Mỗi Ngày Một Chuyện

THIẾU THẤT - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Làm gì có chuyện ai chờ ai trong hư ảo, tôi đã quên là tôi đọc thơ Nguyễn Bính năm 13 tuổi, và người ấy chỉ là cái bóng trong thơ...

  

THIẾU THẤT  -   CAO MỴ NHÂN 

 

Có những lúc lòng rỗng như cái nhà vắng, chỉ có mái che mưa nắng, không có vách chặn gió sương . 

Cái nhà hoang ở chân núi, ven rừng, bên sông hay giữa đồng hiu quạnh...

Ngôi nhà trống vách ấy, tôi đã ở suốt mấy chục năm ...

Nhà không có vách, chỉ có mái như tả trên. 

Quý vị sẽ hỏi, tại sao tôi lại ở kiểu vậy, ven rừng, chân núi, hay nơi nào, đông hay vắng người, có thực sự đã mấy chục năm, với cái tổ trống toác thế, thì ấm nỗi gì? 

Như vậy tôi có đùa không, nếu không thì có buồn không, vì tổ ấm tôi không có vách? 

 

Tôi xin thưa ngay rằng đó là ngôi nhà trong tâm hồn tôi thôi, chứ ngoài đời tôi đã quen nhốt kỹ trong tổ ấm mà cửa kiến trong, cửa sắt ngoài, ai bạn thiết, " tam cố thảo lư " có tình cờ tới nhà tôi, cũng phải đợi tới đôi vòng khoá đồng nặng trĩu, được mở tung ra, mới gặp tôi ngơ ngác, hỏi rằng :  "Thưa, muốn tìm ai, tôi không có nhà từ mấy năm nay rồi ..."

Tôi chỉ đợi một người, mà người đó thì chưa bao giờ đến, có lẽ phải kiếp sau, mới hạnh ngộ. 

Chao ôi, ở thời  đại này, mà huyễn mộng, mơ hồ thế sao ? 

Làm gì có chuyện ai chờ ai trong hư ảo, tôi đã quên là tôi đọc thơ Nguyễn Bính năm 13 tuổi, và người ấy chỉ là cái bóng trong thơ, lãng đãng trong tâm tư tôi đã nhiều chục năm nay . 

 

Cái bóng trong thơ ấy, dần dần hiện hình ra, như một lời nguyền kiếp trước, được thể hiện trong cuộc tình say đắm đời nay. 

Tôi có cả một thời gian dài tìm kiếm nỗi ưu tư ám ảnh mình, nơi căn nhà chỉ có mái che, không có vách chặn, khiến gió sương lọt hẳn vào nội thất, tất tôi phải bị đau, nhưng lại rõ ra niềm ưu ái "tình thơ" muộn màng. 

Tình thơ thì không có hình thái, sắc màu, nói bình thường là không có không gian, và càng không có thời gian để trau chuốt đá vàng, tự nó rực rỡ, chứa chan ...tự nó vượt thoát khỏi chốn trầm luân, khổ luỵ...

 

Dẫu sao thì cũng là thân phận người, cũng vẫn hiện diện ở cõi ta bà này. 

Dẫu sao thì hơi thở, nhịp tim vẫn là chính, bởi tình thơ không thể bất động, không là cái xác vô tư, tình thơ ấp ủ cái hồn. 

Do thế, tâm hồn là chính, để thân phận người bắt sóng, rung cảm tình thơ. 

Chu choa rắc rối quá đấy...

Xin trở về ngôi nhà trống tuếch, trống toác, chỉ có mái che, không có vách chặn, bởi vì có những nhà tù thiên nhiên, có núi non ngăn chặn, nhưng mái lại là bầu trời xanh biếc kia, tôi rất sợ những nhà hổng mái này. 

Hình ảnh ngồi trong những ngôi nhà trống nóc, như một giếng khơi, sẽ chỉ soi ngắm được một không gian hạn chế. Tầm hiểu biết cũng hạn chế, ngó lên trời, đợi mãi mới có một đám mây bay qua...

Tôi bỗng trở thành con ếch ngồi đáy giếng, và tù túng tư duy nơi một vùng trời bé nhỏ. 

 

Song le, từ thủa nào đến giờ, tôi luôn luôn sợ trời, chứ không hề "coi trời bằng vung". 

Ở một nơi kia, tôi tình cờ thấy trong cuốn phim, mà lâu quá tôi không nhớ, là có một dân tộc, họ thờ trời, nên nhà thờ của họ không có mái. 

Bên trong nhà thờ không mái đó, trống rỗng, không có hình tượng, không có ban thờ, ghế bàn gì cả, không có cả hoa lá trang hoàng nội thất và chung quanh nhà thờ kể trên.

Vị trưởng lão của xóm làng có nhà thờ trống mái đó, xuất hiện giữa đám đông , lập tức ông được dân chúng vòng trong vòng ngoài kết liên đứng chung quanh đọc ...kinh sách  riêng của dân tộc họ. 

 Nghi lễ thì không khác các tôn giáo thông thường tôi đã thấy, tất nhiên tín đồ là phải hiệp thông, là phải hiến dâng lòng mình cho vô cùng, bát ngát ...

 

Có người nói với tôi là: khi trong lòng mình đầy ắp đức tin, thì thế nào tính từ thiện cũng được khai mở. 

Tôi chưa có điều kiện để mở lòng từ tâm quên ăn, quên ngủ, tôi không đói nên coi thường miếng ăn, giấc ngủ ...

Tôi vốn dửng dưng hết thẩy, ngoại trừ thơ, nên không bị phức tạp, vì thơ là tất cả vui buồn thực tế lẫn trong ...mơ. 

Nên phải thành thực nhận thơ như một niềm tin toàn vẹn. 

Anh bảo: "Thôi cũng được, thà để mặc tôi trong căn nhà trống tuếch trống toác như mô tả ban đầu, căn nhà chỉ có mái che mưa nắng, không có vách chặn gió sương, tôi vẫn sẽ là một người bình thường cho anh chăm sóc " . 

Như thế anh không lo tôi rơi vào tà đạo, nơi căn nhà bốn bề xây kín như lô cốt, may mà có mái, giữ cả hồn xác tôi, như tôi đã kể ở một đoạn trên, vì tôi sẽ mất mát niềm tin do chính mình huỷ diệt . 

 

Chắc quý vị hiểu ra rồi, chỉ khi nào mình thiếu thốn niềm tin, mới tha thiết tự do . 

Mấy mươi năm thả lỏng tâm hồn nơi ngôi nhà trống vách, hình như tôi cứ muốn có một vòng thành dựa vào đó để mộng mơ...

Cuối cùng được đi đây, đi đó, tôi tìm ra chân lý sống của thế giới người, ấy là ai trên cõi đời này, cũng phải có một ngôi nhà hay một căn nhà có mái che, vách chặn ... dù thực tế hay trừu tượng . 

Mình thấy anh nháy mắt, lúc nào anh cũng thông cảm ngay những điều tôi suy nghĩ . 

Do đó tôi mới chọn căn nhà kín như lô cốt, để không ưu tư, lo lắng từ việc lớn xuống tới chuyện nhỏ . 

Và thế là anh yên tâm trước nhất tôi không rơi xuống vực thẳm của sầu tư, anh sẽ giúp tôi  bên ngoài thiếu thất những cụm hoa tư tưởng từ muôn phương thiên hạ trao về ... 

 

                CAO MỴ NHÂN (HNPD)

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

THIẾU THẤT - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Làm gì có chuyện ai chờ ai trong hư ảo, tôi đã quên là tôi đọc thơ Nguyễn Bính năm 13 tuổi, và người ấy chỉ là cái bóng trong thơ...

  

THIẾU THẤT  -   CAO MỴ NHÂN 

 

Có những lúc lòng rỗng như cái nhà vắng, chỉ có mái che mưa nắng, không có vách chặn gió sương . 

Cái nhà hoang ở chân núi, ven rừng, bên sông hay giữa đồng hiu quạnh...

Ngôi nhà trống vách ấy, tôi đã ở suốt mấy chục năm ...

Nhà không có vách, chỉ có mái như tả trên. 

Quý vị sẽ hỏi, tại sao tôi lại ở kiểu vậy, ven rừng, chân núi, hay nơi nào, đông hay vắng người, có thực sự đã mấy chục năm, với cái tổ trống toác thế, thì ấm nỗi gì? 

Như vậy tôi có đùa không, nếu không thì có buồn không, vì tổ ấm tôi không có vách? 

 

Tôi xin thưa ngay rằng đó là ngôi nhà trong tâm hồn tôi thôi, chứ ngoài đời tôi đã quen nhốt kỹ trong tổ ấm mà cửa kiến trong, cửa sắt ngoài, ai bạn thiết, " tam cố thảo lư " có tình cờ tới nhà tôi, cũng phải đợi tới đôi vòng khoá đồng nặng trĩu, được mở tung ra, mới gặp tôi ngơ ngác, hỏi rằng :  "Thưa, muốn tìm ai, tôi không có nhà từ mấy năm nay rồi ..."

Tôi chỉ đợi một người, mà người đó thì chưa bao giờ đến, có lẽ phải kiếp sau, mới hạnh ngộ. 

Chao ôi, ở thời  đại này, mà huyễn mộng, mơ hồ thế sao ? 

Làm gì có chuyện ai chờ ai trong hư ảo, tôi đã quên là tôi đọc thơ Nguyễn Bính năm 13 tuổi, và người ấy chỉ là cái bóng trong thơ, lãng đãng trong tâm tư tôi đã nhiều chục năm nay . 

 

Cái bóng trong thơ ấy, dần dần hiện hình ra, như một lời nguyền kiếp trước, được thể hiện trong cuộc tình say đắm đời nay. 

