Mỗi Ngày Một Chuyện
RẰM THÁNG TÁM - CAO MỴ NHÂN
RẰM THÁNG TÁM - CAO MỴ NHÂN
Hai hộp bánh trung thu: dẻo, nướng đã được thắp hương rằm tháng tám từ tối qua 14/ 8 âm lịch, nên sáng nay, mình " khai mạc ", xem thử bánh thời nay, làm ở bên Mỹ này, có mùi vị bánh trung thu xưa bên VN không ?
Chứ bánh trung thu bây giờ ở quê nhà, thì ai cũng sợ quá rồi.
Con gái tôi bảo rằng : ở đây bánh kẹo trung thu đã đầy đủ chất lượng, còn vệ sinh số I , có ăn cũng yên tâm, sức khỏe được bảo vệ, mà khẩu vị thì chẳng đâu hơn, thức ăn bên Mỹ được cả phẩm lẫn lượng.
Thế nên, quý vị không lạ gì ở Phi trường LAX của...tôi , nhân viên khám xét hành lý khách ở xa tới hay khách trở về Mỹ, trong đó hàng họ VN là ...bất ổn quá rồi.
Nhân viên phần hành trên đã hơn một lần " sorry " khách vãng lai từ VN, rồi cắt đôi những cái bánh ...truyền thống ( ! ) coi ruột nó có gì .
Họ tìm thứ khác, nhưng bản thân những món thức ăn vốn đã cấm kỵ ở tất cả các phi trường xưa nay tưởng đã thành luật , vậy mà phe ta vẫn thích đưa hương vị quê hương qua cho thân nhân thân hữu thưởng thức.
Sớm rằm tháng 8 ta, thưởng thức bánh trung thu, uống nước trà sen nóng, tôi nghĩ đời quả đã lên ...tiên !
Nghĩ mình cũng nên chia xẻ với tri âm tri kỷ, cho thấy cuộc sống đã vô cùng ý nghĩa, mà ở Hoa Kỳ, cuộc sống còn phong phú hơn.
Bèn kêu vị thần xúc cảm xem mới giờ Thìn ( 8.30 am ) thần làm gì, chắc cũng mới dạy thôi.
Hay thần cũng phải thi hành lệnh tổng hành dinh của đại bản doanh, với nguyên tắc chung,mà tháng năm bất cứ quý huynh đệ chi binh nào trải qua cơn gió bụi, sống sót trở về, cũng vui vẻ bù đắp cho tổ ấm những thiếu vắng sự hiện diện của mình thủa xuân thì.
Bây giờ mới có cơ hội hành hiệp, gồm : chở bà xã đi chợ hay đi làm, chở con đi làm hay đi học, chở cháu đi học hay đi gởi babysitter vv...tuỳ theo niên giám tuổi vàng của quý phe ta .
Thế mà biệt vô âm tín thần xúc cảm luôn, có lần người bạn cũng thần bí như thần bày tỏ " nhân sinh quan " mới mẻ như vầy:
Mình đang ở một nước văn minh thật, tính toàn cầu tiến tiến thật, nhưng cũng nên tương đối thôi. Tôi nói thật chứ tôi không thích nghe phone nhiều lắm đâu, mất thì giờ lắm, nên cứ là " mét sịt " nhé, nhắn vào đó, rảnh rang ta mở ra, tuỳ nghi phân giải...
Biết rồi, khổ lắm, nói mãi, ai trong chúng ta cũng chấp nhận giải pháp xử thế vậy rồi.
Thế thì bà muốn vị thần xúc cảm của bà thưởng thức bánh trung thu hàm thụ à ? Qua phone kể chuyện ăn uống là không tốt cho sức khỏe nhé, kể cả việc dặn dò tẩm bổ cũng vứt đi ..,
Không, tôi định nói chuyện khác, tại ăn bánh trung thu mới nhớ ra, số là thần có nhớ bài hát " chú Cuội " của nhạc sĩ Phạm Duy không ?
Bài trẻ con ấy, hát làm gì .
Bài trẻ con thật, câu chuyện chú Cuội theo như nhạc sĩ Phạm Duy, thì hắn ta theo được vợ là cô Hằng Nga về trời đấy : " ...Cuội ơi, bỏ trâu ăn lúa, ngồi trên lưng gió, để bay về trời hưởng tình yêu mặn mà với Hằng Nga đấy ..."
Ô hay, người trần khó hơn người tiên hả ? Tình yêu dang dở không chịu đã đành, tình yêu tròn vẹn như tình Cuội dành cho cô Hằng cũng ...phê phán là sao ?
Phê phán bao giờ đâu, thần chưa rõ được chân ý của tôi . Tôi nghe bài hát hay và đẹp quá, nên muốn cho vị thần xúc cảm của ...tôi nghe luôn.
Cần chi chứ, lão chính là thần xúc cảm thì phải biết chuyện tình diễm tuyệt này :
Chú Cuội chả biết xin ai đôi cánh vàng, để: " Cuội theo ánh sáng, Cuội lên cung vắng , Cuội không về làng " nữa ...
Mà tại sao đang hào hứng kể chuyện đêm trăng tròn to bự chảng, vần trăng to nhất, tròn nhất và vàng nhất trong cả năm, tức trăng rằm tháng tám vui thế mà có vẻ nhuốm sắc buồn vậy .
Không phải buồn đâu, mà thấy thương cho cái đám con trai, con gái làng kia, tinh thần còn thanh khiết, tâm hồn còn trong sáng, hồn nhiên rủ nhau ra ngồi nhìn trăng, nghe chuyện tình chú Cuội chất phác, mà may mắn được Hằng Nga yêu quý :
" Một đàn con trai, rủ đàn con gái, ra ngồi nhìn trăng, ra nghe chú Cuội ..." ( Phạm Duy ) .
Có thấy là tình yêu thánh thiện đó, chỉ có được ở thời đại ông bà chúng ta, chứ đến đời ta, là lạc hậu rồi, có định rủ đi đâu thì phải đầy đủ phương tiện vật chất tinh thần kèm theo cơ.
Tức là phải có xe đi, ai mà đi bộ nữa, phải có tiền vô nhà hàng ăn uống, thậm chí còn phải có điều kiện ở lại khách sạn ...ngắm trăng lên ngoài cửa sổ, trên sân thượng vv...
Chứ đâu trăng lệch đường khuya, yên trí chú Cuội đã hạnh ngộ Hằng Nga, là mãn tuồng :
" Trăng soi tóc thề , đưa trai gái về , tình ơi ..."
Và ...hết chuyện . ..Trung thu...
Không thích thế à ? Tuồng có hậu rồi, vì Cuội lên cung Quảng nuôi nấng đàn con, Hằng Nga chăm sóc Cuội , còn gì hơn chứ . OK ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
RẰM THÁNG TÁM - CAO MỴ NHÂN
RẰM THÁNG TÁM - CAO MỴ NHÂN
Hai hộp bánh trung thu: dẻo, nướng đã được thắp hương rằm tháng tám từ tối qua 14/ 8 âm lịch, nên sáng nay, mình " khai mạc ", xem thử bánh thời nay, làm ở bên Mỹ này, có mùi vị bánh trung thu xưa bên VN không ?
Chứ bánh trung thu bây giờ ở quê nhà, thì ai cũng sợ quá rồi.
Con gái tôi bảo rằng : ở đây bánh kẹo trung thu đã đầy đủ chất lượng, còn vệ sinh số I , có ăn cũng yên tâm, sức khỏe được bảo vệ, mà khẩu vị thì chẳng đâu hơn, thức ăn bên Mỹ được cả phẩm lẫn lượng.
Thế nên, quý vị không lạ gì ở Phi trường LAX của...tôi , nhân viên khám xét hành lý khách ở xa tới hay khách trở về Mỹ, trong đó hàng họ VN là ...bất ổn quá rồi.
Nhân viên phần hành trên đã hơn một lần " sorry " khách vãng lai từ VN, rồi cắt đôi những cái bánh ...truyền thống ( ! ) coi ruột nó có gì .
Họ tìm thứ khác, nhưng bản thân những món thức ăn vốn đã cấm kỵ ở tất cả các phi trường xưa nay tưởng đã thành luật , vậy mà phe ta vẫn thích đưa hương vị quê hương qua cho thân nhân thân hữu thưởng thức.
Sớm rằm tháng 8 ta, thưởng thức bánh trung thu, uống nước trà sen nóng, tôi nghĩ đời quả đã lên ...tiên !
Nghĩ mình cũng nên chia xẻ với tri âm tri kỷ, cho thấy cuộc sống đã vô cùng ý nghĩa, mà ở Hoa Kỳ, cuộc sống còn phong phú hơn.
Bèn kêu vị thần xúc cảm xem mới giờ Thìn ( 8.30 am ) thần làm gì, chắc cũng mới dạy thôi.
Hay thần cũng phải thi hành lệnh tổng hành dinh của đại bản doanh, với nguyên tắc chung,mà tháng năm bất cứ quý huynh đệ chi binh nào trải qua cơn gió bụi, sống sót trở về, cũng vui vẻ bù đắp cho tổ ấm những thiếu vắng sự hiện diện của mình thủa xuân thì.
Bây giờ mới có cơ hội hành hiệp, gồm : chở bà xã đi chợ hay đi làm, chở con đi làm hay đi học, chở cháu đi học hay đi gởi babysitter vv...tuỳ theo niên giám tuổi vàng của quý phe ta .
Thế mà biệt vô âm tín thần xúc cảm luôn, có lần người bạn cũng thần bí như thần bày tỏ " nhân sinh quan " mới mẻ như vầy:
Mình đang ở một nước văn minh thật, tính toàn cầu tiến tiến thật, nhưng cũng nên tương đối thôi. Tôi nói thật chứ tôi không thích nghe phone nhiều lắm đâu, mất thì giờ lắm, nên cứ là " mét sịt " nhé, nhắn vào đó, rảnh rang ta mở ra, tuỳ nghi phân giải...
Biết rồi, khổ lắm, nói mãi, ai trong chúng ta cũng chấp nhận giải pháp xử thế vậy rồi.
Thế thì bà muốn vị thần xúc cảm của bà thưởng thức bánh trung thu hàm thụ à ? Qua phone kể chuyện ăn uống là không tốt cho sức khỏe nhé, kể cả việc dặn dò tẩm bổ cũng vứt đi ..,
Không, tôi định nói chuyện khác, tại ăn bánh trung thu mới nhớ ra, số là thần có nhớ bài hát " chú Cuội " của nhạc sĩ Phạm Duy không ?
Bài trẻ con ấy, hát làm gì .
Bài trẻ con thật, câu chuyện chú Cuội theo như nhạc sĩ Phạm Duy, thì hắn ta theo được vợ là cô Hằng Nga về trời đấy : " ...Cuội ơi, bỏ trâu ăn lúa, ngồi trên lưng gió, để bay về trời hưởng tình yêu mặn mà với Hằng Nga đấy ..."
Ô hay, người trần khó hơn người tiên hả ? Tình yêu dang dở không chịu đã đành, tình yêu tròn vẹn như tình Cuội dành cho cô Hằng cũng ...phê phán là sao ?
Phê phán bao giờ đâu, thần chưa rõ được chân ý của tôi . Tôi nghe bài hát hay và đẹp quá, nên muốn cho vị thần xúc cảm của ...tôi nghe luôn.
Cần chi chứ, lão chính là thần xúc cảm thì phải biết chuyện tình diễm tuyệt này :
Chú Cuội chả biết xin ai đôi cánh vàng, để: " Cuội theo ánh sáng, Cuội lên cung vắng , Cuội không về làng " nữa ...
Mà tại sao đang hào hứng kể chuyện đêm trăng tròn to bự chảng, vần trăng to nhất, tròn nhất và vàng nhất trong cả năm, tức trăng rằm tháng tám vui thế mà có vẻ nhuốm sắc buồn vậy .
Không phải buồn đâu, mà thấy thương cho cái đám con trai, con gái làng kia, tinh thần còn thanh khiết, tâm hồn còn trong sáng, hồn nhiên rủ nhau ra ngồi nhìn trăng, nghe chuyện tình chú Cuội chất phác, mà may mắn được Hằng Nga yêu quý :
" Một đàn con trai, rủ đàn con gái, ra ngồi nhìn trăng, ra nghe chú Cuội ..." ( Phạm Duy ) .
Có thấy là tình yêu thánh thiện đó, chỉ có được ở thời đại ông bà chúng ta, chứ đến đời ta, là lạc hậu rồi, có định rủ đi đâu thì phải đầy đủ phương tiện vật chất tinh thần kèm theo cơ.
Tức là phải có xe đi, ai mà đi bộ nữa, phải có tiền vô nhà hàng ăn uống, thậm chí còn phải có điều kiện ở lại khách sạn ...ngắm trăng lên ngoài cửa sổ, trên sân thượng vv...
Chứ đâu trăng lệch đường khuya, yên trí chú Cuội đã hạnh ngộ Hằng Nga, là mãn tuồng :
" Trăng soi tóc thề , đưa trai gái về , tình ơi ..."
Và ...hết chuyện . ..Trung thu...
Không thích thế à ? Tuồng có hậu rồi, vì Cuội lên cung Quảng nuôi nấng đàn con, Hằng Nga chăm sóc Cuội , còn gì hơn chứ . OK ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)