Mỗi Ngày Một Chuyện
TÂM TÌNH VÀO HẠ - CAO MỴ NHÂN
TÂM TÌNH VÀO HẠ - CAO MỴ NHÂN
Có
gì để trên bờ cát mà không bị sóng cuốn ra khơi, chỉ đàn hải âu là bám trụ được
bầu không gian bấp bênh đó ...
Anh
vẽ cho mình trái tim thật to trên bãi biển xa lạ, rồi biến mất trong tích tắc
...
Mình
hốt hoảng ngó quanh, không có anh.
Không
có anh thì trái tim này cũng vô nghĩa thôi ...
Bấy
giờ là mùa hạ cách đây 2 năm, tình cờ được gặp anh trong một mối tương quan, mà
mình tưởng sẽ không bền bỉ được, khi nghe giọng cười của anh cất lên rộn rã...
Nhưng
cũng chính những tiếng cười vô tư đó, mình biết cuộc sống mình có thêm lửa ấm
hồn nhiên...
Anh
vẽ cho mình nhiều trái tim trên cát ...
Những
trái tim không hay chưa bị sóng biển cuốn ra khơi, mà có vẻ như chúng, những
trái tim trên cát, chứa đầy ma lực đuổi sóng về trùng dương bí hiểm xa tít
tắp...
Khi sóng đã chạy rất xa bờ rồi, chung
quanh chỗ đứng của mình chỉ toàn cát ướt, và nguyên vẹn một trái tim vĩnh cửu,
tưởng đâu hình thể trái tim đó đã hoá đá .
Mình
ngồi bệt xuống bãi cát hoang, đưa tay chặn trái tim cho sóng lòng không cuốn
tiếp thời gian ra khơi ...
Anh
cho mình cảm giác im lặng, cùng với nỗi bình yên khó kiếm nhất trên đời này .
Lạ
lắm, đã có biết bao nhiêu cuộc tình thơ trên thế giới, những cuộc tình thơ
không tên tuổi, và những cuộc tình thơ ...vang lừng bốn cõi...
Những
cuộc tình thơ không nhất thiết đan cử ra, để minh chứng cho thế nhân biết là
tình yêu cần có con người diễn đạt sự thiêng liêng có thật, không phải mơ hồ,
trừu tượng đâu, khiến con người phải mơ ước, tưởng tượng hoài.
Tôi
đi bên cạnh những người tình thơ mộng ấy, tôi sống hẳn trong những cuộc tình
trái ngang khổ lụy, của tha nhân, cũng là của kiếp người ...
Anh
nghĩ rằng tôi huyễn sự, làm dáng cho tâm hồn, gọi chung là mộng mơ, rời xa thực
tế ...
Chao
ôi, còn ai thực tế hơn tôi, lúc nào tôi cũng như là chưa làm xong công kia việc
nọ gì, đứng ngồi không yên, trong khi trái đất vẫn xanh rờn ma quái, xui tôi
trầm thống nỗi u buồn, nên... phải có anh giữ lại quả địa cầu ...ngõ hầu tôi
không hốt hoảng ưu tư...
Do
đó, anh vẽ những trái tim đủ dạng bản vui buồn ...Nhiều quá, chỗ nào cũng cất
giữ trái tim, khiến anh đành đặt những trái tim ân tình đó lên cát mà
thôi.
Tôi
chạy dọc theo bờ cát lở, bên kia biển là quá khứ của tôi ...
Anh
đang làm gì, ở đâu ?
Tại
sao anh không đứng lại nơi này, một lần rất mau, không cần phải nhẩn nha, lang
thang như tôi, để tôi biết rằng anh vẫn hiện hữu trong cuộc đời mình .
Ố
la la ... liều lĩnh và tham lam quá đấy.
Mình
lại lặng người nhìn theo một con hải âu, nó thẳng cánh bay trên sóng nước đại
dương ...
Ánh
nắng chứa chan hoà cùng sóng nước, sóng biển có cuốn cánh chim ấy không, mà chỉ còn một mầu sáng bạc lấp lánh thế
kia?
Buổi
sáng đang chuyển sắc đào phai sang mầu hoàng đạo ...
Tất
cả như chỉ còn anh và trái tim trên cát vỗ về mình.
Thôi dừng lại lớp sóng vàng lạ lẫm, sóng
chưa đổ ào vào bãi cát, đã chạy lùi thật nhanh ra biển khơi tiệp mầu xanh biếc
... bao la ...
Mặt
trời đã đứng ngay ngắn trên đỉnh đầu, làn gió se se thế mà lùa được khí nóng
trên mặt nước, bốc hơi nhẹ nhàng ôm lấy tấm thân mảnh khảnh của tôi.
Nghe
có tiếng xạc xào hiu hắt, đó là tiếng của thời gian nhắc nhở năm tháng đã qua
rồi, không ai để lại cho ai nỗi muộn phiền, cánh hải âu rời bầy, chắc đã trở về
xum họp với đàn chim lưu xứ miên man ...
Trái
tim thơ trên cát nắng...sóng lùa tới rồi sóng lùi xa, vẫn vẹn toàn đường nét
nhớ nhung mong đợi một người...
"là anh trong suốt cuộc đời của em"
câu
thơ được viết ra, rồi xoá đi, song cũng như trái tim, lại nguyên vẹn tâm tình
vào hạ ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
TÂM TÌNH VÀO HẠ - CAO MỴ NHÂN
TÂM TÌNH VÀO HẠ - CAO MỴ NHÂN
Có
gì để trên bờ cát mà không bị sóng cuốn ra khơi, chỉ đàn hải âu là bám trụ được
bầu không gian bấp bênh đó ...
Anh
vẽ cho mình trái tim thật to trên bãi biển xa lạ, rồi biến mất trong tích tắc
...
Mình
hốt hoảng ngó quanh, không có anh.
Không
có anh thì trái tim này cũng vô nghĩa thôi ...
Bấy
giờ là mùa hạ cách đây 2 năm, tình cờ được gặp anh trong một mối tương quan, mà
mình tưởng sẽ không bền bỉ được, khi nghe giọng cười của anh cất lên rộn rã...
Nhưng
cũng chính những tiếng cười vô tư đó, mình biết cuộc sống mình có thêm lửa ấm
hồn nhiên...
Anh
vẽ cho mình nhiều trái tim trên cát ...
Những
trái tim không hay chưa bị sóng biển cuốn ra khơi, mà có vẻ như chúng, những
trái tim trên cát, chứa đầy ma lực đuổi sóng về trùng dương bí hiểm xa tít
tắp...
Khi sóng đã chạy rất xa bờ rồi, chung
quanh chỗ đứng của mình chỉ toàn cát ướt, và nguyên vẹn một trái tim vĩnh cửu,
tưởng đâu hình thể trái tim đó đã hoá đá .
Mình
ngồi bệt xuống bãi cát hoang, đưa tay chặn trái tim cho sóng lòng không cuốn
tiếp thời gian ra khơi ...
Anh
cho mình cảm giác im lặng, cùng với nỗi bình yên khó kiếm nhất trên đời này .
Lạ
lắm, đã có biết bao nhiêu cuộc tình thơ trên thế giới, những cuộc tình thơ
không tên tuổi, và những cuộc tình thơ ...vang lừng bốn cõi...
Những
cuộc tình thơ không nhất thiết đan cử ra, để minh chứng cho thế nhân biết là
tình yêu cần có con người diễn đạt sự thiêng liêng có thật, không phải mơ hồ,
trừu tượng đâu, khiến con người phải mơ ước, tưởng tượng hoài.
Tôi
đi bên cạnh những người tình thơ mộng ấy, tôi sống hẳn trong những cuộc tình
trái ngang khổ lụy, của tha nhân, cũng là của kiếp người ...
Anh
nghĩ rằng tôi huyễn sự, làm dáng cho tâm hồn, gọi chung là mộng mơ, rời xa thực
tế ...
Chao
ôi, còn ai thực tế hơn tôi, lúc nào tôi cũng như là chưa làm xong công kia việc
nọ gì, đứng ngồi không yên, trong khi trái đất vẫn xanh rờn ma quái, xui tôi
trầm thống nỗi u buồn, nên... phải có anh giữ lại quả địa cầu ...ngõ hầu tôi
không hốt hoảng ưu tư...
Do
đó, anh vẽ những trái tim đủ dạng bản vui buồn ...Nhiều quá, chỗ nào cũng cất
giữ trái tim, khiến anh đành đặt những trái tim ân tình đó lên cát mà
thôi.
Tôi
chạy dọc theo bờ cát lở, bên kia biển là quá khứ của tôi ...
Anh
đang làm gì, ở đâu ?
Tại
sao anh không đứng lại nơi này, một lần rất mau, không cần phải nhẩn nha, lang
thang như tôi, để tôi biết rằng anh vẫn hiện hữu trong cuộc đời mình .
Ố
la la ... liều lĩnh và tham lam quá đấy.
Mình
lại lặng người nhìn theo một con hải âu, nó thẳng cánh bay trên sóng nước đại
dương ...
Ánh
nắng chứa chan hoà cùng sóng nước, sóng biển có cuốn cánh chim ấy không, mà chỉ còn một mầu sáng bạc lấp lánh thế
kia?
Buổi
sáng đang chuyển sắc đào phai sang mầu hoàng đạo ...
Tất
cả như chỉ còn anh và trái tim trên cát vỗ về mình.
Thôi dừng lại lớp sóng vàng lạ lẫm, sóng
chưa đổ ào vào bãi cát, đã chạy lùi thật nhanh ra biển khơi tiệp mầu xanh biếc
... bao la ...
Mặt
trời đã đứng ngay ngắn trên đỉnh đầu, làn gió se se thế mà lùa được khí nóng
trên mặt nước, bốc hơi nhẹ nhàng ôm lấy tấm thân mảnh khảnh của tôi.
Nghe
có tiếng xạc xào hiu hắt, đó là tiếng của thời gian nhắc nhở năm tháng đã qua
rồi, không ai để lại cho ai nỗi muộn phiền, cánh hải âu rời bầy, chắc đã trở về
xum họp với đàn chim lưu xứ miên man ...
Trái
tim thơ trên cát nắng...sóng lùa tới rồi sóng lùi xa, vẫn vẹn toàn đường nét
nhớ nhung mong đợi một người...
"là anh trong suốt cuộc đời của em"
câu
thơ được viết ra, rồi xoá đi, song cũng như trái tim, lại nguyên vẹn tâm tình
vào hạ ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)