Mỗi Ngày Một Chuyện
XA LỘ ĐỘC HÀNH - CAO MỴ NHÂN
XA LỘ ĐỘC HÀNH - CAO MỴ NHÂN
Ngày ...xưa, và cũng mới ít năm đây thôi, tôi thường nhận được những bức thư ...tình ( ! ) không gởi, nhưng ghi nhận vào cái tháng 9 tây, một sự trùng hợp thiên mệnh của một nhân vật chính trong đời tôi.
Ấy là sinh nhật của người đó, sau này, cả thế giới ...nhớ, bởi là ngày 9/11/2001, quân khủng bố xài máy bay của chính nước sở tại, cắt ngang 2 chiếc " Tháp Đôi " Trung Tâm thương mại thế giới ở New York .
Tất nhiên là tôi . . tức đến cuồng nộ, trước nụ cười bi hài của nhân vật đương sự, ông ta bảo rằng :
Từ nay em chẳng cần làm bộ kỷ niệm, chúc tụng sinh nhật anh, 11/9 đã có cả một hệ thống nhớ nhung anh, hoặc giả có...một vài người, anh không nói nhiều đâu, trong đó có em, hả giận vì sự sụp đổ của đấng hào hoa phong nhã, khỏi ngay ngáy lo âu bị phản bội nữa.
Nghĩa là : phàm một sự việc gì ở đời, cũng có 2 mặt trái phải. Anh đố em tìm được một chiếc lá cả 2 mặt đều giống nhau.
Có chứ, thế nào cũng có.
Ông ta cười : đúng, thế nào cũng có, nhưng lá giả trong văn chương thôi, hay lá tưởng tượng cũng thế, lá diêu bông của thi sĩ Hoàng Cầm đó kìa .
Lá giả hay lá tưởng tượng cũng được, nhưng có lẽ các nhà văn thơ, nên dùng những gì mà độc giả vừa đọc, đã thấy ngay trước mắt. ..
Thôi không thuộc phạm vi bài này rồi. Thấy ngay trước mắt ngày birthday tôi, thì còn gì hiển hiện hơn là hình ảnh cái tháp đôi World Trade Center sập tan tành.
Chỉ vì muốn cho ai cũng nhớ ngày sinh của mình mà không tỏ thái độ thù hận khủng bố,thì thật ...ích kỷ quá nhỉ ?
Tôi lặng thinh ngắm thử xem ông ta có chút gì xúc động, với cái sự kiện ...khủng khiếp 11/9 năm đó .
Hình như trong nỗi bi thương, không dấu được bên ngoài, có chút gì ...hài lòng, vị kỷ như tôi đã viết ở trên, khiến dung nhan ông như dãn hẳn ra.
Tháng 8 chơi đèn kéo quân
Trở về tháng 9 chung chân buôn hồng ...
Sau tiết sương giáng này, là lúa sẽ trổ bông tháng 10 đây...thường tháng 10 là của xum họp, lúa trổ bông đợi thu hoạch mùa màng gì đó mà .
Một năm qua thật nhanh, rồi một đời người cũng sẽ qua như năm tháng. ..vô cảm !
Không, năm tháng vẫn là hành trình trước mặt, khiến chúng ta đi ngay hàng thẳng lối, trước thời gian một cách thuần hậu.
5 năm sau ...Vụ 11/9/2001 đó .
Một bức thư tình viết vào 11/9, chưa kịp gởi, không khí mùa thu đã tràn ngập phố phường,
Vị tổng thống George W Bush có một thái độ Mỹ Trắng hết biết, với giữa nhiệm kỳ 2, nên ông bạn " độc hành" bảo : " này em , có phải chúng ta đang sống trong niềm kiêu hãnh tuyệt vời ..."
Tôi hỏi ông : Từ chỗ chúng ta đứng đây, lên tới bàn làm việc của tống thống Mỹ, có như là gian nan lắm không ?
Ông không trả lời thẳng câu hỏi, mà lại chuyển qua điều tâm sự tiếp :
" Chỉ có ở Mỹ mới có những suy nghĩ đôi khi kỳ quái, tưởng là bất tuân quyền lực, song phân tích kỹ, thì lại một phép, ai đã trở thành công dân Mỹ, đều muốn bảo vệ nước này ..."
Ông ở Mỹ mấy mươi năm, học hành, làm việc, kể cả du hí, toàn theo lề thói USA.
Nhưng vẫn không thi vô quốc tịch. Ông không bao giờ xếp hàng vào sự bó buộc .
Thế rồi, ngày 11/9 cuối cùng của đời ông, đã chấm dứt với mấy chén chè hột sen Huế ...chỉ có vậy.
Tất cả mọi nơi ở Hoa Kỳ, người ta đang rộn ràng rủ nhau đi bầu vị tổng thống Hoa Kỳ thứ 45 ( sau tổng thống Barack Hussein Obama mãn nhiệm tới đây ) .
Ông ở Mỹ gần 40 năm, sinh hoạt hoàn toàn Mỹ, nhưng lặng lẽ như một pho tượng đá bên cái xã hội hợp chủng đó . ..
Từ buổi đến tới lúc đi, ông chỉ có những Freeway làm bạn đường, để lấp những nỗi trống vắng hằng ngày ...của ông ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
XA LỘ ĐỘC HÀNH - CAO MỴ NHÂN
XA LỘ ĐỘC HÀNH - CAO MỴ NHÂN
Ngày ...xưa, và cũng mới ít năm đây thôi, tôi thường nhận được những bức thư ...tình ( ! ) không gởi, nhưng ghi nhận vào cái tháng 9 tây, một sự trùng hợp thiên mệnh của một nhân vật chính trong đời tôi.
Ấy là sinh nhật của người đó, sau này, cả thế giới ...nhớ, bởi là ngày 9/11/2001, quân khủng bố xài máy bay của chính nước sở tại, cắt ngang 2 chiếc " Tháp Đôi " Trung Tâm thương mại thế giới ở New York .
Tất nhiên là tôi . . tức đến cuồng nộ, trước nụ cười bi hài của nhân vật đương sự, ông ta bảo rằng :
Từ nay em chẳng cần làm bộ kỷ niệm, chúc tụng sinh nhật anh, 11/9 đã có cả một hệ thống nhớ nhung anh, hoặc giả có...một vài người, anh không nói nhiều đâu, trong đó có em, hả giận vì sự sụp đổ của đấng hào hoa phong nhã, khỏi ngay ngáy lo âu bị phản bội nữa.
Nghĩa là : phàm một sự việc gì ở đời, cũng có 2 mặt trái phải. Anh đố em tìm được một chiếc lá cả 2 mặt đều giống nhau.
Có chứ, thế nào cũng có.
Ông ta cười : đúng, thế nào cũng có, nhưng lá giả trong văn chương thôi, hay lá tưởng tượng cũng thế, lá diêu bông của thi sĩ Hoàng Cầm đó kìa .
Lá giả hay lá tưởng tượng cũng được, nhưng có lẽ các nhà văn thơ, nên dùng những gì mà độc giả vừa đọc, đã thấy ngay trước mắt. ..
Thôi không thuộc phạm vi bài này rồi. Thấy ngay trước mắt ngày birthday tôi, thì còn gì hiển hiện hơn là hình ảnh cái tháp đôi World Trade Center sập tan tành.
Chỉ vì muốn cho ai cũng nhớ ngày sinh của mình mà không tỏ thái độ thù hận khủng bố,thì thật ...ích kỷ quá nhỉ ?
Tôi lặng thinh ngắm thử xem ông ta có chút gì xúc động, với cái sự kiện ...khủng khiếp 11/9 năm đó .
Hình như trong nỗi bi thương, không dấu được bên ngoài, có chút gì ...hài lòng, vị kỷ như tôi đã viết ở trên, khiến dung nhan ông như dãn hẳn ra.
Tháng 8 chơi đèn kéo quân
Trở về tháng 9 chung chân buôn hồng ...
Sau tiết sương giáng này, là lúa sẽ trổ bông tháng 10 đây...thường tháng 10 là của xum họp, lúa trổ bông đợi thu hoạch mùa màng gì đó mà .
Một năm qua thật nhanh, rồi một đời người cũng sẽ qua như năm tháng. ..vô cảm !
Không, năm tháng vẫn là hành trình trước mặt, khiến chúng ta đi ngay hàng thẳng lối, trước thời gian một cách thuần hậu.
5 năm sau ...Vụ 11/9/2001 đó .
Một bức thư tình viết vào 11/9, chưa kịp gởi, không khí mùa thu đã tràn ngập phố phường,
Vị tổng thống George W Bush có một thái độ Mỹ Trắng hết biết, với giữa nhiệm kỳ 2, nên ông bạn " độc hành" bảo : " này em , có phải chúng ta đang sống trong niềm kiêu hãnh tuyệt vời ..."
Tôi hỏi ông : Từ chỗ chúng ta đứng đây, lên tới bàn làm việc của tống thống Mỹ, có như là gian nan lắm không ?
Ông không trả lời thẳng câu hỏi, mà lại chuyển qua điều tâm sự tiếp :
" Chỉ có ở Mỹ mới có những suy nghĩ đôi khi kỳ quái, tưởng là bất tuân quyền lực, song phân tích kỹ, thì lại một phép, ai đã trở thành công dân Mỹ, đều muốn bảo vệ nước này ..."
Ông ở Mỹ mấy mươi năm, học hành, làm việc, kể cả du hí, toàn theo lề thói USA.
Nhưng vẫn không thi vô quốc tịch. Ông không bao giờ xếp hàng vào sự bó buộc .
Thế rồi, ngày 11/9 cuối cùng của đời ông, đã chấm dứt với mấy chén chè hột sen Huế ...chỉ có vậy.
Tất cả mọi nơi ở Hoa Kỳ, người ta đang rộn ràng rủ nhau đi bầu vị tổng thống Hoa Kỳ thứ 45 ( sau tổng thống Barack Hussein Obama mãn nhiệm tới đây ) .
Ông ở Mỹ gần 40 năm, sinh hoạt hoàn toàn Mỹ, nhưng lặng lẽ như một pho tượng đá bên cái xã hội hợp chủng đó . ..
Từ buổi đến tới lúc đi, ông chỉ có những Freeway làm bạn đường, để lấp những nỗi trống vắng hằng ngày ...của ông ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)