Ngày
22/03/2025, Nghị Viện Đức cuối cùng đã thông qua kế hoạch đầu tư khổng
lồ của thủ tướng tương lai Friedrich Merz. Cuộc cải cách này sẽ cho phép
Đức thúc đẩy nhanh tiến trình tái vũ trang đất nước.
Không
còn là điều cấm kỵ, kể từ giờ Friedrich Merz nói đến một sự tự chủ
chiến lược châu Âu, phát triển hệ thống phòng thủ chung châu Âu và thậm
chí đề nghị thảo luận về việc mở rộng ô hạt nhân Pháp. Liệu nước Đức,
dưới thời thủ tướng Friedich Merz có sẽ xoay lưng lại với Mỹ, đồng minh
lâu năm của mình?
Anh ninh : Nền tảng cơ bản cho quan hệ Đức – Mỹ
Trong
một bài diễn đàn đăng trên nhật báo Công giáo La Croix, ngày
24/02/2025, nhà nghiên cứu Marie Krpata, chuyên gia về quan hệ Pháp –
Đức, Viện Quan hệ Quốc tế Pháp (IFRI), đã nhắc lại rằng, chính sách của
thủ tướng Đức mãn nhiệm Olaf Scholz được đánh dấu bởi bài diễn văn nổi
tiếng « Zeitenwende », « Thay đổi thời đại », ngày 27/02/2022, vài ngày
sau khi nổ ra chiến tranh Ukraina, buộc nước Đức phải xem lại các nền
tảng cơ bản của mình : Chi tiêu nhiều hơn cho quân sự, chấm dứt nhiều
thập kỷ quan hệ chặt chẽ với Nga và thoát khỏi tình trạng phụ thuộc.
Tuy
nhiên, nhìn từ Pháp, chính sách này của ông Olaf Scholz thiên về phía
Mỹ nhiều hơn là châu Âu, nghĩa là mua nhiều vũ khí của Mỹ hơn, một sự
liên kết chặt chẽ giữa thủ tướng Đức Olaf Scholz và tổng thống Mỹ Joe
Biden trước Nga, về việc mở rộng NATO và cung cấp vũ khí cho Ukraina.
Trả lời RFI Tiếng Việt, nhà nghiên cứu Marie Krpata, trước hết nhắc lại đôi nét về quan hệ Đức – Hoa Kỳ :
Marie Krpata : « Tôi
nghĩ rằng điều quan trọng cần hiểu là Cộng hòa Liên bang Đức vào cuối
Thế chiến thứ hai đã được xây dựng trên một mối liên kết xuyên Đại Tây
Dương rất mạnh mẽ, có nghĩa là sự neo giữ của Đức trong phe phương Tây,
cũng như là tư cách thành viên trong các định chế châu Âu – Đại Tây
Dương. Đương nhiên, NATO đóng vai trò rất quan trọng, nhưng trên thực
tế, Hoa Kỳ là bên bảo đảm chính cho an ninh của Đức thông qua 37.000
binh lính Mỹ đang đồn trú trên lãnh thổ Đức, đồng thời Hoa Kỳ đóng vai
trò quan trọng trong việc răn đe hạt nhân. »
Trump, J. D. Vance và bước rẽ ngoặt của Đức
Tuy
nhiên, việc ông Donald Trump trở lại Nhà Trắng một cách ngoạn mục đang
đặt nhiều nghi vấn về mối quan hệ giữa Đức và Hoa Kỳ, cũng như là sự bảo
đảm an ninh mà Mỹ dành cho Đức, vốn đã phần nào xuống cấp ngay từ nhiệm
kỳ đầu tiên của ông Donald Trump.
Thái độ nghi ngờ đó đã được thể
hiện rõ trong bài phát biểu của ông Friedrich Merz ngay sau khi có kết
quả thắng cử trong cuộc bỏ phiếu liên bang. Trái với lập trường trung
lập cho đến hiện tại, khi chỉ nói đến « năng lực hành động », thủ tướng
tương lai của Đức không những đề xuất tăng ngân sách quốc phòng từ 2%
GDP lên mức 3%, mà còn kêu gọi, « độc lập chiến lược cho châu Âu »,
những từ ngữ cho đến nay bị xem là cấm kỵ.
Trả lời RFI Tiếng Việt,
bà Marie Krpata giải thích sự thay đổi giọng điệu này của Đức phần nào
đến từ những động thái từ các quan chức tân chính quyền Trump những
tháng gần đây, từ những lời đả kích của phó tổng thống Mỹ J.D. Vance ở
Hội nghị An ninh Munich, màn hạ nhục tổng thống Ukraina Volodymyr
Zelensky ở Nhà Trắng ,cho đến những lời dọa dẫm của nguyên thủ Mỹ Donald
Trump đối với Đức và các đồng minh châu Âu khác.
Marie Krpata : « Thật
vậy, điều chúng ta có thể nói là ngay từ nhiệm kỳ tổng thống đầu tiên
của Donald Trump, mối quan hệ giữa Hoa Kỳ và Đức đã xấu đi, vì ngay cả
khi đó Donald Trump vẫn coi Đức như là « kẻ lữ hành bất chính » trong
Liên minh Bắc Đại Tây Dương và rằng Đức đang lợi dụng Hoa Kỳ. Ông đề cập
đến thực tế là Đức có thặng dư thương mại với Hoa Kỳ. Chúng ta có thể
nhớ lại rằng vào năm 2024, thặng dư thương mại này là 63 tỷ euro .
Rồi
ông còn dọa sẽ rút quân đội Mỹ khỏi nước Đức. Ông áp thuế hải quan đối
với thép và nhôm của châu Âu. Ông đe dọa sẽ áp thuế đối với ngành công
nghiệp ô tô châu Âu, điều này rõ ràng sẽ tác động lớn đến ngành công
nghiệp ô tô của Đức. Chúng ta đã trải nghiệm về nhiệm kỳ tổng thống đầu
tiên của Donald Trump, và cuối cùng là 4 năm của Joe Biden, về cơ bản
chỉ là quãng lặng vì Joe Biden là người có tư tưởng chủ nghĩa Đại Tây
Dương, và do vậy Đức vẫn luôn hướng về Mỹ. »
« Zeitenwende 2.0 » : Thiên Mỹ hay châu Âu ?
Trước
sự « trở mặt » của Mỹ, như nhiều đánh giá từ giới chuyên gia tại Pháp,
phiên bản « Zeitenwende 2.0 » của ông Friedrich Merz kêu gọi tự chủ
chiến lược và cải cách ngân sách có đồng nghĩa với việc Đức sẽ đầu tư ồ
ạt cho công nghiệp vũ khí châu Âu hay không ? Liệu Berlin có sẽ bỏ qua
được các chiếc F-35 của Mỹ để thay thế bằng Rafale của Pháp, hay Gripen
của Thụy Điển?
Nếu như bà Marie Krpata nhìn nhận Đức có nhu cầu to
lớn để cải thiện năng lực quân đội, thì khả năng Berlin từ bỏ đồng minh
Washington hiện là điều khó thể, và không hợp lý. Trên làn sóng RFI
Tiếng Việt, bà giải thích tiếp :
Marie Krpata : « Chúng
ta biết rằng trong quá khứ, Pháp đã thúc đẩy mạnh mẽ việc tăng cường cơ
sở công nghiệp quốc phòng châu Âu và ưu tiên vũ khí châu Âu, và trong
quá khứ, Đức đã mua rất nhiều vũ khí của Mỹ, và quý đài đã đề cập đến
F-35, máy bay chiến đấu của Mỹ, nhưng khi chiến tranh nổ ra ở Ukraina,
Đức đã mua 35 tiêm kích F-35. Nhìn từ Pháp, điều đó đã gây ra một số
thất vọng, vì Đức, Pháp và Tây Ban Nha đang nghiên cứu SCAF, Hệ thống
Không quân Chiến đấu Tương lai mà một số khía cạnh cũng tương đương với
F-35.
Nhưng lập luận của Đức hoàn toàn hợp lý : Nước này
đang mua những chiếc F-35 đã có sẵn, trong khi hệ thống chiến đấu trên
không trong tương lai thì sớm nhất là đến năm 2040 mới có. Và rõ ràng,
xét về khả năng răn đe hạt nhân, F-35 đặc biệt quan trọng. Chừng nào
chưa có thỏa thuận về chia sẻ hạt nhân giữa Pháp và Đức, giống như các
thỏa thuận chia sẻ hạt nhân giữa Đức và Hoa Kỳ, SCAF và Rafale sẽ không
thực sự là những lựa chọn thay thế tương đương với F-35.
Vì
vậy, Đức không thể tách khỏi Hoa Kỳ một cách dễ dàng như vậy, khả năng
Đức rời xa Hoa Kỳ ở mức độ này là điều không mong muốn và không hợp lý. »
Ba sự phụ thuộc
Trong
một bài ghi chú đăng trên mạng của Viện IFRI, nhà nghiên cứu Marie
Krpata lưu ý rằng Đức phụ thuộc rất nhiều vào Mỹ trong ba lĩnh vực : An
ninh – Quốc phòng, Năng lượng và Thương mại. Liệu một trong ba yếu tố
này có thể cản trở Friedrich Merz xích lại gần hơn với các đối tác châu
Âu hay không, nhất là với láng giềng Pháp. Về điểm này, bà Marie Krpata
giải thích:
Marie Krpata : « Thực
tế, phạm vi hành động của Đức đang bị thu hẹp vì nước này ngày càng phụ
thuộc vào Mỹ về an ninh và quốc phòng kể từ khi chiến tranh ở Ukraina
nổ ra, do Đức đã mua rất nhiều thiết bị quân sự của Mỹ. Mặt khác, về mặt
năng lượng, kể từ khi tách khỏi Nga, Hoa Kỳ đã trở thành quốc gia thiết
yếu trong việc cung cấp khí đốt tự nhiên hóa lỏng. Và sau đó, vào năm
2024, Hoa Kỳ đã trở thành đối tác thương mại lớn nhất của Đức, soán ngôi
Trung Quốc.
Vì vậy, đây là ba đòn bẩy mà Hoa Kỳ có thể
sử dụng để tăng áp lực lên Đức và chắc chắn Hoa Kỳ sẽ cố gắng bán thêm
vũ khí cho Đức, bán thêm khí đốt tự nhiên hóa lỏng. Họ cũng có thể cố
gắng ép Đức đồng tình với chính sách của Hoa Kỳ đối với Trung Quốc, cũng
như là việc nới lỏng các quy định của châu Âu về bảo vệ khí hậu, về các
vấn đề kỹ thuật số để tạo điều kiện thuận lợi cho các công ty Mỹ tiếp
cận thị trường châu Âu. »
Cuối cùng, theo nữ chuyên gia về quan hệ Pháp – Đức, câu hỏi lớn đặt ra ở đây là: « Liệu
trong bối cảnh này, nước Đức có bị cám dỗ hành động đơn độc và do đó
cuối cùng sẽ để lợi ích của riêng nước Đức thắng thế, sẽ co cụm lại, hay
nước sẽ thực sự chấp nhận một tầm nhìn chung của châu Âu về mọi thứ ? »
RFI Tiếng Việt xin cảm ơn nhà nghiên cứu Marie Krpata, chuyên gia về quan hệ Pháp – Đức, Viện Quan hệ Quốc tế Pháp.