Kinh Khổ
Trần Trung Kỳ - Có ai ngờ!
Nó là diễn viên thượng thặng, át chủ bài của nhà hát.Các vở chính kịch, đạo diễn nào cũng muốn mời nó vào vai chính. Xem nó diễn, khán giả vỗ tay rần rần…
![]() |
Ảnh minh họa |
Nó là diễn viên thượng thặng, át chủ bài của nhà hát.Các vở chính kịch,
đạo diễn nào cũng muốn mời nó vào vai chính. Xem nó diễn, khán giả vỗ
tay rần rần…
Nhà hát kịch…dựng một vở kịch hiện đại của nước ngoài. Ông đạo diễn gặp nó:
- Đây là vở kịch thuộc hàng kinh điển, nhiều đoàn kịch nổi tiếng nước
ngoài đã dựng, biểu diễn, Lần đầu tiên Việt nam mới dựng, vai chính tôi
giao cho cậu. Đây là vai “nặng”, nhất là đoạn kết, cậu diễn như thế nào
mà khán giả cũng như quan khách phải thấy bất ngờ, hoan nghênh…
Nó cầm kịch bản về nghiên cứu, rồi cố học thuộc lời nhanh, ra sàn tập
cùng với những diễn viên khác, tập ngày, tập đêm… Đây là một kịch bản
hay…cảm thấy sướng ,nên nó hăng say tập…Ông đạo diễn rất hài lòng, nhưng
vẫn dặn dò nó:
- Nhìn cậu diễn ,tôi sướng lắm, nhưng cậu nên nhớ…vở diễn này, nước
ngoài họ diễn nhiều rồi, lần đầu tiên ở Việt Nam mới có, khi diễn cậu cố
nhập tâm, nhớ rằng mình là người Việt Nam đang diễn với hoàn cảnh, điều
kiện Việt Nam chứ không phải ở nước ngoài… - Rồi ông nói, giọng quan
trọng – Đêm công diễn đầu tiên của vở kịch này có rất nhiều quan khách
“lớn’ tới dự. Nhất định đêm diễn phải thành công…
Ông đạo diễn rồi ông trưởng đoàn bắt tay thật chặt nó cũng tất cả diễn viên tham gia vở diễn.
Nó nhập tâm lời ông đạo diễn…
Đêm công diễn vở kịch này…
Ngồi hàng ghế đầu là các quan khách “lớn”, phía sau chật cứng khán giả,
thậm chí có người không tìm được chỗ ngồi phải đứng, rướn cổ lên để xem…
…Vở diễn. càng diễn càng lôi cuốn, thu hút người xem. Lời thoại hay,
cảnh đẹp, diễn viên ,diễn hay cứ như không phải ở trên sân khấu mà có
thực ngoài đời, nhất là vai của nó, một ông quan thanh liêm đấu tranh
với cả triều đình thối nát, tham ô, hủ bại…
Đoạn kết nó diễn mới kinh!
Trong vai “ông quan thanh liêm”, vì đấu tranh cương trực nhưng thế cô,
không lại được với cả một thế lực rất phản động, nhiều thủ đoạn, “ ông”
bị chúng bắt và đưa đến đoạn đầu đài…
Trước khi bị “ xử tử”, tuy cổ mang gông, tay bị trói, đi chân trần, quần
áo rách te tua, tóc rũ rượi nhưng trong vai “ông quan thanh liêm”,nó
vẫn thể hiện bằng ánh mắt cương nghị, không hề khiếp sợ, giọng sang sảng
vang to, nhìn xuống dưới ,nó nói với khán giả mà như nói với “đồng
bào”:
- Hỡi bà con!Chúng ta đang bị một triều đại gồm những bọn quan lại ngu
dốt, thối nát, tham lam cai trị. Chúng không từ bất cứ một thủ đoạn nào
để lừa dối dân ta, bòn rút không từ một thứ gì…không đứng lên đánh đổ
bọn chúng, dân ta mãi mãi là kiếp ngựa, trâu…Bà con phải đoàn kết, không
sợ hãi ,nhìn rõ tội ác chúng ,cùng đứng lên…
Khán giả vỗ tay to chưa từng thấy.
Ở trong cánh gà sân khấu, ông đạo diễn chăm chú quan sát, nghe tiếng vỗ tay vang dội bên dưới, sướng lắm!
…Đến ngày hôm sau, ông trưởng đoàn và đạo diễn bị mất chức!!! Còn nó,
lập tức ra khỏi đoàn kịch vì khi diễn ,nói đến câu : …Bà con phải đoàn
kết, không sợ hãi, nhìn rõ tội ác chúng, cùng đứng lên…” Nó lại nhìn
chằm chằm vào chỗ quan khách “lớn” đang ngồi…cho dù đây là vở kịch nước
ngoài!
Trần Trung Kỳ
(FB Trần Trung Kỳ)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- "Vài Chuyện Buồn 30 Tháng 4" - by Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Sinh Nhật Buồn" - by Khuất Đẩu / Trần Văn Giang (ghi lại).
- Sự thật về “Nước mắm Việt Hương” của Tàu (?) - by Kỳ Đỗ / Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Người Mỹ và người Việt khác nhau ở chỗ này !" - by Nguyễn Đắc Phúc / Trần Văn Giang (ghi lại)
- Lịch sử và hoài nghi _ Trần Thế Kỷ
Trần Trung Kỳ - Có ai ngờ!
Nó là diễn viên thượng thặng, át chủ bài của nhà hát.Các vở chính kịch, đạo diễn nào cũng muốn mời nó vào vai chính. Xem nó diễn, khán giả vỗ tay rần rần…
![]() |
Ảnh minh họa |
Nó là diễn viên thượng thặng, át chủ bài của nhà hát.Các vở chính kịch,
đạo diễn nào cũng muốn mời nó vào vai chính. Xem nó diễn, khán giả vỗ
tay rần rần…
Nhà hát kịch…dựng một vở kịch hiện đại của nước ngoài. Ông đạo diễn gặp nó:
- Đây là vở kịch thuộc hàng kinh điển, nhiều đoàn kịch nổi tiếng nước
ngoài đã dựng, biểu diễn, Lần đầu tiên Việt nam mới dựng, vai chính tôi
giao cho cậu. Đây là vai “nặng”, nhất là đoạn kết, cậu diễn như thế nào
mà khán giả cũng như quan khách phải thấy bất ngờ, hoan nghênh…
Nó cầm kịch bản về nghiên cứu, rồi cố học thuộc lời nhanh, ra sàn tập
cùng với những diễn viên khác, tập ngày, tập đêm… Đây là một kịch bản
hay…cảm thấy sướng ,nên nó hăng say tập…Ông đạo diễn rất hài lòng, nhưng
vẫn dặn dò nó:
- Nhìn cậu diễn ,tôi sướng lắm, nhưng cậu nên nhớ…vở diễn này, nước
ngoài họ diễn nhiều rồi, lần đầu tiên ở Việt Nam mới có, khi diễn cậu cố
nhập tâm, nhớ rằng mình là người Việt Nam đang diễn với hoàn cảnh, điều
kiện Việt Nam chứ không phải ở nước ngoài… - Rồi ông nói, giọng quan
trọng – Đêm công diễn đầu tiên của vở kịch này có rất nhiều quan khách
“lớn’ tới dự. Nhất định đêm diễn phải thành công…
Ông đạo diễn rồi ông trưởng đoàn bắt tay thật chặt nó cũng tất cả diễn viên tham gia vở diễn.
Nó nhập tâm lời ông đạo diễn…
Đêm công diễn vở kịch này…
Ngồi hàng ghế đầu là các quan khách “lớn”, phía sau chật cứng khán giả,
thậm chí có người không tìm được chỗ ngồi phải đứng, rướn cổ lên để xem…
…Vở diễn. càng diễn càng lôi cuốn, thu hút người xem. Lời thoại hay,
cảnh đẹp, diễn viên ,diễn hay cứ như không phải ở trên sân khấu mà có
thực ngoài đời, nhất là vai của nó, một ông quan thanh liêm đấu tranh
với cả triều đình thối nát, tham ô, hủ bại…
Đoạn kết nó diễn mới kinh!
Trong vai “ông quan thanh liêm”, vì đấu tranh cương trực nhưng thế cô,
không lại được với cả một thế lực rất phản động, nhiều thủ đoạn, “ ông”
bị chúng bắt và đưa đến đoạn đầu đài…
Trước khi bị “ xử tử”, tuy cổ mang gông, tay bị trói, đi chân trần, quần
áo rách te tua, tóc rũ rượi nhưng trong vai “ông quan thanh liêm”,nó
vẫn thể hiện bằng ánh mắt cương nghị, không hề khiếp sợ, giọng sang sảng
vang to, nhìn xuống dưới ,nó nói với khán giả mà như nói với “đồng
bào”:
- Hỡi bà con!Chúng ta đang bị một triều đại gồm những bọn quan lại ngu
dốt, thối nát, tham lam cai trị. Chúng không từ bất cứ một thủ đoạn nào
để lừa dối dân ta, bòn rút không từ một thứ gì…không đứng lên đánh đổ
bọn chúng, dân ta mãi mãi là kiếp ngựa, trâu…Bà con phải đoàn kết, không
sợ hãi ,nhìn rõ tội ác chúng ,cùng đứng lên…
Khán giả vỗ tay to chưa từng thấy.
Ở trong cánh gà sân khấu, ông đạo diễn chăm chú quan sát, nghe tiếng vỗ tay vang dội bên dưới, sướng lắm!
…Đến ngày hôm sau, ông trưởng đoàn và đạo diễn bị mất chức!!! Còn nó,
lập tức ra khỏi đoàn kịch vì khi diễn ,nói đến câu : …Bà con phải đoàn
kết, không sợ hãi, nhìn rõ tội ác chúng, cùng đứng lên…” Nó lại nhìn
chằm chằm vào chỗ quan khách “lớn” đang ngồi…cho dù đây là vở kịch nước
ngoài!
Trần Trung Kỳ
(FB Trần Trung Kỳ)