Mỗi Ngày Một Chuyện
TRĂNG VÀ TIM - CAO MỴ NHÂN
TRĂNG VÀ TIM - CAO MỴ NHÂN
Buổi
sáng có lớp sương mờ bay từ biển lớn phía Tây vào thành phố, hèn chi mặt trời
có vẻ ủ dột, mình đợi vạt nắng tươi đầu ngày đến, để " chào buổi sáng
" người tình thơ không thể biến mất trong đời mình được ...
Thì
một giọng nói quen quen từ trong IPhone mở loa vang ra, vì mình thường ăn sáng
khoảng 7.30 am, để uống 1 viên thần dược ngăn cái trò cao huyết áp hoành hành,
nên không muốn ngôn ngữ bị dính vô mấy củ khoai lang trên tay.
"
Chị Mỵ à, tôi muốn mời chị đi thưởng thức bún bò ở nhà vợ chồng Hát cách nhà
chị 5 dặm thôi."
"
Không, cám ơn, tôi bận lắm, đang ăn sáng đây nè..."
Tôi
ngán nhất câu hỏi nửa thân tình, nửa tò mò:
"
Ăn gì thế ? " của ...dân tộc ta lắm, nên khai ngay:
"
Tôi tim mạch báo động, nên phải ăn kiêng, thích bún bò nhưng không dám ...xơi
bạn ấy, bye nhé ..."
"
Chị nói mới lạ, tôi nghe mấy ổng nói, ngày nào chị cũng có một tô cháo lòng
thiệt ngon để thưởng thức . "
"
Ai dám nói lạ vậy ? "
"
Ố ô, tô cháo lòng nào cũng phải có trái tim thơ nóng bỏng nhiệt tình trong
thang bổ đó phải không ? "
Với
đông y, thang tức là chén, là " tô" đựng thuốc đấy .
Chu
choa, mấy người bạn ...trẻ của mình theo dõi thơ văn mình sát sạt, thì đúng
rồi, lúc nào mình cũng đòi cho được một trái tim vui kèm theo bài vở, khiến anh
mệt quá về chuyện tim ...thơ của mình.
Ô
phải rồi, làm thơ tình thì chỉ có hình ảnh trái tim là biểu lộ nhất, có thể
thay cho nỗi vui buồn của một bệnh nhân bị tim mạch ...trầm kha như mình đây.
Người bạn trẻ vừa tới tuổi 8x8 tức bát bát của
Đông Y nản lòng lắm, cứ sợ một mai tình cảm nam nhi bị thui chột, thì nản buồn
.
Biết
mình có chút khả năng " y lý cổ truyền ", thỉnh thoảng lại thăm hỏi
vài ba vị thuốc lá lỉnh, thủa mình còn theo học châm y, do Lương y Lê Mộng Ngọ
giảng dạy từ ở VN.
Mình
thoái thác trả lời, vì quan điểm và quan niệm đông tây về mặt đau ốm và chẩn
trị khác lắm, đôi khi có vẻ bất tương đồng nữa ...
Bèn
nói kiểu xa xa : " Tôi rất I tờ về thuốc men thảo dược, đôi khi chỉ là một chiếc lá mong manh, mà phản
tác dụng, còn có thể nguy hại thêm nữa ".
Thoáng
mỉm cười, dù vẫn chỉ đàm thoại qua phone :
Ngay
trong cách nghĩ về :" nho, y, lý, số ", đã có những điều tưởng sơ
sài, nhưng cũng huyền bí vô cùng, thí dụ vị đại phu lão luyện trước khi hành
hiệp, vẫn có thì giờ quan sát, nghe giọng nói, kín đáo hỏi chuyện riêng tư,
đoạn mới bắt mạch và tìm phương cứu chữa.
Thế
có phải là chậm quá đối với một hiện tượng "emergency" không?
Trái
tim anh vẽ cho mình là một trái tim trừu tượng. Ngay từ thời gian đầu tiên hạnh
ngộ, anh đã khẳng định điều :
"
Với Cao Mỵ Nhân là chỉ có trừu tượng, phải trừu tượng..." khi anh muốn
chỉnh trang lại một tấm hình, để giới thiệu mình trên báo, cho có vẻ đẹp hơn,
trẻ trung hơn là những nét mộc mạc đã được đăng ký nơi bộ môn thẩm mỹ bất cứ ở
đâu.
Chết
nỗi mình lại là người không bao giờ vướng bận phấn son, hoá cho nên bạn từ mấy
chục năm xưa, vẫn nhìn ra cái tôi lạc lõng " giữa đám ba quân ".
Hôm
đó bước chân vào chợ QM, thuộc vùng Westminster , vị chủ chợ
hay quản lý ngó tôi, rồi hỏi : " Có phải cô Mỵ Nhân ở QĐI/QKI không ?
" Tôi ...bẽn lẽn gật đầu .
Thế
nên một lần nữa nói rằng: Trong cơ thể người ta, lục phủ ngũ tạng được trưng
bày, thì trái tim nổi bật nhất, và cũng khó khăn, phức tạp nhất nếu " bạn
bị đau tim " .
Tất
nhiên, bộ phận nào cũng quan trọng, thiếu một nửa bộ đã nan giải rồi, huống hồ
vô hiệu hoá một quả tim đang tươi rói chứ.. .
Không
dám ví với mặt trời, vì đó là lương tâm của tất cả, nói lương tâm là cũng có
chữ "Tâm " rồi đó.
Mặt trăng chính là trái tim của không
gian ...
Trái
tim cũng như mặt trăng không thấy rõ được " bao nhiêu tuổi ", dân tộc
ta có câu hát :
"
Trăng bao nhiêu tuổi trăng già " đó, thì Tim già, trẻ tuỳ theo không phải
là người mang nó trong lồng ngực đâu, bởi nếu tim trẻ hay già, lại cũng bước
vào trữ tình học, lãng mạn học, hay đơn giản là khu trú trong lãnh vực văn
chương, nghệ thuật, thì cũng chẳng có tuổi tác gì, như trăng vậy .
Hôm
qua, mình dặn anh là: Nếu cần nhớ đến trăng rằm Trung thu năm nay, thì anh cứ
nghĩ đến vầng cổ nguyệt nói cho thơ mộng thôi, bởi trăng già đến nỗi tỷ tỷ năm
không thay đổi, khiến người đời đã tức tối kêu " nguyệt lão " cả vạn
thu rồi .
Không
soi kính viễn vọng, mình đã thấy vẻ ...khôi hài và tiếng thở dài của anh ...xót
xa bệnh tim của mình .
Vì
anh biết trăng thơ đối với mình là một mảnh gương tròn nguyệt bạch, đã từng
...suốt đời ngắm chú Cuội si tình, khiến Hằng Nga say đắm mãi, chẳng chịu để
Cuội rời xa, về dương thế với nhân gian. ..
Vầng
trăng sau mùa trung thu năm ngoái, anh đã xếp vào khuôn trang zero, thế anh có
định kéo nó ra, rồi trưng bày cho mình ngắm, mỗi năm một lần để cảm giác cô đơn
không quấy rối " đêm nguyệt rằm " như tình khúc Trương Chi đã khiến
mình nhớ nhung mãi mãi...
Thôi
thắp nến trong đèn trung thu lên, để hoà cùng đám rước thủa niên thiếu xa tít
mù xa, xa cuối đường trăng tháng tám mịt mù huyền ảo...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
TRĂNG VÀ TIM - CAO MỴ NHÂN
TRĂNG VÀ TIM - CAO MỴ NHÂN
Buổi
sáng có lớp sương mờ bay từ biển lớn phía Tây vào thành phố, hèn chi mặt trời
có vẻ ủ dột, mình đợi vạt nắng tươi đầu ngày đến, để " chào buổi sáng
" người tình thơ không thể biến mất trong đời mình được ...
Thì
một giọng nói quen quen từ trong IPhone mở loa vang ra, vì mình thường ăn sáng
khoảng 7.30 am, để uống 1 viên thần dược ngăn cái trò cao huyết áp hoành hành,
nên không muốn ngôn ngữ bị dính vô mấy củ khoai lang trên tay.
"
Chị Mỵ à, tôi muốn mời chị đi thưởng thức bún bò ở nhà vợ chồng Hát cách nhà
chị 5 dặm thôi."
"
Không, cám ơn, tôi bận lắm, đang ăn sáng đây nè..."
Tôi
ngán nhất câu hỏi nửa thân tình, nửa tò mò:
"
Ăn gì thế ? " của ...dân tộc ta lắm, nên khai ngay:
"
Tôi tim mạch báo động, nên phải ăn kiêng, thích bún bò nhưng không dám ...xơi
bạn ấy, bye nhé ..."
"
Chị nói mới lạ, tôi nghe mấy ổng nói, ngày nào chị cũng có một tô cháo lòng
thiệt ngon để thưởng thức . "
"
Ai dám nói lạ vậy ? "
"
Ố ô, tô cháo lòng nào cũng phải có trái tim thơ nóng bỏng nhiệt tình trong
thang bổ đó phải không ? "
Với
đông y, thang tức là chén, là " tô" đựng thuốc đấy .
Chu
choa, mấy người bạn ...trẻ của mình theo dõi thơ văn mình sát sạt, thì đúng
rồi, lúc nào mình cũng đòi cho được một trái tim vui kèm theo bài vở, khiến anh
mệt quá về chuyện tim ...thơ của mình.
Ô
phải rồi, làm thơ tình thì chỉ có hình ảnh trái tim là biểu lộ nhất, có thể
thay cho nỗi vui buồn của một bệnh nhân bị tim mạch ...trầm kha như mình đây.
Người bạn trẻ vừa tới tuổi 8x8 tức bát bát của
Đông Y nản lòng lắm, cứ sợ một mai tình cảm nam nhi bị thui chột, thì nản buồn
.
Biết
mình có chút khả năng " y lý cổ truyền ", thỉnh thoảng lại thăm hỏi
vài ba vị thuốc lá lỉnh, thủa mình còn theo học châm y, do Lương y Lê Mộng Ngọ
giảng dạy từ ở VN.
Mình
thoái thác trả lời, vì quan điểm và quan niệm đông tây về mặt đau ốm và chẩn
trị khác lắm, đôi khi có vẻ bất tương đồng nữa ...
Bèn
nói kiểu xa xa : " Tôi rất I tờ về thuốc men thảo dược, đôi khi chỉ là một chiếc lá mong manh, mà phản
tác dụng, còn có thể nguy hại thêm nữa ".
Thoáng
mỉm cười, dù vẫn chỉ đàm thoại qua phone :
Ngay
trong cách nghĩ về :" nho, y, lý, số ", đã có những điều tưởng sơ
sài, nhưng cũng huyền bí vô cùng, thí dụ vị đại phu lão luyện trước khi hành
hiệp, vẫn có thì giờ quan sát, nghe giọng nói, kín đáo hỏi chuyện riêng tư,
đoạn mới bắt mạch và tìm phương cứu chữa.
Thế
có phải là chậm quá đối với một hiện tượng "emergency" không?
Trái
tim anh vẽ cho mình là một trái tim trừu tượng. Ngay từ thời gian đầu tiên hạnh
ngộ, anh đã khẳng định điều :
"
Với Cao Mỵ Nhân là chỉ có trừu tượng, phải trừu tượng..." khi anh muốn
chỉnh trang lại một tấm hình, để giới thiệu mình trên báo, cho có vẻ đẹp hơn,
trẻ trung hơn là những nét mộc mạc đã được đăng ký nơi bộ môn thẩm mỹ bất cứ ở
đâu.
Chết
nỗi mình lại là người không bao giờ vướng bận phấn son, hoá cho nên bạn từ mấy
chục năm xưa, vẫn nhìn ra cái tôi lạc lõng " giữa đám ba quân ".
Hôm
đó bước chân vào chợ QM, thuộc vùng Westminster , vị chủ chợ
hay quản lý ngó tôi, rồi hỏi : " Có phải cô Mỵ Nhân ở QĐI/QKI không ?
" Tôi ...bẽn lẽn gật đầu .
Thế
nên một lần nữa nói rằng: Trong cơ thể người ta, lục phủ ngũ tạng được trưng
bày, thì trái tim nổi bật nhất, và cũng khó khăn, phức tạp nhất nếu " bạn
bị đau tim " .
Tất
nhiên, bộ phận nào cũng quan trọng, thiếu một nửa bộ đã nan giải rồi, huống hồ
vô hiệu hoá một quả tim đang tươi rói chứ.. .
Không
dám ví với mặt trời, vì đó là lương tâm của tất cả, nói lương tâm là cũng có
chữ "Tâm " rồi đó.
Mặt trăng chính là trái tim của không
gian ...
Trái
tim cũng như mặt trăng không thấy rõ được " bao nhiêu tuổi ", dân tộc
ta có câu hát :
"
Trăng bao nhiêu tuổi trăng già " đó, thì Tim già, trẻ tuỳ theo không phải
là người mang nó trong lồng ngực đâu, bởi nếu tim trẻ hay già, lại cũng bước
vào trữ tình học, lãng mạn học, hay đơn giản là khu trú trong lãnh vực văn
chương, nghệ thuật, thì cũng chẳng có tuổi tác gì, như trăng vậy .
Hôm
qua, mình dặn anh là: Nếu cần nhớ đến trăng rằm Trung thu năm nay, thì anh cứ
nghĩ đến vầng cổ nguyệt nói cho thơ mộng thôi, bởi trăng già đến nỗi tỷ tỷ năm
không thay đổi, khiến người đời đã tức tối kêu " nguyệt lão " cả vạn
thu rồi .
Không
soi kính viễn vọng, mình đã thấy vẻ ...khôi hài và tiếng thở dài của anh ...xót
xa bệnh tim của mình .
Vì
anh biết trăng thơ đối với mình là một mảnh gương tròn nguyệt bạch, đã từng
...suốt đời ngắm chú Cuội si tình, khiến Hằng Nga say đắm mãi, chẳng chịu để
Cuội rời xa, về dương thế với nhân gian. ..
Vầng
trăng sau mùa trung thu năm ngoái, anh đã xếp vào khuôn trang zero, thế anh có
định kéo nó ra, rồi trưng bày cho mình ngắm, mỗi năm một lần để cảm giác cô đơn
không quấy rối " đêm nguyệt rằm " như tình khúc Trương Chi đã khiến
mình nhớ nhung mãi mãi...
Thôi
thắp nến trong đèn trung thu lên, để hoà cùng đám rước thủa niên thiếu xa tít
mù xa, xa cuối đường trăng tháng tám mịt mù huyền ảo...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)