Kinh Khổ
Nỗi Đau Từ 39 Năm - Duy Quang ( Tưởng nhớ Ngày Tháng Tư Đen )
Tôi thấy ghét đắng bọn người vong bản/ Tôi rất chán chường những kẻ vong thân /Tôi luôn căm thù bọn người nội gián /Tôi ứa gan kẻ theo đóm ăn tàn!


Nỗi Đau Từ 39 Năm
Vết thương nào trong tim anh rướm máu,
Nỗi buồn nào ròng rã ba mươi chín năm?
Ôi trái tim ! Những trái tim uất hận,
Mang trong lòng bầu nhiệt huyết
hờn căm!
Tôi thấy ghét đắng bọn người vong bản
Tôi rất chán chường những kẻ vong thân
Tôi luôn căm thù bọn người nội gián
Tôi ứa gan kẻ theo đóm ăn tàn!
Tôi đã biết manh tâm bạn đồng minh
Bởi chủ bại nên âm thầm tráo trở
Thủ đoạn dối lừa với sự cả tin
Rắp tâm bội ước những điều cam kết!
Muối mặt đoạn đành cắt nguồn viện trợ
Bẻ gãy thành trì sát cánh kề vai
Quyết đem Sài Gòn dâng phe Tàu Cộng
Đổi lấy thiêng đường từ các lâng bang!
Ba mươi tháng Tư quá đổi ngỡ ngàng
Theo lệnh cấp trên đầu hàng buông súng
Cờ vàng đổ xuống đất nước tan hoang
Máu chảy thây phơi dân tình nao núng!
Anh hùng tuẩn tiết bảo vệ thanh
danh
Chiến binh oai hùng trở thanh tù binh
Thân
bị đọa đày rừng thiêng nước độc
Từ Nam ra Bắc trên chính quê mình!
Đòn thù đê hèn ngày đêm trấn áp
Dẵm trên thớ thịt lăn vào đường
tim
Văn nô kẻ thắng trườn lên sợi tóc
Vắt
cạn máu hồng của mỗi tâm linh!
Tôi giờ mõi mòn trên đất dung thân
Đời tị nạn mang ân tình vị đắng
Ngậm ngùi tưởng nhớ: Ngày Tháng Tư Đen!
Tự vỗ về mình hẹn ngày tươi sáng...
Duy Quang
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- "Vài Chuyện Buồn 30 Tháng 4" - by Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Sinh Nhật Buồn" - by Khuất Đẩu / Trần Văn Giang (ghi lại).
- Sự thật về “Nước mắm Việt Hương” của Tàu (?) - by Kỳ Đỗ / Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Người Mỹ và người Việt khác nhau ở chỗ này !" - by Nguyễn Đắc Phúc / Trần Văn Giang (ghi lại)
- Lịch sử và hoài nghi _ Trần Thế Kỷ
Nỗi Đau Từ 39 Năm - Duy Quang ( Tưởng nhớ Ngày Tháng Tư Đen )
Tôi thấy ghét đắng bọn người vong bản/ Tôi rất chán chường những kẻ vong thân /Tôi luôn căm thù bọn người nội gián /Tôi ứa gan kẻ theo đóm ăn tàn!

Nỗi Đau Từ 39 Năm
Vết thương nào trong tim anh rướm máu,
Nỗi buồn nào ròng rã ba mươi chín năm?
Ôi trái tim ! Những trái tim uất hận,
Mang trong lòng bầu nhiệt huyết
hờn căm!
Tôi thấy ghét đắng bọn người vong bản
Tôi rất chán chường những kẻ vong thân
Tôi luôn căm thù bọn người nội gián
Tôi ứa gan kẻ theo đóm ăn tàn!
Tôi đã biết manh tâm bạn đồng minh
Bởi chủ bại nên âm thầm tráo trở
Thủ đoạn dối lừa với sự cả tin
Rắp tâm bội ước những điều cam kết!
Muối mặt đoạn đành cắt nguồn viện trợ
Bẻ gãy thành trì sát cánh kề vai
Quyết đem Sài Gòn dâng phe Tàu Cộng
Đổi lấy thiêng đường từ các lâng bang!
Ba mươi tháng Tư quá đổi ngỡ ngàng
Theo lệnh cấp trên đầu hàng buông súng
Cờ vàng đổ xuống đất nước tan hoang
Máu chảy thây phơi dân tình nao núng!
Anh hùng tuẩn tiết bảo vệ thanh
danh
Chiến binh oai hùng trở thanh tù binh
Thân
bị đọa đày rừng thiêng nước độc
Từ Nam ra Bắc trên chính quê mình!
Đòn thù đê hèn ngày đêm trấn áp
Dẵm trên thớ thịt lăn vào đường
tim
Văn nô kẻ thắng trườn lên sợi tóc
Vắt
cạn máu hồng của mỗi tâm linh!
Tôi giờ mõi mòn trên đất dung thân
Đời tị nạn mang ân tình vị đắng
Ngậm ngùi tưởng nhớ: Ngày Tháng Tư Đen!
Tự vỗ về mình hẹn ngày tươi sáng...
Duy Quang