Mỗi Ngày Một Chuyện
PHƯƠNG TRỜI VIỄN MỘNG - CAO MỴ NHÂN
PHƯƠNG TRỜI VIỄN MỘNG - CAO MỴ
NHÂN
Không phải mới bây giờ, mà từ lâu rồi, tôi
đi tìm một phương trời viễn mộng.
Và cũng không phải gặp được tư tưởng ... viễn mộng
của thượng tọa Thích Tuệ Sỹ khi nhà sư còn tuổi trung niên, viết
nơi trang đầu cuốn ...về Tô Đông Pha:
Trong ta là núi là rừng
Là muôn câu hát
đã dừng trên môi
(Tuệ Sỹ)
Thật khổ cho những ai cứ thao thức đi tìm cái
phương trời viễnmộng ấy, mà chẳng thấy ở chân mây có chút gì rực rỡ, chỉ toàn
sương khói mơ hồ ....
Cũng từ lâu rồi bạn thơ bảo tôi là: "thơ Mỵ
chỉ toàn khói sương, tại sao không tìm về một chốn nào sa mạc, cho thơ ấm
áp hơn" ...
Tại sao phải tìm về sa mạc. ..để sương tan, khói
tản khi tâm hồn mình ẩm ướt, buồn tênh?
Lá thư viết rằng, rồi cũng phải trả lời tôi sự
im lặng tuyệt vời đã nói lên tất cả.
Ngày xưa thượng tọa cũng đã thảng thốt về
một Phương Bối Am, thì có đâu phải thưa rõ với mọi người là: "tôi
đang rất buồn ...u uẩn" chứ.
Nhưng nếu tôi ở phương vị thượng tọa Thích Nhất
Hạnh, tôi sẽ không bao giờ cất thêm những lầu thơ, lầu tình cho thiên hạ, mà
tôi sẽ dừng lại ở một miền rừng núi như Phương Bối Am xưa.
Khi đó, tất cả tha nhân đều an nhiên, nếu có sót
sa chỉ là thương tiếc mộng mơ đã lẩn khuất nơi nào ...
Bao nhiêu hân hoan chan chứa ân tình sẽ gởi vào
lời kinh, tiếng mõ ..., nếu ở ngoài đời là vạt nắng bình minh, chẳng
bao giờ có khói sương cuối ngày để bao phủ ...thành San ...
Tại sao phải là "thành San", đó chỉ là
một không gian thi vị cho cuộc tình sầu nào đó thêm.. . diễm ảo.
Lời thư vẻ ngần ngừ: nên đừng bao giờ nhắc đến
những kỷ niệm buồn thương. Tôi cười nhẹ: có gì khiến phải buồn thương đâu,
đó chỉ là tưởng tượng mà ...
Mấy dòng cuối thư: là người hay bâng khuâng,
tản mạn, cùng với nỗi si mê là niềm tuyệt vọng vô bờ, vậy đang cảm thấy thế
nào. ..thi sĩ, hay lại bảo chỉ là thơ.
Ôi phương trời viễn mộng, là một vầng trăng non
của nữ sĩ Mộng Tuyết thất tiểu muội, trong lúc tôi đặt biểu tượng cho
bà là "Cúc Đại đóa" vì ngoài đời bà mập mạp, tròn o.
Còn trên căn gác lạnh của nữ sĩ Tuệ
Mai, bà đã mở hẳn một khung cửa sổ hướng đông, để đón trăng thượng tuần e ấp,
dù người thơ đã luống tuổi.
Trong thơ của 2 nhà thơ lớn Vũ Hoàng Chương và
Đinh Hùng có nhiều huyễn ảnh, 2 dòng thơ có khác biệt, nhưng lại
rất gần gụi, thân tình...
Nữ sĩ Đinh thị Thục Oanh là phu nhân
thi sĩ Vũ Hoàng Chương, và là hiền tỷ của thi sĩ Đinh Hùng.
Bà đã đặt ngay ngấn 2 bức di ảnh
của nhị vị thân thương nêu trên, ở nóc một cái tủ gỗ ọp ẹp, 2 bát hương và
2 bình hoa không bao giờ tàn, bà còn đùa nói với tôi: "để 2 ông ấy đọc cho
nhau nghe những ngôn từ bát ngát mây bay ...ở một phương trời viễn
mộng nào".
Thế thì có gì lạ đâu nhỉ, chỉ toàn tưởng tượng,
như tiếng thầm thì: muốn có trong tay tập thơ "Sương Khói Thành
San" trước khi mất mát hẳn hình ảnh và kỷ niệm. ..
Cũng là một phương trời viễn mộng thôi, tôi
sẽ gởi tặng tập thơ ấy "sương khói thành San" diễm tuyệt.
