Mỗi Ngày Một Chuyện

QUA NGÀY THỨ HAI - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Ông Hoài Thanh thở dài : tôi đã kể cho tất cả những người có mặt hôm sắp bỏ tôi vô hòm nghe , thì mọi chuyện ở 2 cõi âm , dương xẩy ra , đúng như vậy chị ạ . .



QUA NGÀY THỨ HAI    -   CAO MỴ NHÂN 

Năm ngoái ông nhà báo Hoài Thanh ở vùng cận đông , qua miền viễn tây Hoa Kỳ này , thăm họ hàng , bạn bè , nên có ghé tôi chơi . 
Ông Hoài Thanh là một trong 3 vị  được ơn kêu gọi , đi tu để hầu hạ Chúa  từ những ngày còn tuổi thanh niên , ở dòng X . 
Trong thời gian còn ở chủng viện đó , có lần đau nặng hay sao mà tôi nghe qua qua , ông đã có dịp chết đi 3 hay 7 ngày , tôi cũng lại nghe qua qua . 
Sau rồi ông sống lại , và câu chuyện mấy ngày chết như thế nào , mới là phần chính tôi muốn kể hôm nay . 
Tôi ngẫm nghĩ , chắc chết chỉ 3 ngày thôi , sống lại là vừa , chứ Chúa Ngôi  Hai cũng chỉ chết  có ba ngày , làm sao ông Hoài  Thanh lại  có thể chết ...lâu tới 7 ngày như thế được chứ. 
Nếu chết  7 ngày , thì e xác thân ông Hoài Thanh  ấy  đẫ  rữa nát rồi .  
Như vậy cứ xem như  thời gian ông  ta chết 3 ngày , cho dễ sắp xếp câu chuyện . Ngay ngày thứ nhất trong cõi chết  . Ông tự đi tới một nơi nào đó, mà không nhớ được đó là đâu . 
Thì đúng rồi , nếu biết đó là  nơi nào , thì  đang ở  dương thế này , tức là vẫn sống chứ  chết chóc gì đâu . 
Thế thì ở cái nơi lạ lùng đó , ông thấy rất đông đảo  người ta . 
Ông thấy đầy đủ 2 cụ thân sinh ông đã mất lâu rồi , những người trong họ xấu số đã tịch cũng lâu rồi nữa . Cả những người quen , hay chỉ biết  , mà họ mãn phần nếu già , thất lộc nếu trẻ , mệnh chung nếu bệnh không cứu được , liễu cuộc nếu tự ý chết  vv...đều hiện diện  đông đủ  quanh chỗ có ông . 
Tôi chỉ quên hỏi ông rằng lúc đó ông đang đứng như tất cả meeting , hay đang nằm  như bệnh viện , hoặc nghĩa địa . 
Ai cũng nhìn nhau lặng lẽ . 
Điều đặc biệt là những người qua đời đó , kể cả ông , vẫn mặc y bộ đồ lúc chết Điều chắc chắn để ông  không thể bảo ông đã nhìn sai , ấy là khi  2 cụ thân sinh ông vô hòm , cụ ông mặc đồ vét xám , giầy nâu , cà vạt nâu chấm chấm . Cụ bà quần sa tanh trắng , áo dài nhung đen , hài thêu cườm ngũ sắc , vấn tóc trần . Những nữ trang như chuỗi ngọc , bông tai vàng ...cũng còn mang trên người . 
Nói như thế để chứng tỏ  những người gọi là thiên cổ đó ,có vẻ  ...
Tôi đỡ lời  : họ không thay đồ , hay họ mặc đồ buổi ra đi về cõi Vĩnh hằng đó ,  vì ngày khác họ mặc đồ âm phủ . 
Ông Hoài Thanh  vẫn vẻ trầm tư :  tôi thấy tất cả mọi người  chung quanh tôi cứ nhìn nhiều kiểu lắm , người nôn nóng , kẻ đăm chiêu , thậm chí có người tỏ ra sợ hãi , có người lại ra vẻ vui mừng mới là ...khó hiểu .
Thế rồi thì gọi là hết một ngày . Nhưng không biết thế nào là ngày và thế nào là đêm , vì không có bóng tối . 
Cái ngày đêm đó , như là sự cảm nhận thôi . 
Tôi lại hỏi ông Hoài Thanh :  thế chắc ông phải đi về đâu chứ , dù là cõi chết như ông nói . 
Ông Hoài Thanh đó tiếp tục : không phải là tôi không nhớ  , nhưng quả tình không có khái niệm không gian đã đành , vì không biết là nơi nào như trên tôi đã trình bầy  , mà không có cả khái niệm thời gian  nữa . 
Ông trầm ngâm rồi kể tiếp : 
