Mỗi Ngày Một Chuyện
TIỆC XUÂN TÁI NGỘ - CAO MỴ NHÂN
TIỆC XUÂN TÁI NGỘ - CAO MỴ NHÂN
Hôm
nay thì 10 cái " mùng " đã xếp trong xó tủ rồi, mình ngó xuống phương
nam, nói lớn: " thoát mùng " rồi đấy nhá, anh đừng làm bộ kiêng cữ
Tết nhất, để không nói chuyện ...tình ái, tình yêu lung tung, mà đi vào chuyên
chính đạo đức, cho đời kính nể tuổi hoàng kim...à hoàng hôn chứ hả?
Ố
ô, rứa lâu nay anh quan niệm thế nào về đạo đức trong một bài thơ tình vậy ?
Anh
lắc đầu, ý muốn không tham dự cuộc hội luận bỏ túi, chỉ có 2 người ...phát
biểu, là anh với mình.
Nhưng
anh đã hưởng ứng đề mục và nội dung chuyện tình mùa xuân, nên để mình độc
diễn, tha hồ pha chế nguồn cơn lãng mạn tràn bờ.
Tôi
lại phải mang kinh nghiệm bản thân ra, để bảo vệ cho luận án " Tinh đời
" đúng ra phải nói "Tình người " mới "logic"
Cách
nói của csvn, không rõ rệt nhưng có thể hiểu ngay . Đó là sự kiện hợp tình hợp
lý nhất .
Người
ta cứ bảo mùa thu mới đủ yếu tố lãng mạn cho một bài thơ trữ tình. Các thi sĩ
thường làm thơ trữ tình vào mùa thu.
Phần
tôi, có lẽ hẳn không là thi sĩ, nên thơ tình viết trước, trong và sau mùa xuân
liên tục.
Có
lẽ mùa xuân ấm áp, nồng nàn, nên tình xuân, ý xuân đậm đà, tròn vẹn ...thành
một bài thơ xuân chứa chan xuân tứ.
Điều
say đắm tình xuân, có lẽ phải ở khung cảnh miền nam VN, nơi tôi đã dự hàng chục
buổi hội thơ khai xuân của nhiều tầng lớp tuổi tác chúc mừng năm mới.
Mừng
xuân trong không khí văn chương, không cần có mâm cao, cỗ đầy, suốt buổi chỉ
toàn là ngâm vịnh, đàn ca...
Tình
xuân đầm ấm, thiết tha...nhưng vì thế nhân đông đảo quá, nên đôi khi bên trọng,
lúc lại bên khinh, khiến khách yêu thương xuân, phải buồn vì lỡ hẹn, sai hò.
Thế
thì, kể từ 3 năm cuối thập niên 80 thế kỷ trước, quý quan ta đã lục tục trở về
đô thành Saigon Chợ Lớn xưa.
"
Bên Cướp Cuộc" ngó thấy lực lượng sĩ quan VNCH đi tù cải tạo về, ung dung,
phong độ, gặp nhau là liên tiếp những chuỗi cười hào sảng, phong lưu... "
cán ngố cấp cao cũng như cấp thấp, khổ vì bao năm chinh chiến làm hèn con người
ra, đành nuốt tủi mơ mộng có được cuộc sống sang trọng, dư giả như đa số sĩ
quan chế độ cũ chúng ta.
Có
lẽ cũng vì thế mà " Bên Cướp Cuộc " muốn có tiền mau chóng để đổi đời
cho bằng thiên hạ, rồi quá đà như ngày nay quý vị thấy cả một thực thể tham
nhũng kết thành giây chuyền khổng lồ, không thể gỡ rối được, vì mỗi nhân vật là
một mắt xích nối chặt với nhau.
Niên
trưởng Trần Quốc Hiệp là chủ nhân gia trang rộng nhất cư xá Bắc Hải, đồng thời
cụ cũng là trưởng cư xá từ thủa nào,và mùa xuân năm ấy, Tết Mậu Thìn 1988, cụ
giữ vai tiên chỉ trong bàn tiệc gồm 20 vị khách quý, toàn quan 5, quan 6 mới từ
trại tù về...
Quý
khách nêu trên sẽ thưởng xuân với lời chúc tụng quý vị còn sống sót sau 12, 13
năm lao lý.
Đã
không còn gì phải để sợ nữa, huống hồ viễn ảnh sẽ ra đi
theo
diện HO tị nạn, thì còn ngại nỗi gì.
Do
đó có một buổi hội thơ mừng xuân hồi sinh, nơi cái bàn dài 2 dãy ghế, mỗi bên
10 vị, và tôi tạm thời trong giây phút khai xuân bằng một bài thơ XUÂN ẢNH, tôi
phải học thuộc dù là thơ tôi viết kính tặng quý cụ .
Khi
tôi từ cửa bước vào bàn tiệc xuân, đã không còn vắng ai được mời, quý quan công
binh VNCH như đại tá Lê Kim Ngô, Trần Văn Tuệ ( Người làm con đường bí mật đón
tướng Mỹ Westmoreland với đoàn quân USA đổ bộ lên bãi biển Nam Ô Đà Nẵng 3/1965
), Phạm Xuân Ninh tức nhà thơ Hà Thượng Nhân và vv...quý vị khác đều hân hoan
mừng rỡ .
Đoạn
vị trung niên người nhà đốt một phong pháo hồng dài 2 thước cho đúng thủ tục
Tết nhất thôi...
Pháo
vừa dứt là tiếng thơ của tôi đã vang lên thân mật:
Hãy
đón xuân về như đón bạn
Vì
xuân đầm ấm, xuân vui tươi
Dù
lòng ta có chi ngao ngán
Xuân
vẫn cho ta những nụ cười ...( bỏ 3 đoạn sau )
( XUÂN ẢNH. CMN. )
Tất
nhiên là xuân tươi tắn, vui vẻ thế thì được đón chào rồi .
Tôi
xin trả ghế chủ toạ cho niên trưởng gia chủ, rồi ngồi vô ghế tân khách, cho đủ
mỗi bên 10 người.
Một
điều rất dễ hiểu là Saigon bấy giờ vẫn khá nhiều ngâm sĩ, còn trẻ trung hơn tôi
nữa, nhưng sao tôi được ưu ái, duy nhất tôi không phải trong đội ngũ nam nhi
trưởng thượng, vì tôi là một đàn em của huynh đệ chi binh VNCH.
Với
một bàn tiệc toàn quý quan như vậy, ít ra tôi cũng đã có một lý lịch được duyệt
xét trước khi hiện diện ở Đại tộc KaKi
rồi
chớ, chưa kể tôi cũng từ trại tù cải tạo về, người thông cảm quý vị là tôi vậy.
Mặt
khác, tôi tìm thấy ở quý vị, ngoài phẩm chất anh hùng trấn thủ ra, là những
đấng nam nhi chi chí, quý vị ấy rất hoàn hảo trong bổn phận làm chồng, cha, ông
vv...và làm chiến hữu tuyệt vời của huynh đệ chi binh như lúc nào tôi cũng ca
tụng.
Tôi
dự rất nhiều buổi hội thơ, sinh hoạt văn nghệ, sau khi Saigon đã vãn hồi tình
trạng tập trung các sĩ quan QL/VNCH đi tù gọi là cải tạo chính trị do
"Bên Cướp Cuộc " cổ suý.
Tuy
những buồi sinh hoạt kia cũng tương đối êm ả, hào hứng, nhưng có lẽ chỉ có buổi
hội xuân tái ngộ ở tư thất niên trưởng Trần Quốc Hiệp trong cư xá Bắc Hải cũ,
là gây cho tôi một ấn tượng về hình ảnh những chiến sĩ quốc gia, dẫu tam đảo,
ngũ hồ vv...vẫn không thể mờ phai đường nét hào hùng, phong độ đầy chí khí kẻ sĩ dũng cảm thời nào.
Đó
cũng là Xuân ảnh của anh, giữa chốn ba quân...với mình, còn mãi mãi hiển vinh,
trữ tình...tràn bờ xúc cảm ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
TIỆC XUÂN TÁI NGỘ - CAO MỴ NHÂN
TIỆC XUÂN TÁI NGỘ - CAO MỴ NHÂN
Hôm
nay thì 10 cái " mùng " đã xếp trong xó tủ rồi, mình ngó xuống phương
nam, nói lớn: " thoát mùng " rồi đấy nhá, anh đừng làm bộ kiêng cữ
Tết nhất, để không nói chuyện ...tình ái, tình yêu lung tung, mà đi vào chuyên
chính đạo đức, cho đời kính nể tuổi hoàng kim...à hoàng hôn chứ hả?
Ố
ô, rứa lâu nay anh quan niệm thế nào về đạo đức trong một bài thơ tình vậy ?
Anh
lắc đầu, ý muốn không tham dự cuộc hội luận bỏ túi, chỉ có 2 người ...phát
biểu, là anh với mình.
Nhưng
anh đã hưởng ứng đề mục và nội dung chuyện tình mùa xuân, nên để mình độc
diễn, tha hồ pha chế nguồn cơn lãng mạn tràn bờ.
Tôi
lại phải mang kinh nghiệm bản thân ra, để bảo vệ cho luận án " Tinh đời
" đúng ra phải nói "Tình người " mới "logic"
Cách
nói của csvn, không rõ rệt nhưng có thể hiểu ngay . Đó là sự kiện hợp tình hợp
lý nhất .
Người
ta cứ bảo mùa thu mới đủ yếu tố lãng mạn cho một bài thơ trữ tình. Các thi sĩ
thường làm thơ trữ tình vào mùa thu.
Phần
tôi, có lẽ hẳn không là thi sĩ, nên thơ tình viết trước, trong và sau mùa xuân
liên tục.
Có
lẽ mùa xuân ấm áp, nồng nàn, nên tình xuân, ý xuân đậm đà, tròn vẹn ...thành
một bài thơ xuân chứa chan xuân tứ.
Điều
say đắm tình xuân, có lẽ phải ở khung cảnh miền nam VN, nơi tôi đã dự hàng chục
buổi hội thơ khai xuân của nhiều tầng lớp tuổi tác chúc mừng năm mới.
Mừng
xuân trong không khí văn chương, không cần có mâm cao, cỗ đầy, suốt buổi chỉ
toàn là ngâm vịnh, đàn ca...
Tình
xuân đầm ấm, thiết tha...nhưng vì thế nhân đông đảo quá, nên đôi khi bên trọng,
lúc lại bên khinh, khiến khách yêu thương xuân, phải buồn vì lỡ hẹn, sai hò.
Thế
thì, kể từ 3 năm cuối thập niên 80 thế kỷ trước, quý quan ta đã lục tục trở về
đô thành Saigon Chợ Lớn xưa.
"
Bên Cướp Cuộc" ngó thấy lực lượng sĩ quan VNCH đi tù cải tạo về, ung dung,
phong độ, gặp nhau là liên tiếp những chuỗi cười hào sảng, phong lưu... "
cán ngố cấp cao cũng như cấp thấp, khổ vì bao năm chinh chiến làm hèn con người
ra, đành nuốt tủi mơ mộng có được cuộc sống sang trọng, dư giả như đa số sĩ
quan chế độ cũ chúng ta.
Có
lẽ cũng vì thế mà " Bên Cướp Cuộc " muốn có tiền mau chóng để đổi đời
cho bằng thiên hạ, rồi quá đà như ngày nay quý vị thấy cả một thực thể tham
nhũng kết thành giây chuyền khổng lồ, không thể gỡ rối được, vì mỗi nhân vật là
một mắt xích nối chặt với nhau.
Niên
trưởng Trần Quốc Hiệp là chủ nhân gia trang rộng nhất cư xá Bắc Hải, đồng thời
cụ cũng là trưởng cư xá từ thủa nào,và mùa xuân năm ấy, Tết Mậu Thìn 1988, cụ
giữ vai tiên chỉ trong bàn tiệc gồm 20 vị khách quý, toàn quan 5, quan 6 mới từ
trại tù về...
Quý
khách nêu trên sẽ thưởng xuân với lời chúc tụng quý vị còn sống sót sau 12, 13
năm lao lý.
Đã
không còn gì phải để sợ nữa, huống hồ viễn ảnh sẽ ra đi
theo
diện HO tị nạn, thì còn ngại nỗi gì.
Do
đó có một buổi hội thơ mừng xuân hồi sinh, nơi cái bàn dài 2 dãy ghế, mỗi bên
10 vị, và tôi tạm thời trong giây phút khai xuân bằng một bài thơ XUÂN ẢNH, tôi
phải học thuộc dù là thơ tôi viết kính tặng quý cụ .
Khi
tôi từ cửa bước vào bàn tiệc xuân, đã không còn vắng ai được mời, quý quan công
binh VNCH như đại tá Lê Kim Ngô, Trần Văn Tuệ ( Người làm con đường bí mật đón
tướng Mỹ Westmoreland với đoàn quân USA đổ bộ lên bãi biển Nam Ô Đà Nẵng 3/1965
), Phạm Xuân Ninh tức nhà thơ Hà Thượng Nhân và vv...quý vị khác đều hân hoan
mừng rỡ .
Đoạn
vị trung niên người nhà đốt một phong pháo hồng dài 2 thước cho đúng thủ tục
Tết nhất thôi...
Pháo
vừa dứt là tiếng thơ của tôi đã vang lên thân mật:
Hãy
đón xuân về như đón bạn
Vì
xuân đầm ấm, xuân vui tươi
Dù
lòng ta có chi ngao ngán
Xuân
vẫn cho ta những nụ cười ...( bỏ 3 đoạn sau )
( XUÂN ẢNH. CMN. )
Tất
nhiên là xuân tươi tắn, vui vẻ thế thì được đón chào rồi .
Tôi
xin trả ghế chủ toạ cho niên trưởng gia chủ, rồi ngồi vô ghế tân khách, cho đủ
mỗi bên 10 người.
Một
điều rất dễ hiểu là Saigon bấy giờ vẫn khá nhiều ngâm sĩ, còn trẻ trung hơn tôi
nữa, nhưng sao tôi được ưu ái, duy nhất tôi không phải trong đội ngũ nam nhi
trưởng thượng, vì tôi là một đàn em của huynh đệ chi binh VNCH.
Với
một bàn tiệc toàn quý quan như vậy, ít ra tôi cũng đã có một lý lịch được duyệt
xét trước khi hiện diện ở Đại tộc KaKi
rồi
chớ, chưa kể tôi cũng từ trại tù cải tạo về, người thông cảm quý vị là tôi vậy.
Mặt
khác, tôi tìm thấy ở quý vị, ngoài phẩm chất anh hùng trấn thủ ra, là những
đấng nam nhi chi chí, quý vị ấy rất hoàn hảo trong bổn phận làm chồng, cha, ông
vv...và làm chiến hữu tuyệt vời của huynh đệ chi binh như lúc nào tôi cũng ca
tụng.
Tôi
dự rất nhiều buổi hội thơ, sinh hoạt văn nghệ, sau khi Saigon đã vãn hồi tình
trạng tập trung các sĩ quan QL/VNCH đi tù gọi là cải tạo chính trị do
"Bên Cướp Cuộc " cổ suý.
Tuy
những buồi sinh hoạt kia cũng tương đối êm ả, hào hứng, nhưng có lẽ chỉ có buổi
hội xuân tái ngộ ở tư thất niên trưởng Trần Quốc Hiệp trong cư xá Bắc Hải cũ,
là gây cho tôi một ấn tượng về hình ảnh những chiến sĩ quốc gia, dẫu tam đảo,
ngũ hồ vv...vẫn không thể mờ phai đường nét hào hùng, phong độ đầy chí khí kẻ sĩ dũng cảm thời nào.
Đó
cũng là Xuân ảnh của anh, giữa chốn ba quân...với mình, còn mãi mãi hiển vinh,
trữ tình...tràn bờ xúc cảm ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)