Hãng
tin Anh Reuters ngày 06/10/2023 loan tin là các quan chức Việt Nam và
Trung Quốc đang chuẩn bị cho chuyến thăm của chủ tịch Tập Cận Bình tới
Hà Nội có thể vào cuối tháng 10 hoặc đầu tháng 11.
Cho tới
nay, đã đầu tháng 11, cả Hà Nội và Bắc Kinh đều không có thông báo gì về
chuyến đi này. Nhưng nếu có diễn ra thì đây sẽ là chuyến thăm cấp nhà
nước đầu tiên của ông Tập Cận Bình đến Việt Nam kể từ năm 2017. Chuyến
đi này cũng sẽ diễn ra đúng vào dịp kỷ niệm 15 năm quan hệ đối tác chiến
lược toàn diện Trung Quốc-Việt Nam.
Việc chủ tịch Trung Quốc chấp
nhận đi thăm Việt Nam phải chăng cho thấy Bắc Kinh đã không có phản ứng
gay gắt về việc Việt Nam nâng cấp quan hệ với Mỹ lên thành đối tác
chiến lược toàn diện nhân chuyến thăm Hà Nội vào tháng 9 của tổng thống
Mỹ Joe Biden?
Trả lời phỏng vấn RFI Việt ngữ ngày 25/10/2023, nhà nghiên cứu Vũ Xuân Khang, Đại học Boston, Hoa Kỳ, nhận định:
“Đúng
vậy. Nguyên nhân chính Bắc Kinh không có phản ứng gay gắt về việc Việt
Nam nâng cấp quan hệ với Mỹ lên đối tác chiến lược toàn diện là do các
nỗ lực ngoại giao của Việt Nam để điều hòa quan hệ với Trung Quốc, ít
nhất là từ tháng 6 cho đến nay. Thủ tướng Phạm Minh Chính đã đến thăm
Trung Quốc vào cuối tháng 6 khi tàu sân bay Ronald Reagan ghé thăm Đà
Nẵng. Ông Chính cũng có chuyến thăm Trung Quốc lần hai vào tháng 9 tại
Nam Ninh chỉ vài ngày sau khi tổng thống Joe Biden thăm Hà Nội. Chủ tịch
nước Võ Văn Thưởng mới đây cũng đã đến Bắc Kinh và hội kiến chủ tịch
Tập Cận Bình.
Cả ba chuyến viếng thăm trên đều thể hiện
một thông điệp chính của Việt Nam là Hà Nội mong muốn hai nước tiếp tục
duy trì quan hệ ngoại giao nồng ấm và Việt Nam không có ý định ngả theo
Mỹ để chống Trung Quốc. Nếu chủ tịch Tập Cận Bình đến thăm Việt Nam, đây
sẽ là một chỉ dấu rất lớn là các nỗ lực trấn an Trung Quốc của Việt Nam
đã thành công. Đây cũng sẽ là chuyến đi đáp lễ 3 chuyến đi của lãnh đạo
Việt Nam, đặc biệt là chuyến đi của tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng vào
tháng 10, tháng 11/2022.”
Nhà phân tích Sebastian Strangio của trang mạng The Diplomat ( Nhật Bản ) cũng có cùng nhận định:
“Thật
khó để tưởng tượng rằng Việt Nam đã không báo trước cho Bắc Kinh về
việc nâng cấp quan hệ với Mỹ và trấn an họ rằng hành động này không nhắm
vào Trung Quốc. Tổng thống Biden cũng đã nhấn mạnh chuyến thăm Việt Nam
của ông là nhằm mục đích xây dựng các mối quan hệ của Hoa Kỳ trên khắp
châu Á, chứ không phải để kiềm chế Trung Quốc.
Nhưng sau
khi Việt Nam nâng cấp quan hệ với Hoa Kỳ lên thành “đối tác chiến lược
toàn diện”, đặt Hoa Kỳ ngang hàng với Trung Quốc và Nga, Trung Quốc có
thể cảm thấy cần phải đòi Việt Nam chấp nhận một bản “nâng cấp” mới
trong quan hệ song phương.”
Theo hãng tin Reuters, trước
chuyến viếng thăm của ông Tập Cận Bình, Hà Nội và Bắc Kinh đang thảo
luận về việc có thể đưa cụm từ “cộng đồng chung vận mệnh” vào tuyên bố chung để mô tả mối quan hệ song phương.
Cụm từ “cộng đồng chung vận mệnh” đã trở nên “thịnh hành” sau
khi ông Tập lên nắm quyền vào năm 2012, thể hiện mức độ quan hệ song
phương cao nhất đối với chính quyền Tập Cận Bình. Trung Quốc đã thiết
lập “cộng đồng chung vận mệnh” với Lào vào năm 2017 và Cam Bốt
vào năm 2018, sau đó là với Miến Điện trong chuyến thăm cấp nhà nước của
ông Tập Cận Bình đến nước này vào tháng 1/2020.
Mặc dù Bắc Kinh rõ ràng muốn Việt Nam gia nhập nhóm các quốc gia “có chung vận mệnh”
với Trung Quốc, hai nguồn tin nói với Reuters rằng các quan chức Việt
Nam thận trọng về việc thêm cụm từ đó vào tuyên bố chung. Trung Quốc
được cho là đã từng tỏ ý muốn tuyên bố một cộng đồng chung vận mệnh với
Việt Nam trong chuyến thăm cấp nhà nước của ông Tập Cận Bình vào năm
2017, nhưng Hà Nội lúc đó đã bác bỏ.
Trả lời phỏng vấn RFI Việt ngữ, nhà nghiên cứu Vũ Xuân Khang cho rằng dù không muốn “cộng đồng chung vận mệnh” với Trung Quốc, thật ra Việt Nam cũng khó mà thoát khỏi vòng ảnh hưởng của Bắc Kinh:
“Theo
chính sách ngoại giao của Trung Quốc, cụm từ "cộng đồng chung vận mệnh"
là dành cho những nước mà Trung Quốc coi là những đối tác quan trọng.
Việc Việt Nam có đưa cụm từ "cộng đồng chung vận mệnh" vào tuyên bố
chung hay không thật ra cũng không quá quan trọng. Về bản chất, Việt Nam
cũng không có nhiều lựa chọn trong quan hệ với Trung Quốc, khi Trung
Quốc đã cho Việt Nam thấy rằng các nỗ lực thoát Trung trong quá khứ của
Việt Nam đã thất bại, nhất là sau khi Việt Nam phải đồng ý bình thường
hóa quan hệ với Trung Quốc trên thế yếu vào năm 1991, sau khi đồng minh
Liên Xô đã không còn khả năng giúp Việt Nam thoát Trung như giai đoạn từ
1978 đến 1988.
Trung Quốc muốn một Việt Nam trung lập
nằm trong ảnh hưởng của Trung Quốc. Do vậy, nếu Việt Nam có thể đảm bảo
với Trung Quốc rằng Việt Nam không có ý định chống Trung Quốc, Trung
Quốc cũng không cần phải ép Việt Nam. Nếu Việt Nam chấp nhận đưa cụm từ
“cộng đồng chung vận mệnh” vào tuyên bố chung thì có thể hiểu Hà Nội
muốn thể hiện với Trung Quốc rằng quan hệ hai nước vẫn đang phát triển
tốt đẹp và là kết quả của các chuyến thăm cấp cao giữa hai nước từ tháng
6 đến nay, và cũng nhằm để cân bằng bước “nhảy cóc” từ đối tác toàn
diện lên đối tác chiến lược toàn diện với Mỹ vào tháng 9 vừa qua.”
Tuy
nhiên, Trung Quốc vẫn muốn cho Việt Nam thấy tính chất đặc biệt trong
quan hệ giữa hai nước. Theo Tân Hoa Xã, trong cuộc gặp với chủ tịch nước
Võ Văn Thưởng ở Bắc Kinh ngày 20/10 nhân diễn đàn “Vành đai và Con
đường”, ông Tập Cận Bình kêu gọi Việt Nam “đừng quên cội nguồn của tình hữu nghị” giữa hai quốc gia Cộng sản này.
Về
phần mình, trong cuộc hội kiến với Thái Kỳ, Chánh Văn phòng Trung ương
Đảng Cộng sản Trung Quốc, ông Võ Văn Thưởng cũng nhìn nhận Việt Nam và
Trung Quốc là hai nước “tương đồng về thể chế chính trị, con đường phát triển và mục tiêu xây dựng chủ nghĩa xã hội”. Ông khẳng định: “
Việt Nam coi trọng việc củng cố và phát triển quan hệ Đối tác hợp tác
chiến lược toàn diện với Trung Quốc, coi đây là lựa chọn chiến lược và
ưu tiên hàng đầu trong đường lối đối ngoại độc lập, tự chủ, đa phương
hóa, đa dạng hóa của Việt Nam”.
Trong bài viết đăng trên
trang web của Viện nghiên cứu Đông Nam Á Yusof Ishak ( ISEAS – Yusof
Ishak Institute ), một nhà nghiên cứu của Viện này, Lye Liang Fook, nhấn
mạnh đến quan hệ giữa hai đảng Cộng sản Trung Quốc và Việt Nam:
“Việt
Nam dường như đang xích lại gần hơn với Hoa Kỳ với việc nâng cấp quan
hệ gần đây lên thành quan hệ đối tác chiến lược toàn diện. Tuy nhiên,
không nên đánh giá quá cao diễn biến này, vì quan hệ Việt Nam - Trung
Quốc, đặc biệt là quan hệ giữa hai đảng, vẫn bền chặt. ( … ). Trung
Quốc và Việt Nam đều có lợi ích trong việc đảm bảo cho các đảng cộng sản
cầm quyền của họ duy trì sự thống trị.”
Lye Liang Fook nhắc lại: “Vào
thời điểm quan hệ song phương xuống thấp, Hà Nội và Bắc Kinh đã dựa vào
mối quan hệ giữa hai đảng để kiểm soát những bất đồng và đưa quan hệ
trở lại đúng hướng. Sau những đụng độ căng thẳng trong sự cố giàn khoan
Hải Dương 981 năm 2014, tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đã cử đặc phái viên
Lê Hồng Anh, Ủy viên Bộ Chính trị, tới Bắc Kinh vào tháng 8/2014 để hàn
gắn quan hệ. Đổi lại, Tập Cận Bình đã cử ông Du Chánh Thanh (Yu
Zhengsheng) đến thăm Việt Nam vào tháng 12/2014. Việc Du Chánh Thanh là
nhân vật đứng hàng thứ tư trong Đảng cộng sản Trung Quốc cho thấy quan
hệ Việt-Trung đã bắt đầu được cải thiện trở lại.”
Lye Liang Fook cũng ghi nhận: “Các
cuộc trao đổi cấp cao thường xuyên giữa Đảng cộng sản Trung Quốc và
Đảng cộng sản Việt Nam có mức độ tương tác cao hơn so với các trao đổi
cấp chính phủ giữa hai nước. Kể từ khi Tập Cận Bình trở thành tổng bí
thư Đảng cộng sản Trung Quốc vào năm 2012, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng
đã có ba chuyến thăm Trung Quốc ( 04/2015, 01/2017 và 10/2022 )”.
Chuyến
thăm tháng 10/2022 nổi bật vì chuyến thăm này nhằm thực hiện lời hứa
của Nguyễn Phú Trọng với Tập Cận Bình là sẽ thực hiện chuyến công du
ngoại quốc đầu tiên tới Trung Quốc sau khi tái đắc cử tổng bí thư vào
tháng 1/2021. Về phần mình, sau khi tái đắc cử tổng bí thư, ông Tập Cận
Bình cũng đã chọn Việt Nam là điểm đến đầu tiên qua chuyến thăm vào
tháng 11/2017.
Phải chăng mối quan hệ giữa hai đảng Cộng sản
Việt Nam và Trung Quốc vẫn rất bền chặt và như vậy Việt Nam sẽ phải tiếp
tục xem Trung Quốc là đối tác hàng đầu hơn bất cứ quốc gia nào khác,
cho dù giữa hai nước vẫn thường có căng thẳng do tranh chấp chủ quyền
Biển Đông? Nhà nghiên cứu Vũ Xuân Khang đưa ra một ý kiến khác:
“Quan
hệ giữa hai Đảng không nói hết được tại sao Việt Nam phải xem Trung
Quốc là đối tác hàng đầu. Về bản chất, dù có theo thể chế chính trị nào
đi chăng nữa, Việt Nam vẫn là một nước nhỏ so với Trung Quốc, và đã là
nước nhỏ thì phải chịu sự ảnh hưởng của nước lớn dù muốn hay không.
Các
hoàng đế phong kiến Việt Nam hơn 1000 năm từ sau khi đất nước giành
được độc lập dưới thời Ngô Quyền đều hiểu rõ bài học này, nên cho dù
Việt Nam có đánh thắng Trung Quốc trên chiến trường, thì Việt Nam vẫn
phải cử sứ giả để cầu hòa và chấp nhận tiếp tục làm chư hầu của Trung
Quốc.
Đảng Cộng Sản Việt Nam đã quyết tâm thoát Trung
vào giai đoạn 1978-1991, nhưng cũng như các triều đại phong kiến Việt
Nam, dù thắng trên chiến trường nhưng cũng phải chấp nhận cầu hòa với
Trung Quốc, vì Việt Nam không đủ sức mạnh để đối đầu với Trung Quốc lâu
dài. Do vậy, Việt Nam nên khôn khéo bảo vệ chủ quyền bằng các biện pháp
ngoại giao, do Việt Nam không thể chiến thắng trong một cuộc đua vũ
trang với Trung Quốc. Trung Quốc chỉ ủng hộ chính sách đối ngoại đa
phương của Việt Nam khi Việt Nam khẳng định với Trung Quốc là chính sách
đa phương đó không làm tổn hại tới lợi ích cốt lõi của Trung Quốc. Bất
kể cùng chung ý thức hệ, Trung Quốc giai đoạn 1978-1991 đã cho Việt Nam
thấy rằng chỉ cần Bắc Kinh muốn cô lập Hà Nội, thì Hà Nội cũng không có
cách nào thoát được, kể cả khi Liên Xô đã nỗ lực giúp Việt Nam thoát
Trung.
Nhà phân tích Jeff Zeberlein, nguyên là một sĩ quan hải quân Mỹ, trên trang web của Jamestown Foundation ngày 20/10 đã viết:
“Các
nhà hoạch định chính sách ở Hoa Kỳ hoan nghênh những phát triển ngoại
giao ( trong quan hệ Mỹ-Việt ), nhưng các chuyên gia khu vực cảnh báo
rằng bối cảnh địa lý của Việt Nam ngăn cản việc tăng cường hơn nữa quan
hệ với phương Tây: Trung Quốc và Việt Nam có chung đường biên giới trên
bộ và trên biển, đó là một phần lý do tại sao nền kinh tế Việt Nam phụ
thuộc nhiều vào xuất khẩu của Trung Quốc.
Vì lợi ích
chiến lược của mình, Việt Nam không thể đoạn tuyệt hoàn toàn với Trung
Quốc. Trong khi đó, Hoa Kỳ được coi là một đối tác không đáng tin cậy,
không chỉ vì lý do lịch sử, mà còn do hệ thống chính trị khác nhau giữa
hai nước: Dưới con mắt của giới lãnh đạo cộng sản Việt Nam, các tiến
trình chính trị dân chủ của Hoa Kỳ dẫn đến việc ra những quyết định thất
thường, ngắn hạn.
Nhưng sự cải thiện rõ rệt trong quan
hệ Mỹ-Việt là tích cực cho cả hai nước, ngay cả khi Việt Nam khó có thể
từ bỏ cách tiếp cận hòa giải đối với Bắc Kinh. Chính sách Bốn Không sẽ
được triển khai với cả các đối tác phương Tây và Trung Quốc để mang lại
cho Việt Nam nhiều quyền tự chủ hơn. Các quan chức quốc phòng Hoa Kỳ có
thể thấy thất vọng vì tiến trình hội nhập quân sự chặt chẽ hơn bị đình
trệ khi Việt Nam điều chỉnh quan hệ với phương Tây để xoa dịu Trung
Quốc. Tuy nhiên, việc Việt Nam chuyển sang một chính sách Bốn Không ít
hạn chế hơn là bằng chứng cho thấy cam kết mạnh mẽ hơn của Việt Nam
trong việc đối đầu với hành động mang tính cưỡng ép của Trung Quốc ở
Biển Đông, mặc dù điều đó cũng có thể báo trước nhiều cuộc đụng độ hơn
để bảo vệ các yêu sách biển của Việt Nam.”