Qua ngày thứ hai ,  tất cả vẫn đứng nguyên chỗ đó . Mọi người lại nhao lên, vẫn những kiểu đợi chờ khác nhau , không ai hỏi ai , song đều hiểu là tất cả đang chờ hưởng nhan Thiên Chúa . 
Thế là tôi , Hoài Thanh,  có khái niệm rõ ràng rồi , tất cả mọi người đã chết đang chờ hưởng  nhan  Thánh Chúa , như mong ước , mơ tưởng của tất cả những người Công giáo chúng tôi , vẫn hằng đợi cái ngày hạnh ngộ Ngài , Thượng Đế tối cao , tối đại  xa vời ...
Và cứ như thế , ngày thứ hai ở cõi chết của tôi , tôi bỗng nôn nao , mong mỏi được gặp Đức Chúa Cha , không lỡ chẳng được gặp Ngài , thì làm sao tôi ...sống lại được  ? 
Tôi ngó ông Hoài Thanh , xem thử ông ta đang kể lại ông ở cõi chết một cách nghiêm túc , hay đang bịnh . 
Ông thản nhiên cười hoà nhã mà thấy như là ...chua chát lắm . 
Ông tiếp : tôi không rỡn đùa đâu , cũng không bịnh như chị nghĩ đâu , vì chị sẽ kiểm chứng được .  
Tới một lúc tôi , Hoài Thanh ,  sốt ruột thực sự ở nơi cõi chết , tôi vẫn cảm nhận như cõi sống , tôi hỏi những người chung quanh là họ đợi cái ngày hưởng nhan Thiên Chúa đó lâu chưa ? 
Tất cả đều trả lời : họ đã đợi từ buổi đầu  họ tới  Thiên đàng này , hèn chi không có ngày tháng năm gì cả , nên gọi là ngày  đêm theo cảm nhận mỗi người mà thôi . 
Ngày thứ ba , tôi không ở chỗ kỳ bí đó  nữa , tôi đến một cái nơi , nói là đi đến , nhưng chẳng thấy di chuyển gì . Tôi đến đúng chỗ tôi nằm chết , nhưng  cảm nhận là đang chết chứ không phải sống . 
Từ chỗ tôi nằm chết đó , tôi cô đơn  ngó chung quanh . Nhưng vẫn chỉ có mình tôi thôi , tôi nhìn thấy từng chi tiết một . 
Thấy chủng viện đưa tôi đi nhà thương , làm tất cả những việc của nhà thương . Thấy tôi được chích và uống thuốc , thấy cả cái lắc đầu của vị Bác sĩ sau cùng , rồi bạn tu , người nhà  khóc than , đọc kinh , có lời chào vĩnh biệt ,và cả tiếng nấc của tôi . 
Ông hơi nhếch mép cười :  thấy người ta chở đến chỗ tôi , chiếc quan tài  buồn bã ...
Ông Hoài Thanh  nói thật chậm buồn như ...chiếc quan tài của ông : Tôi , Hoài Thanh , thấy chói mắt lạ lùng , mở hẳn mắt ra , ngơ ngác , chính là tôi đang được đặt nằm song song với  bộ áo quan  , toán tẩm liệm đang bát đầu mở tấm  drap  mầu trắng ra , để  thay cho tôi  bộ đồ vest  mầu đen , rồi sẽ bỏ tôi vô quan  tài bên cạnh đó . Nhưng ...
Tôi tỉnh dậy sau 3 ngày tới cõi chết  như vừa kể trên . 
Ông Hoài Thanh thở dài  :  tôi đã kể cho tất cả những người có mặt hôm sắp bỏ tôi vô hòm nghe , thì mọi chuyện ở 2 cõi âm , dương  xẩy ra , đúng như vậy chị ạ .  .. Tức là đúng như những gì ông Hoài Thanh  kể trên . 
À , Chúng tôi có 3 người đi tu với nhau thủa ấy : 
Người thứ nhất đã thụ phong lâu rồi , là Linh mục họ Mai , hẳn chị có nghe danh ngài  ở ngay đây , tôi đi tìm thăm , chưa được gặp . 
Người thứ hai là Nguyễn Minh Tâm , đi Vatican  , rồi nghĩ thế nào lại về Hà Nội .
Người thứ ba là tôi. , Hoài Thanh ,  tới đây thì chị biết rồi , tôi đã rời nhà dòng , buồn lắm , nhưng có lẽ Chúa không chọn tôi . 
Nói theo bình thường , thì  tôi , ông Hoài Thanh, cứ Vâng lời Chúa trong bất cứ hoàn cảnh nào . 
Tôi xin phép nói một câu thôi :  ông Hoài Thanh , tôi thấy ông có vẻ  khô  đạo  , ông hãy tìm lại niềm tin , vì chúng ta vẫn chưa  biết  rõ uyên nguyên  cuộc sống của  tất cả , mọi điều , mọi thứ ...vẫn là được  Thượng Đế  xếp đặt ...


  CAO MỴ NHÂN (HNPD)

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

QUA NGÀY THỨ HAI - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Ông Hoài Thanh thở dài : tôi đã kể cho tất cả những người có mặt hôm sắp bỏ tôi vô hòm nghe , thì mọi chuyện ở 2 cõi âm , dương xẩy ra , đúng như vậy chị ạ . .



QUA NGÀY THỨ HAI    -   CAO MỴ NHÂN 

Năm ngoái ông nhà báo Hoài Thanh ở vùng cận đông , qua miền viễn tây Hoa Kỳ này , thăm họ hàng , bạn bè , nên có ghé tôi chơi . 
Ông Hoài Thanh là một trong 3 vị  được ơn kêu gọi , đi tu để hầu hạ Chúa  từ những ngày còn tuổi thanh niên , ở dòng X . 
Trong thời gian còn ở chủng viện đó , có lần đau nặng hay sao mà tôi nghe qua qua , ông đã có dịp chết đi 3 hay 7 ngày , tôi cũng lại nghe qua qua . 
Sau rồi ông sống lại , và câu chuyện mấy ngày chết như thế nào , mới là phần chính tôi muốn kể hôm nay . 
Tôi ngẫm nghĩ , chắc chết chỉ 3 ngày thôi , sống lại là vừa , chứ Chúa Ngôi  Hai cũng chỉ chết  có ba ngày , làm sao ông Hoài  Thanh lại  có thể chết ...lâu tới 7 ngày như thế được chứ. 
Nếu chết  7 ngày , thì e xác thân ông Hoài Thanh  ấy  đẫ  rữa nát rồi .  
Như vậy cứ xem như  thời gian ông  ta chết 3 ngày , cho dễ sắp xếp câu chuyện . Ngay ngày thứ nhất trong cõi chết  . Ông tự đi tới một nơi nào đó, mà không nhớ được đó là đâu . 
Thì đúng rồi , nếu biết đó là  nơi nào , thì  đang ở  dương thế này , tức là vẫn sống chứ  chết chóc gì đâu . 
Thế thì ở cái nơi lạ lùng đó , ông thấy rất đông đảo  người ta . 
Ông thấy đầy đủ 2 cụ thân sinh ông đã mất lâu rồi , những người trong họ xấu số đã tịch cũng lâu rồi nữa . Cả những người quen , hay chỉ biết  , mà họ mãn phần nếu già , thất lộc nếu trẻ , mệnh chung nếu bệnh không cứu được , liễu cuộc nếu tự ý chết  vv...đều hiện diện  đông đủ  quanh chỗ có ông . 
Tôi chỉ quên hỏi ông rằng lúc đó ông đang đứng như tất cả meeting , hay đang nằm  như bệnh viện , hoặc nghĩa địa . 
Ai cũng nhìn nhau lặng lẽ . 
Điều đặc biệt là những người qua đời đó , kể cả ông , vẫn mặc y bộ đồ lúc chết Điều chắc chắn để ông  không thể bảo ông đã nhìn sai , ấy là khi  2 cụ thân sinh ông vô hòm , cụ ông mặc đồ vét xám , giầy nâu , cà vạt nâu chấm chấm . Cụ bà quần sa tanh trắng , áo dài nhung đen , hài thêu cườm ngũ sắc , vấn tóc trần . Những nữ trang như chuỗi ngọc , bông tai vàng ...cũng còn mang trên người . 
Nói như thế để chứng tỏ  những người gọi là thiên cổ đó ,có vẻ  ...
Tôi đỡ lời  : họ không thay đồ , hay họ mặc đồ buổi ra đi về cõi Vĩnh hằng đó ,  vì ngày khác họ mặc đồ âm phủ . 
Ông Hoài Thanh  vẫn vẻ trầm tư :  tôi thấy tất cả mọi người  chung quanh tôi cứ nhìn nhiều kiểu lắm , người nôn nóng , kẻ đăm chiêu , thậm chí có người tỏ ra sợ hãi , có người lại ra vẻ vui mừng mới là ...khó hiểu .
Thế rồi thì gọi là hết một ngày . Nhưng không biết thế nào là ngày và thế nào là đêm , vì không có bóng tối . 
Cái ngày đêm đó , như là sự cảm nhận thôi . 
Tôi lại hỏi ông Hoài Thanh :  thế chắc ông phải đi về đâu chứ , dù là cõi chết như ông nói . 
Ông Hoài Thanh đó tiếp tục : không phải là tôi không nhớ  , nhưng quả tình không có khái niệm không gian đã đành , vì không biết là nơi nào như trên tôi đã trình bầy  , mà không có cả khái niệm thời gian  nữa . 
Ông trầm ngâm rồi kể tiếp : 
Qua ngày thứ hai ,  tất cả vẫn đứng nguyên chỗ đó . Mọi người lại nhao lên, vẫn những kiểu đợi chờ khác nhau , không ai hỏi ai , song đều hiểu là tất cả đang chờ hưởng nhan Thiên Chúa . 
Thế là tôi , Hoài Thanh,  có khái niệm rõ ràng rồi , tất cả mọi người đã chết đang chờ hưởng  nhan  Thánh Chúa , như mong ước , mơ tưởng của tất cả những người Công giáo chúng tôi , vẫn hằng đợi cái ngày hạnh ngộ Ngài , Thượng Đế tối cao , tối đại  xa vời ...
Và cứ như thế , ngày thứ hai ở cõi chết của tôi , tôi bỗng nôn nao , mong mỏi được gặp Đức Chúa Cha , không lỡ chẳng được gặp Ngài , thì làm sao tôi ...sống lại được  ? 
Tôi ngó ông Hoài Thanh , xem thử ông ta đang kể lại ông ở cõi chết một cách nghiêm túc , hay đang bịnh . 
Ông thản nhiên cười hoà nhã mà thấy như là ...chua chát lắm . 
Ông tiếp : tôi không rỡn đùa đâu , cũng không bịnh như chị nghĩ đâu , vì chị sẽ kiểm chứng được .  
Tới một lúc tôi , Hoài Thanh ,  sốt ruột thực sự ở nơi cõi chết , tôi vẫn cảm nhận như cõi sống , tôi hỏi những người chung quanh là họ đợi cái ngày hưởng nhan Thiên Chúa đó lâu chưa ? 