.. thủa nào .. .được chứ cố nhân ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
PHƯƠNG TRỜI VIỄN MỘNG - CAO MỴ NHÂN
PHƯƠNG TRỜI VIỄN MỘNG - CAO MỴ
NHÂN
Không phải mới bây giờ, mà từ lâu rồi, tôi
đi tìm một phương trời viễn mộng.
Và cũng không phải gặp được tư tưởng ... viễn mộng
của thượng tọa Thích Tuệ Sỹ khi nhà sư còn tuổi trung niên, viết
nơi trang đầu cuốn ...về Tô Đông Pha:
Trong ta là núi là rừng
Là muôn câu hát
đã dừng trên môi
(Tuệ Sỹ)
Thật khổ cho những ai cứ thao thức đi tìm cái
phương trời viễnmộng ấy, mà chẳng thấy ở chân mây có chút gì rực rỡ, chỉ toàn
sương khói mơ hồ ....
Cũng từ lâu rồi bạn thơ bảo tôi là: "thơ Mỵ
chỉ toàn khói sương, tại sao không tìm về một chốn nào sa mạc, cho thơ ấm
áp hơn" ...
Tại sao phải tìm về sa mạc. ..để sương tan, khói
tản khi tâm hồn mình ẩm ướt, buồn tênh?
Lá thư viết rằng, rồi cũng phải trả lời tôi sự
im lặng tuyệt vời đã nói lên tất cả.
Ngày xưa thượng tọa cũng đã thảng thốt về
một Phương Bối Am, thì có đâu phải thưa rõ với mọi người là: "tôi
đang rất buồn ...u uẩn" chứ.
Nhưng nếu tôi ở phương vị thượng tọa Thích Nhất
Hạnh, tôi sẽ không bao giờ cất thêm những lầu thơ, lầu tình cho thiên hạ, mà
tôi sẽ dừng lại ở một miền rừng núi như Phương Bối Am xưa.
Khi đó, tất cả tha nhân đều an nhiên, nếu có sót
sa chỉ là thương tiếc mộng mơ đã lẩn khuất nơi nào ...
Bao nhiêu hân hoan chan chứa ân tình sẽ gởi vào
lời kinh, tiếng mõ ..., nếu ở ngoài đời là vạt nắng bình minh, chẳng
bao giờ có khói sương cuối ngày để bao phủ ...thành San ...
Tại sao phải là "thành San", đó chỉ là
một không gian thi vị cho cuộc tình sầu nào đó thêm.. . diễm ảo.
Lời thư vẻ ngần ngừ: nên đừng bao giờ nhắc đến
những kỷ niệm buồn thương. Tôi cười nhẹ: có gì khiến phải buồn thương đâu,
đó chỉ là tưởng tượng mà ...
Mấy dòng cuối thư: là người hay bâng khuâng,
tản mạn, cùng với nỗi si mê là niềm tuyệt vọng vô bờ, vậy đang cảm thấy thế
nào. ..thi sĩ, hay lại bảo chỉ là thơ.
Ôi phương trời viễn mộng, là một vầng trăng non
của nữ sĩ Mộng Tuyết thất tiểu muội, trong lúc tôi đặt biểu tượng cho
bà là "Cúc Đại đóa" vì ngoài đời bà mập mạp, tròn o.
Còn trên căn gác lạnh của nữ sĩ Tuệ
Mai, bà đã mở hẳn một khung cửa sổ hướng đông, để đón trăng thượng tuần e ấp,
dù người thơ đã luống tuổi.
Trong thơ của 2 nhà thơ lớn Vũ Hoàng Chương và
Đinh Hùng có nhiều huyễn ảnh, 2 dòng thơ có khác biệt, nhưng lại
rất gần gụi, thân tình...
Nữ sĩ Đinh thị Thục Oanh là phu nhân
thi sĩ Vũ Hoàng Chương, và là hiền tỷ của thi sĩ Đinh Hùng.
Bà đã đặt ngay ngấn 2 bức di ảnh
của nhị vị thân thương nêu trên, ở nóc một cái tủ gỗ ọp ẹp, 2 bát hương và
2 bình hoa không bao giờ tàn, bà còn đùa nói với tôi: "để 2 ông ấy đọc cho
nhau nghe những ngôn từ bát ngát mây bay ...ở một phương trời viễn
mộng nào".
Thế thì có gì lạ đâu nhỉ, chỉ toàn tưởng tượng,
như tiếng thầm thì: muốn có trong tay tập thơ "Sương Khói Thành
San" trước khi mất mát hẳn hình ảnh và kỷ niệm. ..
Cũng là một phương trời viễn mộng thôi, tôi
sẽ gởi tặng tập thơ ấy "sương khói thành San" diễm tuyệt.
.. thủa nào .. .được chứ cố nhân ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)