Kinh Khổ
Ai đi Pháp nhớ đừng vào nhà hàng.." .Cây..."
- còn 3 người bạn của nhóm (trừ vợ chồng tôi) ăn ở tiệm Cây Ớt. Tối về 3 người bạn đều bị tào tháo đuổi. Sau hỏi ra mới biết là thức ăn như cá kho tộ, lươn um....đều nấu tại VN, đông lạnh gửi container qua Pháp; đến Pháp lại được cho vào freezer và khi thực khách order thì đem ra hâm nóng cho thực khách ăn. Kinh nghiệm thì như vậy, làm chuyến du lịch mất vui.
Thân,
Thưa qúy đồng hương,
Tôi được tin cho biết rằng, nếu đồng hương nào thuộc hàng ngũ tỵ nạn, nhất là thành phần đấu tranh thì không nên vào những nhà hàng ăn do VC làm chủ hoặc quản lý. Vì trong lúc ăn, vô tình bàn đến chuyện chính tri, đấu tranh chống VC mà nhân viên nhà hàng nghe được, chắc chắn nếu nhẹ, sẽ bị bọn đầu bếp cho đồ dơ, phun nước miếng hay hỉ mủi vào các thức ăn; nều nặng, sẽ bị bỏ thuốc độc loại nhẹ, ảnh hưởng cho sức khoẻ lâu dài ở tương lai, và nếu nguy hiểm cho chế độ thì sẽ bị bỏ độc dược có thể mất mạng trong vòng hai hay ba ngày sau đó. Trường hợp này đã từng xảy ra từ nhiều năm nay, nhưng nạn nhân không nghĩ đến mình bị ngộ độc, mà tưởng mình bị trúng gió, bị cảm, v.v...
Nguồn tin do một nhân viên tại một nhà hàng do VC làm chủ ngược đãi và cuối cùng bị sa thải cho biết.
Y Dan
Kính Anh,
Có lẽ quí vị không biết rõ bọn nầy là ai sao? Ba của tụi này là đồng chí cán bộ giám đốc xổ số tỉnh Bình Dương, nay đã về hưu. Trước khi về hưu, chúng đã chuyển tiền cho con chúng ở Paris đễ mua đất và làm ăn. Bây giờ là quán Cây Ớt và tiệm Sài gòn nail nhỏ đó.
Thường ngày chỉ thấy bọn cán bộ từ VN qua đi du lịch vì có đường dây nên chúng đến ăn ở quán Cây Ớt. Quán nầy bây giờ đa số là cán bộ VC. Ai mà đến đây ăn vừa mắc tiền mà còn tiếp tay cho VC.
Thân kính
Có người nói : " ở Paris , nhà hàng nào có tên bắt đầu bằng chữ Cây ... là của VC " .
Điều đó đúng - sai thì không biết , nhưng theo bài viết thì thái độ của chủ nhà hàng Cây Ớt sao giống bọn VC quá !!! .
Người Việt ở Pháp
Trong nhà hàng Cây Ớt – Quận 13, Paris
Hai vợ chồng chọn được 5-6 món, hào hứng ngồi chờ. Bàn bên cạnh là hai thực khách Pháp. Chủ nhà hàng mang ra một nồi thịt kho tộ, một đĩa xào (giống tôi đã đặt) nhưng lại bỏ lên bàn của hai vị khách Pháp. Có lẽ vì là người nước ngoài nên họ không biết, bắt đầu cắm cúi ăn. 5 phút sau, dường như phát hiện ra sự nhầm lẫn, bà chủ liền chạy ra, không nói câu nào, giựt mạnh nồi thịt kho và đĩa xào từ bến đó bỏ sang bàn tôi. Mặc kệ hai vị khách kia miệng đang há, tay đang cầm đũa cắm vào nồi thịt. - Này chị ơi, nhầm lẫn thì làm lại chứ bắt chúng tôi ăn thừa à? - tôi hỏi. - Nhầm có mấy phút mà làm sao? - Không, chị phải làm lại chứ. Khách người ta ăn vào rồi còn gì. - Không. Chi mà khó tính dữ vậy. Nhầm có chút xíu mắc chi tôi làm lại - mặt bà chủ cau có. - Vậy chị cho tính tiền nước đi, chúng tôi không ăn nữa - tôi chán nản nói. Hai vợ chồng chủ quán mang hóa đơn xuống bàn, rồi nói với nhau: - Lần sau nhớ mặt hai đứa này, đừng cho vào nhá. - Cũng chẳng ai muốn đến nữa đâu chị ơi - tôi lắc đầu cười méo mó. - Đến có mà tao tát vào mặt, nhá! - bà chủ tru tréo như còi xe lửa. Ôi, nghe muốn xỉu.
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- "Vài Chuyện Buồn 30 Tháng 4" - by Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Sinh Nhật Buồn" - by Khuất Đẩu / Trần Văn Giang (ghi lại).
- Sự thật về “Nước mắm Việt Hương” của Tàu (?) - by Kỳ Đỗ / Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Người Mỹ và người Việt khác nhau ở chỗ này !" - by Nguyễn Đắc Phúc / Trần Văn Giang (ghi lại)
- Lịch sử và hoài nghi _ Trần Thế Kỷ
Ai đi Pháp nhớ đừng vào nhà hàng.." .Cây..."
- còn 3 người bạn của nhóm (trừ vợ chồng tôi) ăn ở tiệm Cây Ớt. Tối về 3 người bạn đều bị tào tháo đuổi. Sau hỏi ra mới biết là thức ăn như cá kho tộ, lươn um....đều nấu tại VN, đông lạnh gửi container qua Pháp; đến Pháp lại được cho vào freezer và khi thực khách order thì đem ra hâm nóng cho thực khách ăn. Kinh nghiệm thì như vậy, làm chuyến du lịch mất vui.
Thân,
Thưa qúy đồng hương,
Tôi được tin cho biết rằng, nếu đồng hương nào thuộc hàng ngũ tỵ nạn, nhất là thành phần đấu tranh thì không nên vào những nhà hàng ăn do VC làm chủ hoặc quản lý. Vì trong lúc ăn, vô tình bàn đến chuyện chính tri, đấu tranh chống VC mà nhân viên nhà hàng nghe được, chắc chắn nếu nhẹ, sẽ bị bọn đầu bếp cho đồ dơ, phun nước miếng hay hỉ mủi vào các thức ăn; nều nặng, sẽ bị bỏ thuốc độc loại nhẹ, ảnh hưởng cho sức khoẻ lâu dài ở tương lai, và nếu nguy hiểm cho chế độ thì sẽ bị bỏ độc dược có thể mất mạng trong vòng hai hay ba ngày sau đó. Trường hợp này đã từng xảy ra từ nhiều năm nay, nhưng nạn nhân không nghĩ đến mình bị ngộ độc, mà tưởng mình bị trúng gió, bị cảm, v.v...
Nguồn tin do một nhân viên tại một nhà hàng do VC làm chủ ngược đãi và cuối cùng bị sa thải cho biết.
Y Dan
Kính Anh,
Có lẽ quí vị không biết rõ bọn nầy là ai sao? Ba của tụi này là đồng chí cán bộ giám đốc xổ số tỉnh Bình Dương, nay đã về hưu. Trước khi về hưu, chúng đã chuyển tiền cho con chúng ở Paris đễ mua đất và làm ăn. Bây giờ là quán Cây Ớt và tiệm Sài gòn nail nhỏ đó.
Thường ngày chỉ thấy bọn cán bộ từ VN qua đi du lịch vì có đường dây nên chúng đến ăn ở quán Cây Ớt. Quán nầy bây giờ đa số là cán bộ VC. Ai mà đến đây ăn vừa mắc tiền mà còn tiếp tay cho VC.
Thân kính
Có người nói : " ở Paris , nhà hàng nào có tên bắt đầu bằng chữ Cây ... là của VC " .
Điều đó đúng - sai thì không biết , nhưng theo bài viết thì thái độ của chủ nhà hàng Cây Ớt sao giống bọn VC quá !!! .
Người Việt ở Pháp
Trong nhà hàng Cây Ớt – Quận 13, Paris
Hai vợ chồng chọn được 5-6 món, hào hứng ngồi chờ. Bàn bên cạnh là hai thực khách Pháp. Chủ nhà hàng mang ra một nồi thịt kho tộ, một đĩa xào (giống tôi đã đặt) nhưng lại bỏ lên bàn của hai vị khách Pháp. Có lẽ vì là người nước ngoài nên họ không biết, bắt đầu cắm cúi ăn. 5 phút sau, dường như phát hiện ra sự nhầm lẫn, bà chủ liền chạy ra, không nói câu nào, giựt mạnh nồi thịt kho và đĩa xào từ bến đó bỏ sang bàn tôi. Mặc kệ hai vị khách kia miệng đang há, tay đang cầm đũa cắm vào nồi thịt. - Này chị ơi, nhầm lẫn thì làm lại chứ bắt chúng tôi ăn thừa à? - tôi hỏi. - Nhầm có mấy phút mà làm sao? - Không, chị phải làm lại chứ. Khách người ta ăn vào rồi còn gì. - Không. Chi mà khó tính dữ vậy. Nhầm có chút xíu mắc chi tôi làm lại - mặt bà chủ cau có. - Vậy chị cho tính tiền nước đi, chúng tôi không ăn nữa - tôi chán nản nói. Hai vợ chồng chủ quán mang hóa đơn xuống bàn, rồi nói với nhau: - Lần sau nhớ mặt hai đứa này, đừng cho vào nhá. - Cũng chẳng ai muốn đến nữa đâu chị ơi - tôi lắc đầu cười méo mó. - Đến có mà tao tát vào mặt, nhá! - bà chủ tru tréo như còi xe lửa. Ôi, nghe muốn xỉu.