Truyện Ngắn & Phóng Sự

Thư Gửi Con Trai Út

Hoàng-Việt thân mến, hôm nay mẹ lại gửi thư cho con, Việt ơi cứ mỗi lần sinh-nhật của con là mẹ lại viết thư vì ở xứ Mỹ này thì giờ qúa ít ỏi, mẹ con mìmh không có nhiều thì giờ cho nhau.

Thư Gửi Con Trai Út
Bùi Mỹ Dương


Hoàng-Việt thân mến, hôm nay mẹ lại gửi thư cho con, Việt ơi cứ mỗi lần sinh-nhật của con là mẹ lại viết thư vì ở xứ Mỹ này thì giờ qúa ít ỏi, mẹ con mìmh không có nhiều thì giờ cho nhau.

Hoàng-Việt thân cách đây 34 năm khi bố mẹ dắt díu đàn con chạy khỏi Việt-Nam để thoát nanh-vuốt của bọn Cộng-Sản vô-thần, gia-đình ta may-mắn bình-an đến được bến bờ Tự-Do. Vui mừng vì tránh khỏi hiểm-họa Cộng-Sản, nhưng lo các con quên nguồn gốc và ngôn ngữ mẹ đẻ. Con ơi thật là đau buồn khi con là người Việt mà không thể nói và viết được tiếng Việt.

Trong bài tình ca, nhạc-sĩ Phạm-Duy đã nhấn mạnh:

“ Tôi yêu tiếng nước tôi, từ khi mới ra đời…
Tiếng mẹ ru từ lúc nằm nôi, thoắt ngàn năm thành tiếng lòng tôi …”

Con ơi tiếng Việt, mẹ ru con khi con còn trứng nước mà con còn quên thì gia-đình, Tổ-quốc còn mong đợi gì nơi con? Vì thế mẹ đã cố-gắng dậy các con nói và viết thông thạo ngôn ngữ Việt-Nam là mong con luôn nhớ về quê Cha đất Tổ. Dù con có là công-dân của quốc gia đang cư ngụ nhưng Tổ-Tiên con vẫn là người Việt-Nam nên con vẫn có bổn-phận với quê-hương Việt-Nam.

Có biết đọc và viết được tiếng Việt mới biết sử nước mình để thấy hãnh-diện về những anh-hùng dân-tộc đã dựng nước và giữ nước như thế nào? Chúng ta thấy phải yêu nước và gìn-giữ nếu như có kẻ nào làm hại nước nhà. Nước ta nhỏ bé nên chịu nhiều can qua với 1000 năm bị đô hộ bởi giặc Tầu, rồi 100 năm giặc Tây cai trị nhưng với lòng yêu nước dân ta đã phải chiến đấu rất cam khổ năm này qua năm khác mới dành được độc-lập và toàn vẹn lãnh thổ.

Mô tả nước Việt-Nam là một giải giang-sơn gấm-vóc trải dài từ Ải Nam-Quan đến mũi Cà-Mâu, bờ biển như hình chữ S, miền bắc giáp giới với Trung-Hoa, kẻ thù truyền-kiếp luôn có mộng thôn tính nước ta. Phía tây và nam là nước Lào và Cao-Miên đồng thời được bao bọc bởi rặng núi Trường-Sơn hiểm-trở, phía đông là biển Thái-Bình rộng lớn. Địa-thế thật đẹp nên bị dòm ngó vì có gía-trị chiến lược.

Con ơi vì vận nước mà chúng ta đã phải tản mát khắp năm châu bốn bể nhưng với lòng yêu quê hương chúng ta vẫn có thể làm nhiều điều có ích cho Tổ-Quốc. Như dân tộc Do-Thái ở khắp nơi trên thế-giới, họ vẫn giúp nước bằng cả nhân-lực và tài-lực để nước Do-Thái tồn tại và hùng-mạnh. Người bản-xứ có học khuyên mẹ cố-gắng dạy các con ngôn-ngữ và phong-tục tốt, vì có thêm một ngôn-ngữ là thêm được một người và tập-quán hay sẽ giúp ta tránh khỏi những thói-hư, tật-xấu.

Sang đây lúc chưa tròn một tuổi, nên việc dạy con vất vả hơn các anh chị, nào dạy nói, dạy viết, giảng nghĩa thơ văn hay bản nhạc để con yêu thích, nào dạy cách ăn uống, nấu món ăn của quê-hương vì những thứ đó cũng biểu lộ phần nào nét văn-hóa dân-tộc. Để yêu Tổ-Quốc hơn nên vào những ngày hè rảnh rỗi mẹ thường kể cho các con nghe về lịch-sử vì sử nước nhà oai-hùng lắm. Mỗi lần dở lại những trang sử oai-hùng mà Tổ-Tiên ta đã trải bao xương-máu gìn giữ, người đọc như có một dòng huyết quản làm phấn kích tâm hồn thấy hãnh-diện và cảm ơn tiền nhân.

Một ngàn năm Bắc thuộc, một trăm năm Tây thuộc nhưng người dân Việt không hề chịu khuất-phục mà luôn có những cuộc nổi dạy dành lại quyền độc-lập. Tuy thời gian không được lâu nhưng cũng chứng tỏ chí khí bất-khuất của người Việt-Nam.

Mẹ nhắc sơ qua vài nét về những anh-hùng liệt-nữ đã làm rạng-rỡ trang sử Việt, con cháu tự hào và hãnh-diện biết bao?

* Hai bà Trưng đánh đuổi giặc Đông-Hán và làm vua được 3 năm.

* Nhụy-Kiều tướng quân tức Triệu thị Trinh hay bà Triệu với lời đanh thép: “ Tôi muốn cưỡi cơn gío mạnh, đạp luồng sóng dữ, chém cá tràng kình ở bể đông, quét sạch cõi-bờ, để cứu dân ra khỏi nơi đắm đuối, chứ không thèm bắt chước người đời còng lưng làm tì-thiếp người ta”

* Ngô vương Quyền mở đầu nền tự chủ với chiến thắng dùng cọc nhọn phá tan quân Nam Hán tại sông Bạch-Đằng.

* Võ tướng Lý-thường-Kiệt đánh Tống, bình Chiêm và còn có mộng lấy hai châu Khâm và Liêm.

* Đức Trần-Hưng-Đạo đã khẳng-khái xin vua chém đầu nếu muốn hàng giặc và đã ba lần phá quân Nguyên.

* Hội nghị Diên-Hồng toàn dân bầy tỏ lòng quyết chiến với giặc xâm lăng để bảo vệ đất nước.

* Tướng Trần-bình-Trọng bị giặc bắt và dụ hàng, ông đã hùng hồn quát:

“Ta thà làm qủy nước Nam còn hơn làm vương đất Bắc”.

*Trần quốc-Toản vì tuổi còn nhỏ không được bàn việc nước, lòng uất ức trong tay bóp nát quả cam lúc nào không hay và sau đó ông đã lập đạo quân với khẩu hiệu: “ Phá cường địch báo hoàng ân”.

* Phạm ngũ-Lão vì oán thù giặc Nguyên mà giáo đâm không đau về sau là một tướng giỏi của đức Trần-hưng-Đạo.

* Huyền-Trân công-chúa tuy là gái cũng hy-sinh dẹp bỏ tình riêng để cho đất nước thêm hai châu Ô và châu Ri mở rộng bờ cõi về phía nam.

* Người anh hùng áo vải đất Lam-Sơn Lê-Lợi cùng toàn dân nằm gai, nếm mật trong 10 năm chống nhau với giặc Minh, giành lại độc-lập.

* Anh-hùng Lê-Lai liều mình cho giặc bắt để cứu vua cứu nước.

* Nguyễn-phi-Khanh bị giặc bắt, Nguyễn-Trãi theo cha tới ải Nam-Quan không chịu trở về, ông khuyên:

“ Con phải trở về mà lo trả thù cho cha, chứ khóc lóc mà làm gì?” về sau là đại công-thần giúp vua Lê-Lợi bày mưu kế thắng giặc Minh và cùng vua lo trị quốc.

* Vua Lê thánh-Tôn ngài bảo với triều thần:

“ Ta phải giữ gìn cho cẩn thận, đừng để cho ai lấy mất một phân núi, một tấc sông của vua Thái-Tổ để lại” vua Lê thánh Tôn là một đấng minh-quân, văn-trị, võ-trị ở nước Nam không có đời nào thịnh-trị bằng thời Hồng-Đức.

*Vua Quang-Trung với tài dùng binh tốc chiến tốc thắng chỉ 5 ngày phá tan 20 vạn quân Thanh.

* Tổng-Đốc Hoàng-Diệu chết theo thành.

* Nguyễn tri-Phương xé bông băng chịu chết không hàng giặc .

* Vua Hàm-Nghi, vua Thành-Thái, vua Duy-Tân chống Pháp đã bị đày ra khỏi Việt-Nam.

* Đảng trưởng Nguyễn-thái-Học và 13 liệt-sĩ lên đoạn đầu-đài tại Yên-Bái với câu nói bất hủ: “ Không thành công thì thành nhân”.

* Nguyễn trung-Trực đốt tàu giặc Pháp tại bến Nhật-Tảo, chiến-sĩ Phạm-hồng-Thái với tiếng bom Sa-Điện, Đề-Thám anh hùng Yên-Thế đã làm cho Pháp thất điên bát đảo. Các cụ Phan bội-Châu, Phan chu-Trinh bôn ba hải-ngoại tìm kế-sách chống giặc và phát triển nước nhà.