Tôi có cả một thời gian dài tìm kiếm nỗi ưu tư ám ảnh mình, nơi căn nhà chỉ có mái che, không có vách chặn, khiến gió sương lọt hẳn vào nội thất, tất tôi phải bị đau, nhưng lại rõ ra niềm ưu ái "tình thơ" muộn màng. 

Tình thơ thì không có hình thái, sắc màu, nói bình thường là không có không gian, và càng không có thời gian để trau chuốt đá vàng, tự nó rực rỡ, chứa chan ...tự nó vượt thoát khỏi chốn trầm luân, khổ luỵ...

 

Dẫu sao thì cũng là thân phận người, cũng vẫn hiện diện ở cõi ta bà này. 

Dẫu sao thì hơi thở, nhịp tim vẫn là chính, bởi tình thơ không thể bất động, không là cái xác vô tư, tình thơ ấp ủ cái hồn. 

Do thế, tâm hồn là chính, để thân phận người bắt sóng, rung cảm tình thơ. 

Chu choa rắc rối quá đấy...

Xin trở về ngôi nhà trống tuếch, trống toác, chỉ có mái che, không có vách chặn, bởi vì có những nhà tù thiên nhiên, có núi non ngăn chặn, nhưng mái lại là bầu trời xanh biếc kia, tôi rất sợ những nhà hổng mái này. 

Hình ảnh ngồi trong những ngôi nhà trống nóc, như một giếng khơi, sẽ chỉ soi ngắm được một không gian hạn chế. Tầm hiểu biết cũng hạn chế, ngó lên trời, đợi mãi mới có một đám mây bay qua...

Tôi bỗng trở thành con ếch ngồi đáy giếng, và tù túng tư duy nơi một vùng trời bé nhỏ. 

 

Song le, từ thủa nào đến giờ, tôi luôn luôn sợ trời, chứ không hề "coi trời bằng vung". 

Ở một nơi kia, tôi tình cờ thấy trong cuốn phim, mà lâu quá tôi không nhớ, là có một dân tộc, họ thờ trời, nên nhà thờ của họ không có mái. 

Bên trong nhà thờ không mái đó, trống rỗng, không có hình tượng, không có ban thờ, ghế bàn gì cả, không có cả hoa lá trang hoàng nội thất và chung quanh nhà thờ kể trên.

Vị trưởng lão của xóm làng có nhà thờ trống mái đó, xuất hiện giữa đám đông , lập tức ông được dân chúng vòng trong vòng ngoài kết liên đứng chung quanh đọc ...kinh sách  riêng của dân tộc họ. 

 Nghi lễ thì không khác các tôn giáo thông thường tôi đã thấy, tất nhiên tín đồ là phải hiệp thông, là phải hiến dâng lòng mình cho vô cùng, bát ngát ...

 

Có người nói với tôi là: khi trong lòng mình đầy ắp đức tin, thì thế nào tính từ thiện cũng được khai mở. 

Tôi chưa có điều kiện để mở lòng từ tâm quên ăn, quên ngủ, tôi không đói nên coi thường miếng ăn, giấc ngủ ...

Tôi vốn dửng dưng hết thẩy, ngoại trừ thơ, nên không bị phức tạp, vì thơ là tất cả vui buồn thực tế lẫn trong ...mơ. 

Nên phải thành thực nhận thơ như một niềm tin toàn vẹn. 

Anh bảo: "Thôi cũng được, thà để mặc tôi trong căn nhà trống tuếch trống toác như mô tả ban đầu, căn nhà chỉ có mái che mưa nắng, không có vách chặn gió sương, tôi vẫn sẽ là một người bình thường cho anh chăm sóc " . 

Như thế anh không lo tôi rơi vào tà đạo, nơi căn nhà bốn bề xây kín như lô cốt, may mà có mái, giữ cả hồn xác tôi, như tôi đã kể ở một đoạn trên, vì tôi sẽ mất mát niềm tin do chính mình huỷ diệt . 

 

Chắc quý vị hiểu ra rồi, chỉ khi nào mình thiếu thốn niềm tin, mới tha thiết tự do . 

Mấy mươi năm thả lỏng tâm hồn nơi ngôi nhà trống vách, hình như tôi cứ muốn có một vòng thành dựa vào đó để mộng mơ...

Cuối cùng được đi đây, đi đó, tôi tìm ra chân lý sống của thế giới người, ấy là ai trên cõi đời này, cũng phải có một ngôi nhà hay một căn nhà có mái che, vách chặn ... dù thực tế hay trừu tượng . 

Mình thấy anh nháy mắt, lúc nào anh cũng thông cảm ngay những điều tôi suy nghĩ . 

Do đó tôi mới chọn căn nhà kín như lô cốt, để không ưu tư, lo lắng từ việc lớn xuống tới chuyện nhỏ . 

Và thế là anh yên tâm trước nhất tôi không rơi xuống vực thẳm của sầu tư, anh sẽ giúp tôi  bên ngoài thiếu thất những cụm hoa tư tưởng từ muôn phương thiên hạ trao về ... 

 

                CAO MỴ NHÂN (HNPD)

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm