Ngày 15/5/2013, bà Lưu dậy sớm nấu bữa sáng chờ vợ chồng con trai qua ăn cùng. Con trai bà tên Kiện, là đầu bếp, cùng vợ tên Thanh mở quán ăn trong chợ đêm. Tuy nhiên, bà Lưu đợi mãi không thấy con, điện thoại của cả hai đều tắt máy.
Đến 10h, bà lo lắng chạy xe đến nhà con trai ở thôn lân cận, thấy cổng chỉ khép hờ, cửa chính không khóa, không có ai ở nhà. Tìm trong sân, bà phát hiện con chó nhỏ chết cạnh tường, máu đã khô. Linh cảm có chuyện chẳng lành, bà vội báo cảnh sát.
Vợ chồng Kiện sống trong ngôi nhà mái bằng bên sông, nằm tại điểm giao cắt giữa hai thôn và thị trấn ở huyện Phí, tỉnh Sơn Đông. Quanh nhà là rừng, ruộng rau, không có hàng xóm nào. Tuy nằm ở vị trí hẻo lánh, ngôi nhà được ốp gạch men rất đẹp, sân rộng rãi, tường bao bằng bê tông cao và cổng sắt bề thế.
Cảnh sát chú ý thấy hai thiết bị giám sát ở phía đông và phía tây ngôi nhà. Góc nhìn của hai camera có thể bao quát cả sân, nhưng dây cáp đều bị cắt bằng dụng cụ sắc nhọn. Trong phòng ngủ chính, họ tìm thấy một bàn máy tính, màn hình không bị tổn hại nhưng CPU đã bị lấy mất, dây điện bị cắt đứt.
Cảnh sát tìm thấy dấu vết leo trèo và giẫm đạp rõ ràng lên tường bao. Nhiều thanh thép của cửa sổ chống trộm bị kéo ra và uốn cong, tạo thành khoảng trống rộng 40 cm và cao 36 cm, đủ để một người vóc dáng nhỏ bé ra vào. Trong phòng, một cây chổi lau nhà bị gãy vứt dưới sô pha, ghế bị đổ, bên cạnh máy giặt có một thanh gỗ bị gãy.
Giường được trải chăn ngay ngắn, nhưng đệm và ga trải giường biến mất, dưới chăn là một vũng máu. Khi lật một chiếc gối lên, cảnh sát phát hiện vết máu lớn bằng lòng bàn tay, vẫn còn tươi mới. Trong tủ quần áo còn có dưa hấu ăn dở, đầu mẩu thuốc lá, nước ngọt uống dở.
Ở phòng ngủ nhỏ, cảnh sát tìm thấy nội y nữ bị xé rách. Ở những nơi có dấu hiệu được lau dọn, họ phát hiện vết máu nhờ sử dụng thiết bị chuyên nghiệp.
Mở rộng phạm vi tìm kiếm, vào 12h50, cảnh sát vớt được ba túi nylon rác trên con sông gần nhà. Bên trong có quần áo của hai vợ chồng, hai thẻ ngân hàng, một thẻ tín dụng và một thẻ trợ cấp xã hội ký họ Phó ở trong túi quần bò nam. Tuy nhiên, đôi vợ chồng không có thân thích họ Phó.
Cách đó không xa, dưới tường trạm bơm nước, cảnh sát tìm thấy một số vết máu bị đất vùi lấp. Lần theo vết máu, họ phát hiện hai thi thể giấu trong hang động, chính là vợ chồng Kiện - Thanh.
Qua thẩm vấn, cảnh sát thu được nhiều manh mối quan trọng. Từ 14h đến 17h ngày 14/5, có người thấy bốn thanh niên lạ mặt ở gần trạm bơm bỏ hoang cách nhà nạn nhân hơn 300 m trong thời gian dài, có biểu hiện đáng ngờ. Một trong số đó có ngoại hình to béo.
Đến khoảng 20h, có người nghe thấy tiếng chó kêu thảm thiết phát ra từ nhà nạn nhân. Vào khoảng 21h30, video giám sát cho thấy một thanh niên gầy gò rút 11.000 nhân dân tệ sáu lần từ máy ATM của một chi nhánh ngân hàng. Khoảng 6h ngày 15/5, trước khi phát hiện án mạng, có người thấy bốn thanh niên đi trên đường gần nhà nạn nhân.
Sáng 16/5, cảnh sát điều tra ra chủ nhân của tấm thẻ trợ cấp xã hội là một ông lão hơn 70 tuổi ở thành phố Thái An, thẻ do con trai 25 tuổi Phó Cương giữ. Cương cao 1,8 m, nặng hơn 100 kg, có vóc dáng tương tự một trong bốn thanh niên xuất hiện gần nhà nạn nhân.
Cương thường chơi bời cùng ba thanh niên nhà nghèo vô công rỗi nghề là Trương Học Quân (26 tuổi), Vương Cát Doanh (22 tuổi) và Triệu Phong (17 tuổi). Đối chiếu thông tin hộ khẩu, cảnh sát xác định rằng người đến cây ATM rút tiền là Phong.
Xác định bốn người là nghi phạm trong vụ án, đội điều tra truy tìm tung tích cả nhóm, kịp thời chặn chiếc xe khách đường dài chuẩn bị rời bến tại huyện Ninh Dương, thành phố Thái An, vào khoảng 15h ngày 17/5. Bốn nghi phạm bị bắt.