Con ơi với những trang lịch-sử oai-hùng như thế làm sao chúng ta quên được, các con phải học để hãnh diện về nguồn-gốc Tổ-Tiên nước Việt mình. Biết chữ Việt thì mới thấy được cái hay cái đẹp và tự-hào về dòng tộc, không vọng ngoại nhận xằng nhận bậy.

Nước Việt với hơn 4000 ngàn năm Văn-Hiến tuy chịu ảnh-hưởng của Trung-Hoa nhưng Tổ-Tiên có tinh thần độc-lập đã tạo ra một thứ chữ là chữ Nôm ( dùng chữ Hán ghép âm và nghiã) nên chúng ta có hai loại văn chương : Chữ Hán và chữ Nôm. Ảnh hưởng của Tây-phương Tổ-Tiên ta cũng dùng mẫu tự Latin tạo thành chữ Quốc-Ngữ. Vậy nên chúng ta có một nền văn chương rất phong-phú. Cổ-điển có chữ Hán, chữ Nôm và hiện-đại có chữ Quốc-Ngữ là chữ Việt bây giờ. Chữ Quốc-Ngữ dễ học nên phổ biến sâu rộng vì thế sự thất học giảm so với chữ Nôm và chữ Hán. Âu đó cũng là cái may cái phúc của nước ta, tại Á-Châu duy-nhất Việt-Nam dùng mẫu tự Latin nên việc học các ngoại ngữ không là trở ngại lớn. Con học và viết chữ Việt thì con sẽ thưởng-thức nhiều áng văn, thơ hay của một dòng văn-học có đời sống dài trên hàng ngàn năm.

*Văn chương chữ Hán có: Bình Ngô đại-cáo, Gia-huấn ca của Nguyễn-Trãi, Hịch tướng-sĩ của Trần-hưng-Đạo….

* Văn chương chữ Nôm có: Tao-Đàn nhị thập Bát-Tú thuộc triều vua Lê thánh Tôn, các chuyện vô danh như Trinh Thử, Nhị độ Mai, Phan Trần, Cung oán ngâm khúc của Ôn như Hầu Nguyễn gia-Thiều, Chinh phụ ngâm với Đoàn thị-Điểm, và áng văn hay nhất mà Phạm-Quỳnh đã khẳng định: “ Truyện Kiều còn tiếng nước ta còn” của đại văn hào Nguyễn-Du. Vì văn chương truyện Kiều qúa hay nên một số tác giả đã dịch ra các ngoại ngữ khác nhưng chỉ dịch được nghĩa của cốt chuyện chứ không làm cho ta thấy cái hay của ngôn-ngữ, cái kỳ-diệu của văn-chương Việt. Các tác-giả Nguyễn công-Trứ, Cao bá-Quát, Nguyễn-Khuyến, Chu mạnh-Trinh, Trần tế-Xương, Tản-Đà….đã đóng góp thật nhiều cho văn học.

* Văn chương chữ quốc ngữ: Chữ quốc-ngữ như đã nói rất dễ học, giản-dị nên tiến triển rất mau, chỉ vài chục năm mà chúng ta đã có rất nhiều học-giả, thi-sĩ, văn-sĩ, nhạc-sĩ, biết bao tác-phẩm để đời, một nền văn chương dồi-dào, đa-dạng

Kể tượng-trưng về thi ca mới có: Thế-Lữ, Xuân-Diệu, Hàn mạc-Tử, Thái-Can, Huy-Cận, Vũ hoàng-Chương, Đinh-Hùng, Hoàng-Cầm v..v..

Về tiểu-thuyết có nhóm Tự-Lực và tới nay còn biết bao các văn-sĩ không kể hết.

Nền nhạc Việt có phần cổ nhạc gồm: Cải-lương, hát-bội. Tân nhạc có những tác giả nổi tiếng như Văn-Cao, Phạm-Duy, Dương-thiệu-Tước, Phạm Đình-Chương và còn nhiều nhiều nữa…

Thiệt thòi lớn khi không sử dụng được tiếng Mẹ để thưởng thức một nền văn hóa với muôn màu muôn sắc. Một điều đáng quan tâm nữa là tự-ái dân-tộc, nói tóm lại nếu con biết nghe lời học hỏi thì mẹ cam đoan với con là chỉ có lợi chứ không có hại. Học và hiểu văn-hóa Việt-Nam đồng thời phát triển khả-năng của mình trong môi trường khoa-học của một nước tân-tiến nhất, hai nền khoa-học và văn-hóa Đông-Tây bổ xung sẽ làm con có một tâm hồn phong-phú.

Việt thân mến, người xưa thường nói rằng: “ con hư tại mẹ, cháu hư tại bà” vì mẹ và bà là những người nuôi nấng và gần gũi con khi còn trứng nước. Câu “ Dạy con từ thuở còn thơ” những điều dạy-dỗ, uốn nắn thường ăn sâu vào tâm-thức một cách dễ dàng. Tâm hồn trẻ thơ như một trang giấy trắng nếu được vẽ hình ảnh đẹp thì cũng được giữ mãi, hiểu được trách nhiệm đó mẹ cố gắng dạy con trước hết về ngôn-ngữ sau là lối sống và cất giữ phong-tục tập quán hay để khi người ngoại quốc nhìn vào họ thấy rõ nét đặc thù của từng dân tộc. Chúng ta sống ở nước người phải hoà-đồng nhưng không mất bản-sắc Việt-Nam mới đáng qúi.

Nhà văn Nguyễn bá-Học đã nói một câu nay trở thành danh ngôn “Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông”.

Cám ơn các con đã nghe lời mẹ nên ngoài việc học vất vả lo cho tương lai còn cố học nói và viết tiếng Việt, các con yên trí sự cố-gắng của các con sẽ được đền bù bằng sự hiểu biết rộng.

Quan tâm đến nước nhà, hãnh-diện về quê-hương, Tổ-quốc, hãy nhìn lại nước ta đang bị bọn Cộng-Sản vô-thần thao-túng, chúng chủ trương ngu dân cho dễ trị, bần cùng hóa toàn dân cho dễ sai khiến. Những người lãnh đạo đất nước chỉ vì quyền lợi của đảng và cá nhân nên ngày nay chúng đã cắt đất, nhường phần biển cho kẻ thù Trung-cộng để được yên thân nắm quyền cưỡi đầu cưỡi cổ dân mình.

Mẹ đã về lại quê-hương để nhìn thấy tận mắt cuộc sống của người dân thật tội nghiệp: Nghèo nàn, tụt-hậu sau gần 30 năm gọi là hòa-bình, độc-lập và thống-nhất.

Cộng-Sản cai trị dân bằng hộ khẩu, tù đầy và bắt-bớ, lâu ngày nên người dân gần như chấp nhận không còn trí phấn đấu cố sống cho yên thân, tội lắm.

Việc làm của Cộng-sản là phản quốc, hại dân, một số người yêu nước không sợ bạo quyền đã đứng lên chống đối thì tù đầy, bắt bớ. Không có tự-do ngôn-luận nên người dân bị bưng bít do đó không biết những sự kiện gì đã xẩy ra để chống đối hay hưởng ứng. Bằng chứng nhà cầm quyền đã ký hiệp-ước dâng đất và biển cho Trung-cộng từ năm 1999-2001. Nay họ đã thực hiện cắm cột mốc tại biên giới mà người dân nào có hay?

Đất đai là của Tổ-Tiên, cha ông ta dầy công tranh-đấu, gìn giữ bằng máu-xương để lại cho toàn dân nay những người Cộng-sản chỉ cướp quyền lãnh đạo trong một thời gian không được phép đem đất nước dâng hiến cho ngoại lai. Tội của đám lãnh-đạo thật tày trời: Bán nước, hại dân, phản quốc.

Chúng ta những người dân Việt cả trong lẫn ngoài nước phải đứng lên vạch trần mặt nạ giả nhân giả nghĩa mà chúng thường rêu rao là những người yêu nước : đánh Tây, đánh Mỹ để có độc lập, tự-do hạnh-phúc cho dân. Nay thì độc-lập, tự-do, hạnh-phúc ở đâu? Toàn dân đồng lòng trừng trị bọn tôi đòi tay sai ngoại bang, những kẻ phản-quốc, bán nước hại dân phải đền tội!.

Những bậc thức giả trước là đảng viên nay đã trả lại thẻ đảng như Đại-tá Phạm quế-Dương, nhà nghiên cứu học thuyết Mác-Lê Hoàng minh-Chính, Hà sĩ-Phu, tướng Trần-Độ, tiến-sĩ địa chất Nguyễn thanh-Giang, Luật-sư Lê trí-Quang, Bác-sĩ Phạm hồng-Sơn, nhà báo Nguyễn vũ-Bình, Hoàng-Tiến, nhà văn Bùi minh-Quốc, nhà nghiên cứu Hán Nôm Trần Khuê v..v.. đã bầy tỏ nỗi phẫn uất trước nạn dâng đất, tham-nhũng, trình bày và phổ biến tư tưởng tự-do, dân-chủ đều bị bắt bớ tù đày.

Con thân mến, tuổi còn trẻ, trí còn cao, hiểu biết rành rẽ về hiện tình nước nhà, mong các con ý thức được việc phải làm cho khỏi tủi hổ, con phải nhớ tên con là Việt, Việt là Việt-Nam đấy con, không thể tách rời hay quên lãng được.

Một vài điều nhắc nhở với con nhân ngày sinh nhật, hẹn lại thư sau.

Thân aí;
Mẹ Bùi Mỹ Dương
2004
http://khaiphong.org/showthread.php

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

Thư Gửi Con Trai Út

Hoàng-Việt thân mến, hôm nay mẹ lại gửi thư cho con, Việt ơi cứ mỗi lần sinh-nhật của con là mẹ lại viết thư vì ở xứ Mỹ này thì giờ qúa ít ỏi, mẹ con mìmh không có nhiều thì giờ cho nhau.

Thư Gửi Con Trai Út
Bùi Mỹ Dương


Hoàng-Việt thân mến, hôm nay mẹ lại gửi thư cho con, Việt ơi cứ mỗi lần sinh-nhật của con là mẹ lại viết thư vì ở xứ Mỹ này thì giờ qúa ít ỏi, mẹ con mìmh không có nhiều thì giờ cho nhau.

Hoàng-Việt thân cách đây 34 năm khi bố mẹ dắt díu đàn con chạy khỏi Việt-Nam để thoát nanh-vuốt của bọn Cộng-Sản vô-thần, gia-đình ta may-mắn bình-an đến được bến bờ Tự-Do. Vui mừng vì tránh khỏi hiểm-họa Cộng-Sản, nhưng lo các con quên nguồn gốc và ngôn ngữ mẹ đẻ. Con ơi thật là đau buồn khi con là người Việt mà không thể nói và viết được tiếng Việt.

Trong bài tình ca, nhạc-sĩ Phạm-Duy đã nhấn mạnh:

“ Tôi yêu tiếng nước tôi, từ khi mới ra đời…
Tiếng mẹ ru từ lúc nằm nôi, thoắt ngàn năm thành tiếng lòng tôi …”

Con ơi tiếng Việt, mẹ ru con khi con còn trứng nước mà con còn quên thì gia-đình, Tổ-quốc còn mong đợi gì nơi con? Vì thế mẹ đã cố-gắng dậy các con nói và viết thông thạo ngôn ngữ Việt-Nam là mong con luôn nhớ về quê Cha đất Tổ. Dù con có là công-dân của quốc gia đang cư ngụ nhưng Tổ-Tiên con vẫn là người Việt-Nam nên con vẫn có bổn-phận với quê-hương Việt-Nam.

Có biết đọc và viết được tiếng Việt mới biết sử nước mình để thấy hãnh-diện về những anh-hùng dân-tộc đã dựng nước và giữ nước như thế nào? Chúng ta thấy phải yêu nước và gìn-giữ nếu như có kẻ nào làm hại nước nhà. Nước ta nhỏ bé nên chịu nhiều can qua với 1000 năm bị đô hộ bởi giặc Tầu, rồi 100 năm giặc Tây cai trị nhưng với lòng yêu nước dân ta đã phải chiến đấu rất cam khổ năm này qua năm khác mới dành được độc-lập và toàn vẹn lãnh thổ.

Mô tả nước Việt-Nam là một giải giang-sơn gấm-vóc trải dài từ Ải Nam-Quan đến mũi Cà-Mâu, bờ biển như hình chữ S, miền bắc giáp giới với Trung-Hoa, kẻ thù truyền-kiếp luôn có mộng thôn tính nước ta. Phía tây và nam là nước Lào và Cao-Miên đồng thời được bao bọc bởi rặng núi Trường-Sơn hiểm-trở, phía đông là biển Thái-Bình rộng lớn. Địa-thế thật đẹp nên bị dòm ngó vì có gía-trị chiến lược.

Con ơi vì vận nước mà chúng ta đã phải tản mát khắp năm châu bốn bể nhưng với lòng yêu quê hương chúng ta vẫn có thể làm nhiều điều có ích cho Tổ-Quốc. Như dân tộc Do-Thái ở khắp nơi trên thế-giới, họ vẫn giúp nước bằng cả nhân-lực và tài-lực để nước Do-Thái tồn tại và hùng-mạnh. Người bản-xứ có học khuyên mẹ cố-gắng dạy các con ngôn-ngữ và phong-tục tốt, vì có thêm một ngôn-ngữ là thêm được một người và tập-quán hay sẽ giúp ta tránh khỏi những thói-hư, tật-xấu.

Sang đây lúc chưa tròn một tuổi, nên việc dạy con vất vả hơn các anh chị, nào dạy nói, dạy viết, giảng nghĩa thơ văn hay bản nhạc để con yêu thích, nào dạy cách ăn uống, nấu món ăn của quê-hương vì những thứ đó cũng biểu lộ phần nào nét văn-hóa dân-tộc. Để yêu Tổ-Quốc hơn nên vào những ngày hè rảnh rỗi mẹ thường kể cho các con nghe về lịch-sử vì sử nước nhà oai-hùng lắm. Mỗi lần dở lại những trang sử oai-hùng mà Tổ-Tiên ta đã trải bao xương-máu gìn giữ, người đọc như có một dòng huyết quản làm phấn kích tâm hồn thấy hãnh-diện và cảm ơn tiền nhân.

Một ngàn năm Bắc thuộc, một trăm năm Tây thuộc nhưng người dân Việt không hề chịu khuất-phục mà luôn có những cuộc nổi dạy dành lại quyền độc-lập. Tuy thời gian không được lâu nhưng cũng chứng tỏ chí khí bất-khuất của người Việt-Nam.

Mẹ nhắc sơ qua vài nét về những anh-hùng liệt-nữ đã làm rạng-rỡ trang sử Việt, con cháu tự hào và hãnh-diện biết bao?

* Hai bà Trưng đánh đuổi giặc Đông-Hán và làm vua được 3 năm.

* Nhụy-Kiều tướng quân tức Triệu thị Trinh hay bà Triệu với lời đanh thép: “ Tôi muốn cưỡi cơn gío mạnh, đạp luồng sóng dữ, chém cá tràng kình ở bể đông, quét sạch cõi-bờ, để cứu dân ra khỏi nơi đắm đuối, chứ không thèm bắt chước người đời còng lưng làm tì-thiếp người ta”

* Ngô vương Quyền mở đầu nền tự chủ với chiến thắng dùng cọc nhọn phá tan quân Nam Hán tại sông Bạch-Đằng.

* Võ tướng Lý-thường-Kiệt đánh Tống, bình Chiêm và còn có mộng lấy hai châu Khâm và Liêm.

* Đức Trần-Hưng-Đạo đã khẳng-khái xin vua chém đầu nếu muốn hàng giặc và đã ba lần phá quân Nguyên.

* Hội nghị Diên-Hồng toàn dân bầy tỏ lòng quyết chiến với giặc xâm lăng để bảo vệ đất nước.

* Tướng Trần-bình-Trọng bị giặc bắt và dụ hàng, ông đã hùng hồn quát:

“Ta thà làm qủy nước Nam còn hơn làm vương đất Bắc”.

*Trần quốc-Toản vì tuổi còn nhỏ không được bàn việc nước, lòng uất ức trong tay bóp nát quả cam lúc nào không hay và sau đó ông đã lập đạo quân với khẩu hiệu: “ Phá cường địch báo hoàng ân”.

* Phạm ngũ-Lão vì oán thù giặc Nguyên mà giáo đâm không đau về sau là một tướng giỏi của đức Trần-hưng-Đạo.

* Huyền-Trân công-chúa tuy là gái cũng hy-sinh dẹp bỏ tình riêng để cho đất nước thêm hai châu Ô và châu Ri mở rộng bờ cõi về phía nam.

* Người anh hùng áo vải đất Lam-Sơn Lê-Lợi cùng toàn dân nằm gai, nếm mật trong 10 năm chống nhau với giặc Minh, giành lại độc-lập.

* Anh-hùng Lê-Lai liều mình cho giặc bắt để cứu vua cứu nước.

* Nguyễn-phi-Khanh bị giặc bắt, Nguyễn-Trãi theo cha tới ải Nam-Quan không chịu trở về, ông khuyên:

“ Con phải trở về mà lo trả thù cho cha, chứ khóc lóc mà làm gì?” về sau là đại công-thần giúp vua Lê-Lợi bày mưu kế thắng giặc Minh và cùng vua lo trị quốc.

* Vua Lê thánh-Tôn ngài bảo với triều thần:

“ Ta phải giữ gìn cho cẩn thận, đừng để cho ai lấy mất một phân núi, một tấc sông của vua Thái-Tổ để lại” vua Lê thánh Tôn là một đấng minh-quân, văn-trị, võ-trị ở nước Nam không có đời nào thịnh-trị bằng thời Hồng-Đức.

*Vua Quang-Trung với tài dùng binh tốc chiến tốc thắng chỉ 5 ngày phá tan 20 vạn quân Thanh.

* Tổng-Đốc Hoàng-Diệu chết theo thành.

* Nguyễn tri-Phương xé bông băng chịu chết không hàng giặc .

* Vua Hàm-Nghi, vua Thành-Thái, vua Duy-Tân chống Pháp đã bị đày ra khỏi Việt-Nam.

* Đảng trưởng Nguyễn-thái-Học và 13 liệt-sĩ lên đoạn đầu-đài tại Yên-Bái với câu nói bất hủ: “ Không thành công thì thành nhân”.

* Nguyễn trung-Trực đốt tàu giặc Pháp tại bến Nhật-Tảo, chiến-sĩ Phạm-hồng-Thái với tiếng bom Sa-Điện, Đề-Thám anh hùng Yên-Thế đã làm cho Pháp thất điên bát đảo. Các cụ Phan bội-Châu, Phan chu-Trinh bôn ba hải-ngoại tìm kế-sách chống giặc và phát triển nước nhà.

Con ơi với những trang lịch-sử oai-hùng như thế làm sao chúng ta quên được, các con phải học để hãnh diện về nguồn-gốc Tổ-Tiên nước Việt mình. Biết chữ Việt thì mới thấy được cái hay cái đẹp và tự-hào về dòng tộc, không vọng ngoại nhận xằng nhận bậy.

Nước Việt với hơn 4000 ngàn năm Văn-Hiến tuy chịu ảnh-hưởng của Trung-Hoa nhưng Tổ-Tiên có tinh thần độc-lập đã tạo ra một thứ chữ là chữ Nôm ( dùng chữ Hán ghép âm và nghiã) nên chúng ta có hai loại văn chương : Chữ Hán và chữ Nôm. Ảnh hưởng của Tây-phương Tổ-Tiên ta cũng dùng mẫu tự Latin tạo thành chữ Quốc-Ngữ. Vậy nên chúng ta có một nền văn chương rất phong-phú. Cổ-điển có chữ Hán, chữ Nôm và hiện-đại có chữ Quốc-Ngữ là chữ Việt bây giờ. Chữ Quốc-Ngữ dễ học nên phổ biến sâu rộng vì thế sự thất học giảm so với chữ Nôm và chữ Hán. Âu đó cũng là cái may cái phúc của nước ta, tại Á-Châu duy-nhất Việt-Nam dùng mẫu tự Latin nên việc học các ngoại ngữ không là trở ngại lớn. Con học và viết chữ Việt thì con sẽ thưởng-thức nhiều áng văn, thơ hay của một dòng văn-học có đời sống dài trên hàng ngàn năm.

*Văn chương chữ Hán có: Bình Ngô đại-cáo, Gia-huấn ca của Nguyễn-Trãi, Hịch tướng-sĩ của Trần-hưng-Đạo….

* Văn chương chữ Nôm có: Tao-Đàn nhị thập Bát-Tú thuộc triều vua Lê thánh Tôn, các chuyện vô danh như Trinh Thử, Nhị độ Mai, Phan Trần, Cung oán ngâm khúc của Ôn như Hầu Nguyễn gia-Thiều, Chinh phụ ngâm với Đoàn thị-Điểm, và áng văn hay nhất mà Phạm-Quỳnh đã khẳng định: “ Truyện Kiều còn tiếng nước ta còn” của đại văn hào Nguyễn-Du. Vì văn chương truyện Kiều qúa hay nên một số tác giả đã dịch ra các ngoại ngữ khác nhưng chỉ dịch được nghĩa của cốt chuyện chứ không làm cho ta thấy cái hay của ngôn-ngữ, cái kỳ-diệu của văn-chương Việt. Các tác-giả Nguyễn công-Trứ, Cao bá-Quát, Nguyễn-Khuyến, Chu mạnh-Trinh, Trần tế-Xương, Tản-Đà….đã đóng góp thật nhiều cho văn học.

* Văn chương chữ quốc ngữ: Chữ quốc-ngữ như đã nói rất dễ học, giản-dị nên tiến triển rất mau, chỉ vài chục năm mà chúng ta đã có rất nhiều học-giả, thi-sĩ, văn-sĩ, nhạc-sĩ, biết bao tác-phẩm để đời, một nền văn chương dồi-dào, đa-dạng

Kể tượng-trưng về thi ca mới có: Thế-Lữ, Xuân-Diệu, Hàn mạc-Tử, Thái-Can, Huy-Cận, Vũ hoàng-Chương, Đinh-Hùng, Hoàng-Cầm v..v..

Về tiểu-thuyết có nhóm Tự-Lực và tới nay còn biết bao các văn-sĩ không kể hết.

Nền nhạc Việt có phần cổ nhạc gồm: Cải-lương, hát-bội. Tân nhạc có những tác giả nổi tiếng như Văn-Cao, Phạm-Duy, Dương-thiệu-Tước, Phạm Đình-Chương và còn nhiều nhiều nữa…

Thiệt thòi lớn khi không sử dụng được tiếng Mẹ để thưởng thức một nền văn hóa với muôn màu muôn sắc. Một điều đáng quan tâm nữa là tự-ái dân-tộc, nói tóm lại nếu con biết nghe lời học hỏi thì mẹ cam đoan với con là chỉ có lợi chứ không có hại. Học và hiểu văn-hóa Việt-Nam đồng thời phát triển khả-năng của mình trong môi trường khoa-học của một nước tân-tiến nhất, hai nền khoa-học và văn-hóa Đông-Tây bổ xung sẽ làm con có một tâm hồn phong-phú.

Việt thân mến, người xưa thường nói rằng: “ con hư tại mẹ, cháu hư tại bà” vì mẹ và bà là những người nuôi nấng và gần gũi con khi còn trứng nước. Câu “ Dạy con từ thuở còn thơ” những điều dạy-dỗ, uốn nắn thường ăn sâu vào tâm-thức một cách dễ dàng. Tâm hồn trẻ thơ như một trang giấy trắng nếu được vẽ hình ảnh đẹp thì cũng được giữ mãi, hiểu được trách nhiệm đó mẹ cố gắng dạy con trước hết về ngôn-ngữ sau là lối sống và cất giữ phong-tục tập quán hay để khi người ngoại quốc nhìn vào họ thấy rõ nét đặc thù của từng dân tộc. Chúng ta sống ở nước người phải hoà-đồng nhưng không mất bản-sắc Việt-Nam mới đáng qúi.

Nhà văn Nguyễn bá-Học đã nói một câu nay trở thành danh ngôn “Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông”.

Cám ơn các con đã nghe lời mẹ nên ngoài việc học vất vả lo cho tương lai còn cố học nói và viết tiếng Việt, các con yên trí sự cố-gắng của các con sẽ được đền bù bằng sự hiểu biết rộng.

Quan tâm đến nước nhà, hãnh-diện về quê-hương, Tổ-quốc, hãy nhìn lại nước ta đang bị bọn Cộng-Sản vô-thần thao-túng, chúng chủ trương ngu dân cho dễ trị, bần cùng hóa toàn dân cho dễ sai khiến. Những người lãnh đạo đất nước chỉ vì quyền lợi của đảng và cá nhân nên ngày nay chúng đã cắt đất, nhường phần biển cho kẻ thù Trung-cộng để được yên thân nắm quyền cưỡi đầu cưỡi cổ dân mình.

Mẹ đã về lại quê-hương để nhìn thấy tận mắt cuộc sống của người dân thật tội nghiệp: Nghèo nàn, tụt-hậu sau gần 30 năm gọi là hòa-bình, độc-lập và thống-nhất.

Cộng-Sản cai trị dân bằng hộ khẩu, tù đầy và bắt-bớ, lâu ngày nên người dân gần như chấp nhận không còn trí phấn đấu cố sống cho yên thân, tội lắm.

Việc làm của Cộng-sản là phản quốc, hại dân, một số người yêu nước không sợ bạo quyền đã đứng lên chống đối thì tù đầy, bắt bớ. Không có tự-do ngôn-luận nên người dân bị bưng bít do đó không biết những sự kiện gì đã xẩy ra để chống đối hay hưởng ứng. Bằng chứng nhà cầm quyền đã ký hiệp-ước dâng đất và biển cho Trung-cộng từ năm 1999-2001. Nay họ đã thực hiện cắm cột mốc tại biên giới mà người dân nào có hay?

Đất đai là của Tổ-Tiên, cha ông ta dầy công tranh-đấu, gìn giữ bằng máu-xương để lại cho toàn dân nay những người Cộng-sản chỉ cướp quyền lãnh đạo trong một thời gian không được phép đem đất nước dâng hiến cho ngoại lai. Tội của đám lãnh-đạo thật tày trời: Bán nước, hại dân, phản quốc.

Chúng ta những người dân Việt cả trong lẫn ngoài nước phải đứng lên vạch trần mặt nạ giả nhân giả nghĩa mà chúng thường rêu rao là những người yêu nước : đánh Tây, đánh Mỹ để có độc lập, tự-do hạnh-phúc cho dân. Nay thì độc-lập, tự-do, hạnh-phúc ở đâu? Toàn dân đồng lòng trừng trị bọn tôi đòi tay sai ngoại bang, những kẻ phản-quốc, bán nước hại dân phải đền tội!.

Những bậc thức giả trước là đảng viên nay đã trả lại thẻ đảng như Đại-tá Phạm quế-Dương, nhà nghiên cứu học thuyết Mác-Lê Hoàng minh-Chính, Hà sĩ-Phu, tướng Trần-Độ, tiến-sĩ địa chất Nguyễn thanh-Giang, Luật-sư Lê trí-Quang, Bác-sĩ Phạm hồng-Sơn, nhà báo Nguyễn vũ-Bình, Hoàng-Tiến, nhà văn Bùi minh-Quốc, nhà nghiên cứu Hán Nôm Trần Khuê v..v.. đã bầy tỏ nỗi phẫn uất trước nạn dâng đất, tham-nhũng, trình bày và phổ biến tư tưởng tự-do, dân-chủ đều bị bắt bớ tù đày.

Con thân mến, tuổi còn trẻ, trí còn cao, hiểu biết rành rẽ về hiện tình nước nhà, mong các con ý thức được việc phải làm cho khỏi tủi hổ, con phải nhớ tên con là Việt, Việt là Việt-Nam đấy con, không thể tách rời hay quên lãng được.

Một vài điều nhắc nhở với con nhân ngày sinh nhật, hẹn lại thư sau.

Thân aí;
Mẹ Bùi Mỹ Dương
2004
http://khaiphong.org/showthread.php

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm