Zelensky đi châu Âu : Xin thêm vũ khí, trấn an đồng minh
Về cuộc phản công đang được chờ đợi, Le Figaro nói về « Zelensky kết thúc vòng công du ở Paris », « Les Echos cho rằng « Ukraina đã hoàn tất giai đoạn chuẩn bị », còn Libération nhận thấy « Zelensky và Ukraina đang tung hỏa mù ».Tổng
thống Ukraina đến Paris tìm kiếm sự ủng hộ về ngoại giao và quân sự,
sau Roma và Berlin, với mong muốn các đồng minh đừng kỳ vọng quá nhiều,
và xin cấp chiến đấu cơ.
Zelensky
nhận được viện trợ kỷ lục 2,7 tỉ euro của Đức cùng với giải thưởng
Charlemagne. Riêng quân viện Đức có thể kể : 30 xe tăng Leopard-1, 4 hệ
thống phòng không IRIS-T SLM, thiết giáp cho bộ binh Marder, 5 đại bác
phòng không Gepard và 200 xe quân sự. Pháp hứa trang bị thiết giáp, xe
tăng hạng nhẹ cho nhiều tiểu đoàn Ukraina - chuyến thăm Pháp của
Volodymyr Zelensky không được thông báo trước vì lý do an ninh.
Trong
những lần xuất ngoại hiếm hoi, Zelensky luôn mong có được những thiết
bị quân sự mạnh hơn và hiện đại hơn. Ở Berlin khi được hỏi Ukraina đã
nhận được đủ vũ khí để phản công hay chưa ? Ông trả lời ngắn gọn : « Thêm vài chuyến đi nữa là chúng tôi sẽ có đủ ». Từ nhiều tuần qua, các nhà quan sát vẫn tự hỏi : cuộc phản công sẽ diễn ra như thế nào, ở đâu, và bao giờ mới bắt đầu ?
Bakhmut, những chỉ dấu đầu tiên của cuộc phản công
Những
dấu hiệu mới nhất đến từ Bakhmut. Sau nhiều tháng lui dần cho đến khi
chỉ còn kiểm soát được vài cây số vuông ở phía tây thành phố chỉ còn là
gạch vụn, chỉ trong ba ngày Ukraina đã tái chiếm 17,3 kilomet vuông,
giành lại được 10 vị trí. Hai đại tá Nga là Viatcheslav Makarov và
Evgueni Brovko đã thiệt mạng ở Klishchiivka, cách Bakhmut vài kilomet về
phía nam.
Theo
chuyên gia Úc Mick Ryan, đây chỉ mới là cuộc tấn công ở mức địa phương.
Nhà nghiên cứu Joseph Henrotin cho rằng chiến dịch phản công có thể
diễn ra ở Bakhmut hoặc ở Zaporijia. Những sự kiện trên bầu trời Nga, từ
tấn công của drone vào Kremlin hôm 03/05 đến vụ rơi bốn máy bay và trực
thăng ở Bryansk cũng có thể nằm trong chiến lược giảm áp lực ở tiền
tuyến bằng cách đe dọa tấn công ngay vào lãnh thổ Nga. Kiev đã có được
hỏa tiễn Storm Shadow của Anh có tầm bắn 250 kilomet, xa nhất từ trước
tới nay, có thể đã được dùng để đánh vào Luhansk, trung tâm hậu cần quan
trọng của quân Nga.
Hậu phương và tiền tuyến
Đặc phái viên Libération tại Kiev ghi nhận « Ở hậu phương, những tổ chức phi chính phủ hỗ trợ mọi mặt trận », nhưng tập trung phương tiện cho những chiến binh ở khu vực nóng nhất.
Tối thứ Bảy, mấy chục xe cấp cứu tập trung gần nhà ga Kiev, chờ đợi
thương binh được những chuyến tàu đưa về. Maksym Lymansky, phát ngôn
viên hiệp hội Come Back Alive cho biết dù cố gắng hỗ trợ càng nhiều đơn
vị càng tốt, các trang thiết bị trước hết được gởi đến cho các chiến sĩ ở
Donetsk, Zaporijia và sau đó ở miền nam.
Chính
phủ không đủ nguồn lực, và không thể nhanh chóng bằng xã hội dân sự.
Hàng trăm tổ chức trên cả nước đã giúp cho quân đội có thêm drone, xe
cộ, kính ngắm hồng ngoại...Ở văn phòng quỹ Prytula, các tình nguyện viên
hàng ngày đóng gói từ 200 đến 400 túi cứu thương với những ga-rô, băng
cá nhân, kéo y tế...được mua riêng rẽ với chi phí tiết kiệm. Những gói
hàng này không có thời gian để bám bụi, chúng sẽ lên đường đến Bakhmut.
Thất bại thảm hại ở Ukraina, Putin muốn kéo dài thời gian
Les Echos
ghi nhận mùa xuân đã làm khô đi mặt đất, vũ khí phương Tây đã đến nơi -
tuy tổng thống Zelensky luôn muốn có nhiều hơn - và quân đội Ukraina đã
gần như nắm được cách sử dụng. Những chiến binh của Kiev, sau khi chứng
tỏ sức kháng cự đáng kinh ngạc và óc sáng tạo, đang rất muốn chuyển
sang phản công, dù biết rõ cái giá về sinh mạng của cuộc chiến. Tổng
thống Ukraina cũng biết rằng thời gian không đứng về phía đất nước mình,
công luận phương Tây thường thiếu kiên nhẫn. Họ có thể hướng sự chú ý
về phía khác nếu tình hình bị sa lầy, đặc biệt là cuộc bầu cử tổng thống
Mỹ 2024 : Biden hay Trump ?
Nga
đã thất bại trên mọi mặt trận. Ban đầu, Nga chiếm được 27 % lãnh thổ
Ukraina, nhưng nay chỉ còn 18 %. Vào mùa thu 2022, những trận phản công
của Ukraina là thần tốc, ngoạn mục, và nay Kiev muốn làm những vùng đất
đang trong tay quân Nga co rút lại như mảnh da lừa, bằng chứng hiển
nhiên cho thất bại của Putin. Phải chăng sau đó có thể đàm phán trên cơ
sở hợp lý ? Chiến lược quân sự và ngoại giao luôn có liên hệ mật thiết
với nhau. Trong trận bao vây Điện Biên Phủ năm 1953, Trung Quốc đã tập
trung mọi sức mạnh cho cuộc chiến. Ngược với các tướng lãnh Pháp, họ
biết rằng những cuộc mật đàm với Paris đã bắt đầu. Ngày nay tại Ukraina,
đôi bên đều hiểu thế mạnh trên chiến địa tạo ưu thế về ngoại giao.
Ngược
với Ukraina, Putin muốn câu giờ để còn có được chút ý nghĩa cho « chiến
dịch quân sự (quá) đặc biệt » của ông ta, đã thất bại thảm hại. Mục
đích duy nhất là đặt toàn bộ Ukraina dưới sự thống trị của mình. Vụ sáp
nhập một cách hoàn toàn bất hợp pháp bốn tỉnh Donetsk, Luhansk, Kherson,
Zaporijia cũng như Crimée trước đó, không bù đắp được cho thiệt hại
khủng khiếp : trên 100.000 lính Nga bỏ mạng, trong đó chỉ riêng tại
Bakhmut trong những tuần lễ mới đây là 20.000 quân.
Giờ đây, ai là David và ai là Goliath ?
Vladimir
Putin không chỉ tự hài lòng với việc viết lại quá khứ, như những nhà
lãnh đạo xô-viết thời trước. Ông ta còn trơ trẽn đóng vai nạn nhân, gọi
Ukraina là kẻ xâm lược. Les Echos nhận thấy lịch sử dù đau
thương, nhưng vẫn không kém phần mỉa mai. Theo với thời gian - những
thành công của Ukraina và thất bại của Nga - là cả một sự đảo lộn khổng
lồ. Hồi đầu cuộc xâm lăng, người ta nói rằng nếu Ukraina không thua thì
đã là thắng. Nhưng giờ đây, ai là David và ai là Goliath ? Kiev nếu
không thắng trong cuộc phản công này coi như thua.
Người
Ukraina ý thức rằng những thành tích vẻ vang trước đó buộc họ phải làm
nên những chiến thắng mới. Các đồng minh sẽ tự hỏi, cung cấp vũ khí tân
tiến hơn làm gì nếu không tạo được khác biệt trên chiến địa ? Như vậy
thành công của cuộc phản công là sống còn đối với Kiev, nhưng vẫn chưa
thể nào bảo đảm. Nga đã có thời gian chuẩn bị phòng thủ, và vẫn chiếm ưu
thế trên không. Tuy có quyết tâm và được chỉ huy giỏi hơn, nhưng những
thiệt hại về người dù chỉ bằng phân nửa quân Nga vẫn lớn lao đối với
Ukraina.
Chiến
dịch phản công của Kiev nhắm vào ba mục tiêu : củng cố tinh thần người
Ukraina, cho đồng minh châu Âu và Mỹ thấy đã chọn đúng con ngựa để cá
cược, và chứng tỏ cho giới tinh hoa Nga sự phi lý của chiến tranh, tính
bấp bênh ở các vùng đất chiếm đóng. Tác giả bài viết tin rằng rốt cuộc ý
chí sẽ vượt lên trên tương quan sức mạnh.
Tập Cận Bình nhắc lại Mao : « Đảng lãnh đạo trên nòng súng »
Nhìn sang châu Á, Le Monde nhận định « Đài Loan trong tầm ngắm của Trung Quốc ».
Đặc phái viên tờ báo ở Đài Bắc nhấn mạnh từ một thập niên qua, Tập Cận
Bình đã tăng cường sức mạnh quân sự, đe dọa « thống nhất » Đài Loan.
Nhưng liệu quân đội của ông ta có thực hiện được điều này ?
Từ
khi lên cầm quyền, ông Tập đã nắm lấy Giải phóng quân (APL) tức quân
đội, một loại Nhà nước trong Nhà nước với nạn tham nhũng lan tràn, và đã
bại trận trong cuộc chiến cuối cùng với Việt Nam năm 1979. Tập Cận Bình
nhắc lại câu của Mao Trạch Đông « Đảng lãnh đạo trên nòng súng ».
Ngay từ 2014, ông ta bắt giam hai tướng Từ Tài Hậu (Xu Caihou) và Quách
Bá Hùng (Guo Boxiong), sa thải trên 70 sĩ quan cấp tướng vì tham nhũng,
13.000 sĩ quan khác bị kỷ luật. Bốn tổng cục bị giải thể năm 2016, cơ
cấu lại thành 15 đơn vị trực thuộc Quân ủy trung ương do Tập Cận Bình
trực tiếp lãnh đạo.
Ngân
sách quốc phòng năm nay tăng mạnh nhất, đến 7,2 %, chưa kể số tiền
khổng lồ đổ vào nghiên cứu trong kỹ nghệ vũ khí, được cho là đến 290 tỉ
đô la trong năm 2021. Riêng hải quân tăng theo cấp số nhân với 340 chiến
hạm trong khi Hoa Kỳ chưa đầy 300, nhưng Mỹ vẫn chiếm ưu thế về trọng
tải, chất lượng và hỏa lực. Trung Quốc cũng rất mạnh về hỏa tiễn đạn đạo
và phòng không, sở hữu đủ loại tên lửa quy ước và nguyên tử có thể ngăn
chận hải quân Hoa Kỳ tại Thái Bình Dương.
Không
quân Trung Quốc có 2.800 phi cơ, trong số đó 2.250 chiếc là chiến đấu
cơ, đứng thứ ba thế giới. Khả năng tấn công mạng cũng rất đáng kể. Về
nguyên tử, Bắc Kinh có thể tăng gấp ba số đầu đạn hạt nhân từ 400 lên
1.500 từ nay đến 2035 ; có 6 tàu ngầm nguyên tử trang bị hỏa tiễn JL-3
bắn được đễn tận nước Mỹ. Điểm yếu của Trung Quốc là chất bán dẫn, do Mỹ
cấm vận, Bắc Kinh có thể chậm trễ hai, ba thế hệ. Hiệu quả của quân đội
Trung Quốc tùy thuộc nhiều vào những cuộc tập trận chung với Nga.
Trung Quốc hy sinh 2 triệu mạng lính để chiếm Đài Loan ?
Washington
nay chủ trương siết chặt quan hệ với các nước gần Đài Loan, để nhân lên
số điểm tựa. Nhật Bản chẳng hạn, đã gia hạn hiệp ước quốc phòng với Hoa
Kỳ, chi ra 2,8 tỉ đô la cho phòng không. Tại Đài Bắc, ít ai tin là
Trung Quốc sẽ sớm tấn công. Ông Lại Di Trung (I Chung Lai), chủ tịch
think tank Prospect Foundation cho rằng : « Trung Quốc có thể chiến thắng Đài Loan, nhưng phải hy sinh 2 triệu quân, gấp 10 lần số lính Nga tử thương ở Ukraina ».
Còn nếu phong tỏa, đó là một chiến dịch lâu dài và phức tạp. Dù Bắc
Kinh tuyên bố những gì đi nữa, vùng biển quốc tế vẫn là vùng biển quốc
tế, và việc phong tỏa sẽ nhanh chóng trở thành vấn đề của thế giới.
Theo
nhà nghiên cứu Hứa Trí Tường (Jyh Shyang Sheu) của Viện Nghiên cứu Quốc
phòng và An ninh Quốc gia (INDSR), các bờ biển Đài Loan quá nhỏ nên
quân Trung Quốc khó thể đổ bộ ồ ạt. Le Monde dẫn lời chuyên gia Yết Trọng (Chieh Chung) của National Policy Foundation : « Tập
Cận Bình cần nhiều năm nữa để hiện đại hóa quân đội. Hơn nữa, việc đổ
bộ cần 60.000 đến 70.000 quân trong đợt đầu, trong khi các chiến hạm
Trung Quốc chỉ vận chuyển được phân nửa ». Chiến tranh Ukraina cho
Bắc Kinh thấy cần phải đánh phủ đầu vào cơ quan chỉ huy để tạo bất ngờ.
Đài Loan tìm kiếm mọi dấu hiệu chuẩn bị từ phía Trung Quốc như mua nhiên
liệu, trang bị, thực phẩm…và NATO có thể trợ giúp.
Giáo
sư Lâm Dĩnh Hựu (Ying Yu Lin) của đại học Đạm Giang (Tamkang) nêu thêm
nhược điểm nữa của quân đội Trung Quốc : quan liêu, chú trọng « hồng »
hơn « chuyên ». Tại Hoa Kỳ, tác giả Andrew Scobell đưa ra ba lý do để
nghi ngờ hiệu quả của APL : thiếu phối hợp giữa dân sự và quân sự trong
chế độ độc tài, không dám chỉ trích cấp trên, chưa sẵn sàng chiến đấu.
Dù chiếm được Đài Loan hay sa lầy, một cuộc xung đột kéo dài tại đây sẽ
gây hỗn loạn hơn cả cuộc chiến tranh ở Ukraina hiện nay.
Mỹ cứng rắn hơn với Bắc Kinh tại Đông Nam Á
Cũng liên quan đến Trung Quốc, trả lời Le Monde,
nhà sử học Pierre Grosser nhận xét sau chiến tranh Việt Nam, Hoa Kỳ
không còn chú ý tới Đông Nam Á. Và khi chiến tranh lạnh kết thúc, vũ khí
nguyên tử chiến thuật ở Hàn Quốc được rút đi, các căn cứ quân sự ở
Philippines bị đóng cửa. Mỹ tập trung chống khủng bố ở Afghanistan và
Cận Đông. Kể từ những năm 2010, mọi việc thay đổi với thái độ hung hăng
của Trung Quốc, và khác với thời kỳ 1940-1975, Đông Nam Á nay là động cơ
tăng trưởng kinh tế thế giới. Bắc Kinh trở thành đối tác thương mại lớn
nhất của nhiều nước trong khu vực.
Bối
cảnh này khiến Barack Obama « xoay trục » sang châu Á. Chính quyền
Biden đưa ra Indo-Pacific Economic Framework (Khuôn khổ Kinh tế Ấn
Độ-Thái Bình Dương) tập hợp 7 nước ASEAN. Việt Nam nay trở thành đối tác
của Mỹ, vì chủ trương của Washington đã linh hoạt hơn, vượt khỏi những
liên minh song phương truyền thống để xây dựng những điểm tựa và quan hệ
đối tác mới. Tại Philippines, Mỹ được sử dụng các căn cứ quân sự. Hồi
2012 khi Bắc Kinh chiếm bãi cạn Scarborough, Obama không phản ứng, nhưng
nay Biden tuyên bố sẽ bảo vệ Philippines nếu bị tấn công.
Không
chỉ tuần tra bảo vệ tự do hàng hải, Mỹ chống lại kiểu áp đặt việc đã
rồi của Trung Quốc, và ít trung dung hơn trước các tranh chấp lãnh thổ.
Về kinh tế, không chỉ là tự do mậu dịch mà còn quan tâm đến an ninh
mạng, tiêu chuẩn kỹ thuật, hợp tác công nghệ ; và Đông Nam Á là vùng đất
mới giúp Mỹ bớt lệ thuộc hàng nhập khẩu từ Hoa lục. Một dạng thống trị
của Trung Quốc đang định hình trong khu vực. Bắc Kinh dùng kinh tế làm
vũ khí chống lại Úc, Hàn Quốc…chưa kể những vấn đề liên quan đến các
casino, địa ốc, thái độ kẻ cả của các đại gia người Hoa…Sự ngạo mạn làm
hình ảnh của người khổng lồ châu Á xấu hẳn đi, và nhiều nước muốn dựa
vào Mỹ cũng như các đồng minh của Mỹ.
Tựa chính báo Pháp
Les Echos hôm nay chạy tựa « Kỹ nghệ : Nước Pháp vẫn luôn thu hút những tập đoàn nước ngoài », Le Figaro nói về căng thẳng giữa tổng thống Macron và thủ tướng Borne sau một năm, Libération đưa lên trang nhất chân dung nhà đấu tranh cho vấn đề khí hậu Camille Étienne. La Croix quan tâm đến tình cảnh những di dân ở biên giới Hoa Kỳ-Mêhicô, Le Monde đưa tít lớn « Đài Loan : Cuộc chạy đua vũ trang quy mô của Trung Quốc ». Ở
các trang trong, thời sự quốc tế rất sôi động với tình hình Ukraina,
bầu cử ở Thổ Nhĩ Kỳ và Thái Lan, căng thẳng ở eo biển Đài Loan.