đã đi sâu vào dĩ vãng… .
-
Bà Năm đi Mỹ - Phan Đức Minh
(HNPD) Cuộc đời của Bà quả là sướng như tiên ở Sài Gòn rồi còn chi nữa. Bảo đứa con gái út viết thư cho chị nó, Bà cứ bảo nó viết cái tên Sài Gòn, vưà quen, vưà gọn, vưà dễ nghe, chớ đâu lại có cái tên dài lòng thòng…Thành Phố Hồ Chí Minh, nghe mệt thấy mồ..
-
Tháng mười đã về…
Cơn mưa chiều tháng mười không giông gió như mưa hạ, mưa chỉ là mưa giải nhiệt mùa nóng đã qua; mưa nhẹ hều trên lá… mới hay lá đã vàng..
-
Bà lão chia sẻ kinh nghiệm 30 năm làm mật ong giả ‘bán đắt người ta mới tin’
Mật ong tất nhiên phải là do con ong làm ra. Thế nhưng để kiếm lời, vẫn có những người trộn đường, nước lã và hóa chất hương liệu rồi quệt thêm tí sáp ong.
-
Cõi Tạm - Mai Thảo
Nghỉ hè nghỉ phép, ta thường đi chơi xa, trú ngụ tạm tại khách sạn. Dăm ba bữa nửa tháng, lại trở về nhà. Thường khi về nhà, lọt vào khung cảnh cũ, ngả mình trên chiếc giường quen thuộc, ta luôn luôn cảm thấy thoải mái, thú v.
-
Đóa Hồng Muộn
Vai bác run lên, giọng bác tắc nghẹn, tôi thật bất công với mình..
-
Trên tất cả đỉnh cao là lặng im (*)
Thật khó biết còn bao nhiêu người phải chết trong nước lũ từ đây về sau. Và cũng thật nhục nhã cho một quốc gia luôn huênh hoang về bước đại phát triển 4.0 nhưng hàng năm vẫn phải tế sống dân mình cho nước dữ như thời man rợ.
-
Giải Trí Đầu Tuần: MÙI CỌP - Qúy Thể
Nàng ôm lấy tôi, mùi hương rất lạ thôi thúc tôi. Đó là mùi hoa hồng tôi chưa thấy nàng dùng đến bao giờ. Tôi tỉnh ngủ hẳn..
-
Chuyện một bức ảnh
Tôi ghi lại ở đây câu chuyện nhỏ này, như một cách góp chút yêu thương cho Loan, để cô mạnh hơn, tự tin hơn. Và cũng là một cách một mà tôi muốn bày tỏ suy nghĩ của mình với những con người mà mình từng được nhìn thấy qua ảnh -.
-
Sách Trên Lưng Ngựa
Hạnh phúc biết bao khi phải sống trong rừng mà được người mang sách tới nhà..
-
Những chiếc lồng đèn “ký ức”
“Khen ai khéo xếp cái đèn Cù Voi giấy, ngựa giấy tít mù nó lại vòng quanh Bao giờ em bén duyên anh Voi giấy, ngựa giấy vòng quanh cái tít mù tít mù…”.
-
Gốc đa quê nhà, em có còn nhớ nơi đã chở che chúng ta bao năm tháng?
Nhớ ngày ấy làng mình còn nghèo lắm, gốc đa là nơi nghỉ chân của dân làng sau mỗi buổi làm đồng vất vả. Sau mỗi buổi cày bừa, cha dong trâu về ghé vào gốc đa uống bát nước chè xanh, hút điếu thuốc lào mơ màng phả khói lên tán lá..
-
Vì sao người ta gọi nhau là ‘bạn đời’, ‘bạn tình’?
Bạn đời là hai chữ thật thiêng liêng, nó rưng rưng hơn tên gọi vợ – chồng, nó thắm thiết và sâu nặng hơn tên gọi ông xã, bà xã..
-
"Tiếng đàn piano nửa đêm" NGUYỄN ĐẠI HOÀNG
Chị đến gần sau lưng nó, và lặng lẽ ngắm nhìn nó đánh đàn. Chị cúi xuống và lắng nghe con bé hát thầm thì cái gì..