Trong phòng thẩm vấn, Quân khai Doanh là người rủ rê cả nhóm đi cướp, lý do là ăn cướp kiếm tiền nhanh hơn trộm cắp. Sau vụ cướp đầu tiên ở huyện Phí, bốn người bí mật bàn bạc tìm cách đột nhập nhà vợ chồng Kiện - Thanh, cướp của và cưỡng hiếp Thanh, sau đó giết người diệt khẩu. Cả bốn đều có mục tiêu chung là tiền và tình dục.
Trong nhóm, Quân là "lão đại" vì lớn tuổi nhất và từng bị kết án 8 năm tù do cướp tài sản, được ân xá vào năm 2011. Ba người còn lại hành động theo sự chỉ huy và sắp xếp của Quân. Doanh, từng bị kết án ba năm tù treo, đóng vai trò quân sư giúp Quân bày mưu tính kế.
Hai người quen Cương trong quán Internet, nơi hắn dùng tiền trợ cấp của người cha già yếu để tiêu xài hoang phí. Khi nghe Quân rủ tham gia cướp của, hãm hiếp chủ nhà, Cương lập tức đồng ý. Còn mục đích đi cướp của Phong là để mua một chiếc điện thoại di động Apple.
Chiều 14/5, cả nhóm đến trước nhà Kiện, thấy có nhiều người qua lại nên không tiện ra tay. Chúng trò chuyện và hút thuốc trong rừng cây, quyết định gây án khi trời tối.
Đến 18h, cả bọn thấy hai vợ chồng Kiện lái xe máy điện ra ngoài, xung quanh không còn bóng người. Sau khi trèo tường vào sân, Cương phát hiện có camera giám sát nên leo lên cắt dây. Sau đó, cả bốn đột nhập nhà qua lỗ hổng ở cửa sổ.
Bước vào phòng ngủ chính, Cương lập tức bật máy tính, xem camera giám sát, phát hiện quá trình cắt dây đều bị ghi lại. Không biết làm thế nào để xóa video, hắn cắt dây điện nguồn, định mang theo máy tính khi rời đi.
Trong khi đó, Doanh và Phong lục lọi khắp nhà nhưng chỉ tìm được ít tiền mặt, một thẻ ngân hàng trong túi xách nhưng không biết mật khẩu.
Thấy ảnh Thanh trong phòng khách, cả nhóm khen cô xinh đẹp, thân hình quyến rũ. Chúng không bỏ đi mà chờ hai vợ chồng về để thực hiện tiếp kế hoạch.
Khoảng 19h, Kiện và Thanh bước vào nhà. Vừa đẩy cửa phòng ngủ nhỏ, Thanh bị Phong đè ngã xuống đất. Kiện cầm ghế xếp đánh Quân. Cương và Doanh rút dao chế ngự hai người, trói Kiện bằng dây điện.
Chúng hỏi mật khẩu thẻ ngân hàng nhưng Kiện không chịu tiết lộ. Quân đánh đập và bắt Kiện nấu ăn cho cả bọn, trong khi chúng thay phiên hãm hiếp Thanh. Chúng ăn uống, tắm, xem tivi như ở nhà mình.
Hai vợ chồng hứa không gọi cảnh sát, chỉ cần chúng tha mạng. Kiện chấp nhận nói ra mật khẩu thẻ ngân hàng. Doanh và Phong vội vã đi rút tiền.
Trước đó, cả nhóm đã bàn nhau giết người diệt khẩu lúc 3h rồi bỏ trốn. Chúng bắt các nạn nhân phục vụ, khiến họ tin rằng chỉ cần làm hài lòng chúng là sẽ được sống. Nhưng đến 3h, Kiện và Thanh vẫn bị ba tên cướp lần lượt sát hại. Phong đứng bên cạnh nhìn.
Gây án xong, chúng dùng chăn và ga trải giường bọc thi thể, đem đi vứt vào hang động tình cờ phát hiện trong vụ trộm trước. Khi lau dọn hiện trường, Cương thích chiếc quần jeans của Kiện nên lấy để mặc, nhét luôn thẻ trợ cấp xã hội của bố trong túi quần. Một lát sau, hắn phát hiện quần dính máu nên vội thay lại quần cũ, bỏ quên thẻ. Chiếc thẻ bị vứt xuống sông cùng quần áo của nạn nhân vào khoảng 5h.
Cảnh sát địa phương coi vụ án này là chuyên án trộm cướp, hiếp dâm và giết người đặc biệt lớn. Đội điều tra mất gần 50 tiếng đồng hồ từ lúc nhận trình báo đến khi bắt giữ bốn nghi phạm.
Qua điều tra, từ năm 2012, hoặc đơn lẻ hoặc theo nhóm, chúng đã trốn đến nhiều địa phương, thực hiện gần trăm vụ trộm cướp tài sản có giá trị hơn 100.000 nhân dân tệ.
Khi bị thẩm vấn, Doanh cúi gằm mặt nói: "Sau khi phạm tội, tôi lấy tiền đó mua quần áo, mặc vào cũng không thấy vui vẻ gì. Thật ra, tôi tin rằng sớm muộn gì cũng có ngày này".
Cương cho biết bị ám ảnh sau khi gây án. "Tối nào cũng mơ", hắn nói.
Quân chia sẻ: "Lúc giết người, tâm lý cũng rất hoảng loạn. Thực ra những việc chúng tôi làm đã không thể coi là con người nữa, mà là hành vi của súc sinh".
Ngày 22/11/2014, tòa tuyên án tử hình Quân, Doanh và Cương. Bản án được thi hành ngày 22/6/2016. Do phạm tội khi chưa thành niên, Phong nhận án tù chung thân. Đến năm 2019, bản án được giảm xuống còn 22 năm tù.
Tuệ Anh (Theo Sohu, CCTV)