Tất cả đều trả lời : họ đã đợi từ buổi đầu  họ tới  Thiên đàng này , hèn chi không có ngày tháng năm gì cả , nên gọi là ngày  đêm theo cảm nhận mỗi người mà thôi . 
Ngày thứ ba , tôi không ở chỗ kỳ bí đó  nữa , tôi đến một cái nơi , nói là đi đến , nhưng chẳng thấy di chuyển gì . Tôi đến đúng chỗ tôi nằm chết , nhưng  cảm nhận là đang chết chứ không phải sống . 
Từ chỗ tôi nằm chết đó , tôi cô đơn  ngó chung quanh . Nhưng vẫn chỉ có mình tôi thôi , tôi nhìn thấy từng chi tiết một . 
Thấy chủng viện đưa tôi đi nhà thương , làm tất cả những việc của nhà thương . Thấy tôi được chích và uống thuốc , thấy cả cái lắc đầu của vị Bác sĩ sau cùng , rồi bạn tu , người nhà  khóc than , đọc kinh , có lời chào vĩnh biệt ,và cả tiếng nấc của tôi . 
Ông hơi nhếch mép cười :  thấy người ta chở đến chỗ tôi , chiếc quan tài  buồn bã ...
Ông Hoài Thanh  nói thật chậm buồn như ...chiếc quan tài của ông : Tôi , Hoài Thanh , thấy chói mắt lạ lùng , mở hẳn mắt ra , ngơ ngác , chính là tôi đang được đặt nằm song song với  bộ áo quan  , toán tẩm liệm đang bát đầu mở tấm  drap  mầu trắng ra , để  thay cho tôi  bộ đồ vest  mầu đen , rồi sẽ bỏ tôi vô quan  tài bên cạnh đó . Nhưng ...
Tôi tỉnh dậy sau 3 ngày tới cõi chết  như vừa kể trên . 
Ông Hoài Thanh thở dài  :  tôi đã kể cho tất cả những người có mặt hôm sắp bỏ tôi vô hòm nghe , thì mọi chuyện ở 2 cõi âm , dương  xẩy ra , đúng như vậy chị ạ .  .. Tức là đúng như những gì ông Hoài Thanh  kể trên . 
À , Chúng tôi có 3 người đi tu với nhau thủa ấy : 
Người thứ nhất đã thụ phong lâu rồi , là Linh mục họ Mai , hẳn chị có nghe danh ngài  ở ngay đây , tôi đi tìm thăm , chưa được gặp . 
Người thứ hai là Nguyễn Minh Tâm , đi Vatican  , rồi nghĩ thế nào lại về Hà Nội .
Người thứ ba là tôi. , Hoài Thanh ,  tới đây thì chị biết rồi , tôi đã rời nhà dòng , buồn lắm , nhưng có lẽ Chúa không chọn tôi . 
Nói theo bình thường , thì  tôi , ông Hoài Thanh, cứ Vâng lời Chúa trong bất cứ hoàn cảnh nào . 
Tôi xin phép nói một câu thôi :  ông Hoài Thanh , tôi thấy ông có vẻ  khô  đạo  , ông hãy tìm lại niềm tin , vì chúng ta vẫn chưa  biết  rõ uyên nguyên  cuộc sống của  tất cả , mọi điều , mọi thứ ...vẫn là được  Thượng Đế  xếp đặt ...


  CAO MỴ NHÂN (HNPD)

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm