Mỗi Ngày Một Chuyện
THÌ THẦM NỤ HOA - CAO MỴ NHÂN
THÌ THẦM NỤ HOA - CAO
NHÂN
Thế là cụm nắng cuối
cùng trong ngày, đã nở thành bông hoa vàng buổi tối. Nói ra thì quý vị
bảo: " Hoa có bao giờ nở về đêm, đó chỉ là tưởng tượng thôi."
Có chứ!
Nhưng, vậy mà lại có
đấy. Đời có bao giờ biết được chữ ngờ...
Tôi nghĩ tưởng tượng
mà như thật, thì được quá đi quý vị ạ, bài hát "Hoa Nở Về Đêm" của
nhạc sĩ Mạnh Phát được lưu hành e đã nửa trăm năm qua.
Thế mà ngày nay lại
còn có vẻ "thời trang" kinh khủng , trong nước bây giờ hát liên tục,
ở bất cứ địa điểm nào.
Tôi nghe chỉ bài hát
này, Hoa Nở Về Đêm của nhạc sĩ Mạnh Phát trong suốt buổi chiều tới tối, để ngắm
đoá hoa vàng mầu mặt trời, anh mới tặng sáng nay, một đoá hoa thực sự nở ra
trước mắt, nhưng nó lại là từ trong trừu tượng thoát ra.
Viết tới đây mình lại
hơi hờn anh một chút, cái tư tưởng trừu tượng, anh luôn luôn đặt giữa ranh giới
hai nhà: nhà làm thơ, là mình, và nhà ký hoạ, là anh.
Anh bảo tình của chúng
ta sáng như ban ngày, nên phải lấy hoa mặt trời làm biểu tượng.
Thì cứ việc hiểu như
thế đi, nhưng muốn rõ ràng hơn nữa, anh phải thêm chữ "bạn" vào sau
chữ "tình", tức tình bạn, cho chắc ăn, không phải bạn tình, để mọi
người và nhất là hai chúng ta khỏi phải tưởng tượng "hoa nở về đêm":
..."Và một mình
tôi chép dòng tâm tình tặng người chưa biết một lần.Vì trong phút ấy, tôi tìm
mình thì thầm: giờ đã gặp được một nụ hoa nở về đêm."
(Mạnh
Phát)
Đó là câu kết bài hát,
thật trừu tượng, từ đó, tôi lan man, đi ngược lên đoạn đầu nhạc phẩm, mà như
trên tôi đã trình bầy, đã già nửa thế kỷ rồi, khách mộ điệu vẫn thích bài hát
như thủa nào, lại còn có vẻ thích nồng nàn hơn nữa.
Các ca sĩ thì dẫu ở
bên này hay bên kia đại dương, nếu có quá đà mộng dữ, cứ tạm xem như tại bài
hát hay quá.
Nhưng trưa nay, qua
cái IPhone của tôi, tôi thấy một cặp thanh niên còn trẻ, mặc y đồ "bộ đội"
công khai trình bầy bài "Hoa Nở Về Đêm" của nhạc sĩ Mạnh Phát, tác
giả miền Nam.
Hát xong, khán thính
giả trong nước, còn la làng lên vì sung sướng quá, cả ban tổ chức cũng thấy
hoan hỉ lạ kỳ, còn hỏi hát bài đó mà mặc đồ này, tức đồ "bộ đội" à?
Cặp "bộ đội"
hân hoan tự khai đơn vị đang công tác, chứng tỏ hình ảnh và ngôn ngữ lính VNCH
hấp dẫn, quyến rũ Bên Cướp Cuộc lắm rồi, có thể họ nằm mơ được làm lính Cộng
Hoà ấy chứ.
Tình cảm của huynh đệ
chi binh Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà, mộng mơ nơi hậu cứ, dũng cảm chốn tiền
phương, làm sao không thuyết phục, lôi cuốn "Bộ đội Việt Cộng" được
nhỉ?
Từ lâu rồi, bọn họ ấp
ủ dáng dấp, dung nhan người lính Cộng Hoà, nay được dịp bộc phát, họ thả ga đạp
thẳng những hình hài lạc hậu quê mùa "Bác đang cùng chúng cháu hành quân"
(bài hát của Cộng sản Bắc Việt).
Mà, phải vận dụng lời
ca của Mạnh Phát trong "Hoa Nở Về Đêm":
"Chuyện từ một
đêm cuối nẻo, một người tiễn một người đi. Đẹp tựa bài thơ nở giữa đêm sương, nở
tận tâm hồn, Chuyện một mình tôi chép dòng tâm tình tặng người chưa biết
một lần. Vì giây phút ấy, tôi tình cờ hiểu rằng: Tình yêu đẹp nghìn lần là tình
yêu khi đơn côi."
(Mạnh Phát)
Chao ôi, chỉ có ở thể chế
tư bản mới có được giây phút trầm tư, thơ mộng, riêng lẻ "một cõi đi về",
không ai có quyền chạm vào thế giới của riêng mình, đến nỗi đôi khi thích yêu
thương trong cô đơn hiu quạnh, vì ở cõi riêng tư đó, tình yêu mới có ý nghĩa
vẹn tròn.
Anh hỏi có thực:
"Tình yêu đẹp nghìn lần là tình yêu khi đơn côi" không?
Chính xác, vì như thế
không bị vướng bận bất cứ một chi tiết nào: chính trị, xã hội, kinh tế, ước mơ,
vv...
Thế có phải là được tự
do làm thơ ca tụng một hình ảnh nào đó, kể cả khi chưa biết một lần.
Và: "Một người
tìm vui mãi tận trời nào giá lạnh hồn đông. Một người chợt nghe gió giữa mênh
mông rót vào trong lòng" ...
(Mạnh
Phát)
Tất cả những ghi nhận
trên qua "Hoa Nở Về Đêm" của nhạc sĩ Mạnh Phát, cũng là tâm tình của
người ở bên này chiến hào, và với tôi, là lòng cảm mến gởi anh, nhân vật đã
tặng cho mình đoá hoa mặt trời rực rỡ hôm nay.
CAO MỴ NHÂN (HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
THÌ THẦM NỤ HOA - CAO MỴ NHÂN
THÌ THẦM NỤ HOA - CAO
NHÂN
Thế là cụm nắng cuối
cùng trong ngày, đã nở thành bông hoa vàng buổi tối. Nói ra thì quý vị
bảo: " Hoa có bao giờ nở về đêm, đó chỉ là tưởng tượng thôi."
Có chứ!
Nhưng, vậy mà lại có
đấy. Đời có bao giờ biết được chữ ngờ...
Tôi nghĩ tưởng tượng
mà như thật, thì được quá đi quý vị ạ, bài hát "Hoa Nở Về Đêm" của
nhạc sĩ Mạnh Phát được lưu hành e đã nửa trăm năm qua.
Thế mà ngày nay lại
còn có vẻ "thời trang" kinh khủng , trong nước bây giờ hát liên tục,
ở bất cứ địa điểm nào.
Tôi nghe chỉ bài hát
này, Hoa Nở Về Đêm của nhạc sĩ Mạnh Phát trong suốt buổi chiều tới tối, để ngắm
đoá hoa vàng mầu mặt trời, anh mới tặng sáng nay, một đoá hoa thực sự nở ra
trước mắt, nhưng nó lại là từ trong trừu tượng thoát ra.
Viết tới đây mình lại
hơi hờn anh một chút, cái tư tưởng trừu tượng, anh luôn luôn đặt giữa ranh giới
hai nhà: nhà làm thơ, là mình, và nhà ký hoạ, là anh.
Anh bảo tình của chúng
ta sáng như ban ngày, nên phải lấy hoa mặt trời làm biểu tượng.
Thì cứ việc hiểu như
thế đi, nhưng muốn rõ ràng hơn nữa, anh phải thêm chữ "bạn" vào sau
chữ "tình", tức tình bạn, cho chắc ăn, không phải bạn tình, để mọi
người và nhất là hai chúng ta khỏi phải tưởng tượng "hoa nở về đêm":
..."Và một mình
tôi chép dòng tâm tình tặng người chưa biết một lần.Vì trong phút ấy, tôi tìm
mình thì thầm: giờ đã gặp được một nụ hoa nở về đêm."
(Mạnh
Phát)
Đó là câu kết bài hát,
thật trừu tượng, từ đó, tôi lan man, đi ngược lên đoạn đầu nhạc phẩm, mà như
trên tôi đã trình bầy, đã già nửa thế kỷ rồi, khách mộ điệu vẫn thích bài hát
như thủa nào, lại còn có vẻ thích nồng nàn hơn nữa.
Các ca sĩ thì dẫu ở
bên này hay bên kia đại dương, nếu có quá đà mộng dữ, cứ tạm xem như tại bài
hát hay quá.
Nhưng trưa nay, qua
cái IPhone của tôi, tôi thấy một cặp thanh niên còn trẻ, mặc y đồ "bộ đội"
công khai trình bầy bài "Hoa Nở Về Đêm" của nhạc sĩ Mạnh Phát, tác
giả miền Nam.
Hát xong, khán thính
giả trong nước, còn la làng lên vì sung sướng quá, cả ban tổ chức cũng thấy
hoan hỉ lạ kỳ, còn hỏi hát bài đó mà mặc đồ này, tức đồ "bộ đội" à?
Cặp "bộ đội"
hân hoan tự khai đơn vị đang công tác, chứng tỏ hình ảnh và ngôn ngữ lính VNCH
hấp dẫn, quyến rũ Bên Cướp Cuộc lắm rồi, có thể họ nằm mơ được làm lính Cộng
Hoà ấy chứ.
Tình cảm của huynh đệ
chi binh Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà, mộng mơ nơi hậu cứ, dũng cảm chốn tiền
phương, làm sao không thuyết phục, lôi cuốn "Bộ đội Việt Cộng" được
nhỉ?
Từ lâu rồi, bọn họ ấp
ủ dáng dấp, dung nhan người lính Cộng Hoà, nay được dịp bộc phát, họ thả ga đạp
thẳng những hình hài lạc hậu quê mùa "Bác đang cùng chúng cháu hành quân"
(bài hát của Cộng sản Bắc Việt).
Mà, phải vận dụng lời
ca của Mạnh Phát trong "Hoa Nở Về Đêm":
"Chuyện từ một
đêm cuối nẻo, một người tiễn một người đi. Đẹp tựa bài thơ nở giữa đêm sương, nở
tận tâm hồn, Chuyện một mình tôi chép dòng tâm tình tặng người chưa biết
một lần. Vì giây phút ấy, tôi tình cờ hiểu rằng: Tình yêu đẹp nghìn lần là tình
yêu khi đơn côi."
(Mạnh Phát)
Chao ôi, chỉ có ở thể chế
tư bản mới có được giây phút trầm tư, thơ mộng, riêng lẻ "một cõi đi về",
không ai có quyền chạm vào thế giới của riêng mình, đến nỗi đôi khi thích yêu
thương trong cô đơn hiu quạnh, vì ở cõi riêng tư đó, tình yêu mới có ý nghĩa
vẹn tròn.
Anh hỏi có thực:
"Tình yêu đẹp nghìn lần là tình yêu khi đơn côi" không?
Chính xác, vì như thế
không bị vướng bận bất cứ một chi tiết nào: chính trị, xã hội, kinh tế, ước mơ,
vv...
Thế có phải là được tự
do làm thơ ca tụng một hình ảnh nào đó, kể cả khi chưa biết một lần.
Và: "Một người
tìm vui mãi tận trời nào giá lạnh hồn đông. Một người chợt nghe gió giữa mênh
mông rót vào trong lòng" ...
(Mạnh
Phát)
Tất cả những ghi nhận
trên qua "Hoa Nở Về Đêm" của nhạc sĩ Mạnh Phát, cũng là tâm tình của
người ở bên này chiến hào, và với tôi, là lòng cảm mến gởi anh, nhân vật đã
tặng cho mình đoá hoa mặt trời rực rỡ hôm nay.
CAO MỴ NHÂN (HNPD)