Kinh Khổ
Trần Đình Triển - Vụ Yên Bái và câu chuyện ngày mưa bão
Mấy hôm trước cùng vợ đi ăn sáng, vợ tôi thấy một bác già cắt tóc vỉa hè, không có khách, thấy thương nên quay lại bảo tôi: “Anh cắt tóc đi, tóc tốt quá rồi, mở hàng cho bác ấy”. Đúng là
Mấy hôm trước cùng vợ đi ăn sáng, vợ tôi thấy một bác già cắt tóc vỉa
hè, không có khách, thấy thương nên quay lại bảo tôi: “Anh cắt tóc đi,
tóc tốt quá rồi, mở hàng cho bác ấy”. Đúng là “nghe vợ mất nước”, bác ấy
cắt tóc cho tôi không khác gì mái tóc bị chó liếm, ngậm ngùi “Đành lòng
vậy, cầm lòng vậy” .
Hôm nay trời mưa gió, bão số 3, tranh thủ “cầm ô mà không phải ô”, đi
tìm quán cắt tóc quanh Văn phòng để sửa lại mái tóc cho bảnh chọe tý.
Tôi đang ngơ ngác thì nghe tiếng gọi từ trong quán phở vọng ra: “Ê!
Thằng Triển Chiêu phát vãng, mi vô đây mần với các ênh mấy chén”. Tôi
nhìn vào, thấy 4 – 5 ênh quê Hà Tĩnh, là những người học có tiếng ở quê
vào đầu thập kỷ 70; nhưng tính khí thẳng thắn, trung thực, không bao giờ
đi cửa sau, con nông dân, không quỵ lụy,...nên ai làm to thì cũng chỉ
giữ chức trưởng phòng, đến hạn cùng nhau về hưu, thỉnh thoảng gặp nhau
trút bầu tâm sự. Tôi nhìn trên bàn thấy 1 tô xương nhừ mà nhà hàng đã
nấu lấy nước phở, chất tinh túy đã hết, chỉ còn xương và mấy thứ bạc
nhạc thưa thớt bám quanh, 2 chai rượu nút lá chuối – chắc là một trong
mấy anh, ai đó vừa về quê cúng rằm tháng 7 mang ra.
Tôi đi vào, vừa ngồi xuống thì Anh Ninh “Bách Khoa” (vì quê có 2 anh
Ninh học cùng khóa, 1 anh học Bách Khoa, 1 anh học Tổng hợp nên mọi
người hay gọi vậy để phân biệt), nói: “Tất cả nâng ly, mầm chút đã nị”.
Đặt ly xuống, anh Thành chất vấn tôi: “Thủ tướng nói, thời gian qua
chúng ta đang bắn chỉ thiên; Thủ tướng vừa nói xong thì anh Vinh đạt huy
chương vàng môn bắn súng tại Thế vận hội, sát thủ ở Yên Bái bắn chính
xác cướp đi 3 mạng người; mi thấy Thủ tướng nói có hiệu nghiệm không?”.
Tôi trả lời: “Anh hay giả ngơ giả ngẩn, ý của Thủ tướng là trong công
tác đấu tranh chống tham nhũng, thời gian qua ta làm đang chệch hướng,
hiệu quả không cao; anh Vinh là thể thao, đua tranh để thể hiện năng lực
của con người là vô hạn, thành tích đó là vinh quang; còn việc ở Yên
Bái là việc đau lòng, không đáng và tuyệt đối không nên có, anh em mình
ngồi đây cũng có lời chia buồn với 3 gia đình”.
Anh Linh (nguyên là giáo viên dạy môn tâm lý) thì nói: “Trên mạng bàn
tán lộn xộn về nguyên nhân là do ông Đỗ Cường Minh bị bệnh tâm thần là
bịa đặt; vì về nhận thức của người bị tâm thần là không làm chủ và không
xác định được mục tiêu của hành vi. Nếu xác định đúng do ông Minh bắn
thì thể hiện có cả quá trình suy nghĩ, tính toán trước khi hành động: về
thời gian thì chọn đúng ngày khai mạc hội nghị Hội đồng nhân dân tỉnh,
chắc chắn 2 ông giữ vị trí đó sẽ có mặt ở cơ quan và thực hiện vào đầu
giờ làm việc buổi sáng, ông Minh có đăng ký qua Văn phòng tỉnh ủy để xin
gặp; bắn ông Bí thư xong, còn tỉnh táo sang bắn ông Chủ tịch HĐND. Tâm
thần sao lại suy nghĩ được với hành vi giết người như trên thì chắc chắn
bị án tử hình để tự kết liễu đời mình. Dấu hỏi đặt ra là vị trí của 2
ông bị bắn là 2 nhân vật có vị trí then chốt quyết định cơ bản công tác
tổ chức và cán bộ các cấp tại Yên Bái? Tại sao không bắn người khác?”.
Anh Dương (sinh năm dê, bác sỹ thú y đã nghỉ hưu) cũng góp chuyện: “Trên
mạng xã hội cũng có ý kiến nghi ngờ do việc thù hận về tình ái, không
nên dự đoán như vậy làm ảnh hưởng đến thanh danh người đang sống; không
thể có chuyện 2 cọc cờ cùng cắm vào 1 lỗ gôn của một cuộc thi đấu. Vả
lại ông Minh đã 54 tuổi thì ai đó có lẽ cũng đã tuổi 50, mà đàn bà tuổi
ngoài 50 thì thông thường là hết xứ quách rồi. Quê ta các cụ có câu
chuyện ví người vợ già (ngoài 50) thì giống như con chó nằm trông bì
thóc, chó không ăn được thóc nhưng con gà – con vịt – con chim,...mà
chui vào ăn thóc thì con chó cắn tan xác”. Mọi người được một trận cười
và đồng thanh hô: “ Nâng chén! Mần một cấy!”.
Tôi xin phép các anh ra về vì còn bao nhiêu việc ở Văn phòng, vừa đi vừa
suy nghĩ: Tôi đánh giá rất cao Thủ tướng và các ban nghành Trung ương
đã kịp thời về địa phương để chỉ đạo vụ việc; tôi đồng tình với việc bà
Phạm Thị Thanh Trà – Chủ tịch UBND tỉnh Yên Bái đã nhanh chóng tổ chức
họp báo để thông qua cơ quan ngôn luận thông tin kịp thời vụ việc đến
với nhân dân cả nước; từ thái độ đến nội dung và lời nói rất xứng đáng
với danh vị Chủ tịch UBND tỉnh.
Tuy chỉ có thiếu sót của Thiếu tướng Đặng Trần Chiêu (Giám đốc công an
tỉnh Yên Bái) hiểu sai giữa khởi tố vụ án với khởi tố bị can, nên đã trả
lời sai và chỉ đạo chậm trễ vụ án; làm giảm uy tín năng lực của một
giám đốc CA tỉnh. Về nguyên tắc khi nhận nguồn tin và xác minh nguồn tin
đã có chứng cứ hậu quả nghiêm trọng xẩy ra,...thì phải kịp thời khởi tố
vụ án ngay, phối hợp với Viện Kiểm sát tỉnh tiến hành khám nghiệm hiện
trường, thu giữ vật chứng, xem xét dấu vết trên thân thể, giám định pháp
y, khám xét nơi ở và làm việc, kiểm tra thư tín – điện thoại – email,
camera,…xác minh nguồn tin, có đồng phạm hay không? 1 súng hay hai súng
bắn, một người hay có ai khác bắn, có cùng một loại đạn bắn ra không?
Loại súng chứa 6 viên hay 8 viên đạn? Trước khi bắn có thời gian trò
chuyện không? Vị trí người bắn và người bị bắn; thời gian đầu giờ làm
việc thì nhân viên phục vụ dọn đẹp, lễ tân, thư ký, lái xe,..đang ở đâu
mà không nghe thấy tiếng súng nổ bắn ông Bí thư? Nguyên nhân, động cơ,
mục đích gì dẫn đến vụ thảm sát này?...
Tôi bước vào cửa hàng cắt tóc quen, vừa ngồi xuống chú thợ đã nói “Em
thì chẳng chính trị, chính cheo gì, nhưng em thấy nạn tham nhũng, lợi
ích nhóm, mua quan bán chức, bè phái, cục bộ, cha truyền con nối;…thu
đất cướp đất của dân; oan sai; thuế khóa đè nặng người dân; giặc trong
giặc ngoài; lợi dụng chức quyền thành bè phái hại dân; mâu thuẫn trong
cơ quan như vụ Yên Bái, mâu thuẫn với nhân dân mà thành mâu thuẫn đối
kháng sẽ an nguy đến chế độ. Em thấy bác Trọng, bác Quang, cô Ngân,… đều
rất tốt, nhưng em sợ cấp dưới họ nói một đằng làm một nẻo, bao che lẫn
nhau, đâu cũng vi phạm cả, dẹp chỗ này lồi chỗ khác;… thì khó thành
công. Em nói vậy anh nghĩ thế nào?”.
Tôi trả lời chú ấy: ”Chú nhận thức được như vậy, chú xứng danh là một
trong những người to nhất thiện hạ; vì làm nghề cắt tóc có quyền đè đầu
vít cổ, đưa dao lên mặt người khác,.. mà ai cũng phải chịu”.
Tản mạn vài câu chuyện, nếu có sai sót gì xin mọi người lượng thứ./.
Đồ Nghệ Triển Chiêu
(FB Trần Đình Triển)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- "Vài Chuyện Buồn 30 Tháng 4" - by Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Sinh Nhật Buồn" - by Khuất Đẩu / Trần Văn Giang (ghi lại).
- Sự thật về “Nước mắm Việt Hương” của Tàu (?) - by Kỳ Đỗ / Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Người Mỹ và người Việt khác nhau ở chỗ này !" - by Nguyễn Đắc Phúc / Trần Văn Giang (ghi lại)
- Lịch sử và hoài nghi _ Trần Thế Kỷ
Trần Đình Triển - Vụ Yên Bái và câu chuyện ngày mưa bão
Mấy hôm trước cùng vợ đi ăn sáng, vợ tôi thấy một bác già cắt tóc vỉa hè, không có khách, thấy thương nên quay lại bảo tôi: “Anh cắt tóc đi, tóc tốt quá rồi, mở hàng cho bác ấy”. Đúng là
Mấy hôm trước cùng vợ đi ăn sáng, vợ tôi thấy một bác già cắt tóc vỉa
hè, không có khách, thấy thương nên quay lại bảo tôi: “Anh cắt tóc đi,
tóc tốt quá rồi, mở hàng cho bác ấy”. Đúng là “nghe vợ mất nước”, bác ấy
cắt tóc cho tôi không khác gì mái tóc bị chó liếm, ngậm ngùi “Đành lòng
vậy, cầm lòng vậy” .
Hôm nay trời mưa gió, bão số 3, tranh thủ “cầm ô mà không phải ô”, đi
tìm quán cắt tóc quanh Văn phòng để sửa lại mái tóc cho bảnh chọe tý.
Tôi đang ngơ ngác thì nghe tiếng gọi từ trong quán phở vọng ra: “Ê!
Thằng Triển Chiêu phát vãng, mi vô đây mần với các ênh mấy chén”. Tôi
nhìn vào, thấy 4 – 5 ênh quê Hà Tĩnh, là những người học có tiếng ở quê
vào đầu thập kỷ 70; nhưng tính khí thẳng thắn, trung thực, không bao giờ
đi cửa sau, con nông dân, không quỵ lụy,...nên ai làm to thì cũng chỉ
giữ chức trưởng phòng, đến hạn cùng nhau về hưu, thỉnh thoảng gặp nhau
trút bầu tâm sự. Tôi nhìn trên bàn thấy 1 tô xương nhừ mà nhà hàng đã
nấu lấy nước phở, chất tinh túy đã hết, chỉ còn xương và mấy thứ bạc
nhạc thưa thớt bám quanh, 2 chai rượu nút lá chuối – chắc là một trong
mấy anh, ai đó vừa về quê cúng rằm tháng 7 mang ra.
Tôi đi vào, vừa ngồi xuống thì Anh Ninh “Bách Khoa” (vì quê có 2 anh
Ninh học cùng khóa, 1 anh học Bách Khoa, 1 anh học Tổng hợp nên mọi
người hay gọi vậy để phân biệt), nói: “Tất cả nâng ly, mầm chút đã nị”.
Đặt ly xuống, anh Thành chất vấn tôi: “Thủ tướng nói, thời gian qua
chúng ta đang bắn chỉ thiên; Thủ tướng vừa nói xong thì anh Vinh đạt huy
chương vàng môn bắn súng tại Thế vận hội, sát thủ ở Yên Bái bắn chính
xác cướp đi 3 mạng người; mi thấy Thủ tướng nói có hiệu nghiệm không?”.
Tôi trả lời: “Anh hay giả ngơ giả ngẩn, ý của Thủ tướng là trong công
tác đấu tranh chống tham nhũng, thời gian qua ta làm đang chệch hướng,
hiệu quả không cao; anh Vinh là thể thao, đua tranh để thể hiện năng lực
của con người là vô hạn, thành tích đó là vinh quang; còn việc ở Yên
Bái là việc đau lòng, không đáng và tuyệt đối không nên có, anh em mình
ngồi đây cũng có lời chia buồn với 3 gia đình”.
Anh Linh (nguyên là giáo viên dạy môn tâm lý) thì nói: “Trên mạng bàn
tán lộn xộn về nguyên nhân là do ông Đỗ Cường Minh bị bệnh tâm thần là
bịa đặt; vì về nhận thức của người bị tâm thần là không làm chủ và không
xác định được mục tiêu của hành vi. Nếu xác định đúng do ông Minh bắn
thì thể hiện có cả quá trình suy nghĩ, tính toán trước khi hành động: về
thời gian thì chọn đúng ngày khai mạc hội nghị Hội đồng nhân dân tỉnh,
chắc chắn 2 ông giữ vị trí đó sẽ có mặt ở cơ quan và thực hiện vào đầu
giờ làm việc buổi sáng, ông Minh có đăng ký qua Văn phòng tỉnh ủy để xin
gặp; bắn ông Bí thư xong, còn tỉnh táo sang bắn ông Chủ tịch HĐND. Tâm
thần sao lại suy nghĩ được với hành vi giết người như trên thì chắc chắn
bị án tử hình để tự kết liễu đời mình. Dấu hỏi đặt ra là vị trí của 2
ông bị bắn là 2 nhân vật có vị trí then chốt quyết định cơ bản công tác
tổ chức và cán bộ các cấp tại Yên Bái? Tại sao không bắn người khác?”.
Anh Dương (sinh năm dê, bác sỹ thú y đã nghỉ hưu) cũng góp chuyện: “Trên
mạng xã hội cũng có ý kiến nghi ngờ do việc thù hận về tình ái, không
nên dự đoán như vậy làm ảnh hưởng đến thanh danh người đang sống; không
thể có chuyện 2 cọc cờ cùng cắm vào 1 lỗ gôn của một cuộc thi đấu. Vả
lại ông Minh đã 54 tuổi thì ai đó có lẽ cũng đã tuổi 50, mà đàn bà tuổi
ngoài 50 thì thông thường là hết xứ quách rồi. Quê ta các cụ có câu
chuyện ví người vợ già (ngoài 50) thì giống như con chó nằm trông bì
thóc, chó không ăn được thóc nhưng con gà – con vịt – con chim,...mà
chui vào ăn thóc thì con chó cắn tan xác”. Mọi người được một trận cười
và đồng thanh hô: “ Nâng chén! Mần một cấy!”.
Tôi xin phép các anh ra về vì còn bao nhiêu việc ở Văn phòng, vừa đi vừa
suy nghĩ: Tôi đánh giá rất cao Thủ tướng và các ban nghành Trung ương
đã kịp thời về địa phương để chỉ đạo vụ việc; tôi đồng tình với việc bà
Phạm Thị Thanh Trà – Chủ tịch UBND tỉnh Yên Bái đã nhanh chóng tổ chức
họp báo để thông qua cơ quan ngôn luận thông tin kịp thời vụ việc đến
với nhân dân cả nước; từ thái độ đến nội dung và lời nói rất xứng đáng
với danh vị Chủ tịch UBND tỉnh.
Tuy chỉ có thiếu sót của Thiếu tướng Đặng Trần Chiêu (Giám đốc công an
tỉnh Yên Bái) hiểu sai giữa khởi tố vụ án với khởi tố bị can, nên đã trả
lời sai và chỉ đạo chậm trễ vụ án; làm giảm uy tín năng lực của một
giám đốc CA tỉnh. Về nguyên tắc khi nhận nguồn tin và xác minh nguồn tin
đã có chứng cứ hậu quả nghiêm trọng xẩy ra,...thì phải kịp thời khởi tố
vụ án ngay, phối hợp với Viện Kiểm sát tỉnh tiến hành khám nghiệm hiện
trường, thu giữ vật chứng, xem xét dấu vết trên thân thể, giám định pháp
y, khám xét nơi ở và làm việc, kiểm tra thư tín – điện thoại – email,
camera,…xác minh nguồn tin, có đồng phạm hay không? 1 súng hay hai súng
bắn, một người hay có ai khác bắn, có cùng một loại đạn bắn ra không?
Loại súng chứa 6 viên hay 8 viên đạn? Trước khi bắn có thời gian trò
chuyện không? Vị trí người bắn và người bị bắn; thời gian đầu giờ làm
việc thì nhân viên phục vụ dọn đẹp, lễ tân, thư ký, lái xe,..đang ở đâu
mà không nghe thấy tiếng súng nổ bắn ông Bí thư? Nguyên nhân, động cơ,
mục đích gì dẫn đến vụ thảm sát này?...
Tôi bước vào cửa hàng cắt tóc quen, vừa ngồi xuống chú thợ đã nói “Em
thì chẳng chính trị, chính cheo gì, nhưng em thấy nạn tham nhũng, lợi
ích nhóm, mua quan bán chức, bè phái, cục bộ, cha truyền con nối;…thu
đất cướp đất của dân; oan sai; thuế khóa đè nặng người dân; giặc trong
giặc ngoài; lợi dụng chức quyền thành bè phái hại dân; mâu thuẫn trong
cơ quan như vụ Yên Bái, mâu thuẫn với nhân dân mà thành mâu thuẫn đối
kháng sẽ an nguy đến chế độ. Em thấy bác Trọng, bác Quang, cô Ngân,… đều
rất tốt, nhưng em sợ cấp dưới họ nói một đằng làm một nẻo, bao che lẫn
nhau, đâu cũng vi phạm cả, dẹp chỗ này lồi chỗ khác;… thì khó thành
công. Em nói vậy anh nghĩ thế nào?”.
Tôi trả lời chú ấy: ”Chú nhận thức được như vậy, chú xứng danh là một
trong những người to nhất thiện hạ; vì làm nghề cắt tóc có quyền đè đầu
vít cổ, đưa dao lên mặt người khác,.. mà ai cũng phải chịu”.
Tản mạn vài câu chuyện, nếu có sai sót gì xin mọi người lượng thứ./.
Đồ Nghệ Triển Chiêu
(FB Trần Đình Triển)